Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Em gái à...đóng cửa nhà tắm lại đi mà !

Tiểu thuyết gốc · 1333 chữ

Đức chậm rãi nhâm nhi một tách trà nóng trong khi đang hướng mắt tới Linh đang ăn sáng.

Người em gái, à không, phải nói là em gái khác cha khác mẹ mới đúng , vì hai người không có chút huyết thống nào với nhau cả !

Chẳng là, bố của Đức và mẹ Linh cưới nhau, cả hai người đều có con riêng.

Vì vậy, Đức và Linh đã rất lâu rồi không gặp nhau, Linh thì đã quen với cuộc sống ở Mĩ nên không muốn theo mẹ về Việt Nam, nên mẹ đành cùng cô ở lại nơi đất khách quê người. Dù thế, bố Đức và mẹ Linh vẫn gặp nhau thường xuyên, chỉ có hai cô cậu là rất ít chạm mặt.

Lần này, cậu quyết định cùng bố sang thẳng Mĩ hưởng thụ nốt thời gian nghỉ ít ỏi còn lại...

Cũng coi như là lâu lắm rồi cậu không gặp Linh, và ngay từ khi cậu vừa bước vào nhà cô...ấn tượng đầu tiên chính là...ánh mắt không mấy thiện cảm của cô em gái này !

Đức không thể hiểu nổi bản thân đã gây ra tội lỗi gì nữa ! Từ lần đầu gặp mặt, khoảng 5 năm năm trước, Linh đã luôn tỏ ra như vậy rồi, tràn đầy sự chán ghét, nghi kị.

Đức cũng đã rất cố gắng bắt chuyện với cô, nhưng cô...thậm chí chưa từng nói chuyện với cậu quá 3 câu !

....

Tiếng sóng biển rì rào đi thẳng vào tai của Đức khiến cậu vô cùng thư thái.

Đức nhẹ nhàng ngả lưng trên chiếc ghế dài, ngắm nhìn cảnh bình minh tuyệt diệu tại bãi biển East Hampton đầy thơ mộng.

Nhà của mẹ Linh nằm cạnh bãi biển này nên Đức có thể tự do tận hưởng sự !

"Vì sao Linh sống gần biển mà cô lại trầm ổn như vậy ?"

Đức thầm nghĩ, đáng lẽ ra cô phải hoạt bát như một đứa con gái đáng yêu mới đúng chứ !!

Dẹp bỏ suy nghĩ này, Đức chậm rãi nhắm đôi mắt lại, cậu cần nạp năng lượng sau chuỗi ngày học tập mệt mỏi vừa qua...


 "Này, anh có định về không vậy ??"

Âm thanh lạnh nhạt vang lên, Đức khó khăn mở mắt, xuất hiện trước mặt cậu chính là Linh. Cô chỉ ra nhắc nhở cậu một câu rồi quay lưng đi luôn, dường như chẳng hề có tí quan tâm nào !

Nhìn bóng lưng của cô xa dần, Đức lúc này mới chú ý thời gian...

Chết !! Gần 9 giờ rồi ! Gia đình cậu quyết định tham gia một lễ hội rất lớn tại thành phố này, và nó sẽ bắt đầu sau 1 tiếng nữa, nếu không đến nhanh, chắc chắn sẽ không còn vé !!

"Nè, đợi anh chút, bố mẹ đâu rồi !?"

Đức vội vàng rời khỏi chiếc ghế dễ chịu này, chạy theo sau Linh...

Linh cứ thế không dừng, tiếp tục tiến bước, Đức thấy vậy đành vọt lên trước mặt cô. Cô vẫn giữ khuôn mặt lạnh tanh ấy, ném cho cậu ta ánh mắt như nhìn kẻ vô hình, rồi cũng giải thích :

"Mẹ và dượng hôm nay có dịp bận, nói rằng không muốn lãng phí vé nên bảo anh và tôi cứ đến lễ hội một mình, nếu anh thích thì cứ đi , tôi không rảnh mà đi với anh đâu !!"

Nói xong, cô liền bước qua người Đức, không thèm ngoảnh lại. Đức hơi giật giật khóe môi, cậu thật thấy bất lực với cô em này !

Lễ hội này là một Festival khá đặc biệt do những người Việt tổ chức ra, nhằm mục đích chiêu mộ những nhân tài có dòng máu Việt Nam và dành cơ hội cho họ trở về nước, ra nước ngoài, hoặc vào được những ngôi trường danh giá. Đây cũng là sân khấu cho các du học sinh thi đấu với nhau để tranh vé đến với những môi trường làm việc thuận lợi trong tương lai.

Nói là lễ hội, thật ra đây là một vụ đầu tư lớn của các doanh nghiệp và trường học nổi tiếng.

Đức không hiểu sao Linh lại từ chối tham gia, đây rõ ràng là cơ hội rất lớn để phát triển tương lai...theo cậu biết thì thành tích học tập của Linh phải nói là cực kì xuất xắc, nếu không cô cũng không thể trụ lại tại đất nước có nền giáo dục phát triển tân tiến như Mĩ được !

Đức càng lúc càng không hiểu nổi suy nghĩ của Linh, nên chỉ biết lắc đầu ngao ngán, mệt mỏi trở về nhà !

...

Đức cũng có một vé để đến lễ hội, cậu cũng không có lí do gì phải từ chối cả nên cũng quyết định tới đó !

Đức trở lại phòng của mình, sắm sửa quần áo xong, cậu bèn đi tắm.

Cậu ngâm mình trong bồn đầy nước lạnh vô cùng sảng khoái, quả thật chuyến đi đến đất nước giàu nhất thế giới này không hề tệ...

Vừa tắm, Đức vừa đưa mắt ra ngoài ngắm nhìn quang cảnh, ở đây cậu có thế thấy rõ sự đẹp đẽ và hùng vĩ của biển khơi, nơi khi còn ở Việt Nam cậu chưa hề được chứng kiến.

Đức đang thoải mái trong nhà tắm mà không biết rằng ngay trong căn phòng của mình hiện giờ còn có thêm một người nữa....

Linh đi xung quanh căn phòng của Đức, đôi mắt dáo dác nhìn đi nhìn lại, giống như đang tìm một cái gì đó vậy. Khuôn mặt cô hiện rõ lên sự lo lắng, không còn vẻ lạnh nhạt khi nãy nữa !

"Đâu...đâu rồi !!!"

  Cô lẩm bẩm, mím môi không ngừng lần mò từng ngõ ngách của căn phòng, từ tủ đồ, chăn mền, giường gối,...nhưng vẫn chưa tìm ra thứ đó. Chợt, cô đột nhiên dừng lại, dường như cô nhớ ra điều gì đó...

"A, mình...mình nhớ rồi, mình để con chip ở trong phòng tắm, đúng rồi !"

Linh bừng tỉnh, rốt cuộc cũng nhớ được rồi, cô liền không chần chờ gì xông tới nha tắm trước mặt kia mà không hề biết rằng trong đó có người...

Linh trong lòng tràn ngập vui mừng vặn tay nắm cửa....

Khung cảnh bên trong dần hiện ra trước mắt cô...

Không giống như trong tưởng tượng, không phải là một căn phòng trống trơn....

Đức lúc này vừa mới tắm xong, cậu chỉ kịp quấn quanh bụng một chiếc khăn tắm trắng nhỏ thì đột nhiên...cánh cửa nhà tắm bật mở !!!

Đức giật mình liền quay đầu lại...Thẫn thờ...chỉ biết thẫn thờ...

Linh đơ như tượng, đôi mắt cô mở to như mèo con ăn vụng giật mình...CÁI QUÁI GÌ VẬY ??? Sao Đức lại ở đây, sao anh ta lại ở trong nhà tắm lúc này chứ !!???

Hàng ngàn suy nghĩ hiện ra trong đầu của cô, cô cảm thấy mình đang mất đi phương hướng...Đức cũng vậy, nhưng rồi, cậu nuốt nước bọt bình tâm trở lại, lắp bắp nói:

 "Em gái à...đóng cửa nhà tắm lại đi mà !"

Ngay sau câu nói này của cậu, Linh dần biến đổi trạng thái, máu nóng chạy thẳng lên đầu của cô khiến mặt cô đỏ như cà chua chín mọng...

"ÁAAAAAAAAAA !!!!!!"

Linh hét lên một tiếng thất thanh...rồi...RẦM!!!!

Cô đóng mạnh cửa, chạy đi như một chiếc tàu hỏa, hai tay ôm mặt...để lại tại chỗ là Đức vẫn đứng chôn chân !@!

Đức sau một hồi sợ hãi, liền hít một hơi thật dài, thầm nghĩ :

"Cô em gái này muốn gì chứ !?"

Cậu không biết rằng sau ngày hôm nay số phận của cậu đã bị gắn liền với cô gái tên Linh kia !

....

Bạn đang đọc Em Gái À, Đừng Giận Anh Nữa ! sáng tác bởi SEVEN95
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi SEVEN95
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 24

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.