Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chính là muốn ngươi khó xử

Phiên bản Dịch · 1022 chữ

...

Kẻ vừa trách mắng Trình Trục là lớp trưởng của hắn, tên là Lý Duệ. Thành tích học tập không tồi, gia đình lại khá giả, bố hắn có một chiếc Mercedes-Benz S350. Nhưng thật ra nó là một chiếc Mercedes-Benz S300 và được “độ” logo thành S350.

Lý Duệ từ bé thích Lý Hân Duyệt, cha mẹ hai nhà cũng là đồng hương nên hai người quen biết từ lâu. Nhưng có câu nói:

Thanh mai trúc mã cũng không thắng được ý trời.

Lý Duệ hơi lùn, cũng chẳng đẹp trai. Ngược lại thì Trình Trục cao 1m82, hơn nữa lại khá soái. Khi Trình Trục yêu đương với Lý Hân Duyệt, hắn cực kỳ khó chịu với tên này. Một kẻ tiểu nhân ngày nào hắn cũng tìm lý do để bắt chuyện với Lý Hân Duyệt. Mỗi khi đôi tình nhân trẻ cãi nhau, hắn sẽ ngay lập tức đến bên cạnh rồi an ủi Lý Hân Duyệt bằng nhiều cách, thậm chí còn mời cô ấy đi ăn tối và xem phim dưới danh nghĩa thanh mai trúc mã. Bất cứ khi nào có cơ hội, hắn sẽ cố gắng hết sức để thể hiện sự ôn nhu, ân cần săn sóc của mình, chứng minh mình đích thực là một người đàn ông ấm áp.

Đáng tiếc Lý Hân Duyệt lại là một kẻ trọng sắc khinh tài...

Những ký ức “chết tiệt” lại liên tục xuất hiện trong đầu Trình Trục, hắn nhớ rằng sau cuộc cãi vã, mình đã đến gặp Lý Hân Duyệt để xin lỗi và muốn hòa giải trong tuyệt vọng. Rõ ràng lúc đầu cãi nhau là do cô ta quá tự phụ, nhưng chỉ cần nhắc đến từ "chia tay" thì Trình Trục sẽ đầu hàng vô điều kiện. Đương nhiên, kết quả cuối cùng là hai người thật sự hòa giải, Lý Duệ chẳng khác nào cái đài phát thanh, sau ba ngày liên tục khai sáng giảng đạo cho Lý Hân Duyệt thì hắn lại bị cô ta đá qua một bên, lại trở về làm “anh trai mưa”. Ngày nay, việc nhận “anh chị em” vẫn còn phổ biến trong cộng đồng sinh viên.

Như thể Hứa Tung vẫn hát: "Cô ấy chỉ là em gái của tôi ~~"

Lúc này, Lý Duệ thấy Trình Trục vẫn im lặng, hắn không nhịn được nói: “Trình Trục, cậu học đòi hút thuốc là sai rồi. Cậu không thấy Hân Duyệt tức giận như thế nào sao? "

Trong số những người đứng gần đó, một nam sinh có làn da ngăm đen, mặt đầy mụn cất tiếng: “Trục ca, chúng ta vẫn là không nên hút thuốc nữa, thật sự rất có hại cho sức khỏe.”

Trình Trục liếc nhìn nam sinh, ánh mắt hắn dịu đi một chút. Người này tên Vương An Toàn. Cha của hắn là một lính cứu hỏa, theo như câu nói “an toàn là trên hết”, ông ta đã đặt tên này cho đứa con trai quý giá của mình. Hắn là bạn thân ngồi cùng bàn của Trình Trục ở trường trung học, hơn nữa cả hai sống trong cùng một khu vực. Về phần cô gái đứng bên cạnh Vương An Toàn, cô ta tên là Trần Dung Dung, cũng chính là bạn thân nhất của Lý Hân Duyệt.

Cùng là khuyên Trình Trục đừng hút thuốc, Lý Duệ nhân cơ hội này giẫm hắn một cái, nhưng Vương An Toàn là thực sự quan tâm. Hắn nghiêng đầu nhìn Lý Duệ đang kiên trì “vung cuốc”, cả ngày chỉ nghĩ tới “đào góc tường” nhà mình, híp mắt cười nói:

“Không biết cậu từng nghe qua câu: Noãn nam xếp sau liếm cẩu chưa?"

Cậu là cái thá gì mà đòi “đào góc tường” nhà tôi?

Theo thứ tự mà nói, “noãn nam” xếp hạng còn thấp hơn “liếm cẩu”. Ngay cả khi hắn chẳng thể hòa giải với Lý Hân Duyệt thì cũng không đến lượt con “cừu sôi nổi” (3) này. Chỉ là những năm nay, dường như mọi người không có nhận thức như vậy, noãn nam ấm áp vẫn còn là một lời khen ngợi. Tuy rằng Lý Duệ nghe không hiểu ý Trình Trục, nhưng chỉ cần hắn không ngốc, liền biết người kia đang mắng mình.

“Trình Trục, cậu... cậu...”

Trước mặt Lý Hân Duyệt, ngay cả câu “con mẹ nhà cậu” hắn cũng có thể kiềm chế được, lúc nào cũng duy trì cái gọi là phong thái lịch lãm, hình ảnh “noãn nam” chân chính. Cuối cùng, hắn chỉ trầm giọng nói: “Cậu có ý gì?”

Trình Trục nhíu mày: “Có ý gì? Lại còn cần phải hỏi?"

Hắn nhếch môi: “Bình thường tôi không thích nói những lời gây khó dễ cho người khác. Nhưng một khi đã nói…”

Trình Trục dừng một lát, sau đó, nụ cười của hắn trở nên xán lạn:

"Thì chính là vì muốn cậu khó xử."

------------------------------------------------------------------------------------------

NHẤT CÙNG NHỊ BẠCH/一穷二白: một nghèo hai trắng, chỉ nền tảng yếu kém; công – nông nghiệp, sản xuất lạc hậu; trình độ văn hóa, khoa học thấp.Chỉ sự cực nghèo; nghèo rớt mồng tơi. Mình muốn để nguyên một nghèo hai trắng để có thể diễn tả được ý của tác giả, vừa nói về thời kỳ còn chưa phát triển, vừa diễn tả được thời gian khó khăn lúc trẻ của nam chính.]

Liếm cẩu "舔狗”: Đây là một thuật ngữ mạng, chỉ loại người mà trong mối quan hệ nam nữ, biết rõ đối phương không thích mình, nhưng vẫn không hề có tôn nghiêm và liêm sỉ dùng mặt nóng dán mông lạnh.]

Nguyên gốc là “Phí Dương Dương” chính là con “cừu sôi nổi” trong cừu vui vẻ và sói xám =))]

Bây giờ Trình Trục đã có thể khẳng định, con mẹ nó mình thật sư trọng sinh! Hắn quả thực nghĩ không ra, nhiều người muốn trùng sinh như vậy, tại sao lại chọn mình? Ahhhh, lão tử còn hơn 600 vạn trong thẻ còn chưa kịp tiêu!

Bạn đang đọc Ép Ta Trọng Sinh Đúng Không (Dịch) của Ấu nhi viên nhất bả thủ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi zip2409
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật anhvietnx
Lượt thích 1
Lượt đọc 477

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.