Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
4687 chữ

Chương 1 – Dự Án Lorelei C

Người đăng VampireKingW Đăng ngày 19/02/2017 Cập nhật mới 19/02/2017 9846 Lượt xem

4.7 (93.25%) 77 votes

Chương trước

Genjitsushugi Yuusha no Oukokusaikenki

Chương tiếp

THÔNG BÁO

Hiểu đúng về Trader Coin, Cách Trader Coin an toàn.

QÙA TẶNG DÀNH CHO NGƯỜI MẤT GỐC TIẾNG ANH HOẶC ĐANG CẦN HỌC TIẾNG ANH

Chương 1 – Dự Án Lorelei C

Eng: Larvyde

Solo: VampireKingW

◇ ◇ ◇

Sau khi chương trình tin tức kết thúc được một khoảng thời gian, thiết bị tiếp nhận phát sóng đặt tại quảng trường nằm ở một góc của Vannes chiếu lên hình ảnh của một cặp nam nữ. Chàng thiếu niên vận một bộ lễ phục màu đen và cô gái Hắc Tiên trẻ tuổi diện một chiếc váy đỏ. Đối lập với chàng trai đang đứng một cách đầy ấn tượng, cô gái lại mang nét biểu hiện căng thẳng. Ngay lúc ấy, một ai đó trong số khán giả cất lời, “Oi, chẳng phải gã đó là Vua của Elfrieden sao?” và những kẻ đã chứng kiến Quân đội Elfrieden tiến vào Vannes đáp lại bằng vài câu như “Đúng thế! Tôi đã thấy hắn nhập thành!”, hoặc “Đó chính là Vua Soma của Elfrieden!” hoặc “Không thể nào nhận lầm được đâu!”

Không hề biết rằng mình đang bị bàn tán như thế, Soma thể hiện nét biểu cảm đầy nhẹ nhàng và đặt một vật dài 20cm với đầu hình tròn[1] lên miệng rồi cất giọng [Xin chào].

[Những bài hát đồng hành cùng thế giới và thế giới đồng hành cùng những bài hát. Có những ca khúc được truyền lại qua nhiều thế hệ.]

[C, chờ đã, câu đó là sao vậy ạ!? Chúng ta không hề diễn tập như thế, đúng chứ!?]

Dường như lời nói ấy là ứng khẩu và khiến cô gái trẻ tuổi trở nên bối rối.

[Tôi là MC của chương trình này, Souma Kazuya.]

[T, Tôi là Aisha Udgard!]

[Chờ đã, Aisha, đừng quá căng thẳng như vậy. Cười lên đi nào, cười lên đi nào]

[C, cả Bệ hạ nữa, tại sao anh lại sử dụng cách nói lịch sự như vậy ạ!?]

[Ở đây anh đóng vai trò MC mà. Không thể tỏ vẻ trịch thượng chỉ vì anh là nhà Vua, phải chứ?]

[Nhưng anh vừa trở lại với giọng bình thường khi nói điều ấy kìa!]

[Whoops, là lỗi của anh.]

Soma đùa vui một chút và Aisha trở thành đối tượng của câu chuyện. Một người Elfrieden sẽ nở nụ cười mà hướng ánh nhìn đầy nồng nhiệt về phía cặp đôi ấy, nhưng cư dân Amidonia lại thể hiện vẻ bối rối. Họ nghe được rằng Soma chính là người đã hết mực tài tình bỡn cợt với một Gaius VIII đầy can trường và đoạt mạng hắn một cách gan dạ[2]. Họ không thể nào liên tưởng vị Vua anh dũng và thông thái ấy với chàng trai trẻ tuổi đang chọc ghẹo cô nàng Hắc Tiên mà mình được chứng kiến trong chương trình.

“Thân vương Chúa công đã bại về tay thể loại này sao?”

“Tôi biết, chắc hẳn hắn đang cố gắng khiến chúng ta mất cảnh giác đấy!”

“Nhưng tại sao? Vannes đã quy hàng rồi mà, không phải ư?”

“Ờ thì, chuyện đó … hm, tôi tự hỏi tại sao đây?”

Ở một nơi khác cách xa những cư dân đang bối rối của Vannes, Soma tiếp tục phần trình bày của mình.

[Giờ thì, đây là Chương trình Âm nhạc đầu tiên chưa từng xuất hiện của Elfrieden. Chúng tôi đã tập hợp những quý cô với tất cả các chất giọng khác nhau để phục vụ chương trình này. Bộ ba này đều là những nhân tài tuyệt diệu, chính xác như cái tên mà tôi sẽ gọi họ, Lorelei.]

Đây chính là khoảnh khắc mà thuật ngữ tương đương với thần tượng tại thế giới này, [Lorelei] được hình thành.

[Chương trình này được mang đến nhằm mục đích làm khuây khỏa tất cả mọi người đã trở nên mệt mỏi sau một ngày làm việc. Xin hãy lắng nghe trọn vẹn những bài ca của Lorelei và ‘thư giãn’.]

[Tại sao giọng anh khi nói từ cuối cùng lại đơn điệu vậy ạ!?]

[Đừng bận tâm mà. Dù sao thì, câu tiếp theo là của em đấy, Aisha.]

Được Soma thúc giục, Aisha bối rối tiếp tục.

[Ummm … Ngày hôm này chúng tôi có ba ca sỹ nhưng hiện tại Elfrieden đang tuyển mộ những người tự hào về giọng hát của mình trong số các bạn. M, myananyawyomya[3] …]

[Aisha, cách phát âm kìa.]

[X, xin hãy yên lặng ạ. Umm … nam nữ bất kể tuổi tác, tự tiến cử hoặc các cách khác đều được cho phép.]

[Chắc chắn chúng tôi muốn vài nam ca sỹ. Hum, nhưng thực sự bạn không thể nào gọi phái mạnh là Lorelei được, phải chứ. Vậy chúng ta nên đặt cho họ cái tên như thế nào nhỉ? “Nam ngư” chăng?]

[Đấy là tên của loài quái vật mất rồi ạ. Đâu cần phải liên quan đến biển cả đâu, đúng không? Ah, um … bất cứ ai tự hào về giọng ca của mình và yêu thích cất tiếng hát có thể đăng ký thử giọng tại cửa hàng chi nhánh “Lorelei” tại thành phố gần nơi bạn ở.]

[Lorelei có cửa hàng chi nhánh á!?]

[Tại sao anh lại ngạc nhiên thế thưa Bệ hạ!?]

[Ơ, anh đã giao mọi công việc liên quan tới thử giọng cho Juna …]

[Nhân tiện đây, cửa hàng chính nằm tại Thành phố Lagoon.]

[Quán ở Parnam là một chi nhánh sao!?]

Ai đó trong đám đông khán giả tại Vannes bật cười khúc khích khi Soma vặn lại. Người đó vội vã che miệng mình lại. Anh ta nghĩ mình có thể sẽ bị những kẻ khác tẩn cho một trận nếu họ thấy mình cười khi theo dõi một buổi trình chiếu. Chính vì thế, quảng trường tại Vannes đã bị bao trùm bởi bầu không khí căng thẳng trong một khoảng thời gian. Không biết đến tình trạng ấy tại đây, Soma tiếp tục.

“Giờ thì, xin hãy mời họ bước lên sân khấu. Lorelei đầu tiên là một loli tử nhân tộc hợp pháp với ngoại hình của thiếu nữ nhưng mang trái tim đầy trưởng thành, quý cô Pamille Caroll!]

[Sở thích của quý cô Pamille Caroll là đánh một giấc vào giờ nghỉ trưa, nhưng dạo gần đây, cô ấy cảm thấy thực sự rất tuyệt vời và nướng tới tận sáng, và sau đó ngủ muộn. …um, Bệ hạ ơi? Thông tin này có thật cần thiết không ạ?]

[Giờ thì, hãy cùng lắng nghe Pamille Caroll với ca khúc “Koi no Dig Dug”[4]!]

Khi Soma nói điều ấy, một giai điệu có phần vô tư cất lên. Đồng thời, hình ảnh một ban công tại sảnh đường rộng được trình chiếu. Một thiếu nữ đáng yêu tầm 12 tuổi diện một bộ váy đính rất nhiều diềm xếp nếp đang đứng đó. Đây chắc hẳn là Pamille Caroll mà cậu ta nói. Pamille đưa cả hai tay lên ngực và bắt đầu hát với chất giọng trong trẻo như chuông ngân rất hợp với ngoại hình của mình.

Chứng kiến cảnh tượng một thiếu nữ xinh xắn cất giọng ca đầy dễ thương, cư dân Amidonia nghĩ, đáng yêu quá đi, nhưng lại không hề đặt nghi vấn liệu bài hát tuyệt vời hay không, mà họ chỉ cảm thấy bối rối. Đài Phát thanh Hoàng gia đang trình chiếu hình ảnh một thiếu nữ biểu diễn ca nhạc. Cảnh tượng diễn ra trước mắt họ là thực hay ảo đây?

“Sao cô ấy hành xử lạ thế nhỉ. Thực sự dễ thương quá đi.”

“Yeah, ừ thì, dễ thương thật đấy … nhưng liệu sử dụng Đài Phát thanh Hoàng gia như thế này có ổn không nhỉ?”

“Đừng hỏi tôi chứ. Cứ làm như tôi biết ấy.”

“Chúa công Gaius chưa hề bao giờ sử dụng nó cho bất cứ thứ gì phù phiếm cả.”

“Thứ này tại Elfrieden là bình thường sao?”

Những cuộc trò chuyện mang tính chất như vậy được trao đổi ở khắp xung quanh. Đây là điểm khác biệt về văn hóa giữa Elfrieden và Amidonia ư? Phải chăng Quốc vương Elfrieden đã sản xuất chương trình này? Cư dân tại thành phố Vannes bị Elfrieden chiếm cứ đã phải đón nhận một cú sốc đặc biệt mạnh mẽ.

“Tôi hiểu rồi … Hiện tại chúng ta đang ở Elfrieden mà.”

Một ai đó từ đám đông lẩm bẩm điều đó. Lời nhận xét vô tư lự ấy lan truyền trong số những khán giả như làn nước thấm vào lớp đất cằn cỗi.

“Lúc này Vannes là lãnh thổ của Vương quốc Elfrieden, phải không?”

“Ờ, tôi cho rằng chiếm cứ mang nghĩa như vậy đấy.”

“Tức là chúng ta không còn ở Amidonia nữa à?”

“Huh, vậy ra công chiếu loại chương trình này không vấn đề gì nữa sao?”

Vào thời điểm ấy, tại một địa điểm khác cách xa những cư dân đang bối rối của Vannes, chương trình vẫn tiếp tục. Pamille trình diễn trọn vẹn ca khúc vừa lan tỏa sức mê hoặc của mình, sau đó Soma và Aisha quay trở lại sân khấu.

[Và đó chính là Pamille Caroll với ca khúc Koi no Dig Dug. Phải nói rằng ~ âm nhạc thực sự thật tuyệt vời, đúng không?]

[Em tự hỏi rằng tại sao. Dẫu vô tình nhưng em đã nghĩ “Đó là âm nhạc, phải chứ”]

[Giờ thì, tiếp tục với bài hát sau, hãy cùng lắng nghe tài năng kế trình diễn cho chúng ta một ca khúc tràn trề xúc cảm. Phần tuyệt vời nhất chính là âm lượng của cô ấy đã được luyện rèn khi hát những bài ca thủy thủ tại các ngư trường đông đúc nam nhân. Một cô gái tai mèo giản dị xuất thân từ Quần đảo Cửu Thủ Long, Nanna Kamidzuki]

[Ước mơ của quý cô Nanna chính là có thể thưởng thức toàn bộ món cá ngừ ưa thích, nhưng cô ấy không bao giờ thực hiện được ở ngoài đại dương nơi họ luôn phải cảnh giác với bọn trộm thực phẩm… um, thực sự, điều này quả thật cần thiết ạ?]

[Giờ thì, hãy chào đón Nanna Kamidzuki với “Tình Ca Sagashite”[5] ]

[Ah, vậy ra anh hoàn toàn cho qua điều đó…]

Ca sỹ tiếp theo xuất hiện chính là cô gái trẻ tuổi đầy hoạt bát với đôi tai mèo Nanna Kamidzuki trong bộ trang phục theo phong cách light punk. Đôi tay và chân khỏe mạnh của cô ấy tự do phơi bày ra qua chiếc áo không tay và quần ngắn; chiếc rốn lấp ló làm nổi bật lên sức quyến rũ đáng yêu dẫu mang vẻ lưỡng tính. Khi bắt đầu cất tiếng hát, Nanna nhảy xuống khỏi ban công.

“Cái g!?”

“N, nè …”

Cảnh tượng ấy khiến khán giả phải nín thở, có lẽ chuyện đó chưa được diễn tập. Họ nhận thấy viên ngọc cố định đang nhanh chóng được di chuyển. Giọng hát của cô ấy vẫn tiếp tục vang lên nên không có vấn đề gì xảy ra cả, nhưng trong một khoảng thời gian, hình ảnh của Nanna không được trình chiếu lên. Cuối cùng khi đã trở lại, Nanna có vẻ đang trong tâm trạng vô cùng hạnh phúc trình diễn màn vũ đạo trên cầu thang ở phía dưới. Khi khán giả thở phào nhẹ nhõm, họ bị cuốn hút vào bài ca và điệu nhảy của cô ấy.

“Tuyệt lắm quý cô ơi! Nữa đi!”

“Bài hát cũng hay quá, huh. Cảm giác thật sôi nổi và tươi tắn.”

Những lời nói ấy vang lên từ đám đông khán giả tại Vannes đã trở nên quen thuộc hơn khi đến màn trình diễn thứ hai. Một thiếu nữ vui vẻ cất tiếng hát và nhảy múa. Bất kỳ đấng nam nhi nào chứng kiến điều ấy cũng sẽ trở nên hạnh phúc. Thế nhưng, thật bất ngờ, nữ nhân Amidonia lại kinh ngạc hơn cánh đàn ông. Họ tập trung chú ý vào trang phục biểu diễn của Nanna.

“Cô ấy mặc bộ đồ đó không lạnh sao?”

“Cô ấy ở trong nhà nên chẳng sao hết, phải chứ?”

“Nhưng trông như vậy … cô ấy không sợ mình sẽ bị la ó vì khiến đàn ông lạc lối ư?”

Công quốc Amidonia trước nhất và trên hết là một đất nước tập trung vào quân sự. Đàn ông được kỳ vọng sở hữu sức mạnh lớn hơn bất cứ thứ gì, phụ nữ thì giản dị và giúp đỡ họ. Chính vì thế, ngoài những dịp trang trọng, phụ nữ không được phép ăn diện. Lý do là bởi, khi làm như vậy, họ sẽ cám dỗ đấng mày râu và trở thành nguyên nhân cho sự yếu đuối, việc này gây ra nhiều rắc rối. Không nói điều gì về việc sẽ mặc những trang phục phô bày quá nhiều da thịt[6] và đứng trước con mắt của công chúng có thể sẽ khiến cô ấy bị bắt giữ vì gây đảo lộn giá trị đạo đức chung.

“Tôi cho rằng tại Elfrieden cô ấy sẽ không bị bắt giữ.”

“Suy cho cùng thì đó là một quốc gia khác mà. Có vẻ như Nhà vua cũng là người tốt nữa.”

“… Thật tuyệt.”

Nhưng dù giới hạn lãnh thổ và chủng tộc như thế nào thì phụ nữ cũng luôn muốn trở nên xinh đẹp, được ăn diện. Họ muốn những bộ quần áo giống như chiếc váy diềm xếp nếp của Pamille lúc trước và trang phục cởi mở của Nanna hiện tại. Nếu có thể, họ cũng muốn thử mặc chúng và nhảy múa. Trang phục của họ đã thắp lên một ánh lửa trong trái tim những người phụ nữ Amidonia. Đặc biệt là cư dân tại Vannes.

“Chúng ta đâu còn ở Amidonia nữa đúng không?”

“Vậy nghĩa là chúng ta cũng có thể ăn diện sao?”

“Được chứ, phải không? Dù gì thì những tên lính giận dữ đều đã rời thành phố rồi mà.”

Cuối cùng, cuộc trò chuyện thành ra như vậy đấy. Đến thời điểm bài hát sôi động của Nanna kết thúc, những tràng vỗ tay bùng nổ tới từ khán giả. Không còn ai lo lắng về việc Soma đang cố gắng giành lấy sự ủng hộ của họ nữa rồi. Họ tận hưởng buổi trình diễn tới mức như vậy đó. Khi ca khúc của Nanna kết thúc, quá trình truyền phát bị tạm ngưng. Có lẽ họ đặt viên ngọc về chỗ ban đầu. Một lúc sau, chương trình trở lại và hình ảnh Soma và Aisha đang nở nụ cười gượng gạo được chiếu lên.

[… Chúng tôi đã đánh giá thấp tính sôi nổi của Nanna.]

[Quả đúng như vậy.]

[Tôi chưa từng nghĩ rằng trong thời đại mà trình diễn manzai với mic trở nên thông thường lại có một người thể hiện phản ứng thái quá giống như huyền thoại Konto 55-gō khi nhảy ra khỏi khung hình của chiếc máy ảnh cố định … Ôi trời, Nanna Kamidzuki, quả là một đứa trẻ đáng sợ.]

[Anh đang nói về cái gì vậy ạ? Và tại sao anh sử dụng cách nói nữ tính thế?]

[Bây giờ chúng ta hãy cùng trở lại chương trình nào. Và khoảnh khắc tất cả các bạn đều mong chờ. Cuối cùng lúc này cũng đã tới thời điểm Prima Lorelei đầy tự hào của đất nước chúng ta xuất hiện rồi.]

[Quý cô Juna, cô ấy đã trở nên nổi tiếng kể từ lần lên sóng đầu tiên phải không ạ.]

Nghĩ lại thì, Juna Doma đã hoàn toàn trở thành một ca sỹ hàng đầu kể từ buổi Phát thanh Hoàng gia lần thứ hai. Cô ấy được giới thiệu vào thời điểm Lễ Trao thưởng Nhân tài Tụ hội để kéo dài thời gian nhằm lắng nghe Tomoe, và cô ấy cũng trở thành người dẫn chương trình đầy quyến rũ trong buổi thu thập thực phẩm, nên danh tiếng và sự mến mộ dành cho cô ấy đã tăng lên cực kỳ cao. Juna đối diện với chuyện này bằng một nụ cười gượng gạo và nói rằng “Nhưng tôi cũng là một sỹ quan cao cấp thuộc hàng ngũ Hải quân mà.”

[… Quốc hội đã gửi đến cho tôi một lá thư thỉnh cầu với nội dung “xin hãy phát thanh giọng ca của Juna nhiều hơn nữa ạ”, dĩ nhiên chuyện này khiến tôi cảm thấy lạ lùng.]

[Uwaa … umm, quý cô Juna đang tìm kiếm trà thảo dược chữa trị cho đôi vai căng cứng dạo gần đây … những người có cỡ bự gặp rất nhiều khó khăn đấy.]

[… Vậy thì hãy cùng lắng nghe Juna Doma với ca khúc “Lights ~ Haruka naru Tabidachi[7]”]

[Khoảng ngừng vừa mới đây là gì thế ạ?]

Màn hình chiếu lên hình ảnh Soma đang nhìn ra hướng khác trong khi Aisha trừng mắt với cậu và mờ dần đi, mỹ nữ với mái tóc lam Juna Doma xuất hiện để thế chỗ họ. Cô ấy đang mang một tấm vải quấn quanh nửa thân trên còn phía dưới là một chiếc quần puffy trắng bó chặt quanh mắt cá chân. Cô ấy đeo một tấm mạng che mặt mỏng bằng lụa, toát lên diện mạo như một vũ nữ từ thế giới “nghìn lẻ một đêm”. Vẻ đẹp của cô ấy khiến cả đấng nam nhi và phái yếu trong số khán giả say đắm, và cuối cùng khi cô cất giọng, những cư dân Elfrieden và Amidonia đều nín thở giống hệt nhau.

Giờ đây khán giả đã hiểu ngụ ý của Soma khi cậu ấy nói “Prima Lorelei”. Giọng ca mà Juna sở hữu không giống như của Pamille với nét độc đáo riêng, mà ngữ điệu chứa chan sức mạnh diễn cảm đã khắc ghi trong tâm trí mọi người sâu đậm hơn so với Pamille. Bên cạnh đó, âm lượng của cô khác xa so với Nanna được luyện rèn tại ngư trường, đồng thời ngữ điệu thanh nhã trong chất giọng đã thấm sâu vào trái tim của họ. Khán giả đã hoàn toàn tin rằng Juna Doma chính là đệ nhất Lorelei của kỷ nguyên này, không ai sánh nổi trong lịch sử.

Những khán giả người Amidonia đã hoàn toàn bị mê hoặc bởi ba nữ ca sỹ. Vậy ra Đài Phát thanh Hoàng gia có thể vui đến nhường này, họ nghĩ. Vào thời điểm này, chẳng còn ai quan tâm liệu đây có phải là một cách thức mà Soma sử dụng để giành lấy sự ủng hộ của họ nữa rồi. Âm nhạc là tận hưởng những thanh âm[8], dẫu cụm từ này đã bị lạm dụng quá nhiều. Chính vì thế, không ai nhận thấy ý định của Soma.

Duy chỉ có một ngoại lệ mà thôi.

◇ ◇ ◇

“Tên Vua đó. Hắn chơi xấu thật …”

Tại một quảng trường thuộc pháo đài trấn [Nerva] nằm về rìa phía Tây nam của Amidonia, một người đang hòa vào đám đông khán giả theo dõi buổi phát sóng lẩm bẩm. Kẻ này đang che giấu bản thân với một chiếc áo choàng có mũ trùm đầu khoác lên mình và biểu hiện thì không thể nào đoán biết được. Rõ ràng rằng so với những khán giả khác thì kẻ này hơi nhỏ hơn một chút và xét từ âm giọng thì đó là nữ giới. Kế bên người phụ nữ đội mũ trùm là một kẻ khác với cách ăn mặc hệt như cô ta nhưng sở hữu một thân hình lớn hơn (dù chỉ đạt tới chiều cao trung bình của một nam giới trưởng thành). Hắn hỏi cô.

“Chơi xấu, phải không ạ?”

“Đúng, thật bẩn thỉu. Hắn đột nhiên trao cho nhân dân những gì Phụ vương đã tước đi từ chúng. Lúc này Julius không thể nào hy vọng khôi phục được quyền của mình nữa rồi.”[9]

Nhưng có lẽ thế lại tốt cho người dân đấy, cô gái đội mũ trùm nhún vai. Người đàn ông với trang phục tương tự đứng kế bên nhìn cô đầy bối rối.

“Um, thưa Công chúa. Gaius Chúa công đã tước đi điều gì vậy ạ?”

“Còn gì khác nữa đây? Dĩ nhiên là [tự do] rồi, Colbert-han”

Cô gái nhỏ đội mũ trùm chính là con gái Roroa Amidonia của Gaius VIII và người đàn ông đội mũ trùm là nguyên Bộ trưởng Tài chính Colbert đã cùng Roroa ẩn mình. Roroa chỉ vào chương trình và lên tiếng.

“Anh thực sự không nghĩ rằng Amidonia sẽ sử dụng Đài Phát thanh Hoàng gia như thế, cho những cô gái nhỏ xinh đẹp trưng diện và khiến lũ con trai phải thốt lên ooh ahh khi thấy họ phải chứ? Anh thấy đấy, Phụ vương chẳng hề muốn lan truyền sự yếu đuối đó đi đâu. Nhưng tên Vua ấy muốn thể hiện với người dân thấy rằng Elfrieden cho phép những thứ như thế.”

“Nói cách khác, cậu ấy cho họ thấy tự do.”

Colbert đáp lại, Roroa vỗ tay trước câu trả lời ấy, phải, chính xác.

“Oh đúng rồi. Chính vì thế mà hắn chơi xấu. Tự do là ‘miễn phí’ mà. Soma sẽ chẳng mất đi thứ gì khi trao cho họ điều đó cả, nhưng họ sẽ chống trả nếu ta tước nó đi. Anh nghĩ vị hoàng huynh tồi tệ đó của em sẽ trao [tự do] cho họ sau khi vay mượn sức mạnh từ Đế quốc để giành lại Vannes sao? … Yeah phải rồi! Hắn sẽ không quan tâm đến việc nhân dân nổi dậy đâu, chắc chắn hỗn loạn sẽ xảy ra.”

“Huh!? Thậm chí Soma đã đi xa tới mức tính đến cả việc Vannes bị tước đoạt sao!?”

“Theo em nghĩ là như thế đấy.”

“……”

Colbert mở to mắt. Thiếu nữ trước mặt anh, với diện mạo hệt như một chú tanuki nhỏ dễ thương nếu cởi bỏ tấm áo choàng, đã có thể đoán được chính xác mục đích của người đã dắt mũi Gaius VIII – Soma. Nếu Thân vương Amidonia không phải Gaius hay Julius mà là Roroa, liệu tương lai của đất nước này có khác biệt hay không? Không thể nào lầm được, phải chứ. Điều nhận thức ấy khiến Colbert trở nên lo âu. Thế nhưng, bản thân Roroa thậm chí chẳng hề suy nghĩ như thế một chút nào.

“Hắn không phải một đối thủ mà Phụ vương có thể giành chiến thắng. Đó là bởi người chẳng biết đến bất cứ thứ gì không liên quan tới chiến trường. Sheesh … Dẫu em đã nói với người bao nhiêu lần đi chăng nữa rằng nếu không khuyến khích tiêu dùng và phục hồi sức sống cho nền kinh tế thì chúng ta sẽ kẹt lại trong vũng bùn khủng hoảng, nhưng người chẳng bao giờ lắng nghe cả.”

Nhận thấy lời nói đầy đau đớn của Roroa, Colbert bối rối lên tiếng.

“Um, thưa Công chúa … về Phụ vương của người…”

“Ah, đừng bận tâm chứ. Dù sao thì em cũng không quá lo lắng như thế đâu mà.”

Một ngày nọ, Amidonia đã bị Elfrieden đè bẹp trong cuộc chiến và Roroa nghe được rằng Phụ vương của mình Gaius VIII đã bị Đức vua Elfrieden, Soma Kazuya đoạt mạng. Nhưng đối lập với tâm trạng bồn chồn của Colbert, Roroa chỉ vẫy tay.

“Nhưng em chỉ tự hỏi tại sao khi nghe được tin Phụ vương đã băng hà, bản thân lại chẳng hề cảm thấy buồn chút nào. Vậy ra, thậm chí đến giờ phút cuối cùng em cũng không thể hòa hợp với Phụ vương và Julius, eh…”

“Thưa Công chúa…”

“Nếu bị ép phải nói, thì em cho rằng việc em không hề kinh ngạc lại là một điều đáng kinh ngạc hơn. Thay vì căm thù Soma vì đã sát hại Phụ vương, em lại cảm thấy tò mò về hắn hơn. Cách hắn khôi phục đất nước lạc hậu ấy và sử dụng Đài Phát thanh Hoàng gia … Em tự hỏi hắn từng sống trong thế giới như thế nào. Em muốn tới gặp mặt hắn. …Colbert-han, em có tàn nhẫn không ạ?”

Đôi mắt bứt rứt hé ra từ dưới lớp mũ trùm. Đôi mắt ứa lệ ấy hệt như một chú cún bị bỏ rơi vậy. Chứng kiến Roroa như thế, Colbert lắc đầu, không đâu ạ!

“Công chúa không giống Gaius, người thực sự nghĩ cho đất nước này! Chính vì vậy người cảm thấy gần gũi với một Soma cũng luôn nghĩ cho nhân dân chứ không phải Gaius hay Julius ưu tiên đặt chính sách và hệ tư tưởng lên hàng đầu! Dấu hiệu ấy cho thấy rằng người chính là Công chúa đích thực của đất nước này!”

Colbert nói không ngừng nghỉ, và Roroa đáng lẽ phải mang vẻ mặt như một chú cún bị bỏ rơi, cất giọng:

“Thực sao? Vậy thì tốt.”

Rồi cô ấy bật cười khúc khích.

(C, chờ đã, đó là nước mắt cá sấu sao!?)

Dĩ nhiên, ngay đến cả một Colbert đầy hòa nhã cũng trở nên tức giận, nhưng anh kìm mình lại. Đó là vì cả hai cách đều khả thi với Roroa. Cô gái này có thể hành động như mình đang buồn hoặc không hề buồn dẫu thực sự cảm thấy như vậy. Duy chỉ bản thân Roroa biết rõ điều gì nằm trong trái tim mình. Colbert đã biết cô đủ lâu để thấu hiểu chuyện đó, trở thành một trong số ít người có chung nhận thức kinh tế với anh. Vì thế Colbert kiềm mình không nói bất cứ điều gì cả.

Quan sát Colbert, Roroa mỉm cười. Cô ôm lấy tay anh và bắt đầu bước đi.

“Xuất phát nào, chúng ta cũng phải khẩn trương lên. Soma đang hành động nhanh hơn em nghĩ rất nhiều.”

“Đ, được ạ!”

Vừa bước đi, Roroa vừa quay lưng lại. Cô thấy khuôn mặt của Soma trên màn ảnh và mỉm cười.

(Tôi sẽ không để anh thoát bất cứ khi nào mình muốn sau khi đã ‘quickie’[10] đất nước này đâu. Tôi sẽ bắt anh chịu trách nhiệm cho đàng hoàng đấy. Hãy sẵn sàng đi Soma♪)

◇ ◇ ◇

[1] Đáng lẽ là một chiếc mic nhưng Ngọc Phát thanh Hoàng gia đã thu hết mọi âm thanh nên đây chỉ để trang trí thôi.

[2] Cậu ấy chỉ tận dụng sơ hở trong phòng thủ của Gaius để tấn công nhưng chi tiết ấy không được công khai rộng rãi.

[3] Cô ấy đang cố gắng nói rounyakunannyo (nam nữ già trẻ).

[4] https://www.youtube.com/watch?v=xYL9qr52D6s&#160

[5] https://www.youtube.com/watch?v=kZ2t-DXVv_w&#160

[6] Chỉ lộ tay, chân đã bị coi là quá nhiều rồi nhé.

[7] https://www.youtube.com/watch?v=MHwzve31kNg&#160

[8] Từ Âm nhạc (音楽) bao gồm Âm thanh (音) và Niềm vui (楽)

[9] Vamp: Có vẻ giọng của Roroa là giọng địa phương nên cách nói có chút khác biệt, bản eng ghi phiên âm chệch đi để thể hiện điều này, nhưng nếu chuyển ngữ mà cũng ghi vậy thì không còn tiếng việt nữa đâu J nên mình sẽ viết như bình thường và để lại note này để mọi người biết Roroa có giọng địa phương, nếu các bạn muốn xem thêm thì ghé qua trang của Larvyde.

[10] Yarinige: : fuck-and-chuck / wham-bam-thank-you-maam / ngủ với ai đó rồi biến mất (Vamp: chịch xong té 🙂 )

Bạn đang đọc Genjitsushugi Yuusha no Oukokusaikenki của Dozeumaru
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hoan123thit
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.