Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Một màn kịch lớn (13)

698 chữ

“Đúng vậy, còn tức giận lớn như vậy, đã xảy ra chuyện gì sao?” Thím ba của Lương Đậu Khấu nói tiếp.

“Tôi đi xem một chút...” Mẹ Lương cũng cảm thấy buồn bực, đi về phía cửa.

Kết quả bà còn chưa đi được ba bước, Lương Đậu Khấu lại gầm lên: “Không phải là đã sắp xếp ổn thỏa hết rồi sao? Vậy sao cuối cùng người trong video lại không phải là con tiện nhân kia mà lại là cậu, Chu Tịnh, cậu đang làm cái quái gì vậy hả?”

Toàn bộ mọi người đều đừng bước, kinh ngạc che miệng.

Ngay cả mẹ Lương nghe xong cũng không thể tin được những lời như vậy lại có thể phát ra từ miệng của con gái mình, lại choáng váng đến nỗi quên cả đẩy cửa.

Bên trong lại có một loạt những đồ vật bị hất xuống đất, Lương Đậu Khấu lại tức giận hừng hực mở miệng: “Cậu có biết hay không hôm nay tôi suýt nữa bị liên lụy chết rồi, lúc sinh nhật của Cố lão gia lại bị người quản lý của mình làm cho mất mặt, thật sự là khiến Lương gia nhà tôi không ngóc đầu lên nổi trước mặt Cố gia luôn cậu có biết không?”

Tất cả mọi người bên ngoài phòng đều có vẻ mặt biến hóa thất thường.

Mơ hồ biết được đã xảy ra chuyện gì, mẹ Lương mới hoàn hồn, thừa dịp mọi người còn không hiểu, theo bản năng liền muốn gõ cửa ngăn không cho con gái nói thêm gì nữa, chỉ tiếc Cố Dư Sinh đã biết bà sẽ làm như vậy, liền ngăn trước mặt bà, sau đó lại hạ giọng nói nhỏ: “Lương bá mẫu, có một số chuyện, cháu nghĩ ông nội và Lương lão gia cần phải biết.”

Nói xong, Cố Dư Sinh liền nhìn về phía Cố lão gia và Lương lão gia một cái.

Lương Đậu Khấu là con cái của Lương gia, Lương lão gia không tiện ra mặt bênh vực, liền nhìn thẳng không cảm xúc.

Lương lão gia lại nháy mắt ra hiệu với mẹ Lương, ý nói bà đừng làm phiền những người trong phòng.

Lúc này Cố Dư Sinh mới thu tay lại.

“Cũng còn may mẹ tớ phản ứng nhanh, ở thời điểm mấu chốt răn dạy tớ trước mặt mọi người, nên tớ diễn kịch theo bà, sau đó mới không để mọi chuyện trở nên hỏng bét như vậy... ChuTịnh, cậu nói cho mình biết cuối cùng mọi chuyện là như thế nào vậy? Sao kế hoạch của chúng ta lại không thành mà ngược lại cậu lại bị cuốn vào chứ?”

Cuối cùng Chu Tịnh cũng lên tiếng, giọng nói rất yếu ớt: “Mình không biết, không biết xảy ra vấn đề ở chỗ nào, rõ ràng là nhân viên phục vụ kia nói cho mình biết là con bé đóng thế kia ở phòng 1311, nhưng sau khi mình đưa Dương tổng lên xong lại không nhìn thấy bất cứ ai trong đó, mà mình, đáng ra phải đi, lại bỗng cảm thấy không còn chút sức lực nào nữa, cả người nóng không chịu nổi... Dương tổng không tìm thấy người trong phòng liền mắng mình đang đùa bỡn hắn, sau đó mình lại không thể khống chế được chính mình, nghiễm nhiên chủ động với hắn...”

“Chắc chắn là có vấn đề, còn chờ cậu nói sao? Cậu không biết đâu, lúc mình nghe mọi người nói người trong video là cậu mình còn cho rằng bản thân bị ảo giác, mà khi quay đầu thật sự lại nhìn thấy cô ta ngồi ngoan ngoãn ở đó bên cạnh Cố Dư Sinh, lúc đó mình choáng váng lắm cậu có biết không?” Có thể là trong lòng Lương Đậu Khấu vẫn còn sợ, giọng của cô có chút bất ổn.

Ngoan ngoãn ngồi bên cạnh Cố Dư Sinh... Chỉ mấy chữ này thôi cả đoàn người cũng có thể hiểu tiện nhân trong miệng Lương Đậu Khấu là ai rồi, tất cả đều quay người, nhìn về phía Tần Chỉ Ái.

Bạn đang đọc Ép Yêu 100 Ngày của Diệp Phi Dạ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xonevictory
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.