Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đừng ngại làm lại từ đầu

Phiên bản Dịch · 1021 chữ

Trình Trục thẳng thắn mở miệng: "Tôi biết cậu muốn hỏi cái gì, không phải một mình tôi bỏ ra một vạn hai, có vài người bảo tôi cùng nhau đặt, tôi cũng chỉ có 800 tệ."

Hắn bắt đầu nói dùng vẻ mặt nghiêm túc nói bậy bạ , sau đó còn không quên tống tiền: "Tôi có tám trăm tiền vốn cũng không thắng được bao nhiêu, cậu nhà giàu đặt những hai ngàn tệ, tối nay tất cả tiêu phí đều tính cho Giang tổng nha!"

Thật ra Trình Trục cũng không phải tên keo kiệt thích lợi dụng người khác, hắn thuần túy chỉ muốn tăng thêm uy tín cho mình. Tuy rằng Giang Vãn Châu thật sự rất dễ lừa gạt, nhưng dù sao cũng là anh em tốt, hắn cảm thấy nhất định phải lừa gạt chân thành một chút, không thể qua loa, còn phải lừa gạt một cách tôn trọng. Nếu không cũng có hơi khinh thường hắn.

Sau khi nhận được một tràng “tôn trọng” của Trình Trục, tâm trạng Giang Vãn Châu quả nhiên tốt hơn rất nhiều, còn bắt đầu hào sảng nói: "Tiền thắng đưa cậu một nửa cũng được!"

"Chậc, tổng tài bá đạo đang muốn nện tiền cho tôi sao." Trình Trục tỏ vẻ khinh thường, nói thêm: "Mẹ kiếp, rượu mới gọi lên còn chưa uống hết, khẩn trương! Lát nữa còn phải đi !"

"Đừng ra lệnh cho tôi! Tôi không phải là cá cậu nuôi!"

Bên này tràn ngập niềm vui, bên Lý Duệ kia lại có một chút vỡ mộng tuổi dậy thì. Trình Trục thắng lớn, chuyện này còn khó chịu hơn so với chết!

Mình thua hơn một bạn cũng không sao, còn có thể miễn cưỡng vui vẻ một chút, giả vờ như không quan tâm chút tiền lẻ, như vậy thì ở trước mặt Lý Hân Duyệt còn có thể bày ra khả năng tài chính. Trước cô gái mình thích bỏ ra ít tiền, miễn cưỡng trang bức một chút, chuyện này chẳng lỗ chút nào.

Nhưng bạn trai cũ của cô ấy dùng tất cả tiền vốn, chỉ một đêm liền thắng bảy mươi tám vạn!

Còn ta?

Tôi mang theo nữ thần thua năm trăm tệ. . .

Dù có là năm trăm ngàn tệ, tôi vẫn sẽ kề vai bên cô ấy, sưởi ấm trái tim nàng. Nhưng khoảng cách tâm lý này không thể bù đắp nổi.

“Hơn nữa bây giờ Trình Trục cũng có tiền, so với tôi thì ví tiền dày hơn rất nhiều.”

Bây giờ, ngay cả ở phương diện Lý Duệ tự tin nhất, cũng không thể so với Trình Trục được nữa. Nếu Trình Trục biết được mấy suy nghĩ nhỏ nhen của hắn, sợ là sẽ không nói lên lời: "Chút đẳng cấp của này cậu mà còn suốt ngày ảo tưởng làm đối thủ của tôi?"

Căn bản Trình Trục cũng không hề có ý định thể hiện trước mặt Lý Hân Duyệt. Chính xác mà nói, bây giờ hắn chỉ cần nhìn thấy cô ta là đau đầu.

"Mình vừa mới phát hiện, dưới chân cô ta lại mang đôi giày tình nhân mình mua.”

"Tiền vốn của mình chính là bị cô ta lấy đi không ít. Tỉ lệ cược chính là 7,5 lần!"

"Mẹ kiếp, cô đi đôi giày trị giá hơn một ngàn? Không, là gần mười ngàn!"

Vào lúc này, vài nhóm người đã rời khỏi quán bar, nhưng vẫn còn một đám khách nhân vẫn đang thảo luận về bóng đá.

Có người đau lòng vì tiền, có người đau lòng vì Messi mất chức vô địch. Nhưng Trình Trục lại biết rõ, Messi có thể giành được chiếc cúp mơ ước tại World cup năm 2022.

Hắn uống một hơi cạn sạch ly cocktail, nhìn vào cái ly trống rỗng, trong lòng thầm nghĩ: "Bây giờ có chín mươi ngàn tệ, nên làm gì tiếp theo đây?"

Ngay sau đó, trong đầu hắn hiện lên một kế hoạch sơ bộ. Hắn quyết định làm lại một trong những nghề cũ để kiếm “hũ vàng thứ hai” trong kiếp này.

"Có cơ hội trong ngành thương mại điện tử - một ngành vô cùng có triển vọng, đang phát triển theo từng năm."

"Đừng nói bây giờ mới là năm 2014, cho dù là năm 2023, bán thứ đó cũng là một lựa chọn không tồi."

"Vậy đi." Trình Trục nhìn ly rượu trống không, trong lòng ra quyết định.

"Chín mươi ngàn, cũng đủ rồi."

. . . . . .

-----------------------------------------------------------------------------------------------------

Hết chương 22.

Trên chiếc Mercedes-Benz Grand G, Giang Vãn Châu đã uống chút rượu, hò hét một cách bất lực:

"Trình Trục, cậu dám chọc giận tôi!"

“Ai âm khí nặng, cậu nói ai âm khí nặng!” Hắn ta giơ ngón tay trỏ lên, chỉ vào Trình Trục chửi rủa.

"Thắng được chút tiền, lời nói của cậu cũng thay đổi luôn à!"

Trình Trục làm ngơ, hắn mở cửa kính ô tô, cân nhắc xem có nên châm một điếu thuốc hay không. Nhưng nghĩ tới chiếc xe này là của nhà Giang Vãn Châu, lại không biết thói quen sinh hoạt của người nhà hắn, cuối cùng Trình Trục quyết định không hút thuốc trong xe của người khác.

Chỉ sau một đêm, tài sản của Trình Trục đã tăng gấp mấy lần. Nhưng hắn chướng mắt chút tiền nhỏ như vậy. Tối nay tâm trạng của hắn không tệ, nhưng cũng chỉ giới hạn trong hai từ không tệ thôi. Từ khi trọng sinh đến nay, hắn luôn cảm thấy trong lòng vẫn có chút chênh lệch. Dù sao hắn vốn tuổi trẻ tài cao, còn chưa tới ba mươi tuổi mà tài sản đã gần trăm triệu. Nhìn lại hiện tại, thiếu vài số 0.

“Sẽ rất khó khăn để bắt đầu kiếm tiền trở lại.” Trình Trục nghĩ thầm.

Hắn chợt nhớ đến một câu thoại kinh điển từ những mùa trước của "Thử thách cực hạn" - đây chính là vận mệnh.

"Chẳng lẽ là định mệnh sao?" Trình Trục nghĩ thầm.

Bạn đang đọc Ép Ta Trọng Sinh Đúng Không (Dịch) của Ấu nhi viên nhất bả thủ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi zip2409
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật anhvietnx
Lượt thích 2
Lượt đọc 323

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.