Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 17

Phiên bản Dịch · 1809 chữ

Chap: 17 Bại trận.

Bỗng nhiên bà cô giáo liếc nhìn 3 tên này. Còn 3 anh chàng nhà ta thì đang mãi làm bài ( chép tài liệu thì chuẫn hơn) nên ko để ý bà cô đang bước xuống phía mình.

Êh!Nó nói nhõ và khều nhẹ hắn. Hắn giật mình ngước lên thấy bà cô liền vội vàng kéo lưng thằng ngồi trước thẳng dậy để che cái tờ giấy tài liệu đi.

Phù…. Thoát chết.Hắn lấy giả vờ quệt mồ hôi trên chán, 2 tên kia thấy hắn như vậy liền ngước lên. Rồi vội vàng nhét tờ giấy ào hộc bàn.

Nhưng ko may, một làn gió ko biết từ đâu bay vào và cuốn theo tờ tài liệu của anh Phong nhà ta. Như đứng tim, định lấy chân khều cái tờ giấy vào nhưng mà cơn gió kia cứ thế thổi tờ giấy ra xa hơn mà bà cô thì càng ngày càng đến gần. Thấy tình thế của tên này nguy cấp, nó ngồi ở phía trong mà tờ giấy thì cũng gần đấy. Đưa đôi chân mình đè lên tờ giấy rồi kéo xệt nó làm trong bàn.

Haizzz, tks tks pé iu rất nhìu.Phong thở phào rồ quay qua cười tươi với nó.

.......Nó im lặng chẳng thèm trả lời.

Hừm…Bà cô bước xuống, liếc mắt nhìn 4 đứa chúng nó một hồi rồi đi lên trên bàn giáo viên.

Ui hên quá mày ơi.Phong cười toe

Ừm, hên thật. Cảm ơn em nghen.Bảo quay qua nó cười và béo má nó.

Ui da!Nó khẽ kêu lên khi bị hắn béo má. Còn Minh thì chỉ đưa đôi mắt ngạc nhiên nhìn 2 đứa chúng nó.

Đc một lúc, bà cô lại xuống. Và lần này thì nó đang nhìn ngoài cửa sỗ, chẳng chú ý rằng bã xuống. Mấy ông tướng nhà ta thì vẫn đang chép tài liệu. Bỗng Minh ngước mắt lên canh chừng và thấy bà đã gần đến. Vội vàng nhét cái tờ giấy vào hộc bàn. Nhưng ko may cho cậu là cái ống tay áo do quá dài, nên bị vướng vào 1 cái đinh và kết quả là “Áo rách, tờ giấy bay phấp phơ, bay vèo qua mặt bà cô”…

Ui choa! Lần này thì toi rồi.Cậu nhìn cái tờ lấy lướt qua mặt bà cô một cách đau khỗ.

Ông Phong giật mình, ko kịp trở tay nên bị bà cô bắt đc vì cái tội hỏi bài con nhõ ngồi phía trước. Bảo thì do mãi mê “chép bài’ mà gần hết thời gian nữa. Ông cứ giằng co với thèng nhóc kia. Thằng nhóc đã tái mặt khi thấy bà cô liếc nhìn nó. Nó cố dựa lưng vào nhưng Bảo thì cứ dung lực mà đẩy nó ra. Kết quá là… thèng nhóc do bị hắn dung nội lực đẩy mạnh mà trượt xuống gầm bàn, hắn thì tay vẫn còn giữ chắc cái áo của thèng nhóc nên .

_Rầm…..roẹt………

Tiếng động kêu lên và thật là êm tai. Cả lớp nhìn chằm chằm về phía phát ra tiếng động. Thèng nhóc kia thì đang nằm dưới gầm bàn, còn hắn thì mặt đơ ra còn 1 tay thì đang cầm miếng áo của thèng kia.

Hờ… hờ….Hắn bối rối dục cái mãnh áo xuống dưới đất rồi đưa tay gãi đầu cùng một nụ cười gượng.

Hừm… 3 em! Bảo, Minh, Phong xuống phòng giám thị cho tôi!Bà cô tức đỏ mặt và hét toáng lên. Lúc đó mặt 3 thèng kia cứ đơ ra rồi quay qua nhìn nhau.

Eo…làm ăn kiểu j` vậy?Nó kéo nhẹ tay áo hắn và hỏi nhỏ.

Hok biết, tự nhiên xui wa”Hắn cười ngượng và quay lại nhìn nó.

Này Á Quy! Em thấy hành vi sai trái của 3 bạn này mà ko chịu nhắc nhở, em cũng có tội. Mau lên phòng giám thị luôn cho tôi! Bà cô giận quá đâm ra nó vô tội mà cũng bị vạ lây, thấy thế tên Phong che miệng cười khúc khích, ngay lúc đó nó, Bảo và Minh liền liếc sang Phong.

Hỳ hỳ, ko có j`. Sao mọi người nhìn tôi ghê thế?Minh đỗ mồ hôi và ko dám cười nữa.

Hứ!3 đứa nó cùng hất mặt lên và quay ra phía khác

Này! Tôi nói mấy em có nghe ko? MAU LÊN PHÒNG DÁM THỊ CHO TÔI!!!!!!Bà cô hét toáng lên. Ngay lập tức 3 thèng kia chạy mất dép, còn nó thì loay hoay chạy theo do trên người bị thương với cánh tay trái đang bị băng bó.

--------Phòng giám thị---------------

Này, mấy em là học sinh gương mẫu, còn nằm trong lớp trọn. Thế mà lại có cái hành động như thế này ư?Ông thầy giám thì chỉ mặt từng đứa và giảng đạo. Nhưng mà hình như 3 thèng kia chẳng có thèm nghe ỗng nói j`. Còn nó thì cứ đưa đôi mắt tròn xoe ra nhìn ông.

Hừm, còn có con gái làm truyện này nữa ư?Ỗng liếc nhìn nó.

Thưa thầy em ko có mở tài liệu ạh!Nó nói như đọc kinh.

Hừm, ko dở tài liệu. Ko dỡ tài liệu mà bị bắt lên đây àh?Ông thầy gằn giọng vì thái độ của nó.

Thưa thầy do em ko thấy mấy bạn dở tài liệu mà cô giận cá chem’ thớt nên em bị vạ lâyNó lại giở cái giọng đó ra.

_Em! Vậy em làm j` mà ko thấy mấy bạn dở tài liệu.

Thưa thầy rằng em đang làm bài.Nó nói và nhìn thẳng mặt ông. Ông tức lắm liền nói.

Ừm, có vẻ như em chăm học quá nhĩ?Ông nói móc nó.

Vâng! Em chăm học lắm.Nó nói với giọng khiêu khích và mĩm cười.

Grừ…Tức quá ko làm sao đc, ông đi đến mấy tính và mang lại 1 tờ giấy kiểm tra.Em làm bài kiểm tra đại học năm vừa rồi cho tôi xem. Em mà ko làm đc thì liệu hồn với tôi đấy!Ông đập mạnh tờ giấy xuống bàn.

Nó chẳng bảo sao mà ngồi xuống rồi bắt đầu làm, nó làm hơi chậm vì cánh tay trái bị băng bó làm vướng víu. 20p sau nó đặt bút xuống rồi nói.

_Xong rồi thưa thầy.

Ông thầy ko bảo sao mà chỉ đứa đôi mắt ngạc nhiên nhìn nó. Ba thèng kia cũng nhìn nó mà há hốc mồm.

Em…Ông thầy cầm trên tay tờ giấy kiểm tra mà run càm cập.

Sao ạ?Nó nói.

_Hừm, em khá lắm. Làm đc cả bài kiểm tra cơ đấy! Lại còn đang trong tình trạng bị thương thế này, chắc hẵn em cũng chẳng là thứ người đàng hoàng.

Rầm!Minh và hắn cùng đập bàn cái rầm.

Đề nghị thầy ăn nói đàng hoàng, nếu ko thì đừng trách tôi!2 thèng cùng đồng thanh nói. Còn nó thì bây giờ gương mặt đã lạnh như tiền.

Hừm, các em dám uy hiếp tôi sao?Ông thầy đổ mồ hôi nhưng vẫn nói cứng. 2 thèng đó liền ngồi lên ghế và gác chân lên bàn. Điệu bộ rất chi là “oách”.

Tôi thích nói thế đấy!Minh

Ông làm j` đc tôi!Bảo

_Các em! Thực sự là ko còn ra thể thống nào nữa mà. Tôi sẽ báo với thầy hiệu trưởng và đuổi học các em.

Cứ việc.2 tên cùng nói và hất hàm

Hừm…Ông thầy tức xì khói.

Này, kêu ông Hiệu trưởng xuống nói chuyện với chúng tôi. Ông thầy ko đủ tư cách rồi…Bảo nói.

_Em…em dám ăn nói như thế sao?

Rầm!...ông là cái thá j`? Dám động đến nhà họ Triệu chúng tôi sao? Xem như ông chán sống rồi!Minh đập bàn cái rầm rồi đứng phắt dậy, nắm lấy cổ áo của ỗng.

Em!!! Buông tay ra!Ông thầy cố dung sức để đẩy cậu ra.

Còn dám hỗn láo với bổn thiếu gia ta àh! Cho ông chừa này!Thế là Minh bay zô đánh, Bảo thấy vậy cũng bay zô. Tên Phong nhà ta thấy đánh nhau liền sáng mắt mà bay zô ăn ké…

-------20 phút sau---------

Thực sự là xin lỗi ngài quá…Ông thầy hiệu trưởng cúm núm cúi đầu xin lỗi ông chủ nhà họ Triệu._Mong ngài thông cảm.

Hỳ, ông đừng nói thế. Lỗi là do bọn trẻ mà, chúng chẳng biết kính nể người lớn xíu nào.Ba nó mĩm cười.

Nào có dám thưa ngài.Ông thầy hiệu trưởng cũng cười lại.

Nào, mấy đứa nói cho ba nghe coi! Tại sao lại dám hỗn láo với thầy như thế?Ba nó gừ giọng._Còn con nữa Á Quy, con thấy thế mà hok ngăn Thiên Minh lại sao.

Đánh như thế là chưa đáng đó ba.Nó nói và nhìn ra ngoài.

Hừm, còn dám nói thế nữa à?Ba nó bực mình quát.

Ko sao đâu thưa ngài, lỗi cũng là do tôi mà ra cả…Ông thầy giám thị bày đặt ra vẽ tội lỗi.

Vâng, đúng đó ba. Lỗi là do ỗng đó!Thấy gương mặt giả nai của ông thầy giám thị, Minh nhếch mép cười và them dầu vào lữa.

Đúng đó bác, là do ông thầy vô lễ trước đó!Bảo hùa theo.

Dạ phải ạ!Phong.

Mấy cái đứa này! Đã sai rồi bây giờ còn đỗ lỗi cho người khác hã? Thật ko còn phép tắc!Ba nó đập mạnh tay xuống bàn.

xin ngài bớt giận. Để tôi hỏi xem đầu đuôi câu chuyện ra sao.Ông hiệu trưởng thấy tình hình căng quá nên đỗ mồ hôi.Nào, mấy đứa kể lại toàn bộ sự việc cho thầy nghe nào.Ông quay qua phía tụi nó và hỏi.

Dạ chuyện là thế này….%$!%(&^#$!!$#^, đó! Chuyện là vậy.Minh kể từ đầu đến cuối.

Rầm!.... thật hỗn láo! Dám nói con gái ta là thứ ko đàng hoàng ư? Tội ngươi đáng chết! Đánh vậy thực sự chưa đủ!Ba nó đập mạnh tay xuống bàn và quát thẳng vào mặt ông thầy giám thị. Tụi nó thì nhếch mép cười đắc thắng.

Thưa ngài, xin ngài bớt giận. Có lẽ do ông ấy ko biết đc sự việc mà nói bừa thế thôi.Ông thầy hiệu trưởng xuống nước năn nỉ.

Hừm, bớt giận làm sao đc? Ông nói con tôi ko đàng hoáng khác nào ông nói tôi ko biết dạy con!Ba nó trừng mắt nhìn thầy giám thị.Đc rồi, tôi sẽ đuổi việc ông! Còn hiệu trưởng, ông nên xem lại nhân viên của mình đi! Ko ra thể thống j cả!Ba nó tức giận đứng phắt dậy.

Mấy đứa, về nhà thôi. Ko học hành j nữa hết!Ba nó bước ra khỏi phòng và quay lại gọi tụi nó.

Vâng!4 đứa cùng đồng thanh và hý hững đi theo ba nó về nhà… Để lại phía sau 2 ông thầy mặt mày trắng bệch…

Bạn đang đọc Em Cứ Chạy Đi ! Chạy Mệt Thì Về Bên Anh của Misskillshy
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.