Xấu hổ(2)
Những người Đại Danh hệ này quá phiền muộn rồi, vốn đã áp đảo trên mặt
phân chế độ thuế, trung ương quyết tâm phổ biến phân chế độ thuế đã rất rõ
ràng rồi, Đại Danh hệ bởi vì ủng hộ chấp hành phân chế độ thuế, vốn cũng có
thể thoáng chia xẻ một tý thành quả chính trị cực lớn, nhưng không ngờ vừa ra
khỏi cửa, đại tướng đắc lực của Đại Danh hệ, Dương Tử Hiên, lại hãm sâu vào
trong tai ương lao ngục rồi.
Coi như là cho những quan viên Đại Danh hệ vênh váo tự đắc này một cái tát
thật mạnh.
Sắc mặt Trương Luân cũng rất nghiêm túc, ở trong mắt Trang Đạo Hiền, lần này
bị hại lớn nhất vẫn là Trương Luân, Dương Tử Hiên làm ra gièm pha lớn như
vậy tại Ban Kỷ Luật Thanh tra, trực tiếp bôi đen công tác của Ban Kỷ Luật
Thanh tra tỉnh rồi.
Vốn lần này Trương Luân được tuyển làm uỷ viên dự khuyết trung ương, chính
là tiêu chí sắp tiến bộ, nhưng hiện tại xem ra đã thành hão huyền rồi.
Xảy ra gièm pha lớn như vậy, trách nhiệm lãnh đạo trên người Trương Luân
cũng không nhẹ.
Hội nghị do Bí thư tỉnh ủy Chu Trì Khôn chủ trì.
Hắng giọng một cái, Chu Trì Khôn dẫn đầu mở giọng nói: "Đề tài thảo luận chủ
yếu của chúng ta hôm nay có mấy điều, đầu tiên là về vấn đề gần đây huyên náo
xôn xao, đồng chí Dương Tử Hiên không làm tròn trách nhiệm. Thứ hai, là vấn
đề an toàn kiểm tra sản xuất và phòng ngừa xuất hiện tai nạn an toàn nghiêm
trọng do thiếu trách nhiệm cuối năm."
Hà Tân Nghi và Trang Đạo Hiền nhìn nhau, cùng cười một tiếng, quả nhiên…..
"Trước tiên là nói về đề tài thảo luận thứ nhất, chính là vấn đề đồng chí Dương
Tử Hiên, tin tưởng các vị đang ngồi đều không xa lạ gì đối với người trẻ tuổi
này, hoặc nhiều hoặc ít, đều đã tiếp xúc với người trẻ tuổi này."
Chu Trì Khôn tận lực làm giọng nói tùy ý một chút: "Những ngày này tôi cũng
bị vấn đề không làm tròn trách nhiệm làm cho tâm thần có chút không tập trung,
viện kiểm sát bên kia còn lấy ra chứng cớ, chứng minh đồng chí Dương Tử
Hiên bức cung, đồng chí Dương Tử Hiên là cán bộ Ban Kỷ Luật Thanh tra, xin
đồng chí Trương Luân nói trước..."
Sắc mặt Trương Luân nghiêm túc, lắc đầu nói: "Cái này, tôi cảm thấy đồng chí
Tân Nghi nói chuyện trước sẽ càng phù hợp hơn, dù sao cũng là viện kiểm sát
bắt được chứng cớ trước, hơn nữa còn động thủ bắt người, Ban Kỷ Luật Thanh
tra tỉnh chúng tôi không thu được một chút tin tức nào, đồng chí Tân Nghi được
phân công chiến tuyến quản lý chính pháp, anh ta nói trước mới phù hợp."
Trong lòng Trần Chí Ôn bật cười, nhưng trên mặt vẫn làm ra một bộ dáng
nghiêm túc, Trương Luân này thật đúng là có ý tứ, xem ra hôm nay Hà Tân Nghi
không những không thể ngồi yên, trên mặt lời nói cũng có thể xuất hiện sai lầm.
Hội nghị thường ủy tỉnh ủy thảo luận, từng thường ủy lên tiếng, đều ghi chép
trong hồ sơ, phải giao nộp lên trung ương, để tổ chức lập hệ thống hồ sơ.
Trong nội tâm Chu Trì Khôn cũng thầm mắng Trương Luân một tiếng cáo già.
Hà Tân Nghi lên tiếng, hơn phân nửa là sẽ đưa raphương hướng sai lầm,
Trương Luân để cho Hà Tân Nghi lên tiếng trước, đúng là không có ý gì tốt.
Hà Tân Nghi hắng giọng một cái, nói: "Vậy thì để cho tôi lên tiếng trước, tôi
xin mở đầu, vấn đề Dương Tử Hiên không làm tròn trách nhiệm cực kỳ nghiêm
trọng, viện kiểm sát bên kia đã có chứng cớ, trên người Điền Vừa có vài chỗ
tổn thương rất lớn, đã trải qua phòng tư pháp giám định xem xét, là tổn thương
trong lúc Dương Tử Hiên phái người điều tra vấn đề hắn tham ô sinh ra.”
“Mặt khác, Tôn Xán cũng ra mặt chứng nhận, trong quá trình Dương Tử Hiên
thẩm tra anh ta, cũng tồn tại hành vi bạo lực, thủ đoạn phá án thô lỗ mà tàn bạo
cực kỳ nghiêm trọng, quyền đấm cước đá với bọn họ là chuyện thường xảy ra."
"Phát sinh loại chuyện này, tôi cũng tương đối đau lòng, đây chính là trắng trợn
bôi đen đảng ta và chính phủ.”
“Tôi cảm thấy loại con sâu làm rầu nồi canh này nhất định phải đá ra khỏi đội
ngũ cán bộ chúng ta, loại người này, ở lại đảng ta, sẽ làm cho người ngoài hiểu
lầm nghiêm trọng về đảng!"
Giọng nói Hà Tân Nghi phập phồng, biểu lộ phong phú: "Viện kiểm sát bên kia
đã bắt đầu lên án tội danh Dương Tử Hiên đồng chí, đầu năm sau sẽ chính thức
khởi tố đối với Dương Tử Hiên, tôi cảm thấy cũng đã đến thời điểm đảng uỷ
chúng ta khởi động miễn chức tôi đảng, khai trừ công chức và lý lịch đảng."
Không đợi Trần Chí Ôn nói chuyện, Trang Đạo Hiền đã là người thứ nhất nhảy
ra tỏ vẻ tán thành rồi, nhưng hắn rất nhanh liền phát hiện Trần Chí Ôn, Tôn
Thanh Vân, Trương Luân, Chu Trì Khôn, biểu lộ trên mặt những người này rất
quái dị, là cái loại quái dị muốn cười lại không dám cười.
Không khí phòng họp toàn một mảnh thanh tịnh, không giống như Trang Đạo
Hiền từng nghĩ, sẽ xuất hiện một mảnh giọng nói đồng ý, thậm chí ngay cả tranh
luận kịch liệt cũng không có.
"Tôi xin nói hai câu." Tôn Thanh Vân trầm mặc trong chốc lát, mới chậm rãi
lấy từ bên trong cặp công văn ra một vật, là một cái máy ghi âm loại nhỏ, nói:
"Tại trước khi tôi nói chuyện, tôi muốn cho mọi người nghe hết một đoạn đối
thoại...."
Ngoại trừ số ít người đã nghe qua mấy ghi âm, mặt khác thường ủy đều bị máy
ghi âm này khơi dậy hứng thú.
"Cái máy ghi âm này…." Tôn Thanh Vân cầm máy ghi âm trong tay, mở ra rồi
nói: "Là bản sao cuộc đối thoại của phó trưởng phòng tài vụ công ty Xuân Huy
Tôn Xán vài ngày trước, trước kia tôi đã cầm đi sở giám sát làm so sánh, xác
thực là giọng nói Tôn Xán.”
“Có ảnh hưởng trọng đại đối với tình tiết vụ án Dương Tử Hiên không làm tròn
trách nhiệm, cho nên xin các vị nghe 10', nghiêm túc nghe một chút.”
Máy ghi âm bắt đầu chạy, giọng nói bên trong được vặn hết cỡ, có thể nghe
được rõ ràng trong máy ghi âm truyền ra một đôi nam nữ đối thoại.
Đoạn đối thoại trong máy ghi âm không ngắn, khoảng hơn mười 20'.
Không khí trong tiểu lễ đường theo đôi nam nữ đối thoại mà trở nên ngưng
đọng.
Ngoại trừ Hà Tân Nghi ra, biểu lộ trên mặt không ít thường ủy đều là một mực
không thay đổi, rất nghiêm túc, biểu lộ trên mặt Hà Tân Nghi vô cùng phong
phú, từ lúc ban đầu là rất tò mò nghi hoặc, đến ngưng trọng, đến âm trầm, cuối
cùng là xấu hổ.
Không hề nghi ngờ, sau khi hắn lên tiếng, Tôn Thanh Vân mới đưa ra cái máy
ghi âm này, là đã có âm mưu rồi.
Mục đích rất đơn giản, chính là làm cho mặt mũi Hà Tân Nghi hắn bị mang đi
quét rác.
Việc mà...hắn trước giọng nói híz-khà-zzz lực nghỉ, nghiêm khắc chỉ trích
Dương Tử Hiên tại sao tổn hại đảng chính nghành hình tượng, hiện tại cũng
thành một cái lớn nhất chê cười.
Lần này xem như mặt mũi Hà Tân Nghi đã bị quét rác, vô cùng xấu hổ trên hội
thường ủy rồi.
Hà Tân Nghi không có ý định nghi vấn nội dung của cái máy ghi âm này, Tôn
Thanh Vân đã dám lấy ra, đưa về phía toàn bộ thành viên đảng uỷ lãnh đạo tỉnh,
phát cái đoạn ghi âm này, liền cho thấy đoạn ghi âm này tuyệt đối là chống lại
mình, dù lá gan Tôn Thanh Vân lớn hơn nữa, cũng không dám lừa gạt tất cả các
thành viên.
Sự tình quanh co, lại làm cho cuộc biểu diễn của Hà Tân Nghi và Trang Đạo
Hiền trước kia trở nên vô cùng buồn cười.
"Lời ghi âm đối thoại chỉ có như vậy, tôi tin tưởng tôi không cần nói nhiều."
Sau khi máy ghi âm phát xong, Trương Luân liền nói một câu cực kỳ phù hợp.
Trên mặt Hà Tân Nghi lập tức lúc đỏ lúc trắng.
Hoàng Văn Thanh, Trương Á Đông cùng Hoàng Trấn Đông thì nhìn nhau cười
một tiếng, may mắn mới vừa rồi mình không bỏ đá xuống giếng đối với Dương
Tử Hiên, nếu phụ họa Hà Tân Nghi mà nói, cũng sẽ trở thành một truyện cười.
Bọn hắn đều có quan hệ xích mích với Dương Tử Hiên, nhưng đều có thể khắc
chế bản thân mình.
Hiện tại Hà Tân Nghi đã hoàn toàn không xuống đài được rồi, cũng không tìm
thấy bậc thang để xuống đài.
"Tôi rất đau lòng, các đồng chí ạ!"
Tôn Thanh Vân là người sắp về hưu, quyền cao chức trọng, hắn lên tiếng, ai
cũng phải suy nghĩ một tý: "Đảng viên cán bộ chúng ta lại bị người ta tùy tiện
vu cáo….Tôi không biết viện kiểm sát lấy ra chút ít cái gọi là chứng cớ kia, rốt
cuộc có mấy phần là thật, nhưng ít nhất thì chứng cứ của người này chính là một
chuyện đáng chê cười, là đang làm nhục chỉ số thông minh đảng uỷ chúng ta."
Đăng bởi | Watt |
Phiên bản | Dịch |
Ghi chú | DOCX |
Thời gian | |
Lượt thích | 2 |
Lượt đọc | 26 |