Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Than khổ

Phiên bản Dịch · 1798 chữ

Tại sau khi Dương Tử Hiên lấy được thắng lợi tranh luận, không ít thành viên

đảng đang lựa chọn trông xem thế nào, bắt đầu ủng hộ xây dựng khu công

nghiệp kinh tế.

Phòng họp đầy mùi khói thuốc súng, thật lâu không tan đi, Phương Linh chỉ có

một người, vô pháp ngăn cản ý chí cả bộ máy đảng bộ ủy ban huyện, bản thảo

sửa chữa khu công nghiệp kinh tế, cuối cùng cũng đã được xác định trên hội

nghị!

Cái này cũng tuyên bố, thế công của Phương Linh đối với Dương Tử Hiên, đã

hoàn toàn thất bại!

...

Năm mới càng ngày càng gần, tần suất Quách Long tìm Dương Tử Hiên cũng

càng ngày càng cao, hiện tại, chính đã huyện tài sớm là trứng chọi đá rồi, như

thế nào để cấp được tiền thưởng cùng tiền lương cho nhân viên đơn vị sự

nghiệp và chính phủ toàn bộ huyện cuối năm, đều là vấn đề cực lớn.

Trong khoảng thời gian này, Quách Long buồn đến tóc bạc.

Hết lần này tới lần khác, trong tỉnh đưa xuống cái tài chính chuyên giành cho

xóa nghèo kia, Dương Tử Hiên lại nghiêm khắc cảnh cáo Quách Long không thể

động, ngân hàng bên kia lại một mực không chịu nhả ra cho vay, lại khiến cho

cục trưởng tài chính Quách Long này thật sự là ăn không ngon ngủ không yên.

“ Chủ tịch huyện, sắp đến lễ mừng năm mới, trong nhà cùng văn phòng của ta

đều là chật ních người chìa tay đòi tiền, khiến cho ta mỗi ngày không dám về

nhà, cũng không dám đi đến văn phòng, đều là đi dạo ở bên ngoài, chủ tịch

huyện, ngài cũng nên suy nghĩ chút biện pháp, bằng không thì chức cục trưởng

cục tài chính, ta thật sự không có cách nào để làm! “ Quách Long sầu khổ khóc

lóc kể lể ở trước mặt Dương Tử Hiên.

Dương Tử Hiên nhìn chằm chằm vào thần sắc mỏi mệt của Quách Long, không

giống làm bộ, liền thở dài, trải qua khoảng thời gian này tìm hiểu, Quách Long

này xác thực là người cầm tiền rất tốt, tính nguyên tắc mạnh, tương đối nghiêm

khắc đối với tài chính sử dụng, khó trách hắn có thể nhiều lần đảm nhiệm cục

trưởng tài chính qua vài vị chủ tịch huyện mà không đổ.

“ Lão Quách, yên tâm, vấn đề này, ta nhất định sẽ nghĩ biện pháp giải quyết. “

Dương Tử Hiên vỗ vỗ Quách Long bả vai, nói: “ Đúng rồi, cái tài chính trong

tỉnh đưa đến để giải quyết cho người nghèo kia, ngươi đã phát xuống chưa? “

“ Đã cho người chuyên môn phát xuống! “ Quách Long thở dài, trước kia có

khoản tài chính cho người nghèo này, Quách Long vẫn có lo lắng, dùng không

được tiêu không xong, hiện tại tài chính phát xuống người nghèo ở dưới, Quách

Long lại triệt để lo lắng, lỗ thủng lớn như vậy, bổ xung như thế nào.

Mặc dù Dương chủ tịch huyện này một mực nói hắn sẽ nghĩ biện pháp, vá kín

cái lỗ thủng này, nhưng Quách Long tổng là có chút không tin, người trẻ tuổi này

có lẽ làm chính trị là một hảo thủ nhất đẳng, nhưng làm tài chính không thấy quá

tốt, cuối cùng không vá được lỗ thủng này, trách nhiệm còn không phải rơi vào

trên đầu hắn, cái cục trưởng tài chính này sao!

...

Trong huyện chưa phân phối xe cho phó bí thư đảng Lâm Nhược Thủy, cho nên,

lúc này xuống nông thôn, Lâm Nhược Thủy lại là ngồi ở trong cỗ xe Santana kia

của Dương Tử Hiên.

Dương Tử Hiên và Lâm Nhược Thủy lần này xuống hương trấn trước ngày hội

tân, xuân xâm nhập cộng đồng, thăm viếng an ủi các hộ nghèo khó, hộ đặc biệt

khó khăn, ưu đãi đối với các đảng viên nghèo khó...

Trên đường đi, Dương Tử Hiên đều là ngồi nghiêm chỉnh, chính hắn đương

nhiên không sợ Lâm Nhược Thủy dán vào người, chỉ sợ chính mình áp vào trên

người Lâm Nhược Thủy, sẽ gặp phải sự khinh khỉnh của nàng.

Mấy ngày nay nhiệt độ lại hạ xuống rồi, bởi vì nhiệt độ hương trấn phía dưới so

với thị trấn còn thấp hơn rất nhiều, cho nên trước khi Lâm Nhược Thủy đến,

còn mang mang một áo khoác ngoài lông tơ màu đen.

Chỉ là, nhiệt độ trong xe tương đối cao, cũng không dùng được, áo chỉ là một

kiện áo lông dê cao cổ, hạ thân vẫn là tất chân màu đen vô cùng khêu gợi,

đường cong thân thể câu hồn nhiếp phách, mông mập eo mảnh.

Lâm Nhược Thủy có chút không dám chống lại ánh mắt của Dương Tử Hiên,

bởi vì lần trước, cũng là ở trên chiếc xe này, đã xảy ra sự kiện làm cho nàng cả

đời khó quên, ngày đó đột nhiên đến, làm ướt hết cả ghế ngồi...

“ Đúng rồi, chủ tịch huyện, cho tới bây giờ, ta vẫn chưa nghe ngươi nói về gia

đình của ngươi ? Hoặc là trong nhà của ngươi có người những nào? Nghe nói

ngươi là nhân sĩ kinh thành, ngươi một năm trở về nhà mấy lần? “ Lâm Nhược

Thủy kiệt lực tìm chút ít chủ đề, tránh khỏi không khí xấu hổ.

Lâm Nhược Thủy vừa nói như vậy, lại khơi gợi lên trí nhớ của Dương Tử Hiên,

hắn thản nhiên nói: “ Ta đã một năm không trở về nhà, phỏng chừng bọn hắn

cũng quên ta rồi, cái này không nói cũng thế thôi. “

Tuy Lâm Nhược Thủy rất ngạc nhiên, nhưng nàng nghe ra được Dương Tử Hiên

không quá nguyện ý đàm luận về vấn đề này, dường như gia đình của hắn cũng

không quá vui vẻ, cho nên cũng nhịn xuống, không hỏi.

“ Nói về kinh nghiệm ngươi du học ở nước Pháp đi. “ Dương Tử Hiên lại cười

hỏi, chỉ là, trong mắt hắn hiện lên một tia đau thương, bị Lâm Nhược Thủy

thoáng cái bắt được.

Kiếp trước, bạn gái Trung Quốc nhận thức ở đại học Faria, cuối cùng là biến

mất tại nước Pháp, lúc này nhớ tới, phảng phất giống như cách một thế hệ...

Trên xe, hai người nói chuyện từ Chanel Kỷ Phạm Hi cho tới Kimono Nhật

Bản, từ Amsterdam Hà Lan xuất hiện sở giao dịch chứng khoán, đến tài chính

Wall Street phong vân...

Lần này Lâm Nhược Thủy thật đúng là chấn kinh rồi, Dương Tử Hiên vô luận là

tại kiến thức mới hay là tài chính, trình độ thật sự là vượt xa nàng, con rùa biển

đã uống qua nước đại dương này, trước kia nàng còn có một thời gian cho rằng

Dương Tử Hiên là cái bao cỏ, thật sự là mười phần sai.

“ Có phải cũng đã đi ra ngoài du học hay không? “ Lâm Nhược Thủy không tự

giác mà hỏi.

Dương Tử Hiên nhàn nhạt cười một tiếng, lắc đầu, lại hỏi: “ Đúng rồi, Nhược

Thủy, ngươi có nhận thức bằng hữu phương diện ngân hàng hay không? “

“ Ngươi hỏi cái này làm gì vậy? Ủy ban huyện bên kia có lỗ hổng tài chính à? “

Lâm Nhược Thủy có tính mẫn cảm chính trị rất cao, vừa nghe Dương Tử Hiên

nghe ngóng về điều này, liền biết hắn muốn làm gì.

Kỳ thật, Lâm Nhược Thủy hiện tại cũng không biết nên xác định vị trí của

Dương Tử Hiên trong suy nghĩ mình như thế nào, hai người giống như là bằng

hữu vừa giống như là đối thủ chính trị.

Công tác và sinh hoạt tư nhân, gần đây nàng phân chia rất rõ ràng, trên sinh hoạt

tư nhân, nàng có thể coi Dương Tử Hiên cùng lứa tuổi là bằng hữu, nhưng

không cách nào xem Dương Tử Hiên là bằng hữu trên mặt chính trị, trước mắt,

nhiều nhất cũng chỉ có thể coi Dương Tử Hiên là nửa cái minh hữu.

“ Kỳ thật cũng không sợ nói cho ngươi biết, hiện tại tài chính huyện quả thật có

lỗ hổng khá lớn, cho nên, ta muốn thông qua ngân hàng mượn tiền, bằng không

thì cửa ải cuối năm sẽ khổ sở, mỗi đêm đều là lót gối đầu ngẫm lại xem nên

kiếm tiền như thế nào, để phát cho đám nhân viên sự nghiệp đơn vị cùng nhân

viên chính phủ kia, bọn họ đang kêu than về lễ mừng năm mới... mấy ngày nay,

Quách Long mỗi ngày đều tới tìm ta một chuyến, ta đều bị hắn nói đến mức đau

đầu. “

Dương Tử Hiên cũng không muốn cất giấu, dù sao dùng mạng lưới quan hệ của

Lâm Nhược Thủy, muốn điều tra ra, cũng không có gì khó, cho nên Dương Tử

Hiên dứt khoát bẩm báo tình hình thực tế ra, như vậy sẽ quang minh lỗi lạc hơn

nhiều.

Xe đang đi về phía trước trên đường núi gập ghềnh, có khi Lâm Nhược Thủy

ngồi không yên, triệt để nhếch lên trên người Dương Tử Hiên, cách một tầng tất

chân, truyền lại nhiệt độ cơ thể ấm áp của hai người, tuy dáng người Lâm

Nhược Thủy rất yểu điệu, nhưng da thịt chân eo lại là thập phần co dãn kinh

người, thịt mông liên tiếp ma sát với Dương Tử Hiên, làm cho người ta có xúc

động phun máu mũi...

“ Ngân hàng Hồng Thủy huyện cũng không thể cho vay sao? “ Lâm Nhược Thủy

có chút nghi hoặc hỏi.

Dương Tử Hiên sẽ đem tao ngộ tại ngân hàng nông nghiệp nói một lần, Lâm

Nhược Thủy nghe xong, cũng hiểu được chuyện này rất cổ quái, chỉ là, sự tình

ủy ban huyện lúc này, nàng cũng không muốn động vào, cho nên không hỏi.

“ Nhận thức có thì có, chỉ là, ta cùng hắn cũng không phải rất quen thuộc, hắn

cũng chỉ là một bằng hữu đồng học của ta, trước kia, lúc ta công tác tại tỉnh

thành, đã gặp mặt vài lần, là tốt nghiệp đại học Tài Chính Kinh tế quốc gia, bây

giờ đang ở ngân hàng công thương La Phù tỉnh, làm người lại rất ngạo khí.

Người, ta có thể liên lạc cho ngươi, về phần có thể cho vay hay không, phải

xem chính ngươi... “

Bạn đang đọc Giả Cán Bộ của Dương Tử Hiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Watt
Phiên bản Dịch
Ghi chú DOCX
Thời gian
Lượt đọc 41

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.