Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gia nhập.

Tiểu thuyết gốc · 1998 chữ

" Được rồi, bây giờ bọn tớ ngồi ở chỗ này nghe cậu giải thích. Sau khi giải thích, nếu tớ và Yukinoshita - san cảm thấy đủ thành ý, mới có thể suy xét bỏ qua cho cậu. "

Katou Megumi ngồi trên giường, vẻ mặt bình thản nâng ly hồng trà kê lên miệng. Ngồi bên cạnh nàng là Yukinoshita Yukino.

Emilia thì đang ngồi dưới đất kiểu seiza, hai mắt liếc tới liếc lui, không biết đang suy nghĩ cái gì.

Cả ba người đang ở trong phòng ngủ của Katou Megumi.

" Theo mình nghĩ thì tốt nhất bạn nên nói thật, vừa rồi trên ti vi có truyền hình trực tiếp hình ảnh chiến đấu của bạn và đám quái vật. Katou - san đã rất tức giận khi trông thấy. "

Yukino làm sao không biết Emilia đang đánh chủ ý gì, lần này đừng nghĩ tìm đại một lý do liền có thể qua loa. Chính bản thân nàng cũng không cho phép như thế.

" Hóa ra trên ti vi đúng thật có ghi lại đâu, có điều vào lúc mà Ganesha tiến vào trạng thái cuồng bạo, tín hiệu ghi hình đã bị mất kết nối. Nếu để Katou Megumi nhìn thấy hình ảnh mình bị Ganesha treo lên bạo chùy, thật không biết thánh nhân Megumi sẽ làm ra hành vi gì nữa. "

Emilia thầm nghĩ.

" Cậu vẫn không chịu nói thật sao ? "

Trông thấy Emilia vẫn im lặng, Katou Megumi thở dài hạ ly xuống.

Ban đầu khi nhìn thấy tin tức, cảm xúc đầu tiên của nàng đó chính là tức giận. Nàng giận dỗi Emilia thế mà giấu giếm nàng chạy đi đối mặt với nguy hiểm như thế.

Nhưng càng nghĩ, Megumi càng cảm thấy Emilia có nỗi khổ tâm của mình, có kể cho nàng nghe thì nàng cũng không thể giúp đỡ Emilia vội thêm gì cả.

Thậm chí chỉ có thể trở thành gánh nặng cho đối phương mà thôi.

Lúc này đây, Katou Megumi không còn giận dỗi mà cảm thấy lo lắng nhiều hơn, sợ rằng Emilia sẽ không còn cơ hội quay trở về.

Đây là người bạn đầu tiên của nàng, Katou Megumi cực kỳ quý trọng tình bạn này.

" Cũng không phải không thể nói mà mình không biết nên giải thích như thế nào. "

Emilia bắt đầu nói chuyện. Nàng đang cố gắng sắp xếp lại thông tin theo thứ tự để cho Megumi cùng Yukino dễ dàng tiếp nhận hơn.

" Ngay từ đầu tớ cũng đã dự tính kể cho cậu nghe rồi, nhưng lúc đó chúng ta mới gặp nhau có vài ngày, kể ra hơn chín phần cậu sẽ nghĩ mình bị chuunibyou đi. "

Nàng nhìn về Katou Megumi vẻ mặt chân thành nói.

" Cậu còn nhớ lúc chiều mình hỏi cả hai sẽ như thế nào nếu nhân vật trong anime, manga thật sự tồn tại sao ? Khi đó, rõ ràng Megumi - chan và Yukinoshita - san chỉ cho rằng mình đang nói ngớ ngẩn. "

Emilia nhìn về phía Yukino, bỉu môi nói.

Hành vi của Emilia khiến cho Yukino có hơi lung túng, ngại ngùng. Ngồi bên cạnh nhìn thấy, Katou Megumi cảm thấy muốn cười nhưng nhịn xuống.

" Cho nên, tớ định một thời gian nữa mới kể cho cậu nghe về chuyện này. Chuyện ban nãy hoàn toàn xáo trộn lên hết dự tính ban đầu của tớ. "

Là do hệ thống, tất cả đều do nó. Bảo sao mấy ngày này đều cảm thấy có gì đó không đúng đâu, hóa ra thật sự có điêu dân muốn hãm hại trẫm.

Emilia trong lòng thầm nghĩ.

" Như vậy bạn thật sự là nhân vật anime sao ? "

Yukino rốt cuộc không nhịn được, nói ra nghi hoặc của mình.

" Đúng vậy, nhưng không giống như Yukinoshita - san và Megumi - chan đang nghĩ. "

" Làm sao không giống ? "

" Nhân vật ban nãy các cậu nhìn thấy tớ biến thân trong hẻm và trên ti vi tên gọi là Seele Vollerei, là một nhân vật trong trò chơi mà không phải bản thân mình. Trò chơi đó tên gọi Honkai Impact 3, nếu rảnh rỗi cả hai có thể vào chơi thử. "

" Tớ chỉ lợi dụng vật phẩm tạm thời biến thành Seele Vollerei, sử dụng sức mạnh của nhân vật này để chiến đấu mà thôi, bản thân tớ thực tế là một nhân vật khác. "

" Thế cậu là nhân vật nào ? "

Katou Megumi đột ngột chen vào.

Trên mặt nàng vẫn vậy nhưng Emilia biết đối phương đang tò mò cùng thích thú.

Nàng giơ tay, điện thoại trực tiếp xuất hiện. Emilia truy cập vào trong trình duyệt, tìm kiếm trang wiki giới thiệu thiết lập nhân vật trước kia của bản thân.

" Năng lực này thật thuận tiện. "

Trông thấy Emilia biến ra điện thoại từ không gian chứa đồ, nói Yukino không hâm mộ đó là giả.

Nghĩ xem, đi ra ngoài không cần mang thứ gì. Tất cả vật dụng cần thiết đều cất ở một nơi nào đó không nằm trên người, không nhìn thấy. Khi cần thiết, chỉ cần nghĩ một cái liền có thể lấy ra. Không sợ cướp, không sợ thất lạc, không phải mang vác nặng trên người, đảm bảo được sự riêng tư, quan trọng nhất là có thể mang theo thật nhiều sách.

Nói trở lại thứ Yukino thật sự muốn chỉ là một tòa thư viện di động của riêng bản thân mà thôi.

Không giống như nhiều người thích đọc sách qua mạng, nàng nhiều hơn ưa thích dùng tay nâng lên sách, lật đi lật lại từng trang giấy.

Emilia xoay qua màn hình điện thoại đưa tới cho cả hai, nàng nói.

" Đây đây, bán tinh linh Emilia, một trong năm thành viên tham gia vào vương tuyển, đến từ vương quốc Lugnica, bằng một cách nào đó trọng sinh đến thế giới này. Nói chung rất dài dòng, cả hai chỉ cần biết linh hồn của tớ cùng Emilia Spencer Himeji dung hợp với nhau từ nhỏ. Bây giờ có thể xem tớ vừa là bán tinh linh Emilia, vừa là Emilia Spencer Himeji, không có gì khác biệt. "

" Còn phương pháp chứng minh thì... nột... được rồi, ra đi Puck. "

Viên pha lê trước ngực sáng lên, Puck từ một đoàn ánh sáng trắng liền biến thành một con mèo xám nhỏ bay ra khỏi đó.

" Chào các bạn, xin tự giới thiệu với những người bạn đầu tiên của Lia, mình là Puck, tinh linh khế ước của con bé. "

" Thật dễ thương nha. "

Katou Megumi ngay lập tức đưa tay, không chút do dự bắt lấy Puck đưa đến trước mặt, bắt đầu gãi cổ, gãi lưng, vuốt đầu, vuốt tai Puck.

Yukino trông có vẻ cũng muốn sờ nhưng chưa hỏi ý Emilia nàng không dám chạm vào. Giáo dưỡng của bản thân không cho phép Yukino tự ý tự tiện chạm vào " đồ " của người khác.

" Bạn không sờ thử xem Puck có phải thật hay không sao ? Yên tâm, nhìn vậy thôi chứ Puck rất thích được người khác vuốt ve lắm. "

Emilia còn không quên Yukino trên thực tế là một cái mèo nô đâu, phần lớn sách nàng đọc đều nói về mèo cùng phương pháp chăm sóc mèo như thế nào mới tốt.

Bình thường lạnh lùng độc miệng, chỉ cần đưa cho nàng một con mèo, tất cả đều dễ nói chuyện. Về điểm này nàng không có gì khác so với những nữ sinh khác.

Nếu không thì khi không tại sao Emilia lại thả Puck ra đâu. Có Puck, nàng không tin Megumi và Yukino sẽ lại còn giận dỗi.

Nàng nhìn thấu tất cả.

Được rồi, không phủ nhận lông của Puck rất mềm. Bản thân nàng bình thường không có gì làm cũng cực kỳ thích trêu chọc Puck.

" Không được, Lia, cậu như thế là bán đứng đồng đội... a ha ha... đừng chạm chỗ đó, nhột lắm... a ha ha ha... "

Được Emilia cho phép, Yukino cũng không khách khí nữa, nàng trực tiếp lấy hai tay kiểm tra khắp người Puck xem xét có gì khác so với mèo bình thường, sau đó mới dựa theo phương pháp trên sách bắt đầu vuốt ve Puck.

Một lúc sau.

" Các cậu nha, có cần phải hung hãn như vậy không ? Puck chạy vào trong không chịu ra luôn rồi. "

Emilia giả vờ kiểm tra viên đá.

Thực ra, Puck chỉ là đến giờ phải ngủ say mà thôi. Emilia nhân cơ hội đẩy hết trách nhiệm lên người Megumi cùng Yukino để có cớ giảm bớt tội lỗi của mình.

Puck thừa biết điều đó nhưng không có nói phá. Ai bảo nàng là chủ khế ước của mình đâu ? Huống hồ từ sâu trong thâm thâm, Puck thực sự rất yêu quý Emilia.

" Thật xin lỗi. "

Yukino đỏ mặt ngồi xuống sàn, Megumi cũng không có ý tứ tiếp tục trách móc Emilia.

Mục đích ban đầu, Emilia coi như đạt đến.

" Như vậy cậu dự tính thế nào ? Tương lai có hay không sẽ lại xảy ra những chuyện tương tự ngày hôm nay ? "

Katou Megumi quan tâm hỏi thăm, nàng chỉ sợ một ngày nào đó Emilia một đi không trở lại.

" Chắc chắn sẽ có, mà lại càng ngày càng nghiêm trọng, cuối cùng là toàn diện xâm lấn. "

Emilia bắt đầu kể cho cả hai nghe về mục đích ban đầu của hệ thống khi cho nàng xây dựng Destiny.

Nghe xong giảng giải, tâm sự của Megumi và Yukino càng lúc càng nặng nề.

" Không có cách nào ngăn cản sao ? "

Yukino lo lắng hỏi.

" Không có, Yukinoshita - san cũng nhìn thấy rồi đó, vũ khí của quân đội không có tác dụng hữu hiệu lên đám quái vật, chỉ có mình mới có thể đẩy lùi bọn chúng mà thôi. "

" Gọi mình Yukino được rồi, như thế, cậu đã có mục tiêu dự định mời vào Destiny chưa ? "

" Ừ, cậu cũng gọi mình Emilia được rồi, mình chưa quyết định được sẽ mời ai, công việc này thật sự rất nguy hiểm. "

" Nhưng đằng nào cũng sẽ gặp nguy hiểm không phải sao ? Đây là hiện tượng toàn cầu, gia nhập Destiny ít ra có một chút năng lực bảo vệ gia đình và bản thân. "

Katou Megumi nói.

Đây là một vấn đề không lối thoát.

" Như vậy, cậu thấy bọn mình như thế nào ? "

Nàng hỏi.

Yukino cũng gật đầu. Dù sao cả hai người đều biết được gần toàn bộ về lai lịch của Destiny, chi bằng gia nhập vào trong đó để đổi lấy hi vọng bảo vệ người thân và gia đình. Không đến mức giống ngày hôm nay, nàng và Megumi chỉ có thể bỏ lại Emilia chạy trốn.

" Mình sẽ không nhiều lời, các cậu đã nghĩ kĩ chưa ? Sẽ chết người đó. "

Emilia nghiêm túc nói.

" Đây là vấn đề chết sớm hay muộn thôi, đã như thế sao không tham gia vào đánh cuộc một tia hi vọng ? "

Yukino thản nhiên tiếp nhận rồi rủi ro này. Megumi không nói gì mà chỉ nhìn Emilia, coi như là đồng ý.

" Được rồi, vậy chào mừng các cậu gia nhập Destiny. "

Emilia vui vẻ nắm bàn tay cả hai.

Tổ chức hiện giờ xem như không còn chỉ có độc nhất một mình nàng.

Bạn đang đọc Emilia Luôn Cảm Thấy Có Gì Đó Không Đúng. sáng tác bởi KhôngPhảiNgươiKhôngGả
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhôngPhảiNgươiKhôngGả
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.