Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bổ nhiệm lớn(2)

Phiên bản Dịch · 1668 chữ

"Anh không có mối quan hệ nào ở Nam Tô, có thể giúp đỡ cũng không nhiều,

chỉ có thể đợi, quân tử báo thù mười năm không muộn mà." Dương Tử Hiên

chậm rãi nói: "Có thể đưa một phong tin tức tố cáo đến chỗ bí thư thị ủy và thị

trưởng Kim Kinh, tố cáo hành vi của cục công thương, nhưng có thể thụ lí hay

không, thật sự không biết được."

Dương Tử Hiên cũng không dám thoáng cái liền cho Tô Ban Mai câu trả lời

thuyết phục, dù sao thì thành thị cấp phó tỉnh cũng có quyền hạn kinh tế bậc tỉnh,

cho dù được Lương gia, được một ít quan hệ ủy ban tỉnh Nam Tô hỗ trợ,

phương diện Kim Kinh cũng không nhất định nghe theo.

Sắc mặt Tô Ban Mai mờ đi.

"Cũng có nghĩa là lần này chúng ta phải ngậm bồ hòn làm ngọt?"

"Thế lực bảo vệ địa phương quá lớn, tập đoàn lợi ích địa phương cường đại,

chúng ta tạm thời thoát thân khỏi tỉnh Nam Tô, cũng chưa chắc là chuyện không

tốt." Dương Tử Hiên cười khổ nói.

"Em sẽ trở về đi bố trí, tại đầu năm sau, sẽ rút những nhân viên ở tỉnh Nam Tô

về." Tô Ban Mai thở dài nói: "Tuy cửa hàng nhiên bị phong tỏa lại, đồ đạc gì

đó bị mất rồi, nhưng những người tài giỏi này vẫn rất quý giá, không thể để

mất."

Bởi vì sự tình cửa hàng bị đóng cửa, Dương Tử Hiên và đám cao tầng công ty

cổ phần Dương Ban Mai Xích đón năm mới cũng không tính toán là vui vẻ.

Về đến nhà, Hứa Tinh đã trở về kinh thành đón lễ mừng năm mới rồi, Dương

Tử Hiên đã để tiểu Thiến nghỉ dài hạn, bảo nàng về nhà thăm hỏi người thân vài

ngày, Dương Tử Hiên chỉ có thể tự mình động thủ nấu cơm.

Vốn Thường Mai mời hắn đi đến nhà nàng dự lễ mừng năm mới, nhưng Dương

Tử Hiên lo lắng lời ra tiếng vào, liền không đi.

Một người cô đơn tịch mịch trong nhà qua năm mới.

Ngày đầu năm mới là hoạt động đảng chính quân liên tịch, Dương Tử Hiên cũng

tham gia, sắc mặt Trần Chí Ôn rất tốt, thoạt nhìn rất hưng phấn, Trần Ấu Trúc

không nói chuyện Dương Ban Mai Xích gặp phải ở tỉnh Nam Tô cho hắn biết.

Cho dù Trần Chí Ôn biết rõ, cũng không nhất định sẽ ra tay giúp đỡ, hiện tại

Trần Chí Ôn phải bỏ hết quan hệ giữa công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích và

hắn, cho dù hắn có khả năng giúp đỡ, cũng sẽ không xảy ra tay.

Đương nhiên, lực ảnh hưởng của hắn cũng khó có thể lan đến tận tỉnh hàng xóm.

Bởi vậy mà cũng khó có thể giúp đỡ nổi.

"Tử Hiên, nghe nói một mình cậu đón lễ mừng năm mới tại La Phù, không về

nhà sao? Nhà của cậu không phải ở kinh thành sao?"

Trần Chí Ôn quàng bả vai Dương Tử Hiên, loại động tác thân mật tại nơi công

chúng này, trước kia vẫn chưa từng xuất hiện qua, làm cho Dương Tử Hiên vừa

sợ vừa nghi hoặc, tại sao Trần Chí Ôn có thể chuyển biến mạnh như vậy?

"Nhà tôi cũng không còn ai, qua lại một chuyến sẽ tốn rất nhiều thời gian, cho

nên tôi mới không trở về, ngoài ra trong tay còn có một vài công tác phải xử

lý."

"Ừ, cậu phải tranh thủ thời gian chấm dứt công tác trên tay đi!" Trần Chí Ôn nói

một câu như vậy, lại không nói tiếp nữa.

Nhưng khứu giác mẫn cảm của Dương Tử Hiên lại ngửi ra được một ít gì đó,

trong nội tâm cả kinh, nói: "Chủ tịch tỉnh muốn nói, bổ nhiệm của tôi đã sắp!" "

Trần Chí Ôn không hề phủ nhận, vỗ vỗ bả vai Dương Tử Hiên, cười tủm tỉm

nói: "Cơ bản là xác định rồi, đến làm thủ hạ của tôi, có lòng tin không."

Dương Tử Hiên đầy bụng hoài nghi, gần đây không tổ chức hội nghị thường ủy

Tỉnh ủy, theo đạo lý thì không có chuyện vấn đề nghiên cứu nhân sự, làm sao

xác định được chuyện bổ nhiệm mình đây.

Tuy trong nội tâm nghi hoặc, nhưng trên mặt vẫn làm ra một bộ khuôn mặt tươi

cười, nói: "Đương nhiên là có tin tưởng!"

"Như vậy là tốt!" Trần Chí Ôn nói bốn chữ xong, liền đi liên lạc cảm tình cùng

với các lãnh đạo đảng chính khác, Dương Tử Hiên cũng chưa kịp hỏi rõ ràng là

mình sẽ đi đến vị trí gì.

Đầy bụng hoài nghi.

Đến mùng tám đi làm, bộ chính trị trung ương tổ chức hội nghị lãnh đạo, nghiên

cứu công tác đầu năm, ngày hôm sau, liền có bổ nhiệm nhân sự trọng đại khiến

người ta khiếp sợ từ trung ương đưa xuống: đồng chí Trần Chí Ôn nhậm chức

ủy viên, thường ủy, Phó bí thư tỉnh Nam Tô! Không đảm nhiệm Thường ủy tỉnh

ủy, uỷ viên tỉnh La Phù nữa!

Cùng với đó, tỉnh Nam Tô cử hành hội nghị thường ủy hội đồng nhân dân tỉnh,

bổ nhiệm Trần Chí Ôn làm chủ tịch tỉnh.

Cái bổ nhiệm này tới quá đột nhiên.

Trước đó, ngoại trừ Hoàng Văn Thanh, Chu Trì Khôn, Tôn Thanh Vân, cùng

với bản thân Trần Chí Ôn, còn có cả mấy phó bí thư tỉnh ủy Nam Tô biết

chuyện này ra, các thường ủy khác giống nhau, đều không nhận được tin tức.

Tỉnh trưởng tỉnh Nam Tô Tống Thế Càn đột nhiên bị miễn nhiệm, thoáng cái đã

làm rất nhiều người ào ào nghị luận.

Có người nói là Tống Thế Càn xảy ra vấn đề kinh tế, hiện tại đang bị thẩm tra.

Nhưng buổi sáng ngày mùng mười, Tống Thế Càn được bổ nhiệm chức vụ mới,

liền làm lời đồn đại này nát bấy, trung ương quyết định, Tống Thế Càn nhậm

chức phó bí thư đảng tổ bộ lao động, phó bộ trưởng bộ lao động, nhưng vẫn

được xác định đãi ngộ cấp chính bộ.

Có cái bổ nhiệm này, ít nhất cũng nói rõ là Tống Thế Càn an toàn chạm đất,

không có vấn đề quá lớn.

Nhưng loại an bài bổ nhiệm giáng chức này rất rõ ràng, nói rõ bản thân Tống

Thế Càn quả thật có vấn đề rất lớn, kiếp sống chính trị cơ bản đã chấm dứt.

Còn có người nói Tống Thế Càn bị Bí thư tỉnh ủy Chu Lễ Cùng đuổi đi.

Tống Thế Càn là cán bộ bản địa tỉnh Nam Tô thăng lên, từ một bí thư thị ủy

thành phố kinh tế lớn vùng phía nam tỉnh Nam Tô, rồi đến Kim Kinh, thành thị

cấp phó tỉnh này đảm nhiệm bí thư thị ủy, sau đó trực tiếp thượng vị chủ tịch

tỉnh, rất có uy vọng trong các cán bộ bản địa, mà bí thư tỉnh ủy Chu Lễ Cùng, là

một năm rưỡi trước hàng không đến tỉnh Nam Tô, quan to hệ cải cách, thuộc về

phái cải cách trong hệ cải cách.

Tương tự hệ bảo thủ, bên trong hệ cải cách cũng phân liệt thành hai phái.

Một phái là phái cải cách tiến dần, chủ trương cải cách chậm chạp, không cần

phải một bước hoàn thành.

Một phái là phái cải cách kịch tiến, chủ trương cải cách phải dứt khoát hẳn hoi,

không thể bà bà mẹ, nếu không thì vĩnh viễn không cải cách được.

Tựa như Thường ủy tỉnh ủy La Phù Trương Á Đông, Hoàng Trấn Đông, những

cán bộ này đều là thành viên phái cải cách kịch tiến.

Mà Tống Thế Càn thuộc về thế lực địa phương, cũng là một trong những chủ

lực cản trở phân chế độ thuế ở địa phương.

Có người cho rằng, một năm này, Chu Lễ Cùng khai triển, mở rộng công tác tại

tỉnh Nam Tô đều bị trói chân trói tay, cũng là bởi vì Tống Thế Càn một mực

không phối hợp công tác với Chu Lễ Cùng, không phối hợp với công tác Tỉnh

ủy, bởi vậy mà trực tiếp bị Chu Lễ Cùng đề nghị với trung ương, đuổi đi.

Rất nhiều nhân sĩ dân gian tỉnh Nam Tô yêu thích chính trị, đều tán đồng với

câu trả lời này.

Tống Thế Càn nhậm chức chủ tịch tỉnh, về sau, các chính sách ủy ban tỉnh đưa

ra sân khấu càng bảo thủ hơn, cách nghĩ bảo vệ địa phương rất mãnh liệt, đưa

ra sân khấu rất nhiều chính sách bảo vệ xí nghiệp bản địa tỉnh Nam Tô, có cảm

giác bài xích mãnh liệt đối với xí nghiệp tỉnh ngoài.

Hành động như người phát ngôn cho thế lực địa phương.

Đây là vết thương trí mạng của Tống Thế Càn.

Trung ương không cho phép một tỉnh kinh tế lớn như vậy không nghe lời, kinh tế

trì trệ không tiến, trở thành vương quốc độc lập.

Nhưng Tống Thế Càn không tốt số như Hoàng Văn Thanh, Hoàng Văn Thanh

còn có thể tiếp tục đảm nhiệm chủ tịch tỉnh tại địa phương, Tống Thế Càn lại bị

đẩy lên bộ lao động.

Bộ lao động cũng là bộ phận thực quyền trong trung ương, nếu như Tống Thế

Càn là bí thư đảng tổ kiêm bộ trưởng bộ lao động, có thể xem như thăng chức.

Nhưng hiện tại chỉ đảm nhiệm một phó bí thư đảng tổ, kiêm phó bộ trưởng, chỉ

có thể coi là hoàn toàn bị gạt sang một bên.

Bạn đang đọc Giả Cán Bộ của Dương Tử Hiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Watt
Phiên bản Dịch
Ghi chú DOCX
Thời gian
Lượt đọc 29

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.