Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nam nhân rất dễ thay đổi

Phiên bản Dịch · 1127 chữ

Chương 39: Nam nhân rất dễ thay đổi

Người như hắn ấn tượng đối với dạng “sản phẩm” này, có khi còn phải lưu lại trên ổ cứng máy tính. Vương An Toàn đột nhiên cảm thấy chuyến đi Quán Vân lần này cực kì ngầu, thậm chí còn có chút “truyền thuyết”.

...

Dưới ánh mặt trời chói chang, Trình Trục với Vương An Toàn đi tới đi lui, cuối cùng cũng đến đích.

Chuyến đi của hắn là chuẩn bị để khảo sát ba nhà xưởng. Ba nhà máy này, tất cả đều được hắn lựa chọn cẩn thận ở trên mạng.

Bây giờ là năm 2014, một số nhà sản xuất đã theo kịp với thời đại, bắt đầu biết dựa vào Internet để kinh doanh. Chỉ là vẫn giậm chân tại chỗ, mô hình nhà sản xuất còn rất đơn giản và sơ sài. Nói chung, Trình Trục thích hợp tác với các nhà sản xuất có thể chấp nhận những điều mới mẻ.

"Bây giờ vẫn còn là năm 2014, nhiều nhà sản xuất không nguyện ý làm [dropshipping] chút nào."

"Nhưng mình cần dịch vụ này, phương pháp này có thể làm giảm đáng kể chi phí."

Trên đường đi, Vương An Toàn vẫn luôn phấn khích, khi nói chuyện lúc nào mặt cũng đỏ tới tận mang tai. Khi bọn họ gần đến nhà máy đầu tiên, hắn bắt đầu cảm thấy hồi hộp, rất gấp gáp…

Rõ ràng chỉ là một tùy tùng, đến để học hỏi một chút, nhưng hắn vẫn cảm thấy cơ thể hơi cứng nhắc, lòng bàn tay còn bắt đầu đổ mồ hôi.

Trình Trục có thể nhận ra sự khác thường của Vương An Toàn, nhưng hắn nhắm mắt làm ngơ.

...

---------------------------------------

Chú thích

(1) nguyên gốc tác giả dùng hai từ "dã" để chơi chữ, từ dã đầu tiên là dã tâm, từ dã thứ hai ám chỉ việc làm đồ lót.

Bây giờ có rất nhiều học sinh được người nhà bao bọc quá mức. Đừng nói là tự mình ra ngoài bàn chuyện làm ăn, chỉ là đi chợ mua một món ăn, hoặc đi cửa hàng mua chút gì đó thôi, trả giá cũng không dám. Thậm chí còn có người cảm thấy vô cùng sợ hãi với xã hội, ngay cả các kỹ năng giao tiếp cơ bản cũng không có.

Khi bọn họ đi dự khai giảng ở trường học, nếu muốn lên sân khấu tự giới thiệu về mình thì có thể tự tin đến đâu?

Ngay cả giới thiệu bản thân cũng không thể làm được, đừng nói đến việc đàm phán kinh doanh với người khác, tiến hành sản xuất ra thị trường.

Vương An Toàn ngồi ở ghế sau, liếc nhìn Trình Trục ngồi ở ghế phụ.

Trong thời gian một điếu thuốc, Trình Trục đã trò chuyện rất nhiều với tài xế taxi, dò hỏi một vài thông tin cơ bản của Quán Vân. Nếu muốn tìm hiểu chuyện gì, tài xế taxi là một nguồn thông tin rất tốt, phải tận dụng.

Trong lòng Vương An Toàn sinh ra cảm giác đúng là bản thân không bằng người, lại thêm chút sùng bái đối với Trình Trục.

Chiếc xe đến cửa nhà máy, nhà máy này không lớn, thậm chí không có người gác cổng. Tài xế taxi hỏi: "Dừng lại ở đây hay lái xe vào?"

"Lái xe vào." Trình Trục trực tiếp nói.

Thời tiết nóng như vậy, chỉ vài bước nhỏ hắn cũng ngại phơi nắng.. Huống chi là hắn tới mua hàng, là thượng đế, mà đã vậy thì phải ra dáng kim chủ thượng đế rồi.

Bạn chi tiền mua sắm mà còn sợ hãi, người khác không làm thịt bạn thì làm thịt ai?

Sau khi hai người xuống xe, Vương An Toàn nhìn xung quanh một vòng, vẫn không dám nhìn vào bên trong, chỉ dám nhìn trộm.

Trong nhà máy, công nhân đang làm việc không ngơi tay. Có thể thấy một số bán thành phẩm, cũng có thể thấy một số thành phẩm.

Vương An Toàn đứng một bên ngay cả nhìn cũng không dám nhìn, Trình Trục đã đi dạo bên trong, hơn nữa là... Trực tiếp cầm lên xem xét.

"Trục ca à sao anh dám cầm thẳng lên, còn xem rất kỹ! Không phải, anh còn đang chà xát?

Vương An Toàn đã bắt đầu cảm thấy xấu hổ. Chỉ thấy Trình Trục đang dùng tay xoa xoa vải, đánh giá chất liệu.

Hắn làm vậy, thật khó để không thu hút sự chú ý của công nhân trong nhà máy.

Một người đàn ông trung niên ngay lập tức đi tới, nghiêm túc đánh giá Trình Trục. Cũng phải thôi, hành vi của chàng trai trẻ này khá kỳ quặc, đặc biệt là khí chất côn đồ của hắn!

"Đầu năm nay trị an cũng không tệ lắm, không phải là lưu manh đến phá phách đấy chứ?"

"Đồng bọn của hắn đứng bên ngoài cũng không đi vào, nhìn cơ thể thật rắn chắc, hơn nữa còn nhìn chằm chằm hướng vào đây giống như canh gác vậy."

"Có chuyện gì thế?" Người đàn ông trung niên đi tới, thái độ rất miễn cưỡng.

Đối với chuyện này Trình Trục cũng không quá ngạc nhiên, dù sao mình vẫn còn rất trẻ. Hắn liền đặt sản phẩm mà hắn thấy mà quê mùa xuống, hỏi: "Ông chủ?"

"Đúng vậy."

"Tôi đến xem hàng hóa, mấy ngày trước tôi đã gọi điện thoại cho chú, có còn nhớ không?" Trình Trục nói.

Nói đi cũng phải nói lại, trong ba nhà máy, có một nhà máy không kết nối được điện thoại, hơn nữa hắn cũng quên là nhà máy nào không nhận được điện thoại. Nhưng mặc kệ đi, dù sao cứ nói như vậy.

Người đàn ông trung niên nghe thế thì hơi sửng sốt. Nhưng nhìn dáng vẻ côn đồ này của vị khách thì thấy rất phù hợp với trí tưởng tượng của mình về nhóm khách hàng ở độ tuổi này. Không biết tại sao, ông ta cảm thấy như thể người trẻ tuổi này sẽ sử dụng sản phẩm của mình.

"Bán lẻ đắt hơn một chút." Ông chủ nói thẳng.

"Tôi làm thương mại điện tử." Trình Trục cũng trực tiếp nói.

Vương An Toàn đứng bên ngoài phơi nắng cả buổi, đến khi Trình Trục không nhịn được nữa, vẫy tay bảo hắn chuyển chỗ. Khi Vương An Toàn chạy tới, Trục ca của hắn đã đứng bên ngoài cửa trong bóng râm hút thuốc với ông chủ của nhà máy.

Sản xuất quần áo, trong nhà máy cấm hút thuốc.

Bạn đang đọc Ép Ta Trọng Sinh Đúng Không (Dịch) của Ấu nhi viên nhất bả thủ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi zip2409
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật anhvietnx
Lượt đọc 164

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.