Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tách ra (2)

Phiên bản Dịch · 1716 chữ

Để cho Tống Đào ăn chút giáo huấn cũng đủ rồi, Dương Tử Hiên vẫn chưa

muốn làm cương cứng với hắn, cho dù có được chỉ thị của Bộ trưởng Bộ tài

chính Đái Tự Lập, vấn đề tài chính cũng phải đi chương trình tại phòng dự toán,

đẩy Tống Đào vào trong chỗ chết, không phải việc làm sáng suốt.

"Dương thị trưởng đã nói hộ cho anh, nể mặt mũi Dương thị trưởng, tôi sẽ tha

cho anh một mạng, không có lần thứ hai đâu đấy..." Đái Mộc Cát rất thoải mái,

chỉ nói một câu đã đưa cho Dương Tử Hiên một cái ân.

Chuyện kế tiếp liền đơn giản hơn nhiều, Dương Tử Hiên bảo Tôn Quản Chính

đưa danh thiếp cho Tống Đào, ngày mai một mình hẹn hắn đi ra ăn bữa cơm,

Tống Đào liền vui vẻ đáp ứng.

Tình huống hiện trường chuyển tiếp đột ngột như thế, lại làm cho đám người

văn phòng Cô Tô kia đều mở rộng tầm mắt, không nghĩ đến, thị trưởng Tử Hiên

này dĩ nhiên lại là cao nhân thâm tàng bất lộ, chiêu thức cuối cùng ấy, cao, thật

cao.

Bàng Quang cảm thấy hoa mắt choáng váng, loại người tựa như Tống Đào này,

ngay cả quan viên ở kinh thành là hắn cũng không có cơ hội gặp mặt, vậy mà lại

dễ dàng bị người thanh niên thị trưởng này bãi bình như vậy?

Đối với việc Đái Mộc Cát mời uống rượu, Dương Tử Hiên chỉ từ chối nhã

nhặn, tuy sự tình hạng mục tài chính đã được giải quyết, nhưng ngày mai, hắn

còn phải đích thân đi Bộ tài chính, tìm Bộ trưởng Bộ tài chính Đái Tự Lập.

Ngoài ra còn có cả phó giám đốc đảm nhiệm xây dựng Đái Mộc Đức, nhưng

trước kia, Đái Mộc Đức một mực tham dự công tác chuẩn bị và xây dựng khai

phá ngân hàng quốc gia, rất có thể sẽ được phó thủ tướng Uông Thong Long

điểm tướng gọi tên.

Dương Tử Hiên muốn thừa dịp Đái Mộc Đức vẫn còn đang ở trong ngân hàng

xây dựng, giải quyết vấn đề còn sót lại ở Quảng Lăng.

Kinh thành ban đêm vừa phồn hoa lại ồn ào náo động, sau khi Dương Tử Hiên

từ khách sạn Hương Sơn trở về, liền lên lầu nghỉ ngơi, những người phòng dưới

lầu, lại như là nồi nổ tung, người vào kinh thành đoàn khảo sát liên tục bàn tán.

Có người suy đoán thân phận Đái Mộc Cát, có người suy đoán quan hệ giữa

Đái Mộc Cát và Dương Tử Hiên, càng nhiều người suy đoán rốt cuộc Dương

Tử Hiên có bối cảnh gì, lại có thể quan hệ cùng Đái Mộc Cát, loại nhân vật

mánh khoé thông thiên ở kinh thành này.

Dương Tử Hiên không lo lắng những người này sẽ trở về chính phủ thành phố,

đem quan hệ giữa hắn và Đái Mộc Cát ra nói loạn.

Dù sao thì hắn cũng xác định một ít người này vào kinh thành, đều là cán bộ có

cấp bậc nhất định, cũng chỉ có vài người như vậy, ai nói loạn, có thể rất dễ

dàng điều tra ra được

Lẳng lặng ngồi ở phía trước cửa sổ, nhớ tới thái độ hôm nay đám người văn

phòng Cô Tô trú đóng ở kinh thành kia, đã nói rõ một vấn đề, cạnh tranh và

phát triển chênh lệch giữa các thành phố Nam Tô, đã tạo thành rất nhiều mâu

thuẫn.

Lúc trước hắn còn kế hoạch đến Cô Tô, Lương Khê, vài tòa thành thị này kêu

gọi thương nhân đầu tư, nhưng hiện tại xem ra, những việc này vẫn phải bàn bạc

kỹ hơn, không thể mù quáng hành động

"Đông đông đông."

Ngoài cửa vang lên một hồi tiếng đập cửa vụn vặt, Bàng Quang đẩy cửa tiến

đến, thuận tay giữ cửa, bảo trì một tư thế đứng kính cẩn ở trước mặt Dương Tử

Hiên, hỏi: "Thưa thị trưởng, ngài có an bài gì không?"

"Đi đến Bộ tài chính, bái phỏng được mấy lãnh đạo ngân hàng xây dựng." Tuy

Dương Tử Hiên không muốn gặp Bàng Quang này, nhưng hiện tại hắn vẫn là chủ

nhiệm văn phòng trú đóng ở kinh thành, cần hắn an bài hành trình và công tác

cho mình.

“Vâng, vâng, tôi sẽ trở về an bài ngay lập tức!" Bàng Quang nói rất nhẹ nhàng,

ý tứ nịnh nọt Dương Tử Hiên rất rõ.

Dương Tử Hiên thấy hắn không có ý tứ rời đi, liền ngẩng đầu hỏi: "Còn có

chuyện gì sao?"

Miệng Bàng Quang giật giật, chần chờ một chút mới thấp giọng hỏi: "Thị

trưởng rất không hài lòng đối với công tác văn phòng trú đóng ở kinh thành?

Nếu có chỗ nào cần sửa, thị trưởng cứ nói, chúng tôi nhất định sẽ dùng toàn lực

sửa chữa."

Mặt Dương Tử Hiên không biểu tình, trong nội tâm lại thầm mắng, da mặt Bàng

Quang này thật đúng là dầy, làm công tác không tốt ở đâu, chính mình còn không

hiểu hay tự kiểm điểm, còn cần thị trưởng giúp hắn tìm ra.

Dương Tử Hiên hừ lạnh một tiếng, nói: "Tôi không phải người chỉ điểm sai sót

cho văn phòng trú đóng ở kinh thành các cậu!"

Trong lòng Bàng Quang thầm rùng mình một cái, ngượng ngùng cười nói, liên

tục không ngừng gật gật đầu, nói: "Dương thị trưởng phê bình rất đúng."

"Tốt rồi, giờ đã muộn rồi, cậu đi ra ngoài trước đi." Dương Tử Hiên thật sự là

rất ít hảo cảm đối với Bàng Quang, hắn muốn làm ra một phen sự nghiệp tại

Quảng Lăng, cái chủ nhiệm văn phòng trú đóng ở kinh thành này, tất nhiên phải

thay đổi.

Năng lực Bàng Quang này có hạn, nhưng vui chơi giải trí lại cực kỳ tinh thông.

Lúc trở lại, Dương Tử Hiên thừa cơ hỏi qua Lí Nghĩa Đông về vấn đề bối cảnh

của Bàng Quang, biết được Bàng Quang này chỉ là một thân thích của thường vụ

phó thị trưởng chính phủ thành phố trước kia, Lôi Tụng vì để trấn an phó thị

trưởng kia, mới ném Bàng Quang đến vị trí chủ nhiệm văn phòng trú đóng ở

kinh thành.

Lúc trước, Bàng Quang chỉ là phó chủ nhiệm văn phòng thị ủy kiêm nhiệm chủ

nhiệm ban tiếp đãi, chuyên quản lý chuyện tiếp đãi khách đến từ huyện cấp

thành phố Khương Châu.

Năm trước xảy ra động đất, Lôi Tụng cùng thường vụ phó thị trưởng kia bị tận

diệt, Bàng Quang bởi vì ở xa kinh thành, hơn nữa còn rời xa quan trường Quảng

Lăng, cho nên vẫn chưa có người nào động đến hắn.

Nhưng Bàng Quang cũng biết, chỗ dựa chính trị của mình đã bị nhổ tận gốc,

cũng chỉ có thể tạm thời bảo vệ vị trí chủ nhiệm này, nhất định phải tranh thủ

thời gian tìm được chỗ dựa mới, bằng không thì chuyển vị trí sẽ là chuyện sớm

hay muộn.

Dương Tử Hiên xuất hiện đã mang cho Bàng Quang hi vọng và cơ hội, đáng

tiếc, người thanh niên thị trưởng này lại rất không chào đón hắn, cũng không dễ

hầu hạ.

Dương Tử Hiên hạ lệnh trục khách, Bàng Quang còn có chút lưu luyến không

rời, hơi lúng túng nói: "Thị trưởng, tôi muốn báo cáo một sự kiện với ngài."

Dương Tử Hiên nhìn Bàng Quang lưu luyến không đi, miệng không nói gì, chỉ

lạnh lùng nhìn hắn.

"Năm đó tôi và cùng bí thư thị ủy huyện Khương Châu hiện tại là đồng sự."

Bàng Quang vì tiền đồ của mình, vì thể hiện giá trị của mình, không thể không

lộ toàn bộ át chủ bài ra cho Dương Tử Hiên biết, mặc dù Khương Châu là

huyện cấp thành phố thuộc Quảng Lăng, nhưng những năm này kinh tế phát triển

rất mạnh, trong các thành thị cấp dưới Quảng Lăng, kinh tế cực kỳ mạnh mẽ, túi

áo nhiều tiền, tính tình cũng nổi lên, thậm chí còn có dấu hiệu không để chính

phủ thành phố Quảng Lăng vào mắt.

"Thì sao?" Dương Tử Hiên bắt chéo hai tay ngực trước, xem Bàng Quang có

cái gì tốt tuôn ra hay không.

"Năm trước, thời điểm không ít lãnh đạo thành phố Quảng Lăng gặp chuyện

không may, huyện Khương Châu lại không việc gì, bí thư thị ủy Khương Châu

hạ phòng và thị trưởng Chu Cốc Trà liên tiếp đến kinh."

Tin tức này có chút ý tứ, Dương Tử Hiên nhíu mày lại, nhìn Bàng Quang, lại để

cho hắn nói tiếp xuống dưới.

"Bọn hắn đến kinh thành, đều không có ý gì tốt, liên tiếp chạy về hướng bộ kế

hoạch và quốc vụ viện bên kia, lúc ấy tôi đã cảm thấy kỳ quái, liền tự đi hỏi

thăm một chút, thì ra bọn họ là muốn phân Khương Châu ra khỏi Quảng Lăng,

thành lập một thành phố mới." Bàng Quang giống như cây đậu đổ xuống, tuôn ra

hết bí mật hắn biết.

Cái gì? Sắc mặt Dương Tử Hiên khẽ biến, Khương Châu muốn tách ra khỏi

thành phố Quảng Lăng?

Ở bộ kế hoạch và quốc vụ viện bên kia, Khương Châu xác thực cũng có một vài

mối quan hệ, có một cục trưởng kế hoạch, đúng là người Khương Châu,

Khương Châu muốn thoát ly khỏi Quảng Lăng, tất nhiên phải đi qua bộ kế

hoạch, những nhân mạch này lại có trợ giúp với bọn họ.

Chỉ là, nếu thật sự để Khương Châu đi khỏi Quảng Lăng, kinh tế Quảng Lăng tất

nhiên sẽ bị nguyên khí đại thương.

Không nói đến quan hệ kinh tế mật thiết giữa Khương Châu và Quảng Lăng, nếu

Khương Châu thật sự phân ra, số liệu thống kê về tài chính và công tác do

Quảng Lăng chi phối khẳng định cũng sẽ trở lên rất khó coi.

Bạn đang đọc Giả Cán Bộ của Dương Tử Hiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Watt
Phiên bản Dịch
Ghi chú DOCX
Thời gian
Lượt đọc 37

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.