Cứ gọi cho tôi(1)
Mấy lần không công mà lui như thế, trong nội tâm Hồ Tự Lập dần dần hình
thành một cục tức, tăng thêm quan hệ giữa Hồ Tự Lập và Hà Tân Nghi càng lúc
càng ác liệt, trong đầu Hồ Tự Lập liền nổi lên ý niệm, muốn cho Hà Tân Nghi
một bài học.
Bây giờ hắn làm ra hành động tập kích này, lấy cớ là giải cứu những phụ nữ bị
bán đến chỗ ăn chơi.
…..
Vài ngày này Hà Khôn này ngủ không ngon, đêm khuya còn nhận được một cuộc
điện thoại của đàn em, liền ngồi bật dậy giống như cá chép, cả giận nói: "Cục
công an thành phố Tử Kim sao có thể một mình hành động?"
"Đại ca, hiện tại cảnh sát đã vào trong rồi, đại ca nhanh suy nghĩ biện pháp đi,
rất nhiều phòng đã bị cảnh sát khống chế, hiện trường có một đống lớn căn cứ
chính xác chúng ta làm trái pháp luật.”
“Những vị khách đang đánh bạc, mua thịt kia đều bị bắt gọn, đại ca ngài mà
không ra tay, bọn em không thể thoát được đâu, chút ít cảnh sát đều mang dáng
vẻ hung thần ác sát, xem ra lần này không đạt được mục tiêu, bọn chúng quyết
không bỏ qua." Tên đàn em này khóc lóc mếu máo, báo cáo cho Hà Khôn.
Không đợi hắn nói xong, Hà Khôn liền gầm lên: "Tình huống khẩn cấp như vậy,
mày còn dám gọi điện thoại cho tao hả, nếu để cho cảnh sát tra được tao và
mày có liên hệ với nhau, chỉ sợ bản thân tao cũng khó bảo toàn.”
“Mày hãy nghe tao nói, mày không cần phải sợ, mày lập tức thông báo cho
những người phụ trách khác, ai cũng không thể gọi điện thoại cho tao, tao sẽ
nghĩ biện pháp cứu bọn mày ra, nhưng ngàn vạn lần không thể gọi điện thoại
cho tao.”
“Còn có một việc, sau khi trò chuyện xong với tao, tao lập tức ném điện thoại
vào trong toa-lét hoặc rãnh sông nào đó, tóm lại là ném vào chỗ cảnh sát không
chú ý tới..."
Cúp điện thoại xuống, Hà Khôn bị đánh một đòn quá bất ngờ, không thể suy
nghĩ được gì, vội vàng đánh thức ông bố dậy thương lượng đối sách.
Hà Khôn cười khổ nói: "Thật sự là phòng dột mà trời mưa cả đêm, cái tên Hồ
Tự Lập này làm gì thế, vậy mà lại đột nhiên làm một cuộc tập kích, trước đó
không hề để lộ tiếng gió nào, hắn muốn đối nghịch cùng sở công an tỉnh sao?"
Hà Tân Nghi rốt cuộc vẫn là người đàn ông vài thập niên không đổ, quơ quơ
tay, bình tĩnh nói: "Con đừng vội, chờ cha hỏi rõ tình huống, sẽ có kết luận
sau."
Nói xong, hắn liền cầm lấy điện thoại, tự mình gọi điện thoại cho Hồ Tự Lập.
Hồ Tự Lập một mực ngồi trong xe cảnh sát, vẫn đang chờ cú điện thoại này, của
Hà Tân Nghi hắn chờ mong có thể thông qua điện thoại, từ từ phản bác Hà Tân
Nghi một phen, khiến cho Hà Tân Nghi tức giận mà không thể làm gì hắn.
"Hồ Tự Lập!"
Hà Tân Nghi vừa thấy điện thoại thông, liền lấy uy nghiêm bí thư chính pháp ủy
của mình ra, hỏi: "Cậu đang giở trò quỷ gì thế hả? Dân chúng toàn thành phố
đều bị tiếng xe cảnh sát của cục cảnh sát đánh thức, ngay cả Tỉnh ủy cũng có
lãnh đạo gọi điện thoại tới, hỏi tôi có phải là có hành động gì lớn không đấy!”
“Cậu cảm thấy làm loại việc mờ ám này rất phong cách, đúng không? Có phải
là mang theo nhiều nhân viên cảnh sát đi bắt người, rất có uy phong của bá
vương?"
Hồ Tự Lập chậm rãi cười cười, nói: "Hà bí thư, xin anh bớt giận, nghe tôi nói
từ đầu đã!"
"Không cần giải thích nhiều làm gì, hành động lớn như vậy, vậy mà cậu không
thực hiện việc nói chuyện cùng tôi, cũng không thông báo Tỉnh ủy, cậu không có
tổ chức kỷ luật."
Hà Tân Nghi hơi làm ra vẻ thở hổn hển, nói: "Đối với loại cán bộ mắt không tổ
chức như cậu, tôi sẽ đề nghị với Tỉnh ủy, loại bỏ chức vụ cục trưởng của cậu."
Cục trưởng cục công an thành phố Tử Kim là cán bộ tỉnh quản, mặc dù nói thị
ủy Tử Kim có quyền nói chuyện thật lớn đối với việc ai làm cục trưởng, nhưng
không có nghĩa là Tỉnh ủy không có quyền lực bỏ cũ thay mới.
Nhưng Hồ Tự Lập không hề sợ hãi, nói: "Tùy tiện đi, dù sao tôi cũng chỉ có thể
nói, lần này là việc ngoài ý muốn!"
"Hừ! Vậy cậu cứ chậm rãi đợi chuyện ngoài ý muốn đi." Hà Tân Nghi hừ lạnh
một tiếng nói.
"Hà bí thư, hiện tại tôi có thể nói rõ ràng cho anh biết, lần này tôi hành động,
tuyệt đối phù hợp với chương trình tổ chức!"
Hồ Tự Lập cũng lười nói nhảm cùng Hà Tân Nghi: "Tôi cho anh biết, chúng tôi
xuất động nhiều lực lượng cảnh sát như vậy, không phải là vì tảo hoàng (càn
quét tệ nạn), chỉ là vì muốn giải cứu một số phụ nữ trượt chân vào bùn đen."
Hồ Tự Lập liền đem bản án lão Thành ra nói một lần, Hà Tân Nghi nghe xong,
trên trán càng ngày càng nhiều gân xanh.
Hà Khôn ở bên cạnh nhìn, tuy không biết rốt cuộc Hồ Tự Lập nói gì trong điện
thoại, nhưng nhìn sắc mặt cha hắn càng lúc càng lúng túng, liền biết sự tình
tương đối khó khăn.
"Cho nên mới nói, ước nguyện ban đầu của chúng tôi là giải cứu những phụ nữ
bị buôn bán đến chỗ ăn chơi này, án kiện hình sự bình thường như vậy, vốn
chính là nằm trong phạm vi chức trách cục công an thành phố chúng tôi, không
cần báo cáo sở công an trên tỉnh trước.”
“Chỉ có điều, không ngờ chúng tôi là có nhiều thu hoạch ngoài ý muốn như vậy,
chúng tôi đã phát hiện rất nhiều hành vi phạm tội tại mấy chỗ ăn chơi lớn..."
"Hà bí thư, ngài nói xem, lần này có phải là chúng tôi như chó ngáp phải ruồi
không? Bình thường dùng thanh thế to lớn tảo hoàng (càn quét tệ nạn), không thể
quét ra được cá lớn gì, đều là một ít cá con tôm nhỏ, chẳng đã nghiện.”
“Lần này hành động ngẫu nhiên, vậy mà lại tìm ra nhiều cá lớn như vậy, thật sự
là thật đáng mừng, haahaha."
Tiếng cười của Hồ Tự Lập rất bén nhọn: "Đây chính là thành tích cực lớn của
cục công an thành phố Tử Kim chúng tôi, chỉ một lần mà đả kích được nhiều
hành vi phạm tội như vậy, coi như là thu hoạch lớn dịp cuối năm, sở công an
tỉnh và Tỉnh ủy có phải là nên ban thưởng cái gì đo các cho đồng chí có biểu
hiện tốt trong hành động lần này?"
Hà Tân Nghi thiếu chút nữa không bị Hồ Tự Lập nói cho tức đến phun ra máu,
Hồ Tự Lập này thật đúng là nhờn chó chó liếm mặt, hắn hừ lạnh một tiếng, nói:
"Nói vớ nói vẩn! Cậu cho rằng tôi sẽ tin sao?”
“Giải cứu mấy người phụ nữ, cần nhân viên cảnh sát cả cục công an thành phố
Tử Kim cùng xuất động? Ngay cả cậu, cái tên cục trưởng bình thường sống an
nhàn sung sướng này cũng tự mình đến, chỉ huy từ đầu đến cuối?."
"Mặc kệ Hà bí thư có tin hay không, tóm lại là chỗ này của tôi có rất nhiều phụ
nữ mất tích, còn có cả lời khai thủ phạm cung cấp, cho dù đưa lên trên mặt bàn
hội nghị thường ủy Tỉnh ủy để thảo luận, cũng không cách nào nói tôi trái với
chương trình tổ chức, đúng không xếp?"
Hồ Tự Lập cười cười, nói: "Hơn nữa, chỉ ra quân lần thứ nhất liền bắt được
nhiều cá lớn như vậy, Hà bí thư ngài nên cao hứng mới đúng chứ, năm nay
thành phố ta tảo hoàng (càn quét tệ nạn) có thành quả nổi bật, trên mặt của ngài
hay trên mặt của Tỉnh ủy, đều có ánh sáng để khoe."
Hà Tân Nghi rốt cuộc cũng không nghe nổi nữa, trực tiếp cắt đứt điện thoại.
Hồ Tự Lập cười ha ha một hồi, mới bấm điện thoại cho Dương Tử Hiên, kể về
cuộc nói chuyện.
Dương Tử Hiên đi theo cười to một phen rồi nói: "Ông anh, anh nên rèn sắt khi
còn nóng, lần này bắt được nhiều thủ lĩnh thế lực xã hội đen như vậy ở trong
các chỗ ăn chơi, có thể lập tức báo cáo cho thị ủy chính phủ thành phố Tử Kim,
tiến hành hành động toàn bộ thành phố đánh xã hội đen, chắc chắn sẽ không có
người nào trong thị ủy và chính phủ thành phố dám cản trở."
Hồ Tự Lập gật gật đầu, nói: "Tôi đang có ý đó, vừa rồi tôi đã báo cáo quan
điện thoại cho Tiết thị trưởng, Tiết thị trưởng toàn lực ủng hộ, Nhậm bí thư
không biểu lộ thái độ, chỉ là, dường như phó bí thư Hỷ Lại Thừa có chút ý
kiến."
"Tôi sẽ gọi điện thoại cho Hỷ Lại Thừa, anh cứ việc buông tay ra đi, tôi sẽ làm
thông công tác tư tưởng cho Hỷ Lại Thừa."
Dương Tử Hiên cười cười, hắn hi vọng lần này Hồ Tự Lập nhổ tận gốc thế lực
dưới mặt đất của Hà Khôn: "Nhất định phải kịp thời giết tận sâu vào hang ổ
những thế lực xã hội đen kia, tốt nhất là nắm được các khoản ghi chép tiền nong
bên trong.”
“Tôi ủng hộ hành động đánh thế lực xã hội đen lần này, là hi vọng dùng chuyện
này để đào ra chứng cứ chứng minh quan hệ của tập đoàn Càn Khôn với những
thế lực xã hội đen này, thông qua hoạt động phạm tội, lấy được tiền bẩn, sau đó
chuyển cho tập đoàn Càn Khôn, là một cơ cấu rửa tiền rất hoàn hảo."
"Tốt! Chúng ta phân công hợp tác! Tôi chỉ huy ở hiện trường, cậu hỗ trợ ngăn
cản áp lực bên trên." Hồ Tự Lập gật gật đầu.
…
Đăng bởi | Watt |
Phiên bản | Dịch |
Ghi chú | DOCX |
Thời gian | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 24 |