Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cởi quần

Phiên bản Dịch · 1575 chữ

“ Ta nhìn như thế nào cũng giống như là dị ứng, có phải là trên tiệc tối chiêu đãi

ăn sai gì đó rồi, khiến cho làn da dị ứng rồi hay không? “

Tống An ngữ khí có chút thận trọng, nói: “ Ta xem có lẽ là gọi thầy thuốc bảo

vệ sức khoẻ đến đây đi, dù sao huyện bệnh viện cũng an bài một thầy thuốc bảo

vệ sức khoẻ cho ngài, thừa cơ kiểm tra thân thể cũng tốt... “

Nói xong, Tống An liền chạy chậm đi ra ngoài, gọi điện thoại cho bệnh viện

nhân dân huyện.

Dương Tử Hiên cũng chỉ có thể cười khổ một tiếng, dù sao trên người mọc ra

những bọc mụn nhỏ này, cũng là rất không thoải mái, trên đùi cũng có một

chút…

Mộc Tập đang ở cuộc họp, nhận được điện thoại của Tống An, cũng là một hồi

kinh hỉ, ngẫm lại, lễ vật chính mình tỉ mỉ bố trí, phỏng chừng thật đúng là có thể

đưa ra ngoài.

Từ khi Lục nhi được xác định là thầy thuốc bảo vệ sức khoẻ cho Dương Tử

Hiên, Mộc Tập không để cho nàng đi ra ngoài xem bệnh cho người khác nữa,

chỉ là, Dương Tử Hiên một mực không có ốm đau cảm mạo gì, kiểm tra thân thể

cái gì đây, Mộc Tập cũng không thể sai Lục nhi, cưỡng ép đến nhà, quấy rầy

công tác của chủ tịch huyện.

Không nghĩ tới, hôm nay cơ hội đã tới rồi.

Ứng phó Tống An vài tiếng, Mộc Tập liền đi tới chỗ phòng Lục nhi ở, nói với

Lục nhi đang hết sức chuyên chú nghiên cứu sách vở y học: “ Lục nhi , vừa rồi

Tống chủ nhiệm gọi văn phòng huyện ủy điện thoại đến, hôm nay trên cánh tay

Dương chủ tịch huyện có một ít mụn, bảo ngươi đi qua thoáng kiểm tra một tý,

là dị ứng hay là do cái gì. “

Chứng kiến cách ăn mặc của Lục nhi có chút tùy ý, Mộc Tập lại dặn dò một

tiếng: “ Lục nhi, ngươi ăn mặc lại một tý rồi hãy lên đường, quần áo không thể

quá tùy ý được, ngươi là thầy thuốc bảo vệ sức khoẻ của chủ tịch huyện, phải

chú ý hình tượng, ta thấy lần trước ngươi ăn mặc cái áo khoác ngoài lông tơ kia

rất dễ xem, lấy nó mặc vào đi... “

Lục nhi vốn là loại người thiên tính hồn nhiên, chỉ cảm thấy Mộc Tập có chút

kỳ quái, như thế nào mà đi xem bệnh cho người, còn phải chỉnh sửa cách ăn

mặc đây?

...

Dương Tử Hiên có chút khiếp sợ nhìn, đứng tại trước bàn làm việc của mình là

thầy thuốc bảo vệ sức khoẻ —— Lục nhi.

Lục nhi bây giờ là mặc một cái quần dài bằng nhung chia đường vân ở phía

dưới, ba màu phối hợp hắc bạch hồng kinh điển, bắp chân hết sức nhỏ, buộc

vòng quanh đường cong hoàn mỹ, trên thân là một cái áo khoác sưởi ấm ưu nhã

màu nâu nhạt, tăng thêm không ít khí chất thục nữ cho Lục nhi.

Tiểu nữ nhân này, bắt đầu chú ý cách ăn mặc thật đúng là cực kỳ khủng khiếp!

Đáy lòng Dương Tử Hiên không khỏi có chút cảm thán, lúc trước đánh nhịp để

cho nàng làm thầy thuốc bảo vệ sức khoẻ của mình, thật không biết là phúc hay

là họa.

Dương Tử Hiên cảm thấy hình như mình có chút thất thố rồi, ho khan vài tiếng,

nói: “ Lục nhi... Ngươi đã đến rồi, ngồi đi. “

Lục nhi không trả lời, mà là trực tiếp vén áo trên cánh tay Dương Tử Hiên lên,

nhìn mấy lần.

“ Ngươi làm gì! “ Dương Tử Hiên cảm giác trên cánh tay mình có tay người

khác phái đang vuốt ve, sợ hãi kêu lên một tiếng!

“ Mộc viện trưởng nói cho ta biết, trên cánh tay ngươi xuất hiện một ít mụn nhỏ,

ta kiểm tra cho ngươi nha! “ Lục nhi cầm tay Dương Tử Hiên quan sát, ngữ khí

rất nhẹ nhàng.

Ở phía trong khái niệm của nàng, vốn không có quá nhiều khái niệm về quyền

lực, chỉ biết viện trưởng bệnh viện là đại quan, có thể quyết định một thầy

thuốc có thể xem bệnh cho người bệnh hay không, xem bệnh cho người bệnh

nào, không hơn!

Cũng không biết Dương Tử Hiên, một cái chủ tịch huyện, là cái cấp bậc gì.

Ở phía trong suy nghĩ của nàng, y học thế giới kỳ diệu, chính là toàn bộ thế giới

của nàng, mấy cái gì đó ngoại trừ y học, nàng cũng không quá hiểu, cũng không

muốn đi giải thích làm gì.

Nói nàng là tâm tính tiểu cô nương, tuyệt không quá đáng.

“ Ngươi đây là bị bệnh mẩn ngứa, chỉ là, không quá nghiêm trọng, cho ta xem

xem địa phương nào khác có nữa? “ Lục nhi dùng thanh âm thanh thúy nói ra.

“ Ngươi cởi quần dưới ra, để cho ta kiểm tra một tý, xem đùi cùng bờ mông có

hay không, đây cũng là khu vực tỷ lệ bệnh mẩn ngứa phát sinh khá cao. “

Tròng mắt Dương Tử Hiên thiếu chút nữa rơi trên mặt đất!

Cái thầy thuốc bảo vệ sức khoẻ này muốn làm gì?

Một nữ nhân xinh đẹp, vậy mà lại bảo mình, một cái tên đàn ông, một ông lớn

cởi quần?

Chỉ là, Dương Tử Hiên nhìn kỹ ánh mắt thanh tịnh của Lục nhi, không xấu hổ,

không làm bộ, bộ dáng cứ đứng im lặng nói chuyện, lời muốn nói đến bên

miệng lại rụt về.

Người ta là nữ nhân, nhưng không có ý niệm gì xấu xa trong đầu, lời chính mình

vừa nói nói có vẻ tục khí, quá xấu xa rồi!

Xem ra, nữ nhân xinh đẹp này quả thật có điểm mạnh dạn!

Dương Tử Hiên khẽ cắn môi, biết bên ngoài còn có Tống An chiếu cố, lúc này

cũng sẽ không có người nào tới, cởi liền cởi!

Dù sao hiện tại trên đùi xác thực là có thêm chút ít mụn đỏ, rất không thoải mái.

“ Ngươi đến đằng sau đi, đằng sau có một tiểu nội thất! “ Dương Tử Hiên

hướng Lục nhi vẫy vẫy tay, liền đi về hướng Tiểu nội thất phía sau.

Tiểu nội thất không lớn, lại để một cái giường nhỏ cùng một cái bàn nhỏ, để lúc

bình thường, Dương Tử Hiên công tác mệt mỏi dùng vào việc nghỉ ngơi.

Dương Tử Hiên mở đèn, liền chứng kiến Lục nhi thanh tú động lòng người đứng

ở trước giường, đường cong thân thể lả lướt uyển chuyển, làm cho trong đầu

người ta đầy cảm nghĩ.

“ Cửi quần ra! “ Lục nhi không hề có dấu hiệu, lại tiếp tục tuôn ra một tiếng ra

lệnh.

Mặc dù là Dương Tử Hiên mặt dày vô cùng, lúc này, gặp phải cảnh nầy, bị một

nữ nhân xinh đẹp bảo cởi quần, cũng không nhịn được mà mặt già đỏ lên.

“ Ta nói này, Lục nhi cô nương, cái này có thể không cởi hay không? “ Dương

Tử Hiên cảm giác, nghe một nữ nhân ra mệnh lệnh cởi quần, thật sự có điểm

khó làm.

“ Không cởi, ta làm sao biết bệnh mẩn ngứa bên trong quần ngươi đã phát triển

đến trình độ nào. “ Lục nhi làm ra một bộ dáng rất ngây thơ, lại khiến cho

Dương Tử Hiên hận đến đau răng, lại không phát tác được.

“ Mộc viện trưởng nói, nhất định phải từ từ trị tốt bệnh cho ngươi. “ Lục nhi nói

tiếp: “ Chỉ là, Mộc viện trưởng còn phân phó, chỉ cần là yêu cầu ngươi đưa ra,

ta đều phải tận lực thỏa mãn. “

“ Cho nên, ngươi yêu cầu không cởi quần kiểm tra, ta cũng sẽ thỏa mãn. “ Lông

mi đẹp mắt của Lục nhi nhíu lại, nói: “ Nhưng ngươi không cởi quần, ta làm

như thế nào để kiểm tra đây... “

Lục nhi suy tư tại chỗ một chút, mạnh mẽ quay đầu lại, má lúm đồng tiền cười

như hoa, nói: “ Có rồi, ta không nhất định phải xem cũng được, ta lấy tay sờ là

được rồi! “

Dương Tử Hiên cảm giác trái tim chính mình có chút không đủ dùng, thế giới

này cũng quá điên cuồng rồi, sự tình cực phẩm như vậy mà cũng có thể bị chính

mình đụng vào!

Nhìn thượng ánh mắt thanh tịnh thuần khiết của Lục nhi, Dương Tử Hiên than

nhẹ một tiếng, cởi bỏ dây lưng phía dưới quần.

Lục nhi xoay người cúi xuống, đầu khéo léo tinh sảo chống đỡ trên ngực Dương

Tử Hiên, mái tóc rậm rạp thả xuống, ngẫu nhiên có một hai sợi tóc nghịch

ngợm, đụng phải cái cằm Dương Tử Hiên, làm cho hắn cảm giác ngứa.

Cảm giác được một bàn tay người khác phái, bắt đầu tiến vào hạ bộ chính mình,

hô hấp Dương Tử Hiên có chút dồn dập.

Bạn đang đọc Giả Cán Bộ của Dương Tử Hiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Watt
Phiên bản Dịch
Ghi chú DOCX
Thời gian
Lượt đọc 39

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.