Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đấu đá

Phiên bản Dịch · 1801 chữ

Tại lúc Thành Giáp đảm nhiệm tổ trưởng tổ điều tra, tự mình dẫn tổ điều tra

tiến vào chiếm giữ xã Thiên Mã, bởi vì trước đó, Dương Tử Hiên từ nghành

thẩm tra, điều một phó phòng đảm nhiệm phó tổ trưởng, trong tổ điều tra cũng

có người Lưu Hiểu, tạo thành trở ngại thật lớn cho Thành Giáp.

Tuy Thành Giáp muốn cố gắng chuyển trọng điểm phương hướng công tác và

điều tra của tổ điều tra qua trên người bí thư đảng ủy xã Ngô Hùng, nhưng cũng

không tính là thành công.

Nhân viên thẩm tra từ ủy ban xã, đã tìm ra không ít căn cứ chính xác bất lợi với

Lưu Kiện, nhận được không ít căn cứ Lưu Kiện thao tác không tuân theo quy

định!

Cho nên, khi Thành Giáp trở lại huyện ủy, làm báo cáo tiến triển điều tra cho

Tô Nam, Tô Nam thậm chí đang tại trước mặt hắn, hung hăng ném một cái ly

xuống đất.

Có thể làm cho một huyện ủy bí thư bối cảnh cứng rắn vô pháp xoay sở, có lực

cũng không xuất ra được, người trẻ tuổi này đã có chút ít quá phận với chủ tịch

huyện, thật đúng là cái nhân vật lợi hại, Thành Giáp khẽ thở dài một hơi!

Tô Nam ngắm báo cáo Ban Kỷ Luật Thanh tra điều tra trên mặt bàn, báo cáo đã

được phân phát đến trước mặt từng thường ủy, hắn nhiều năm làm thư ký, bảo

dưỡng khuôn mặt trắng nõn, cũng bắt đầu toát ra không ít hắc tuyến...

Trong báo cáo điều tra, đã liệt kê không ít khoản ủy ban xã Thiên Mã không

tuân theo quy định, sử dụng tiền hương dân xã Thiên Mã giao nộp, dùng cho

khoản công, mua xe ăn uống, còn có số dữ liệu tài chính kỹ càng đánh dấu ở

phía sau...

Tay nắm đá đã nắm chặt đến trắng bệch, Tô Nam liếc qua Dương Tử Hiên trầm

tĩnh như nước đối diện, trong nội tâm đột nhiên dâng lên một hồi cảm giác vô

lực khó tả, chẳng lẽ mình thật sự đúng là không đấu lại tiểu hài tử xấu xa này

sao, chính mình đường đường một huyện ủy bí thư, muốn bảo vệ một tiểu

trưởng xã xã nghèo khó, cũng không được sao...

Ngay cả tiểu trưởng xã phía dưới cũng không bảo vệ nổi, loại chuyện này

truyền ra ngoài huyện ủy, ảnh hưởng mặt trái đối với chính mình tuyệt đối là

cực lớn, về sau còn có bao nhiêu người nguyện ý đi cùng mình đây?

Tô Nam bỗng nhiên cảm thấy một tia thê lương...

Nhớ năm đó, lúc chính mình đảm nhiệm thư ký cho lão lãnh đạo, mặc dù là sở

cấp cán bộ trong tỉnh, những người chủ chính một phương kia, lúc chứng kiến

mình, cũng khách khách khí khí.

Lại nghĩ đến hôm nay, bị một cán bộ nơi tiểu huyện bức đến luống cuống tay

chân, hết lần này tới lần khác, lại không tìm thấy phương pháp ứng đối cho tốt...

Là mình tuổi còn quá trẻ, hay là đối với tay quá giảo hoạt?

“ Đối với đồng chí Ngô Hùng, tin tưởng mọi người đều không có dị nghị gì, tổ

điều tra báo cáo nói rất rõ ràng, Ngô Hùng đồng chí có cuộc sống hủ hóa, thái

độ công tác tản mạn, tác phong công tác phách lối, đã từng cực lực thôi động

xây dựng cao ốc ủy ban xã mới, cùng trưng thu thuế đầu người ở xã Thiên Mã.

Nhiều lần tham ô công quỹ từ các khoản ăn uống, tùy ý vung khoản tiền công đặt

mua đồ dùng gia đình đắt đỏ vì con cái, hơn nữa, trong lúc xã Thiên Mã phát

sinh sự kiện bạo động, còn làm bộ sinh bệnh, trốn tránh vấn đề, hắn sẽ phải

gánh trách nhiệm chủ yếu trong sự kiện bạo động xã Thiên Mã!

Ta đề nghị huyện ủy huỷ bỏ chức vụ bí thư đảng ủy xã của Ngô Hùng đồng chí,

hơn nữa còn đưa hắn đến cơ quan tư pháp, tiến vào chương trình tư pháp... “

Lời Lưu Hiểu nói có chút bén nhọn, nhưng thanh âm cực kỳ rõ ràng, vang lên

văng vẳng trong phòng họp thường ủy.

“ Ta đồng ý với đề nghị của Lưu Hiểu đồng chí! “ Tô Nam tỏ thái độ trước, có

người đi trước, một đám phó bí thư và thường ủy đều đi theo, ào ào phụ họa!

“ Coi như xong, bây giờ nên thảo luận một chút về vấn đề Lưu Kiện đồng chí...

“ Tô Nam thở dài, lập tức ném vấn đề Lưu Kiện ra ngoài, ở trong mắt hắn,

Dương Tử Hiên cùng Lâm Nhược Thủy dẫn đầu làm khó dễ, còn không bằng

chính mình vấn đề trước ra, cũng lưu lại mặt mũi cho mình...

“ Từ báo cáo điều tra để xem xét, vấn đề Lưu Kiện đồng chí cũng không nhỏ. “

Lâm Nhược Thủy hôm nay vẫn là một thân đồ công sở màu đen, trở thành một

phong cảnh xinh đẹp trên hội thường ủy, một thác tóc đen nhánh, dùng một cái

dây đỏ, nhẹ nhàng đâm một cái, không có đồ trang sức gì khác, có vẻ thanh lệ

mà không mất trang trọng, khuôn mặt bóng loáng tinh tế, tỉ mỉ mà nghiêm trang.

Lâm Nhược Thủy đã trải qua mấy lần đấu tranh điều binh không máu trên hội

thường ủy, Lâm Nhược Thủy cũng không có hăng hái như vừa nhận phó bí thư

lúc trước, bắt đầu thu liễm bản thân, bắt đầu nhìn nhiều rồi mới nói.

“ Điều tra báo cáo đã nói rõ tất cả, Ngô Hùng công tác tại xã Thiên Mã có tác

phong phách lối, hội nghị đảng uỷ xã cơ hồ đã trở thành sân khấu biểu diễn của

một mình hắn, các thành viên đảng uỷ xã khác, quyền nói chuyện cũng không

lớn.

Cho nên, ta cảm thấy, tuy không ít khoản chi của ủy ban xã đều là thật không

minh bạch, cũng không nhất định khấu trừ toàn bộ trên đầu Lưu Kiện đồng chí...

lúc ta đảm nhiệm trưởng ban tổ chức, đã từng khảo sát qua Lưu Kiện đồng chí,

các phương diện đều là tương đối đủ để vượt qua thử thách, tính giai cấp cũng

mạnh... “ Thanh âm Vương Đông Minh có chút nóng nảy.

Mà Dương Tử Hiên lúc này chính đang nhắm mắt dưỡng thần, Tô Nam thì là

cầm lấy trên bàn trà uống một ngụm.

Hai người đứng đầu đảng chính này, không đến một khắc cuối cùng là không

chịu đưa thái độ của mình ra!

“ Vương trưởng phòng, những lời này liền không đúng, nếu như ta nhớ không

lầm, lúc trước đề bạt Ngô Hùng đến xã Thiên Mã làm bí thư đảng ủy, cũng là

ngươi dẫn đội xuống dưới khảo sát, hơn nữa còn nói chuyện trực tiếp mà, lúc

ấy, lời bình của phòng tổ chức đối với hắn là thế nào đây? Có muốn ta đi tìm,

đọc cho các đồng chí đang ngồi nghe một chút hay không. “ Thanh âm Lâm

Nhược Thủy rất thanh thúy, nhưng trong lời nói đầy phản phúng cùng giễu cợt,

làm cho tất cả mọi người đang ngồi ở đây đều cảm thấy buồn cười.

Lâm Nhược Thủy đương nhiên cũng không phải đang bắn tên không, nàng cũng

sẽ không vô duyên vô cớ đi mỉa mai một thường ủy lão tư cách.

Tất cả đều là nguyên do mấy ngày hôm trước, lúc nàng cùng Dương Tử Hiên

bước chậm nói chuyện bên cạnh sông Hồng Thủy, vừa vặn đụng phải Vương

Đông Minh.

Vài ngày sau, đại viện cơ quan một mực lưu truyền quan hệ mập mờ giữa nàng

cùng Dương Tử Hiên trong lúc đó, cho nên, Lâm Nhược Thủy lúc ấy liền nghĩ

đến, chắc chắn là Vương Đông Minh thả ra tiếng gió!

Cho nên, cái chén đĩa vỡ này, xem như bị Lâm Nhược Thủy triệt để khấu trừ lên

trên đầu Vương Đông Minh.

Tâm tư của nữ nhân là khó phỏng đoán nhất, nhất là loại nữ nhân xinh đẹp như

Lâm Nhược Thủy, tâm tư càng làm cho người ta cân nhắc không thấu.

Mặt mo Vương Đông Minh lập tức tức giận đến đỏ bừng, hết lần này tới lần

khác, hắn lại không phản bác được, ngẩn người nói không lên lời, không biết

mình làm như thế nào mà đắc tội với phó bí thư phân công quản lý đảng này.

Lúc này, khóe mắt Dương Tử Hiên liếc ngắm Hoàng Hòa ngồi nghiêm chỉnh ở

đó, chứng kiến sắc mặt của hắn cũng có chút khó coi, tròng mắt quay tròn

chuyển động, lúc này liền cười nói: “ Lâm phó bí thư, ngươi cũng không thể

dùng một gậy tre quật ngã một thuyền đầy người nha, đảng uỷ chúng ta nên tán

thành đối với công tác của phòng tổ chức mới đúng, thực tế bây giờ là dưới sự

dẫn dắt của Hoàng trưởng phòng, ta tin tưởng công tác tổ chức cùng công tác

xây dựng đảng, phòng tổ chức sẽ làm rất tốt! “

Lâm Nhược Thủy vừa nghe lời này, trong nội tâm liền vui vẻ, chủ tịch huyện

này là kẻ dối trá, không phải đang vòng quanh mắng Vương Đông Minh lúc

trước làm trưởng ban tổ chức không bằng Hoàng Hòa sao.

Lâm Nhược Thủy cười trộm trong nội tâm, nhưng ngoài miệng lại nghiêm trang

nói: “ Ách, Dương chủ tịch huyện nói cực kỳ đúng, Hoàng Hòa trưởng phòng

đến nhận chức xong, công tác có lẽ là thập phần tốt đẹp, thay đổi tác phong

công tác tản mạn trước kia của phòng tổ chức, hiệu suất công tác cực cao! “

Hai người kẻ xướng người hoạ, lại triệt để chế nhạo Vương Đông Minh một

phen.

Về phần Vương Đông Minh cùng Hoàng Hòa, tuy đều đi lại rất gần cùng Tô

Nam, nhưng quan hệ giữa hai người lại rất không hòa thuận với nhau.

Lúc này Dương Tử Hiên cùng Lâm Nhược Thủy đồng thời tán dương Hoàng

Hòa một phen, làm thấp đi chính mình, lại khiến cho phía trong tâm Vương

Đông Minh có thêm một cây gai, không khỏi sinh ra một tia chán ghét đối với

Hoàng Hòa, nam nhân đã chiếm vị trí trưởng ban tổ chức của hắn.

Bạn đang đọc Giả Cán Bộ của Dương Tử Hiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Watt
Phiên bản Dịch
Ghi chú DOCX
Thời gian
Lượt đọc 42

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.