Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Người cực kì xuất sắc

Phiên bản Dịch · 1052 chữ

Chương 12: Người cực kì xuất sắc

Ép Ta Trọng Sinh Đúng Không

- ed: anhvietnx

Trình Trục cười híp mắt: “Tôi nói bừa thôi, nếu cậu thật sự muốn mở chai rượu kia, trước tiên phải chờ tôi tới nơi này làm việc đã, nhân tiện kiếm chút hoa hồng.”

Giang Vãn Châu trừng mắt nhìn hắn bất mãn: "Đừng có nằm mơ, ngày mai tôi sẽ về nhà lấy chai khác trong kho bù vào, cậu còn lâu mới kiếm được tiền này."

Trình Trục giơ ngón tay cái lên rồi nói: "Khá! Quả thực rất khá! Tại sao cái miệng 37 độ của người sống lại có thể thốt ra những lời lạnh lùng như vậy.”

Diệp Tử ở bên cạnh quan sát, cảm giác như hai người bọn hắn đang liếc mắt đưa tình, cảm thấy chính mình có khuynh hướng trở thành một “hủ nữ”, thậm chí còn muốn đẩy thuyền: “Em họ của ông chủ mi thanh mày tú, người bạn kia của hắn lại rất soái , hai người này thật xứng đôi quá.” Diệp Tử nói thầm trong lòng.

Cô như muốn hét lên: “Phú nhị đại và soái ca, chuyện tình của học sinh ngoan với trùm trường, ahhhhhh!”

Trình Trục hoàn toàn không biết chị gái Diệp Tử này đang nghĩ gì, nếu biết, hắn khẳng định sẽ dùng mọi thủ đoạn nắm cô trong tay, sau đó đặt cô dưới thân, “biểu diễn” cho cô thấy:

"Này thì ‘hủ nữ’, này thì trong mắt chỉ toàn là gay, Hừ! "

"Ai bảo hủ nữ cô mắt thấy toàn gay! Ai bảo hủ nữ cô mắt thấy toàn gay! Ai bảo hủ nữ cô mắt thấy toàn gay! Hả?"

Ly cocktail được pha rất nhanh, Diệp Tử từ từ đẩy thứ thức uống chỉ đáng giá vài đô la nhưng lại có thể bán với giá hàng chục đô la cho bọn hắn. Sau đó, cô ta liếc mắt liếc về phía cửa, cười nói: "Tiểu Giang tổng, anh họ và chị họ của ngài tới rồi. "

Ban đầu Trình Trục cũng không để ý, nhưng khi Diệp Tử nói đến từ chị họ, hắn có chút sửng sốt. Trường đại học sau này của hắn là Đại học Khoa học và Công nghệ Hàng Châu, chị họ của Giang Vãn Châu cũng coi như là đàn chị, hơn hắn một lớp, cực kỳ nổi tiếng. Chính là nữ thần trong lòng vô số người, chuẩn bạch phú mỹ. (2)

Khi Giang Vãn Châu đến Đại học Khoa học và Công nghệ tìm Trình Trục, cũng nhân tiện mời chị họ cùng nhau ăn cơm. Chẳng biết cố tình hay vô ý, hắn nói với Trình Trục rằng cô còn chưa yêu đương bao giờ: "Thế nào? có muốn theo đuổi không?"

Lúc ấy Trình Trục nghĩ rằng loại người ở giai cấp như cô ấy mua bừa bộ quần áo cũng bằng với chi phí sinh hoạt của hắn trong vài tháng, căn bản là yêu không yêu nổi, cũng nuôi không nuôi nổi. Bây giờ nhìn lại, hắn chỉ thấy mình đã quá thiển cận.

Nực cười, người ta không có tiền mới cần bạn nuôi, có tiền thì nuôi bạn còn được. Bạn đắn đo cái con khỉ gì? Còn không bỏ cái chủ nghĩa đàn ông đích thực đi?

Tục ngữ có câu: Gặp lương nhân giai nhân thì thành gia, gặp quý nhân thì lập nghiệp.

Gặp phú bà? …Vừa thành gia vừa lập nghiệp

"Chết tiệt, quá thiển cận rồi thì phải?" Trình Trục trong lòng tự giễu.

Thời điểm đó, hắn chỉ trả lời cho có lệ: "Thế nào, muốn gọi tôi là anh rể hả?” Hắn cảm thấy suy nghĩ dựa dẫm phú bà là không chín chắn. Còn bây giờ, hắn lại thường xuyên có một vài suy nghĩ… quá mức chín chắn.

Đương nhiên, trong lòng Trình Trục cũng biết, lấy tiêu chuẩn nhan sắc thời đại học ở kiếp trước, với khuôn mặt tuấn tú và vóc dáng cân đối có thể so với sinh viên thể dục của mình, quả thực có thể theo đuổi được vài cô gái xinh đẹp ở mức trung bình. Tuy nhiên, nếu muốn theo đuổi được nữ sinh ở tầm của chị họ của Giang Vãn Châu, thì vẫn là nằm mơ.

-------------------------------------------------------------

(1) một loại rượu Nhật khá đắt và nổi tiếng

(2) Bạch Phú Mỹ. -Bạch (trắng trẻo), Phú (giàu có), Mỹ (xinh đẹp). Là 1 mẫu hình lý tưởng mà các cô gái đều muốn hướng đến.

Lúc này, hắn quay đầu về phía cửa quán bar, phát hiện rất nhiều nam khách hàng đều cũng đang đồng loạt nhìn hướng đó.

Một số người trong đó quen với chủ quán bar - Thẩm Minh Lãng. Một phần khác bị thu hút bởi người phụ nữ bên cạnh hắn - Thẩm Khanh Ninh, cao khoảng 1m68, mặc một chiếc váy đen dài đến đầu gối, để lộ ra đôi chân thon dài trơn bóng. Cổ áo được khảm một nửa vòng ngọc trai nhỏ, thế nhưng nó thua xa làn da trắng nõn mê người của cô.

Dưới ánh đèn màu của quán bar, Thẩm Khanh Ninh trông rất nổi bật. Quan trọng hơn, khí chất của cô thuộc loại trong sáng lại lạnh lùng, cảm giác rất xa cách, người lạ chớ lại gần.

Trình Trục đột nhiên phát hiện ra một điều. Rất nhiều nữ nhân khi bị đàn ông chú ý, sẽ làm như không biết, tránh đi ánh mắt của bọn hắn. Nhưng Thẩm Khanh Ninh thì khác. Cô trực tiếp nhìn một vòng quanh quán bar. Bắt gặp ánh mắt lạnh lẽo của nữ nhân, rất nhiều tên đàn ông đang xì xào bàn tán đều nhìn đi chỗ khác.

Trình Trục trong lòng cảm khái: "Khí thế rất mạnh, vẫn lạnh như xưa."

Trong nhận thức của hắn, loại phụ nữ này không chỉ có thể đánh gục được nam nhân, còn có thể hạ gục cả nữ nhân. Trên thực tế, Thẩm Khanh Ninh cũng rất nổi tiếng với các nữ sinh cùng trường. Tiếng lòng của các nữ sinh có thể miêu tả ngắn gọn như sau: “Chị gái, hãy mau đến chà đạp tôi đi!”

Bạn đang đọc Ép Ta Trọng Sinh Đúng Không (Dịch) của Ấu nhi viên nhất bả thủ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi zip2409
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật anhvietnx
Lượt thích 3
Lượt đọc 277

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.