Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hạnh phúc ở nơi tăm tối nhất

Tiểu thuyết gốc · 1637 chữ

“Các cụ có câu reo nhân nào nhận quả ấy, ác giả ác báo”, có thù thì phải trả, con người còn làm vậy nữa là ma quỷ.

Lại nói đến Hoan hắn sau khi nghe được những lời của Lan hắn cứ đứng đó nhìn Lan với hắn lúc này hắn vừa không hiểu cũng không thể nghĩ khi sự thật hắn sẽ mất cô, mất người con gái hắn vốn tiếp cận cũng chỉ vì số tài sản khổng lồ của gia đình cô,đó là âm mưu nhưng hắn không thể ngờ là cô lại biết, hắn hối hận với những gì hắn đã làm nhưng với hắn lúc này, cứ suy nghĩ chẳng nhẽ quả báo đang đến chăng, hắn biết rõ nếu hắn không lấy Lan thì hắn sẽ mất bản hợp đồng hàng nghìn tỉ với công ty của nhà Lan, nếu bản hợp đồng đó được ký kết hắn sẽ lo công ty của gia đình hắn phá sản.

Hắn đã sai khi hại Tùng thiếu Tùng giám đốc điều hành hai năm qua công ty hắn lao đà xuống dốc thiếu Tùng hắn không ai tư vấn cho hắn hướng đi và chiến lược kinh doanh hẳn hoi, hắn mắc vào một dự án ma do không tìm hiểu kỹ,dù bố hắn giỏi đến đâu cũng không cứu công ty hắn hết phá sản.

Cú sốc hủy hôn với hắn có thể nói là chấm rứt hết tất cả những thứ hắn đã gây dựng kế hoặc của hắn bị phá hủy hoàn toàn, hắn coi như mất tất tình bạn, tình yêu, danh vọng tiền tài giờ hắn chẳng còn gì, mất mọi thứ.

Hắn nhận được cuộc điện thoại từ công ty là bố hắn, bố hắn đã bán công ty rồi người mua là ai? Hắn tự suy nghĩ hắn hỏi danh tính người đó đứng tên là Nguyễn Ngọc Tùng, nhưng Tùng đã chết vậy là ai, ai có thực lực mạnh như thế âm thầm mua công ty lớn như công ty của hắn đó là ông Toàn bố Lan không thể nếu hai công ty hợp tác thì may ra mới đủ để mua công ty của hắn.

Hắn suy nghĩ như kẻ thất thần tất cả là tại hắn hắn đã suy nghĩ nếu hắn không vì khối tài sản của gia đình Lan nếu hắn không hại bạn thân thì hắn đâu bị nhận quả báo thế này nếu Lan đem bằng chứng đó đến công an hắn sẽ đi tù, lúc đó ngay cả cơ hội làm lại từ đầu cũng không có hắn hối hận rồi gia đình hắn không còn gì.

Lúc này mẹ hắn gọi bảo hắn trốn đi công an đã đến nhà tìm hắn vì cái chết của Tùng người làm đơn kiện chình là ông Nguyễn Ngọc Bình là Bố của Tùng. Hăns đi đâu bây giờ giờ hắn mất tất cả không còn nhà để đi tài khoảng ngân hàng bị phong tỏa, hắn đã hối hậnhắn muốn đến mộ của anh để nói lời xin lỗi sau đó hắn sẽ đi đầu thú.

Đêm đấy Hoan đến mộ Tùng rồi nói:

“Tùng à, tôi có lỗi với cậu tôi vì ích kỷ của bản thân đã gây ra lỗi lầm với cậu, ông trời đã sinh ra tôi tại sao lại sinh ra cậu, tại sao, cậu lúc nào cũng giỏi hơn tôi tại sao chứ từ người yêu đến tài năng cậu luôn hơn tôi.

Hắn đang thầm nghĩ khi hắn nói xong bỗng có tiếng nói nghe rất ghê sợ rồi một luồn gió âm thổi nghe rất quen thuộc.

Tại vì cậu quá tham vọng quá tin vào tài năng của mình không bao giờ qua tâm đến ngươi xung quanh hay cảm nghĩ của người khác , cho nên cậu mới thất bại như thế còn tôi sống chân thật không lừa dối ai bao giờ, nhưng vẫn bị người bạn người anh em tốt nhất hại chết như thế tôi biết trách ai bây giờ nhưng dù thế nào thì tôi vẫn coi cậu là bạn, người anh em tốt, tôi vẫn tha thứ cho cậu, con người lên có lòng bao dung thì cuộc sống mới vui vẻ được, cũng đừng tham vọng quá để đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn cậu sẽ là người thất bại đấy.Chúc cậu sẽ làm lại một con người mới thât tốt nhé,tôi đi đây.”

Những câu nói đó của anh dường như đã khiến hắn tỉnh ngộ ra điều gì, hắn đã nghĩ nếu hắn không có tham vọng thì giờ hắn vẫn là chủ tịch công ty, nếu hắn không thích Lan ghen tị với Tùng thì bạn thân của hắn vẫn còn đang giúp hắn phát triển công ty, những chiến lược phát triển công ty của Tùng không phải là bình thường đâu, trước đây hắn luôn nghĩ hắn giỏi hơn anh nhưng không phải.

Hắn đã sai Tùng giỏi hơn hắn rất nhiều chỉ là hắn đố kỵ thôi con người không lên so sánh với nhau bởi không ai giống ai, chẳng ai giỏi hơn ai cả chỉ là người ta biết khai thác tiềm năng của mình thôi.

Hắn nghĩ thế nhưng đã quá muộn đôi bàn tay của hắn đã nhuộm đầy máu hắn không quay lại được nữa rồi hắn đã thất bại thảm hại hắn không còn mặt mũi nào để sống trên đời nhưng hắn lại nghĩ nên làm lại cuộc đời, hắn nói lời xin lỗi trước vong hồn anh, rồi hắn quỳ xuống trước mộ anh lạy ba cái rồi ra về.

Hắn khi nghe những lời thật lòng của Tùng hắn quyết định đến nhà bà ngoại Tùng để xin lỗi vì những gì hắn đã gây ra cho Tùng, hắn gặp Lan ở đó, hắn thắp nén nhang cho tùng hắn quỳ xuống trước vong linh của Tùng hắn cầu xin sự tha thứ của mọi người bố mẹ đến bà ngoại, đặc biệt hắn mong Lan tha thứ cho hắn. Lan nghe những lời ăn lăn của hắn không chỉ Lan mà toàn bộ mọi người trong nhà đều tha thứ cho hắn, khuyên hắn đi đầu thú sau này làm một con người mới thật tốt, rồi hắn rời khỏi nhà Tùng.

Hắn đi đến cơ quan công an để đầu thú hắn hận, hắn thành khẩn khai báo hắn mong được sự khoan hồng của pháp luật hắn,trong lúc hăn tạm giam bất ngờ Hoa đến thăm hắn, đi cùng với cô là bố mẹ hắn, một đứa bé khoảng 4 tuổi, còn Lan nữa.

Hắn thắc mắc đứa bé này là ai, lúc này mẹ hắn lên tiếng con có khỏe không nay mọi người đến thăm con, còn có đứa con trai của con nữa,

Hắn bất ngờ, hắn thốt lên con con của con không thể nào con có con với ai chứ ? Hoa đằng sau tát hắn một cái con của tôi với anh chứ ai anh không nhớ hai đêm ở sapa tôi với anh làm gì à.

Sau chuyến đi đó được một tháng tôi có thai lúc đó tôi muốn bỏ nhưng bố mẹ tôi bắt tôi giữ nó vì bố mẹ tôi nói con cái là được sinh ra là ông là do ông trời ban cho không nên bỏ lúc đó tôi đã yêu annh thật lòng.

Tại sao cô không cho tôi biêt? Cho anh biết để anh bỏ nó sao bỏ nó tội lắm,nếu không có anh Tùng động viên hai năm đó tôi thật không muốn sống tôi đi học trong lỗi tủi nhục sự kinh bỉ của bạn bè anh biết chứ.

Hắn im nặng một lúc đứa bé gọi tiếng bố, tiếng bố đó như động vào lòng trắc ẩn của hắn, hắn cũng được làm bố vậy hắn làm gì phải ghen tị với Tùng nhỉ hắn hơn rồi anh rồi. Hắn ôm đứa con trai vào lòng rồi thì thầm vào tai đứa nhỏ bố xin lỗi con đã không hoàn thành trách nhiệm của người cha chăm sóc con dạy dỗ con, nếu bố không ở bên cạnh con phải nghe lời mẹ làm một người thật tốt con sinh ra là món quà bất ngờ mà ông trời ban tặng cho bố.

Mọi người ra về hắn vào chỗ tạm giam suy nghĩ hắn suy nghĩ về cuộc đời của hắn sai lầm một bước mà hối hận cả đời, hắn nhớ về những người bạn từ hồi chăn trâu cắt cỏ rồi lớn lên đi làm những kỷ niệm buồn có vui có những chia sẻ cho nhau về cuộc sống, tình cảm sự khó khăn trong đời hắn thấy mình ích kỷ thật sự cái kết này là hắn tự làm tự chụi hắn không trách ai được.

Vài ngày sau hắn được tuyên án 15 năm tù hắn không hi vọng gì hơn hắn muốn tòa tuyên hắn tử hình hắn không còn mặt mũi sống nữa. Nhưng tòa đã tuyên án rồi hắn cảm ơn, được lời khuyên của mọi người hắn mời bình tĩnh lĩnh án,lúc này hắn ăn lăn trước tòa, hắn hối hận, hắn muốn làm lại từ đầu, hắn còn gia đình, hắn yêu câu một đám cưới trong tù tòa đồng ý.

Có thể nói sau khi chứng kiến tất cả những gì hắn đã làm với anh, cảm thấy hắn may mắn ông trời vẫn không bạc với hắn, luật nhân quả nhưng vẫn cho con người ta niềm vui trong tội ác trồng chất ta chỉ cần ăn lăn thì vẫn tìm được hạnh phúc từ nơi tăm tối nhất.

Bạn đang đọc Duyên Nợ sáng tác bởi ngọctùng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ngọctùng
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.