Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Món quà của cha

Phiên bản Dịch · 1046 chữ

**Chương 3: Món quà của cha

**

Vừa khi cô đứng dậy , mắt cô bắt gặp một thứ gì đó sáng bóng, nửa ẩn dưới vành của khóa cửa giữa. Cô cúi xuống nhặt nó lên: nó trông giống như mảnh vỡ của một bảng mạch.

Cô khẽ mỉm cười. Các loại hạt, bu lông, và phế liệu, và các bộ phận đã tự nhiên xuất hiện khắp nơi, từ khi nào chả ai biết. Cha cô luôn đựng những bộ phận, thiết bị lạc lỏng trong túi của mình.

Ông ta hay cầm tác phẩm đang trong công đoạn chế tạo của mình đi vòng vòng , đặt nó xuống và quên bẵng đi vị trí của nó, hoặc là tệ hơn , đặt một cái gì đó sang một bên “để bảo quản ”, rồi không bao giờ nhắc về nó nữa .

Một sợi tóc của cô bám víu vào nó; cô ấy tháo nó ra một cách cẩn thận khỏi đôi môi nhỏ của miếng kim loại kẹp nó.

Cuối cùng, như thể cô đã trì hoãn khoảnh khắc này, Charlie băng qua phòng và nhặt Theodore lên . Lưng nó đã không phai mờ dưới ánh mặt trời như phần thân trước của nó , giữ nguyên màu tím sẫm, sắc nét mà cô nhớ.

Cô nhấn nút tại cổ nó, nhưng nó vẫn vô hồn. Bộ lông của nó chỉ còn vương lại vài sợi chỉ, một tai treo lỏng lẻo bởi sợi chỉ thối rữa, và qua lỗ cô có thể thấy nhựa màu xanh lá cây trong bảng mạch của nó. Charlie nín thở, lắng nghe trong sợ hãi

"Ye...c....char....", con thỏ nói cà lâm với những âm thanh vô nghĩa, đoạn Charlie đặt nó xuống, mặt cô nóng bừng và ngực cô ép lại. Cô ấy không thực sự ngờ rằng có thể nghe giọng nói của cha cô một lần nữa.

“Con cũng yêu cha”

Charlie nhìn quanh phòng một lần nữa. Hồi còn nhỏ, đó là thế giới thần tiên của riêng cô và là tài sản quý giá đối với cô. Chỉ có một vài người bạn thân cực mới được phép vào trong. Cô đi đến giường và đặt lại Stanley trên đường ray của nó. Cô rời đi , đóng cánh cửa phía sau cô trước khi con kỳ lân nhỏ dừng lại.

Cô đi ra cửa sau vào đường lái xe và dừng lại trước nhà để xe

,hay phòng làm việc của cha cô. Lấp ló trong đống sỏi vài

Bước là một mảnh kim loại, và Charlie đi nhặt nó lên. Nó có chốt nối ở giữa,và cô ấy đã giữ nó trong tay cô, mỉm cười một chút khi cô dọc nó. “Một khớp khuỷu tay”, cô nghĩ.

“Cha đã định dùng để chế cái gì nhỉ?”

Cô đã đứng ở chính đây này nhiều lần. Cô nhắm mắt lại, và ký ức tràn ngập cô. Cô lại là một cô bé, ngồi trên sàn nhà trên xuởng của cha, chơi với những mẩu gỗ và kim loại như thể chúng là những khối xây dựng cố gắng xây dựng một tòa tháp với những mảnh không đều nhau. Xưởng rất nóng và mồ hôi nhễ nhại dính đầy chân khi cô ngồi trong bộ quần soóc và giày thể thao.

Cô ấy gần như có thể ngửi thấy mùi sắc, kim loại của sắt hàn.

Cha cô luôn quanh quẩn, không bao giờ ra khỏi tầm mắt, tập trung chế tạo con kỳ lân Stanley.

Khuôn mặt của Stanley vẫn còn dang dở: một mặt trắng trẻo và tỏa sáng và thân thiện, với một đôi mắt nâu sáng có hồn. Nửa bên kia khuôn mặt là tất cả các bảng mạch tiếp xúc và các bộ phận kim loại. Bố của Charlie nhìn cô và mỉm cười và cô mỉm cười đáp lại , đầy yêu thương. Đằng sau cha cô, trong một góc tối, hầu như không có thể nhìn thấy, treo một mớ tay chân kim loại, một bộ xương cong xoắn, với đôi mắt màu bạc rực cháy.

Thỉnh thoảng, nó co giật, giẫy giụa một cách kỳ lạ. Charlie đã cố gắng không nhìn nó, nhưng như lúc cha cô làm việc, khi cô chơi với đồ chơi tự ứng biến của mình, mắt cô thỉnh thoảng cứ như bị nó cuốn hút, đưa qua đưa lại liếc nhìn thứ đó. Tay chân , méo mó và vặn vọ, gần như có ý chế giễu, nó là một chú hề ma mị, thế nhưng có một điều gì đó về nó gợi ra một nỗi đau rất lớn.

“ Cha ơi ? " Charlie nói, và cha cô không rơi mắt khỏi công việc của mình.

"Cha ơi?" Cô lại nói, khẩn khái hơn, và lần này ông chậm rãi quay lại ,như thể đang lạc hồn trên thế giới

"Con cần gì, bé cưng ? "

Cô chỉ vào bộ xương bằng sắt thép. “Có đau không?” Cô muốn hỏi, nhưng nhìn vào mắt cha , cô thấy mình không thể. Cô ấy lắc đầu.

"Hông có chi ."

Ông gật đầu với cô rồi cười một nụ cười qua loa , đoạn quay lại với công việc của mình. Đằng sau ông sinh vật này co giật một cách khủng khiếp và mắt nó vẫn không ngừng cháy.

Charlie rùng mình, và trở lại thực tại. Cô liếc nhìn phía sau,

cảm thấy như bị phơi bày. Cô nhìn xuống, ánh mắt chăm chăm vào một cái gì đó:

Ba vết cào cách nhau khoảng rộng in sâu vào mặt đất. Cô quỳ xuống, trầm ngâm và rờ chúng. Đống sỏi bị phân tán đi, các vết mòn hằn sâu vào đất. “ Máy ảnh, máy quay giá ba chân gì đó ? ” Đó là điều mới lạ đầu tiên cô nhìn thấy. Cánh cửa đến xưởng làm việc hé ra một chút, vẫy gọi , nhưng cô chẳng có ý định vào trong. Cô ấy nhanh chóng trở lại xe. Ngồi xuống ghế lái, cô dừng lại. Chìa khóa của cô ấy đi đâu mất , có lẽ rơi ra khỏi túi của cô ấy ở đâu đó trong nhà.

Bạn đang đọc FNAF:SILVER EYES (DỊCH Full) của Scott Cawthon và Kira Breed Wrisley
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhbinh2012198
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.