Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đến tố cáo

Phiên bản Dịch · 1788 chữ

"Làm sao cậu có thời gian rảnh đến chỗ này của tôi, không đi Tỉnh ủy đại viện

làm sao? Trước kia khai trương, mời cậu đến, cậu cũng nói không rảnh..."

Trương Tuyết Bách dẫn Dương Tử Hiên vào trong, rót chén trà cho Dương Tử

Hiên.

Dương Tử Hiên thở dài nói: "Tối hôm qua phát sinh bạo động sông Lục Nha,

em đi hiện trường xử lý, buổi sáng hôm nay đến Ủy ban hoạch định chính sách

bên kia họp, có ít người không biết xuất phát từ mục đích gì, có lẽ là muốn ôm

chân chủ tịch tỉnh, hoặc là ủy ban tỉnh gây áp lực đối với Ủy ban hoạch định

chính sách, điên cuồng oanh tạc em!”

“Thậm chí còn nói muốn sửa chữa văn bản tài liệu chính sách đã đưa ra, huỷ bỏ

tất cả xí nghiệp nhà nước làm thí điểm cải cách, để dẹp loạn lửa giận Tỉnh ủy

ủy ban tỉnh!"

Lông mi đẹp mắt của Trương Tuyết Bách hơi nhíu lại, hỏi: "Đây là chuyện gì,

có người muốn nhằm vào cậu sao?"

Dương Tử Hiên cười cười, nói: "Không phải nhằm vào em, mà là có ý định

chối bỏ toàn bộ mạch suy nghĩ trước kia của em về cải cách xí nghiệp nhà

nước, sau đó là đi nịnh nọt Hoàng chủ tịch tỉnh..."

Trên mặt trắng nõn của Trương Tuyết Bách xuất hiện thêm một tia lo lắng, hỏi:

"Có thể ảnh hưởng đến tiền đồ của cậu không?"

Dương Tử Hiên phất phất tay áo, nói: "Cái này rất khó nói, em đã ngửi được

hương vị âm mưu, đại hội đảng sắp mở, tâm tư rất nhiều người cũng bắt đầu

lung lay...người muốn nhìn em ngã xuống, thật sự là không phải số ít!"

Trương Tuyết Bách nhíu lông mi xuống, nói: "Có muốn tôi nói cho cha tôi

không, nhờ ông ấy giúp đỡ một chút."

Dương Tử Hiên lắc đầu, nói: "Tốt nhất là không, bây giờ ủy ban tỉnh đang phân

tranh phương diện công tác kinh tế, tình thế rất lèm nhèm, nếu chúng ta nhúng

tay vào, chỉ sợ sẽ hoàn toàn ngược lại, khiến cho chủ tịch tỉnh và những cao

tầng Tỉnh ủy đánh trả mãnh liệt."

"Nói cũng phải, mọi cử động của nhân vật cao tầng chính trị, có thể xem như

tiêu chí tín hiệu chính trị... Chính cậu có nắm chắc vượt qua cửa ải khó khăn

này không?" Trên mặt Trương Tuyết Bách vẫn có chút lo lắng.

Dương Tử Hiên thở dài, nói: "Em cũng không thể nắm chắc, vẫn chưa biết tình

thế sẽ phát triển về chiều hướng nào? Cho nên mới đến chỗ chị giải sầu. "

Dương Tử Hiên không đắn đo nổi tâm tư của Viên Đồng Tài, còn có cả Trình

Tư Vũ, hắn đột nhiên hiện ra tại hội nghị Ủy ban hoạch định chính sách, cũng đã

phóng thích một loại tín hiệu khác.

Viên Đồng Tài và Thạch Phong Tín cùng nhau tranh đoạt vị trí phó chủ tịch

tỉnh, lại bị Dương Tử Hiên làm rối một phen, thất bại rồi, trong nội tâm Viên

Đồng Tài đã sớm ghi hận Dương Tử Hiên.

Trên quan trường, cắt đường quan lộ của người, cùng với cắt đứt đường của cải

trên trận kinh doanh, đều là cực kỳ sự tình làm cho người ta căm hận.

……..

Tại sau khi Dương Tử Hiên đóng cửa ra về, sắc mặt Viên Đồng Tài bắt đầu trở

nên bình tĩnh, gọi thư ký đến.

"Lần này là cơ hội rất tốt, nhất định phải trị thật mạnh, bằng không thì về sau,

hắn đều sẽ kiệt ngao bất tuần(cương quyết bướng bỉnh) như thế này..." Sắc mặt

Viên Đồng Tài cũng không tốt xem.

Thư ký chần chờ một chút, vẫn nói: "Có thể lưu lại khúc mắc gì đó trong nội

tâm Dương phó chủ nhiệm không..."

Viên Đồng Tài phất phất tay áo, nói: "GDP đã trở thành trung ương một trong

chỉ tiêu đưa xuống ủy ban tỉnh, dựa theo thế phát triển trong tỉnh chúng ta để

xem xét, khả năng còn có chút nguy hiểm, khả năng vẫn chưa đạt được chỉ tiêu

trung ương giao!”

“Hiện tại chắc chắn Hoàng Văn Thanh chủ tịch tỉnh cũng đang bị lửa thiêu bờ

mông rồi, không cần để ý nhiều, nhiệm vụ quan trọng nhất của ông ta chính là

hoàn thành chỉ tiêu kinh tế trung ương giao khoán năm nay, một khi không làm

được, sẽ lưu lại cho trung ương một ấn tượng không biết làm kinh tế, chỉ sợ đối

với con đường làm quan của ông ta về sau, sẽ là một cái chướng ngại vật gây

trở ngại rất lớn.”

“Dương Tử Hiên lại cứ đối nghịch với chủ tịch tỉnh, có thể có cái kết cục gì tốt

đây, tuy sau lưng Dương Tử Hiên có Đại Danh bảo vệ, nhưng hắn mang tư cách

người chiến đấu tích cực dẫn đầu cho Đại Danh hệ, nhất định sẽ bị chủ tịch tỉnh

triệt hạ đầu tiên, lần bạo động này chính là cơ hội rất tốt."

Thư ký liên tục không ngừng gật gật đầu đồng ý.

Viên Đồng Tài cũng không có ý định phê bình uy hiếp Dương Tử Hiên xong

liền dừng tay lại, mà là trực tiếp đi Trần Chí Ôn văn phòng, chuẩn bị cáo trạng.

Trần Chí Ôn nhìn thấy Viên Đồng Tài tiến đến, cũng cảm thấy hơi giật mình, lập

tức liên tưởng đến sự kiện bạo động tối hôm qua, liền bảo Viên Đồng Tài ngồi

xuống.

Về sự kiện bạo động, trước kia Dương Tử Hiên đã bàn giao với Trần Chí Ôn

rồi, trong lòng Trần Chí Ôn cũng hiểu rõ, Viên Đồng Tài khí thế hung hăng đến,

chắc cũng là muốn cáo trạng.

"Lão Viên, tại sao nóng tính như vậy? Uống chén trà bớt giận nhé?" Con mắt

Trần Chí Ôn không thèm liếc Viên Đồng Tài.

"Chí Ôn chủ tịch tỉnh, tôi cảm thấy mình thật sự không thể chịu đựng được tính

tình của Dương Tử Hiên, tôi mãnh liệt yêu cầu dời cương vị của đồng chí

Dương Tử Hiên, nếu ngài không đồng ý, tôi sẽ đi tìm Hoàng chủ tịch tỉnh phản

ánh tình huống."

Viên Đồng Tài nói những lời này, đúng là chứa rất nhiều huyền cơ, đầu tiên là

đặt Dương Tử Hiên ở một cái vị trí vô pháp tiến lùi, sau là có ý tứ uy hiếp đối

với Trần Chí Ôn, nếu như Trần Chí Ôn tiếp tục tỏ thái độ ủng hộ Dương Tử

Hiên mà nói, như vậy, hắn sẽ đầu tư vào Hoàng Văn Thanh.

Trong nội tâm Trần Chí Ôn có chút tức giận, nhưng không lộ ra ngoài, chỉ nói:

"Đồng chí Dương Tử Hiên làm sao vậy? Anh ta có vấn đề ở thái độ công tác,

hay tác phong công tác có vấn đề?"

Viên Đồng Tài lắc đầu, nói: "Tôi thấy anh ta không để người cấp trên vào mắt,

tố chất cực kém, tôi không biết vì cái gì mà cán bộ tuổi đời ít như anh ta, mà

vẫn có thể được đề bạt nhiều cương vị công tác quan trọng như vậy.”

“Anh ta đã từng nhiều lần chống đối tôi tại Ủy ban hoạch định chính sách, hơn

nữa, lúc đi họp còn ăn mặc tùy tiện, không có chút nghiêm túc nào, không chú ý

đến hình tượng của mình, hơn nữa còn có tính tình cực kỳ ngang bướng, ủy ban

tỉnh rõ ràng đã xác định đích danh xí nghiệp nhà nước làm thí điểm cải cách,

hắn còn muốn tự mình làm các xí nghiệp khác!”

“Cái này còn chưa tính, tối hôm qua xảy ra chuyện, Đông Nhuộm xảy ra sự kiện

bạo động, ngay cả xưởng trưởng cũng bị đánh vỡ đầu, bây giờ còn đang nằm

viện."

Trần Chí Ôn có chút giận dỗi rồi, Viên Đồng Tài này, bình thường đứng ở trước

mặt hắn thì rất cung kính, lời ong tiếng ve cũng không dám nói nhiều một câu,

hôm nay lại dám phê bình Dương Tử Hiên ở trước mặt hắn, làm sao có thể chịu

được đây?

Trong nội tâm Trần Chí Ôn thầm suy nghĩ nguyên nhân, đối với việc Viên Đồng

Tài thao thao bất tuyệt lên án Dương Tử Hiên, cũng không nghe vào tai được

mấy câu.

Chẳng lẽ là Hoàng Văn Thanh cho hắn cái gì đó, hoặc là trực tiếp nói chuyện

nhờ cậy hắn rồi?

Vậy thì rốt cuộc Hoàng Văn Thanh cho hắn cái gì, mới có thể làm cho chủ

nhiệm Ủy ban hoạch định chính sách bình thường cực kỳ khiêm tốn trung dung

này, có lá gan lớn như thế đây?

Chẳng lẽ Hoàng Văn Thanh có ý định đánh chết Dương Tử Hiên, đối chọi gay

gắt cùng Trần Chí Ôn hắn, không che dấu gì nữa, bảo Viên Đồng Tài sốt sắng

đánh chém với Dương Tử Hiên?

Rất có thể!

Nghĩ tới đây, trong nội tâm Trần Chí Ôn đã có ý nghĩ rõ ràng rồi, thoáng ho

khan một tý, liền lạnh lùng nói: "Viên chủ nhiệm, sự tình Ủy ban hoạch định

chính sách chọn nơi làm thí điểm, là trải qua tôi đồng ý..."

Sắc mặt Viên Đồng Tài lập tức trở nên xấu hổ, không nói được nữa, Trần Chí

Ôn nói những lời này, ý tứ của đã rất rõ ràng —— Dương Tử Hiên được tôi

bao phủ, có cái gì, cứ nói với tôi!

"Lão Viên, cậu biết ý nghĩa khi quốc gia thiết lập Ủy ban hoạch định chính sách

không? Chính là hi vọng Ủy ban hoạch định chính sách có thể phá tan gông cùm

xiềng xích của thể chế hiện hữu, thăm dò ra một phương án phát triển có thể

thực hiện!”

“Ủy ban hoạch định chính sách giống như là một thanh đao nhọn, đâm ra thị

trường kinh tế, mà không phải sợ hãi rụt rè, trung trung dung dung...”

“Cái gì gọi là cải cách, cải cách chính là ném tảng đá xuống sông...Thiết lập

thêm mấy xí nghiệp nhà nước làm nơi thí điểm cải cách, sử dụng phong cách

cải cách khác, bản thân chuyện này không sai...Về phần cậu nói cái gì gọi là mắt

không cấp trên, quần áo tùy ý, cho tới bây giờ tôi vẫn chưa từng nghe ai phản

ánh."

Bạn đang đọc Giả Cán Bộ của Dương Tử Hiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Watt
Phiên bản Dịch
Ghi chú DOCX
Thời gian
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.