Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Các thủ đoạn mới

Tiểu thuyết gốc · 3428 chữ

Qua cuộc tuyển chọn thật khắt khe và suy nghĩ một cách kỹ lưỡng kéo dài 3 ngày 3 đêm, Trần Vô Hạo đã chọn những loại công pháp và thuật kỹ mà được cho là phù hợp nhất đối với hắn của hiện tại và sẽ có lợi cho cả tu hành sau này của mình.

Theo thứ tự mà trước đó đã từng nói, trước tiên hãy nói đến thân pháp cái đã. Thứ đang được cầm trong tay của Trần Vô Hạo là một khối ngọc bội hình tròn có màu thiên thanh nhàn nhạt gần như trong suốt...

Nếu như chỉ cần hơi truyền một chút linh lực vào khối ngọc bội này thì tại trung tâm của nó sẽ chiếu lên một hình chiếu nhỏ với hình ảnh một hình nhân bằng linh lực đang chuyển động chớp nhoáng ở trên đó thành từng cái tàn ảnh...

Tổng cộng có tới 7 cái tàn ảnh trên đó đang di chuyển nhanh như gió, dù chúng chỉ là ảnh ảo phân ra để che mắt, chẳng có tính công kích gì nhưng tốc độ mà đến mắt thường cũng khó thấy được và chuyển động như vô thanh vô tức như vậy thực sự dẽ mang tới lợi thế rất lớn.

Nhưng, còn phía bên tay còn lại của Trần Vô Hạo cũng đang cầm một khối ngọc bội tương tự với khối ở tay bên này, chỉ khác mỗi cái là nó như dạng phản chiếu trong gương của khối bên này vậy...

Nếu lật ra mặt sau của hai cái ngọc bội này thì có thể thấy chúng là một mặt phẳng chứ không phải dạng cong tròn như mặt trước, Trần Vô Hạo liền cầm hai cái ngọc bội ấy hướng hai mặt phẳng đối diện nhau và áp vào...

Ngay lập tức nó liền phát sáng và hoá thành một khối ngọc bội hoàn chỉnh và hình chiếu trên đó đang từ 7 ảnh ảo lại có thêm 3 cái thân ảnh nữa, chỉ khác cái nữa là dường như chúng chân thật hơn và mang tính công có thể kích được...

Nhìn qua thôi cũng đủ để biết được loại thân pháp này có tới hai tầng và mỗi tầng đều rất huyền diệu, tác dụng cũng rất lớn rồi.

Thân pháp này được gọi là Tam Phong Thất Ảnh Bộ, một loại công pháp nói nôm na dễ hiểu là giúp cho người tu luyện nó khi đạt tới Tiểu Thành có thể di chuyển nhanh như vũ bão mà lại lặng lẽ gió thoảng, tu luyện càng cao càng thuần thục thì tàn phong ảnh lại càng nhiều hơn...

Tu được tới Đại Thành liền có thể phân ra được tới 7 cái tàn phong ảnh vô cùng chân thực và rất khó để có thể phân biệt được nếu không có đủ thực lực hay thủ đoạn đặc biệt chuyên để khắc chế mấy trường hợp thật giả khó lường như vậy.

Và pháp quyết để tu luyện Tam Phong Thất Ảnh Bộ từ Tiểu Thành tới Đại Thành chính là nằm ở trong khối ngọc bội thứ nhất này, mà muốn tu được nó đến Đại Viên Mãn thì lại càm tới pháp quyết nằm ở bên trong khối ngọc bội vừa rồi đã gắn kết với miếng ngọc bội trước đó.

Mà hai mảnh ngọc bội này còn có thể tuỳ ý tách rời hay kết hợp lại tuỳ lúc, bất quá muốn tu luyện được nó thì tách rời ra vẫn là cách tốt nhất, sau đó mới hợp chúng vào...

Bởi lẽ, mỗi một mảnh ngọc bội chứa pháp quyết của Tam Phong Thất Ảnh Bộ này đều đạt tới cấp bậc Thiên Cấp Cực Phẩm!

Một mảnh đã là Thiên Cấp Cực Phẩm rồi, vậy mà ở đây có đến 2 mảnh Thiên Cấp Cực Phẩm, đã vậy chúng lại còn có thể kết hợp lại với nhau mới có thể tạo thành một bộ công pháp, một môn thân pháp hoàn chỉnh!

Thiên Cấp Cực Phẩm đã là rất huyền diệu và mạnh mẽ cũng như khó tu luyện rồi, đối với Linh Hải Cảnh cũng phải dựa vào Thiên Cấp vật phẩm hay công pháp đấy chứ không phải tu sĩ nào đạt tới Linh Hải Cảnh đều sẽ có thể tiếp cận được Linh Cấp đâu.

Dù hệ thống phẩm cấp vật phẩm và công pháp khá là song song tương đồng với nhau đấy nhưng không phải cứ là cảnh giới này là sẽ tu được công pháp đồng cấp bậc với mình được đâu.

Tu lên đẳng cấp cành cao thì những thứ như vậy càng trở nên huyền diệu khó lĩnh ngộ hơn, cao thâm hơn, khó như vậy thì thôi đi lại còn cái chuyện sáng tạo ra chúng nữa chứ...

Làm gì có công pháp, vũ kỹ hay pháp khí, pháp bảo,... là do tự nhiên tạo hoá sinh ra đâu, chúng đều là sản vật nhân tạo do đích thân các tu sĩ tạo ra cả đấy!

Tu hành đã là một chuyện không dễ rồi, ngộ tính càng tu càng khó nâng cao, luyện hoặc sử dụng một môn công pháp nó đó cũng chẳng phải chuyện một sớm một chiều chứ đừng nói là việc sáng tạo nên công pháp mới a!

Những người có thể sáng tạo ra công pháp, cũ kỹ, bí thuật,... các loại đều là những tu sĩ có ngộ tính cực cao và thành tựu không hề đơn giản, hoặc là những người dành cả cuộc đời tu chân giả của mình chỉ để sáng tạo nên một hoặc hai loại...

Vậy mà cái tên Trần Vô Hạo này đạo hạnh còn chưa có bao lâu, cảnh giới cũng chỉ mới Siêu Phàm Nhị Trọng, coi như có "chút" ngộ tính đấy nhưng việc tu luyện một bộ công pháp bị chia làm hai bản với nỗi cái đều đạt tới Thiên Cấp Cực Phẩm thực sự là khá bii xem là ngu xuẩn đấy.

Tu hành thứ trên tầm cảnh giới của mình hơn một đại cảnh giới thậm chí dù có cảnh giới cao hơn cũng chưa chắc tu hoàn thiện là một chuyện cực kỳ không dễ dàng, mà thứ này còn kết hợp tới hai thứ như vậy với nhau thì cấp độ chân thật của Tam Phong thất Ảnh Bộ này cũng phải lên đến Linh Cấp Trung Phẩm lận đấy.

Còn may là chẳng biết do tình cờ hay cố ý mà Tam Phong Thất Ảnh Bộ này lại được chia làm hai phần nên còn đơn giản hơn một chút chứ nếu như là cả một khối hoàn chỉnh thì cấp độ đã vượt qua Thiên Cấp, như vậy thì sẽ chẳng đến lượt Trần Vô Hạo hắn chọn được đâu.

Mà có vẻ như tên này biết môn thân pháp này cao thâm khó nhằn như vậy nên mới chọn nó mặc cho giá cả khi mua là phải mua riêng ra vì nó mang tính thử thách cũng như "giết thời gian", và đặc biệt tác dụng của nó qua miêu tả sơ qua trên là không cần bàn cãi.

Nói về thân pháp như vậy cũng đủ rồi, kế đến là thuật pháp thì hắn đã chọn ra hai bộ thuật pháp gồm có Huyễn Hình Thuật và Tàng Khí Thuật.

Trước hết nói tới Huyễn Hình Thuật, đây là một môn thuật pháp có đẳng cấp lên tới Thiên Cấp Trung Phẩm chuyên về thuật dịch dung nhưng mà khả năng của nó tốt hơn nhiều dịch dung thuật bình thường.

Dịch dung thông thường chỉ là cải trang diện mạo của mình thành người khác hoặc là nguỵ trang bản thân sao cho khác với diện mại thật của mình, mà Huyễn Hình Thuật là có thể tận dụng linh lực của bản thân để tạo nên một lớp vỏ bọc chân thực mà người ngoài dù có thăm dò cũng không dễ để nhìn ra được.

Không chỉ là khuôn mặt mà Huyễn Hình Thuật có thể thay đổi được cả diện mạo cơ thể của mình như thành bà lão, thành một nam tử trung niên, thành thân thể nữ nhân, thành vẻ ngoài của tiểu hài đồng,...

Tất nhiên tất cả chỉ là ảo chứ không phải là biến đổi cơ thể mình thành như vậy, nếu bị người khác tiếp xúc trực tiếp vào liền sẽ ngay lập tức bị nhận ra, cơ mà đấy là trong trường hợp để bị tiếp xúc phải mà thôi, nếu tránh được thì không vấn đề gì.

Dù sao thì đây là thuật pháp chuyên để cải trang thay đổi diện mạo và dung mạo chứ không phải thuật pháp dùng để biến thánh người khác a!

Nhưng thật ra Huyễn Hình Thuật trong tay hắn lúc này thực chất chỉ là quyển thứ nhất, tức là tầng thứ nhất của Huyễn Hình Thuật, đồng nghĩa với vẫn còn có quyển thứ 2, thậm chí là thứ 3, cấp bậc của thuật pháp này cũng sẽ tăng lên, tác dụng và sự huyền diệu của nó cũng sẽ cao cấp hơn...

Đó chính là một phần lý do tại sao tên này lựa chọn môn thân pháp này, bởi hắn sẽ có thể tìm thêm tầng tiếp theo nó. Đã có cơ sở là cuốn Thiên Cấp Trung Phẩm này rồi thì việc tu tầng thứ cao hơn sẽ trở nên đơn giản hơn, dù chỉ là một chút nhưng đã là quá nhiều để tu được công pháp cấp cao hơn rồi.

Chứ nếu tu trực tiếp một công pháp mới lạ cấp cao thì sẽ khá là khó khăn và mất nhiều thời gian công sức hơn so với đã biết trước phần "cơ bản" của nó.

Bất quá tiếc là hắn đã cố thử tìm qua hay nhanh nhất là hỏi thị nữ phụ trách làm nhân viên chuyên giúp đỡ khách nhân cần hỗ trợ ở Cung Pháp Lầu này, và họ nói ở đây không có tầng tiếp theo của bộ Huyễn Hình Thuật ấy.

"Đáng tiếc, chỉ đành xem vào duyên thôi vậy..." Trần Vô Hạo cầm cuốn thuật pháp thứ nhất về Huyễn Hình Thuật trên tay, nhẹ thở dài ra một hơi thầm nghĩ.

Lại đến lượt bộ thuật pháp còn lại là Tàng Khí Thuật, đẳng cấp của nó là Thiên Cấp Hạ Phẩm hay đúng hơn thực chất nó là một Địa Cấp Cực Phẩm hàng đầu có thể coi là Nguỵ Thiên Cấp.

Sở dĩ nó được coi là Thiên Cấp Hạ Phẩm bởi vì khả năng thực sự của nó nếu như có thể tu nó đến mức hoàn mỹ thì khả năng của nó có thể từ Địa Cấp Cực Phẩm sánh ngang với Thiên Cấp Hạ Phẩm!

Có thể lấy ví dụ như môn kiếm pháp của hắn đang tu là Uyên Phong Kiếm Pháp ấy, vốn nó chỉ là hành Huyền Cấp Trung Phẩm, nhưng nếu phát huy hết toàn bộ khả năng của nó thì có thể sánh ngang với Huyền Cấp Thượng Phẩm, thậm chí là Cực Phẩm!

Đã thế tên Trần Vô Hạo còn muốn sau này cường đại sẽ dựa vào "chút" thiên phú về mặt ngộ tính của mình để cải tiến và nâng cao môn kiếm pháp này nữa cơ, dù không chắc liệu có làm được không nhưng hắn tin bản thân sẽ làm được thôi.

Nghĩ ra, sáng tạo và cải tiến dần một công pháp hay vũ kỹ gì đó còn đơn giản hơn là học một môn công pháp rồi sau đó lĩnh ngộ dần và tìm cách nâng cao nó đấy, cho dù có là đại cường giả Tiên Thiên Cảnh hay Phản Hư Cảnh thì muốn cải tiến một Huyền Cấp cũng không phải chuyện dễ dù cho bản thân họ còn cao thâm hơn môn công pháp ấy.

Tàng Khí Thuật sẽ giúp cho Trần Vô Hạo có thể thu liễm khí tức quanh thân của mình và ẩn tàng được cả sự hiện diện của hắn, thậm chí còn có thể làm giả khí tức quanh thân mình nữa cơ...

Vô cùng thích hợp để trốn chạy khỏi bị truy sát các loại, trừ khi bị đối phương đánh dấu sẵn lên người mình mà không tìm ra được cách phá giải thì toang quá toang rồi.

Với Tàng Khí Thuật này kết hợp với Tam Phong Thất Ảnh Bộ thì hắn sẽ có khả năng di chuyển như một tên sát thủ vậy, lặng lẽ hành động, vô thanh vô tức, cho đến khi kẻ địch kịp nhận ra thì có khi đã thấy Diêm Vương rót cho một cốc trà rồi.

Hay thậm chí dù hắn có bị phát hiện thì cũng có thể ngay lập tức lẩn trốn đi khỏi tầm quan sát của người khác, dù có là linh thức hay thần thức cũng chưa chắc có thể phát hiện ra hắn, ít nhất cũng phải là tu sĩ Thông Linh Hậu Kỳ trở lên nha.

Cuối cùng là môn công pháp chủ tu thứ hai mà Trần Vô Hạo đã lựa chọn để tu nó. Nói là thứ hai cũng là vừa đúng vừa không đúng, hay nói cách khác là hắn cho là vậy.

Bởi vì tên này đang có mấy ý tưởng khá điên rồ như áp dụng pháp quyết của Chân Võ Kiếm Linh Quyết trước đó để thử chen vào và tu thử bộ công pháp mới này, rồi còn cả phương thức tu hành trong khi ngủ mà hắn tự nghĩ ra kia nữa vào đó...

Việc phối hợp nhiều công pháp cùng loại với nhau không phải là không có nhưng thực sự thì nó đòi hỏi ngộ tính cực kỳ cao, ít nhất thì ở lẹt đẹt Siêu Phàm Nhị Trọng như hắn hiện tại gần như là điều bất khả thi, ấy vậy nhưng hắn vỗn muốn thử, đúng là tên liều lĩnh.

Cơ mà đấy là hắn muốn vậy chứ chưa chắc hay có thể nói là chắc chắn hiện tại hắn sẽ không làm được đâu, nhưng cứ để tên này có động tu hành như vậy đi cũng tốt.

Đây là một môn Thiên Cấp Thượng Phẩm công pháp có tên là Huyền Linh Chân Công, tác dụng thì không cần phải nói quá nhiều vì vốn từ đầu mục tiêu mà Trần Vô Hạo nhắm đến khi tìm công pháp mới là gì thì chắc hẳn ai cũng đã biết rồi.

Huyền Linh Chân Công hay Chân Võ Kiếm Linh Quyết đều giống nhau, đều là dạng công pháp chuyên để cho tu hành giả tu luyện nó và vận dụng nó để thăng tiến tu vi của mình qua khả năng không ngừng hấp thu linh khí của trời đất và bổ sung chúng vào trong đan điền của mình, từ đó luyện hoá chỗ thiên địa linh khí ấy thành linh lực của bản thân, từng bước gia tăng tu vi cảnh giới của mình.

Công pháp càng cao cấp thì đương nhiên hiệu quả của nó sẽ càng cao và mạnh mẽ, tất nhiên cũng sẽ không kém phần ảo diệu trong đó, nó sẽ như một thử thách đánh đố buộc tu sĩ phải tìm cách để lý giải và vượt qua, từ đó sẽ có được đáp án chính là lĩnh ngộ công pháp ấy được nhiều hơn, hiệu quả làm được cũng gia tăng, tu hành sẽ càng thăng tiến.

Huyền Linh Chân Công không chỉ giúp cho người tu luyện nó có thể gia tăng tốc độ thôn nạp thiên địa linh khí vào trong cơ thể mà còn gia tăng khả năng chắt lọc cặn bã tạp chất ở bên trong những thiên địa linh khí ấy, loại bỏ càng nhiều chất không tinh thuần trong linh khí và chỉ hấp thụ những gì tinh tuý nhất của linh khí đất trời...

Nhờ thế mà quá trình chuyển đổi linh khí thành linh lực vốn đã được gia tăng mà nay lại càng tăng cao hơn nữa, tu vi cũng phát triển tốt hơn, thực lực cũng trở nên mạnh mẽ hơn không ít.

Thiên địa linh khí không phải luôn luôn tinh thuần mà chúng cũng có ẩn chứa tạp chất ở bên trong đó, giống như không khí bị khói lửa làm ô nhiễm ấy...

Linh khí có thể bị nhiễm cẵn bã tạp chất ở trong đó với nhiều nguyên nhân khác nhau, nhưng đại đa số thì đều liên quan tới giới tu hành cả, phàm nhân thì chỉ có làm ô nhiễm môi trường không khí chứ làm sao ảnh hưởng được tới linh khí khi mà họ thậm chí còn chẳng thể nhìn thấy hay cảm nhận được chúng chứ?

Khi thu nạp thiên địa linh khí vào trong đạ điền và luyện hoá thành linh lực thì nếu linh khí có tạp chất thì chũng cũng sẽ bị luyện hoá theo thành linh lực không tinh thuần...

Đan điền không có có chế chắt lọc loại bỏ tạp chất trong linh khí đâu nha mà chỉ có tác dụng luyện hoá linh khí thành linh lực thôi, còn lại đều phải dựa vào tự thân tu sĩ loại bỏ chúng trong quá trình hấp thu thiên địa linh khí vào trong người.

Độ tinh khiết ở trong linh lực của một tu sĩ cũng sẽ ảnh hưởng tới cả căn cơ tu hành của họ và từ đó quyết định cả thực lực của họ sẽ có thể mạnh mẽ đến đâu hay tương lai của họ có khả năng sẽ đạt được đến tầng thứ tu luyện nào, thiên phú ngộ tinh được nâng cao ra sao đấy...

Vậy nên tất cả các tu chân giả mỗi khi tu luyện đều luôn cố gắng tránh bị hấp thu linh khí có chứa tạp chất nhất có thể, cố gắng loại bỏ chúng ra để có được kết quả tu luyện tốt nhất, mặc dù nỗ lực như vậy không có đáng bao nhiêu những vẫn còn tốt hơn là không cố gắng.

Và bởi vì điều này nên giới tu sĩ đã phải không ngừng khám phá và tìm đủ loại cách thức tu hành hiệu quả nhất có thể, ví dụ như sáng tạo ra công pháp khắc phục được điều đó như Huyền Linh Chân Công hay pháp bảo, trận pháp, đan dược, phù lục,... phụ trợ tu hành, hoặc là tìm kiếm hoàn cảnh tu luyện thật thuận lợi nhất có thể như những nói nồng đậm thiên địa linh khí,...

Bản thân một tu sĩ cẩn thận và tu luyện kỹ lưỡng như Trần Vô Hạo cũng không thể tránh khỏi hấp thu phải thiên địa linh khí có chứa tạp chất mà chuyển hoá thành linh lực không tinh thuần, bất quá dù sao đó cũng là bất đắc dĩ, hắn cũng nhất thời bất lực chẳng thể làm gì được.

Nhưng cũng may là hắn không bị dính phải quá nhiều tạp chất khi tu hành vì từ trước đến nay những nơi hắn ngồi xuống tĩnh toạ tu luyện đều là những nói có hoàn cảnh thiên nhiên tốt hay những nơi có nồng đậm thiên địa linh khí, bởi thế nên hắn mới có một đường tu hành thuận lợi được cho đến ngày hôm nay.

Đã vậy còn vì tên này hay áp chế tích xúc nén lại sự đột phá của mình để đúc nên một căn cơ thật vững chắc mà cặn bã trong linh lực của hắn còn bị loại bỏ bớt đi một khoảng do linh lực nén nhiều đến mức tàn phá mấy thứ dư thừa như chúng nữa cơ...

Vì vậy mà cho tới hiện tại đối với hắn thì cái vấn đề tạp chất này vẫn chẳng nói lên điều gì cả, bất quá cẩn thận luôn là trên hết nên hắn mới phải tuyển chọn ra một môn công pháp tốt như Huyền Linh Chân Công đó.

Sau khi phải trả một cái giá "quá đắt" lên tới 5 ức Cực Phẩm Linh Thạch để mua hết cái đống đồ này thì rốt cuộc hắn cũng trở về phòng đón tiểu hồ ly Bạch Thanh Khâu...

Chuẩn bị cho kế hoạch rời đi...

Bạn đang đọc Duy Ngã Tự Tại sáng tác bởi VoTranDeTien
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VoTranDeTien
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.