Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chào buổi sáng

Tiểu thuyết gốc · 1067 chữ

Một sáng sớm tphcm như mọi ngày vẫn vậy, khi bên ngoài kia tiếng xe cộ bắt đầu ồn ã, tiếng người nói chuyện, tiếng cãi cọ vang vọng về những tranh chấp vụn vặn trên các đường ngách nhỏ.

Trong căn nhà của lão Tư lúc này là một cuộc giằng co buổi sớm giữa lão và Mai.

- Còn xin bố, bố dừng lại đi...

- Đừng mà !!! Như thế là sai ...Làm ơn mà !

Mai bị lão Tư ôm trầm lại từ phía sau, cô vẫn xin bố chồng của nàng đừng làm như vậy nữa, hai tay muốn cầm tay bố ra khỏi cặp đùi của mình nhưng lại không thể.

Lão Tư vẻ mặt dâm đần ra, cảm giác như mắc bệnh ngờ nghệch của tuổi già:

- Mình ơi ! Mình đi đâu thế ??? Ở lại đã nào ..

Mái cố ép mình vào bức tường đệ hạn chế đôi tay của bố, khuôn mặt đã phớt hồng cố khuyên giải:

- Bố đừng mà, dừng lại đi.... Con không phải mẹ, còn là con dâu của bố mà...

Lão Tư như thể trong cơn mê sảng ôm chặt lấy con dâu của mình nói:

- Tại sao mình lại như chứ ?? Anh là chồng của mình cơ mà.

Mái bặm môi lại mặt mũi đã đỏ như gấc chín, bố chồng cô đã hơn sáu mươi tuổi rồi, mắc bệnh đãng trĩ của người già hay lầm tưởng cô là mẹ chồng đã mất trước kia, cô biết mình phải làm gì đó để dừng lại chuyện này, nếu không thì mọi chuyện sẽ quá đà.

- Á... Bố...

- Làm ơn dừng lại dùm đi ... Còn là con dâu của bố mà...

Đang suy nghĩ tìm cách thoát ra, Mai cứng cả người mà hét toáng lên, vì bàn tay bố bất ngờ tấn công tới ngực của mình, Mai như bị một dòng điện chạy xẹt qua cơ thể..

- Mình à, đã bao lâu rồi ?? Chúng ta không làm chuyện ấy ?? Tôi nhớ mình lắm.

- không mà bố, dừng lại đi... Còn không phải vợ bố ...

- Đừng làm như thế nữa... Đừng ..dừng lại ..

- Làm ơn mà...

Mái cố lấy tay kéo chân váy xuống, mỗi khi cánh tay của ông ấy kéo lên, cơ thể nàng đã khẽ run rẩy khi tay bố vuốt qua bắp đùi của nàng.

- Đừng mà... Còn xin bố ..

- A....ư...ư....

- khooooooooông....

Bàn tay nhăn nheo ấy với những ngón tay xương xẩu lần mò tớ quần chíp của Mai, khiến Mãi giật bắn mình chống cự cố lên người ra đến cửa nhà mình thoát khỏi tình trạng này.

- Bố ! Còn phải đi làm bây giờ, hôm nay cửa hàng nhập hàng mới...

- Việc này ... A .. đừng .

Ngón tay ấy không hề dừng lại vẫn miết đi biết lại ngoài lớp quần chíp chỗ cô bé của Mai, nhưng cơ thể Mai đang dần bị cảm xúc trong đầu xuất hiện chỉ phối, cái cảm xúc khiến Mãi thấy mình thật đáng xấu hổ.

" Mình điên rồi ! Mình đang có cảm giác hưng phấn sao ???"

- ưm...

- ưm...

Mai cảm thấy hạ thể mình nóng lên, hai chân khép nẹp mà run nhè nhẹ, dịch nhờn đã có dấu hiệu chảy ra ngoài ướt nhẹp quần chíp của Mai.

Lão Tư cảm nhận được ngón tay mình dính dịch nhờn nhơn nhớt, thì cũng lặng người đi dừng tay lại, trong đầu xuất hiện suy nghĩ ám muội trong đầu:

" Nó đang sướng... Đang hưng phấn... Nó bắt đầu muốn rồi !"

- Đừng vậy nữa mà ..

Mai thấy vòng tay của bố đã lơi lỏng hơn, nhân cơ hội Mãi nhanh chóng thoát khỏi tay của bố.

Kéo cái rúi trên giá để đi làm, Mai nhìn bố nhưng chẳng biết nói gì vào lúc này, đành khép cửa lại rời đi.

Lão Tư đưa ngón tay ướt nhẹp của mình lên mũi ngửi người cười nói:

- Mai à... Bố vừa làm con sướng phải không ?? Hắc...hắc...

Sáng nào hầu như trong căn nhà này cũng là một cảnh như vậy, mỗi khi Hưng rời khỏi nhà đi làm là bố lại nhảy xổ ra ôm lấy Mai, hai người giằng có một lúc Màu mới thoát được.

Mai biết bố bị bệnh không tỉnh táo nữa, nhưng cứ như vậy nàng cảm thấy thật không phải, nếu người ngoài biết chuyện này sẽ thì sẽ xấu mặt không biết dấu ở đâu nữa, mà nàng lại không thể nói chuyện này với chồng được.

Bước chân vội tới điểm đón xe bus, Mai suy nghĩ miên man về hoạt cảnh vừa rồi, cảm nhận dưới lớp váy dịch nhờn vẫn còn ươn ướt, dính dính lại lớp da thịt khiến Mai cảm thấy thật bức bối.

" Cạch"

- Mẹ nó ! Thằng già bẩn thỉu này, định làm mấy trò loạn luân sao ??? Tức chết đi mà, thật muốn đạp cho lão một trận.

Nhâm nhi tách cafe buổi sáng, nhìn qua ống kính lại thấy cái cảnh chào buổi sáng quên thuộc này khiên lòng có chút thật muốn vả cho lão Tư mấy cái, thậm chí ngắt đi cái vòi của Lão đi chợ bõ tức.

Khẽ mặc một bộ quần áo thể thao, vuốt chút sáp lên mái tóc undercut của mình, tôi cũng bước ra khỏi nhà để đi làm việc tiếp theo của mình.

- Anh Tuấn đi làm hử ??? Lâu không gặp thấy anh đẹp trai lên ha...

- nào có đâu, Vân em mới đi thực tập về à ??? Nhìn mướt thế ...

- Anh có hứng không ???

- Thôi !! Thôi ...

Bước chân ra cửa thì gặp ngay cô bé lầu năm, cô bé học cùng trường cũ với tôi nhưng ở sau tôi một khoá, năm nay nó học năm cuối vừa mới đi thực tập trở về, nên cũng dừng lại chào hỏi đôi chút.

Ngước nhìn lên cầu thang phía trên thấy cái quần chíp ren đẹp mắt, tôi khẽ cười nhẹ không chú ý lắm, cô bé này nghe nói cũng hay đong đưa mấy thằng em khoá dưới chứ không hiền lành gì.

Hơi duỗi người một chút, đưa tay nhìn chiếc đồng hồ cơ nhẩm tính thời gian một chút, thấy thời gian cũng không còn nhiều nữa, tôi phai nhanh chân lên mới được.

Bạn đang đọc Em Trong Mắt Tôi sáng tác bởi _AnnA_
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi _AnnA_
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.