Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quá kỳ lạ

Phiên bản Dịch · 1801 chữ

“ Lý Tộc là cán bộ kỳ cựu quân đội chuyển nghề, tư tưởng xác thực cũng hơi

bảo thủ một chút, không thấy rõ đối với đại cục huyện, có lẽ là người theo chế

độ gia trưởng kia, hôm nay ta tìm mấy cán bộ Tiền Trì trấn, đều nói về tác

phong công tác thô lỗ cường ngạnh của Lý Tộc, cũng đều phản đối vấn đề hắn

gây trở ngại Khâu Nam, không cho Khâu Nam chủ trì cải cách nhà máy thực

phẩm... “

Lâm Nhược Thủy là nữ nhân thời đại mới, tại nước Pháp đã thấm nhuần không

ít tư tưởng tự do, đối với cán bộ tác phong đầy chế độ gia trưởng này, vô cùng

không đồng ý, trong thanh âm thanh thúy có chút chán ghét.

“ Chẳng lẽ ngươi không biết trong này có vấn đề sao? “ Dương Tử Hiên khom

người, trầm tư một chút.

“ Có thể có vấn đề gì ? Cũng không phải một hai cán bộ nói về Lý Tộc, bây giờ

là đại bộ phận Tiền Trì đều có cảm quan không tốt đối với Lý Tộc... “ Lâm

Nhược Thủy xì mũi coi thường đối với loại thái độ bà bà mụ mụ này của

Dương Tử Hiên.

“ Trực giác nói cho ta biết, vấn đề nơi này rất lớn. “ Dương Tử Hiên nhìn chằm

chằm vào con mắt lạnh lùng mà có chút thanh tịnh của Lâm Nhược Thủy, nói: “

Tuyệt đối không phải là đơn giản như trong miệng bọn hắn nói... “

“ Vậy xin hỏi Dương chủ tịch huyện có cao kiến gì? “ Con mắt Lâm Nhược

Thủy liếc liếc Dương Tử Hiên.

“ Vừa rồi ngươi cũng đã nói, chúng ta tìm đến, lén nói chuyện với Lương Phi,

Lý Thiên, còn có mấy phó Trấn trưởng, đánh giá cơ bản đối với Lý Tộc đều là:

tác phong công tác thô lỗ, tư tưởng cổ xưa, làm mà không mặc cả, trở ngại Khâu

Nam tiến hành cải cách nhà máy thực phẩm Tiền Trì. “

Dương Tử Hiên quay đầu nhìn da thịt trắng nõn trên cổ Lâm Nhược Thủy,

không gian trong xe không tính là lớn, theo xe khẽ vấp một chút, thân xe không

ngừng nghiêng nghiêng sang hai bên, đùi hai người đè ép lại với nhau, liên tiếp

ma sát, không tự chủ được mà cọ vào lại cọ ra.

Cách tất chân màu đen, Dương Tử Hiên thậm chí có thể cảm giác được thân thể

ấm áp cùng co dãn kinh người của Lâm Nhược Thủy, còn có cả mùi thơm thiên

nhiên nữ tính đều đều bay vào cái mũi Dương Tử Hiên...

Thần sắc Lâm Nhược Thủy cũng là hết sức khó xử, cho tới bây giờ, nàng chưa

từng thân cận cùng nam tử như thế xa lạ, thậm chí hơi thở nong nóng của đối

phương cũng có thể phun đến trên thân thể mình, tuy trong lòng tức giận bực

bội, lại cứ không phát tác không được, đành phải nghiêng mặt đi, không nhìn

Dương Tử Hiên nữa...

“ Chính là bởi vì bọn hắn nhất trí như thế, ta mới cảm thấy có chút không

đúng... “ Dương Tử Hiên chỉ có thể nói về chuyện khác để phân tán chú ý của

nàng.

“ Kỳ thật, hôm nay, lúc tìm bọn Lương Phi Lý Thiên nói chuyện, lời bọn hắn

nói, lúc ban đầu ta nghe được từ chủ nhiệm tài chính Tiền Trì, Lương Tiểu Lệ,

đánh giá đối với Lý Tộc, cơ hồ cũng là giống như đúc. “

“ Thang! Thang! “

Đột nhiên xe đi lên một cái tảng đá không nhỏ, bởi vì quán tính, thân xe thoáng

chốc nghiêng về hướng một bên Lâm Nhược Thủy, trở tay không kịp, nửa người

Dương Tử Hiên bị ném về trên đùi Lâm Nhược Thủy, bị tất chân màu đen chăm

chú ôm lấy, tay thì chộp vào một chỗ rất ấm áp.

“ Buông ra! “

Lông mày Lâm Nhược Thủy chăm chú nhíu lại, bên tai cũng nhuộm đầy tầng

một đỏ ửng giống như rướm máu, vẻ đẹp làm cho người ta hoa mắt.

Nghe được Lâm Nhược Thủy quát lớn, tay chân Dương Tử Hiên rối ren một

hồi, mới phát giác tay của mình đặt ở trên bụng Lâm Nhược Thủy, bụng là địa

phương cực kỳ mẫn cảm của nữ nhân, khó trách Lâm Nhược Thủy tức giận như

thế...

Tiểu Trần lái xe đằng trước nghe được Lâm Nhược Thủy thét lên, không biết

đằng sau xảy ra chuyện gì, trong lòng quái dị một hồi, chỉ là, làm thư ký lãnh

đạo, yêu cầu cơ bản, hắn có lẽ vẫn là biết rõ, mặc kệ đằng sau phát sinh cái gì,

hắn cũng chẳng quan tâm, làm như cái gì cũng không phát sinh.

Trong lòng thầm nghĩ, Lâm phó bí thư này xác thực quá xinh đẹp, cũng khó

trách chủ tịch huyện thất thố...

“ Tin tưởng Nhược Thủy cũng biết ý nghĩa của ban tài chính đối với Tiền Trì

trấn, loại đại trấn có nguồn thu tài chính nhờ nghề nông này, cơ hồ 80% tài

chính Tiền Trì trấn thu vào, đều đến từ ban tài chính xử lý, người đứng đầu vị

trí trọng yếu như thế, vậy mà thật sự rất bất mãn với Lý Tộc, nói rõ cái gì? “

Dương Tử Hiên lập tức trở về chỗ, ngồi thẳng người, khôi phục thần thái bình

thường mà nói.

“ Nói rõ cái gì? “ Lâm Nhược Thủy vô ý thức hỏi, chỉ là, lời nói vừa nói ra,

nàng liền hối hận, tại sao mình lại hỏi tên chủ tịch huyện ngu ngốc này.

“ Nói rõ, Lý Tộc căn bản là không thể khống chế bộ máy đảng chính Tiền Trì

trấn, ngay cả ban tài chính, vị trí xử lý trọng yếu như vậy cũng không khống chế

được. “

Dương Tử Hiên nuốt nuốt nước miếng, tiếp tục nói “ Ngay cả vị trí mấu chốt

hắn cũng không thể nói được, vậy hắn là một tham mưu trưởng, làm như thế nào

để bộ máy đảng chính Tiền Trì nghe theo, đây không phải là vô nghĩa sao? “

“ Cho nên, ta cảm thấy sự kiện Khâu Nam nhảy lầu có điểm đáng ngờ rất nặng

nề, vấn đề chắc chắn là rất lớn. “ Dương Tử Hiên dùng ngữ khí chắc chắn nói.

Lâm Nhược Thủy nghe xong phân tích Dương Tử Hiên một phen, cảm quan đối

với Dương Tử Hiên thoáng cái cũng cải biến đi nhiều, nói: “ Ý của ngươi là,

các thành viên đảng chính Tiền Trì trấn đều là thống nhất chỉ về hướng Lý Tộc,

nói dối huyện ủy? “

“ Không bài trừ khả năng này, kỳ thật, mặc cho ai nhìn sơ yếu lý lịch Lý Tộc và

sơ yếu lý lịch Khâu Nam, đều rất dễ dàng nghĩ đến việc Lý Tộc có tác phong

gia trưởng, làm cho người trẻ tuổi này Khâu Nam nhất thời nghĩ không ra mà tự

sát. “

“ Theo như lời ngươi nói, bộ máy Tiền Trì trấn xác thực quá đoàn kết, nhất trí

nhắm ngay Lý Tộc. “

“ Đúng, hoàn toàn là vì bọn hắn đoàn kết, mới bộc lộ ra vấn đề của bọn hắn, Lý

Tộc làm ở Tiền Trì trấn vài chục năm rồi, từ phó Trấn trưởng, một mực làm đến

trấn ủy bí thư hiện tại.

Nếu như hắn thật sự không làm gì cả, nếu như hắn thật sự đã khống chế bộ máy

đảng chính, không có lý do gì mà trong mấy phó Trấn trưởng, không có một

người nào, không có một cái nào là thân tín của hắn! Không có lý do gì mà

không có một phó Trấn trưởng nào nói chuyện thay hắn! “ Dương Tử Hiên thở

dài một hơi, nói ra ý nghĩ trong lòng mình.

Lâm Nhược Thủy không nhịn được mà gật gật đầu, nói: “ Xác thực là như vậy,

bọn hắn rất mâu thuẫn. “

“ Ta cảm thấy, có khả năng là Lý Tộc đã va chạm vào lợi ích của đám người

kia, cho nên bọn hắn liên hợp lại, muốn đuổi Lý Tộc đi khỏi trấn. “

…………………………………………� �� �� �………

Huyện ủy an bài Dương Tử Hiên sống tại Lâm Giang cư xá, đối diện trụ sở

huyện ủy.

Vài dãy nhà huyện ủy cho cán bộ ở, là lúc Lý Tư Thành đảm nhiệm phó chủ tịch

huyện kiến tạo, huyện ủy bí thư ngay lúc đó đúng là Mạc Thiên Trường.

Chỉ là, không đợi những tòa nhà mới này kiến tạo thành, Mạc Thiên trường liền

được điều nhiệm đến thành phố Đại Danh rồi, không công mà lại để cho Hứa

Dân Đa, cái khách từ bên ngoài đến này cướp công khi nhà mới được dựng lên.

Phân cho Dương Tử Hiên, chính là tòa nhà có ba phòng, có sân thượng, đứng

trên ban công, phong cảnh sông Hồng Thủy nhìn một cái là không xót gì...

Buổi sáng, Dương Tử Hiên rời khỏi giường, từ cửa sổ nhỏ phòng vệ sinh nhìn

ra bên ngoài, trong lúc vô tình liền liếc một thân ảnh quen thuộc, đúng là Lâm

phó bí thư.

Thì ra nàng ngụ ở đối diện mình!

Nhìn Lâm Nhược Thủy mặc một thân áo ngủ ở nhà, lười biếng mà mị hoặc, một

mái tóc đen vung vẩy quyến rũ, Dương Tử Hiên dù sao cũng là người trẻ tuổi

khí huyết phương cương, lại là lâu chưa gần gũi con gái, trong lòng khó tránh

khỏi có chút khác thường.

Từ đoạn ngắn trí nhớ thân thể này lưu lại, hắn biết rõ, trước kia chủ nhân thân

thể này, vẫn là xử nam, tuy chỉ số thông minh không cao, nhưng giống như cũng

có người thầm mến, chỉ là, nữ nhân kia dường như không quan tâm hắn.

Dương Tử Hiên đã xuyên việt qua thân thể này, nếu như có cơ hội thích hợp mà

nói, sẽ giúp hắn hoàn thành tâm nguyện...

Dương Tử Hiên được chủ nhiệm văn phòng ủy ban huyện Tống An dẫn dắt, một

lần nữa đi vào văn phòng chủ tịch huyện, trên tường treo địa đồ giang sơn, còn

có cờ đảng tươi đẹp, có chút khí phái.

Dương Tử Hiên ngồi ở trên mặt ghế da, nhìn Tống An có chút lo sợ bất an,

đương nhiên biết rõ hắn đang suy nghĩ gì.

Bạn đang đọc Giả Cán Bộ của Dương Tử Hiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Watt
Phiên bản Dịch
Ghi chú DOCX
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 48

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.