Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Siêu Phàm Nhị Trọng

Tiểu thuyết gốc · 3299 chữ

Trong khi còn đang phân vân suy nghĩ đến sẽ lựa chọn loại đan dược như thế nào để lấy làm thứ sẽ giúp đỡ mình đột phá tu vi Luyện Đan Sư của mình thì Trần Vô Hạo đã phải dành ra 2 tuần để quyết định.

Dù sao thì hắn không như các Luyện Đan Sư khác sẽ học tập luyện chế đủ thứ loại đan dược, hắn chỉ tập trung vào duy nhất những loại đan dược mà hắn biết làm hoặc là quyết định sẽ làm mà thôi.

Ngoài kia có biết bao những Bát Đẳng Luyện Đan Sư như Trần Vô Hạo có thể luyện chế đến 20, thậm chí là 30 loại công thức luyện đan khác nhau với đủ thứ kiểu công dụng khác nhau, còn hắn thì cho đến tận cảnh giới này chỉ biết làm có mỗi 6 loại.

Hắn chỉ muốn luyện những loại đan dược đề phòng cần thiết hoặc có thể sẽ cần thiết cho bản thân mình mà thôi, không có rảnh mà luyện nhiều làm gì rồi chất đống đấy hoặc là đem bán kiếm tiền như họ.

Các vị Luyện Đan Sư, đặc biệt là tán tu Luyện Đan Sư mà luyện nhiều thứ đan dược mà còn có những loại không phù hợp thậm chí là không dùng nhưng cứ thích luyện thì chắc chắn sẽ không có cách nào tốt nhất để loại bỏ đồ dư thừa như chúng ngoài đem bán rồi.

Nhưng việc đem bán đan dược thực chất ẩn chứa rất nhiều loại hình rủi ro, phổ biến nhất chính là phía thu mua đan dược của ngươi hoặc là những người ngoài nhưng chứng kiếm được vụ giao dịch mua bán của ngươi chắc chắn sẽ để mắt đến ngươi.

Luyện Đan Sư thực sự rất hiếm có khó tìm, nay lai có một kẻ đến giao dịch đan dược mà rất có khả năng là một Luyện Đan Sư, rồi họ còn có thể liên tưởng đến một tán tu vô môn vô phái thì mới phải đem bán đan dược kiếm tiền, vậy thì hiển nhiên là bọn hắn mới không có ngu mà không để ý đến!

Gặp người tốt thì có thể là họ sẽ ngỏ ý muốn mời mình gia nhập thế lực của họ hoặc là sẽ không có ý gì hết, gặp người xấu hơn thì có thể sẽ đe doạ buộc mình phải gia nhập, tệ hơn thì sẽ bị cưỡng chế bắt về gia nhập mà không có khả năng phản kháng đấy.

Mặc dù vế đầu tiên là rất ít để mà gặp được một thương nhân hay thương hội làm ăn có uy tín mà đa số thì toàn là vế sau nhưng ngoài việc bán chỗ đan dược thừa của mình đi thì còn cách nào tốt nhất cho tán tu Luyện Đan Sư nữa đâu...

Chẳng lẽ lại cứ giữ khư khư trong người mà vứt xó chúng để vướng víu như vậy? Hay là tiêu huỷ hết chỗ thành quả của mình để rồi chẳng được chút lợi ích gì cả?

Những Luyện Đan Sư đã là người của một thế lực nào đó rồi thì sẽ cực kỳ ít có khả năng sẽ đưa chỗ đan dược của mình ra ngoài bán đâu, hiển nhiên đã là một Luyện Đan Sư của một thế lực thì đan dược bản thân luyện ra một là cho mình và hai chính là cho thế lực của mình rồi chứ sao, hơi đâu mà mang đi bán chứ?

Suy nghĩ được như vậy, thế nên Trần Vô Hạo mới lựa chọn chỉ luyện ít loại đan dược nhưng mà có thể nắm chắc vững vàng cách thức và kỹ thuật luyện nó...

Luyện nhiều loại thì sẽ rất khó khăn và lâu để mà nắm vững việc luyện chế nên chúng nha, mà lợi lộc thì chẳng có thấy bao nhiêu.

Mặc dù Trần Vô Hạo đã có phương án để giải quyết vấn đề kể trên rồi, và có thể cũng có rất nhiều Luyện Đan Sư đã nghĩ ra giống với hắn...

Giải pháp cho các tán tu Luyện Đan Sư có thể an tâm và an toàn nhất khi giao dịch bán đan dược của mình đi chính là giao dịch với Đế Tài Các!

Thương hội hàng đầu Hằng Nguyên Giới, thế lực đứng sừng sững vị trí thứ nhất cực độ khó để bị tước đoạt trên toàn bộ Hằng Nguyên Tinh Cầu, chỉ với hai loại "định nghĩa" này thôi cũng đủ để cảm thấy vô cùng yên tâm rồi.

Làm ăn uy tín có thừa mà chẳng thấy một lời chê bai, đối đãi khách nhân phải nói là tốt miễn bình luận, sở hữu nguồn nhân lực và tổng thể thực lực trên dưới chủ có thừa chứ chẳng lấy đâu ra thiếu, đặc biệt là thế lực trung gian không bao giờ tuỳ tiện xuất thủ gây ảnh hưởng danh tiếng hay bất cứ thứ gì tốt vốn có của họ...

Vậy thì dù có là một vị Tam Đẳng chức nghiệp trở lên mà vô môn vô phái, thực lực tu vi dù cao nhưng đương nhiên không thấm vào đâu so với thế lực đứng đàu thiên hạ như Đế Tài Hội, đến đó giao dịch thì bọn họ cũng chỉ nghỉ rằng đó sẽ là một phi vụ làm ăn khá hậu hinhc mà thôi, tuyệt không có bất cứ ý đồ gì khác.

Vậy nên "tất cả" tu sĩ hay kể cả phàm nhân bình thường đều có thể yên tâm phó thác chỗ vật phẩm nói chung của mình mà giao dịch với Đế Tài Các, Đế Tài Hội, chẳng thiệt được đâu mà lo.

Lời này không chỉ là nói với các tán tu Luyện Đan Sư mà còn cả Luyện Khí Sư hay bất cứ những tu sĩ là tán tu nào mang chức nghiệp bên người nữa nha.

Trần Vô Hạo cũng có ý định như vậy, hắn định sau khi xuất quan này, trước khi mình quyết định rời đi Thương Vũ Đế Quốc này thì sẽ làm một cuộc giao dịch với Đế Tài Các với đống pháp khí, đan dược không mấy dùng này từ Huyền Cấp Hạ Phẩm tới Thiên Cấp Hạ Phầm này...

Dĩ nhiên là hắn sẽ phải giữ lại một, hai phần để đề phòng một trường hợp nào đó cần thiết đến rồi, bán hết đi chỗ dư thừa không phải lúc nào cũng tốt đâu, đôi khi đồ thừa nó cũng có khả năng sẽ đến lúc phải cần đến và phát huy tác dụng của mình đấy.

Và trong vô số những loại công thức luyện đan khác nhau thì Trần Vô Hạo đã chọn ra hai loại là Bạo Khí Đan và Thanh Tâm Đan, vừa có tác dụng cho mình mà bán đi cũng rất được giá.

Bạo Khí Đan là một loại đan dược thường được vận dụng trong những tình huống cấp bách khi lầm vào tình thế nguy hiểm hoặc là để quyết đấu một trận "ra trò", thậm chí là sinh tử sống mái.

Đan dược này có tác dụng giúp cho người phục dụng nó có thể bộc phát hết toàn bộ sức mạnh của bản thân, thậm chí là phá vỡ giới hạn của bản thân trong một khoảng thời gian nhất định bằng cách đốt cháy khí huyết để đổi lấy sức mạnh, đương nhiên khả năng thôn phệ thiên địa linh khí xung quanh sẽ gia tăng lên cực kỳ nhanh chóng, luyện hoá thành linh lực và bổ sung gia trì trong chiến đấu của bản thân.

Đây là một phương thức có thể nói là con dao hai lưỡi, bởi vì cho đến khi toàn bộ dược lực của Bạo Khí Đan tiêu tan thì sẽ bắt đầu quá trình dính phải phản phệ đến từ nó, điển hình chính là bất ổn căn cơ và nặng thì không thể vận dụng linh lực trong vòng nửa năm, không thể ổn định căn cơ luôn.

Đặc biệt là nếu trong quá trình phục dụng Bạo Khí Đan mà không thể nhanh chóng giải quyết vấn đề khiến bản thân phải phục dụng nó thì có thể sẽ bị cắn trả trong quá trình đó, và cái vấn đề kia có thể tận dụng mà giải quyết ngươi luôn, coi như là kết cục dùng hay không dùng Bạo Khí Đan thì vẫn vậy mà thôi...

Giải quyết được thì coi như bị phản phệ cũng đáng chứ dùng mà vẫn không thể giải quyết mà còn bị giải quyết ngược lại thì chịu rồi.

Biết là phản phệ đánh đổi khi sử dụng Bạo Khí Đan là không tốt lắm rồi nhưng mà phải nói thật là hiệu quả của nó là khá cần thiệt trong những tình huống cấp bách, khi mà những thủ đoạn mình có nhưng lại không có tác dụng được thì buộc phải cần đến nó không thì chỉ có nước chết mà thôi.

Tất nhiên Trần Vô Hạo sẽ cố gắng hết sức để giảm thiểu cái tỉ lệ sẽ gặp phải cái trường hợp buộc phải sử dụng đến Bạo Khí Đan, chẳng ai lại muốn ăn phản phệ cả.

Kế đến là Thanh Tâm Đan, loại đan dược này thì có thể giải thích rất đơn giản là có tác dụng thanh tịnh tâm thần, sàng lọc tâm trí, suy giảm tâm ma,...

Thanh Tâm Đan thường được các tu sĩ áp dụng trong bất cứ loại hình tu luyện nào, bởi lẽ tu hành chính là cần ngộ tính, cần thống suốt tâm trí để lý giải công pháp, hay đạo mình tu để thăng tiến.

Đôi khi trong quá trình tu hành tu chân giả sẽ gặp phải bình cảnh khi mà cảm ngộ không đủ hoặc tâm trí không đủ minh mẫn để lý giải hay lĩnh ngộ, dẫn đến không thể tiếp tục thăng tiên và cần ngoại lực hỗ trợ như cơ duyên hay chỉ điểm mới được.

Dù Thanh Tâm Đan không thực sự sẽ loại bỏ hết hoàn toàn mấy trường hợp đó nhưng nó vẫn có thể giảm thiếu khả năng bị lâm vào tình thế như vậy, hoặc hỗ trợ nâng cao khả năng phá giải hoàn cảnh đó cho bản thân mình, như vậy là đã quá tốt rồi.

Những thứ có khả năng loại bỏ hoàn toàn cực kỳ trân quý và khó tìm hay khó làm ra, giá trị cũng phải nói là trên trời, luyện chế được Thanh Tâm đã không dễ rồi...

May là tên này ngộ tính tốt, lại đã trải qua mấy lần luyện tập kỹ thuật khó nên đối với hắn thì nó không thực sự gian na như những tu sĩ đồng cấp, chỉ là giá trị của nguyên liệu để luyện chế nên nó có hơi đắt đỏ mà thôi.

Mỗi một loại đan dược thì đều có thời hạn phát huy tác dụng nhất định, Bạo Khí Đan như thế mà Thanh Tâm Đan cũng như vậy, cấp độ càng cao thì tác dụng càng lớn và thời gian dược lực phát huy càng lâu, như Thiên Cấp thì có thể lên đến cũng phải 2 tuần!

Và đương nhiên rồi, giá trị thị trường của nó cũng khá, bán đi sẽ rất được tiền đấy.

Vừa có tác dụng cần thiết, vừa có giá trị cao, vậy nên Trần Vô Hạo mới lựa chọn hai loại này để tu luyện.

Tiếp theo nói đến hai loại trận pháp mà cũng như đan dược vừa kể trên mà trước đó đã hứa hẹn sẽ giới thiệu...

Mặc dù trận pháp thì không có giá trị bán mà chỉ có phương pháp tạo lập nó, hoặc là trận đồ - trận pháp được khắc vẽ trên các loại giấy đặc biệt có thể lưu giữ trận văn trên đó mà tuỳ thời có thể đem ra sử dụng mà không cần thiết phải là Trận Pháp Sư, hay vật phẩm có chứa trận pháp được khảm vào thì còn có thể bán được thôi.

Chủ yếu trận pháp là để phụ trợ cho tu sĩ ở nhiều trường hợp và hoàn cảnh, nếu bản thân là Trận Pháp Sư thì càng tiện hơn, không cần mất công mua trận đồ hay vật phẩm khảm trận pháp hoặc thuê Trận Pháp Sư làm ra chũng cho mình nữa.

Trận pháp mới thứ nhất mà Trần Vô Hạo lựa chọn là Cầm Cố Trận, một loại trận pháp có tác dụng cơ bản mà nói là tên như ý nghĩa...

Đúng vậy, Cầm Cố Trận là trận pháp có khả năng cầm cố, giam giữ người khác, rất thích hợp để đặt làm bẫy để bắt người hoặc là dùng để cầm chân kẻ địch trong trường hợp bị đánh hội đồng hoặc là tẩu thoát khỏi kẻ địch mạnh mà bản thân nhất thời khó mà đánh lại.

Lý do hắn lựa chọn Cầm Cố Trận hẳn là nếu hiểu tính cách và phong cách hành động của tên này thì chắc hẳn là cũng đủ để đoán ra rồi.

Các cổ nhân và các bậc tiền bối đi trước đã từng nói "Đánh không lại thì chạy", Trần Vô Hạo chính là áp dụng điều này đấy...

Trong đại thuật thức Tam Thập Lục Kỹ cũng có kỹ năng thứ ba mươi sau chính là Tẩu Vi Thượng Sách mà.

Nhưng nếu ở trong tình cảnh khó chạy thì phải tìm cách đánh lạc hướng hay cầm chân đối phương để có thời gian tẩu thoát thôi, Cầm Cố Trận chính là một lựa chọn tuyệt vời.

Với cấp bậc Trận Pháp Sư là Bát Đẳng Sơ Giai như hiện tại thì Trần Vô Hạo có thể ứng phó được nếu có bất đắc dĩ đối đầu với Thông Linh Sơ Kỳ luôn nha, khá tuyệt với đồi với cùng thế hệ hay đồng cảnh giới đấy.

Một Siêu Phàm Cảnh có thể ứng phó được Thông Linh Cảnh, không phải ai cũng có khả năng làm được đâu.

Và cái Cầm Cố Trận đấy cũng chỉ mới là một trong những thủ đoạn lúc này Trần Vô Hạo đang nắm giữ mà thôi.

Thực tế thì hắn không thiên về tu luyện cảnh giới của mình mà hắn thiên về tu khả năng hoặc thực lực để có thể đối phó được với những tu sĩ có cảnh giới cao hơn mình, không phải cứ cảnh giới cao hơn thì sẽ là mạnh hơn đâu, hẳn nhiều người cũng hiểu điều này.

Đến trận pháp mới mẻ thứ hai mang tên Khốn Sát Trận, cũng là một trong những thủ đoạn có thể vượt cấp đối phó được với những tu sĩ cấp cao hơn của Trần Vô Hạo.

Khốn Sát Trận cũng đồng dạng có thể hiểu ý nghĩa của nó thông qua cái tên, chính là có khả năng vây khốn kẻ thù lại và trận văn dưới chân sẽ điên cuồng thôn phệ thiệ địa linh khí tạo thành năng lượng, sau đó tích xúc chúng lại như cái cách tu sĩ hay yêu thú tự bạo ấy, và tất nhiên chắc ai cũng đoán được sau đó rồi...

Không còn sau đó nữa...

Bởi lẽ vụ nổ lớn từ sự giải phóng lượng lớn năng lượng bị tích xúc lại như thế thì tu sĩ đồng cấp nào có thể thoát được chứ, không thì cũng phải bỏ ra một cái giá không hề nhỏ để phòng thủ hoặc cố gắng phá sự vây khốn để thoát đi...

Không thì chết chắc luôn rồi.

Khốn Sát Trận này mà kết hợp với Cầm Cố Trận thì quả là một tổ hợp hoàn hảo để đối phó với kẻ địch a!

Trước khi kịp thời phá Cầm Cố Trận để đến lượt Khốn Sát Trận thì chắc Khốn Sát Trận đã kích hoạt rồi, trừ khi đối phương là một tên có thân phận và đến từ thế lực cấp cao thì sẽ có thủ đoạn phòng thân đối phó được chứ không thì không chết cũng phải trả giá hoặc trọng thương.

"Đáng lẽ là nên chuẩn bị mà xuất quan luôn, bất quá có vẻ chắc phải kéo dài thời gian thêm 1 hoặc 2 tháng nữa rồi..." Trần Vô Hạo sau khi thu hồi hết "đống bừa bộn" đạt tới Thiên Cấp của mình, xem xét qua tình hình cơ thể mình một chút, hơi bất đắc dĩ nói.

Tại thể nội của Trần Vô Hạo lúc này, nơi vị trí bên trong đan điền của hắn, một nguồn linh lực cực kỳ đậm đặc có vẻ đã được tích xúc một thời gian cũng khá lâu rồi đang toả ra một luồng khí tức vô cùng âm trầm như thể sẽ bùng nổ bất cứ lúc nào...

"Dù sao thì mình đã không ngừng điều động linh lực suốt hình như tầm 60 năm trời gì đó rồi, linh lực trong đan điền cần để đột phá cảnh giới đương nhiên là tích tụ không nhỏ..." Trần Vô Hạo âm thầm cảm thán nói một câu.

Đúng như lời hắn nói, tên này là muốn đột phá rồi, mà dựa vào tình trạng lúc này thì có vẻ như đáng lẽ phải đột phá lâu rồi mới phải nhưng lại một lần nữa bị tên này đè ép xuống.

Căn cơ bị đúc quá vững chắc luôn rồi, giờ có khi hắn sử dùng Bạo Khí Đan rồi nhận phản phệ thì cũng sẽ chẳng ảnh hướng quá lớn đâu ấy chứ, rồi chỉ cần dùng Tụ Linh Đan tu luyện trong 1 tháng chắc sẽ ổn định ngay lại.

"Cứ đột phá trước đã rồi hẵng nói, không nên để lâu hơn nữa."

Nói xong, Trần Vô Hạo lập tức đả toạ định thần đi vào trạng thái tu luyện, chuẩn bị đột phá cảnh giới...

...

Tròn 2 tháng sau...

ÙNG...

Từ trong cơ thể của Trần Vô Hạo bạo phát ra một làn sóng linh lực mạnh mẽ rồi lập tức tan biến.

"Không ngờ vừa đột phá đã lập tức củng cố luôn cảnh giới, chắc là do tích xúc nhiều và lâu quá đây mà. Cũng tốt..." Trần Vô Hạo mở ra đôi mắt, thoáng cảm nhận qua cơ thể một lần, hài lòng gật đầu cảm thán thầm nói.

"Được rồi, nên xuất quan trở về phòng thôi, không gặp suốt hơn nửa thế kỷ, để cho Tiểu Bạch chịu khổ rồi a!" Trần Vô Hạo vừa nói vừa bước ra khỏi cửa, nhanh chóng trở về gian phòng của mình, có "người" còn đang chờ đợi hắn đấy.

Mà khi vừa trở về đến phòng xong, vươn tay mở ra cánh cửa...

ÙNG

Hết sức đột ngột, một nguồn năng lượng cực kỳ mạnh mẽ đang bá đạo toả ra, mà dường như nó đã toả ra từ trước và đến giờ vẫn đang toả ra...

Có vẻ như nhờ có trận pháp của mỗi phòng nên sự việc này chẳng gây ra động tĩnh nào ở bên ngoài cả, chỉ khi Trần Vô Hạo mở cửa ra thì mới phát hiện, và nó chỉ nằm trong phạm vi cửa ra vào này thôi nên không bị ảnh hưởng ra xung quanh.

Mà ở trung tâm toả ra nguồn năng lượng mạnh mẽ này chính là một tiểu thân ảnh màu trắng vô cùng quen thuộc, làm Trần Vô Hạo vô thức lẩm bẩm:

"Không lẽ là..."

Bạn đang đọc Duy Ngã Tự Tại sáng tác bởi VoTranDeTien
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VoTranDeTien
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.