Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lôi pháp vô hạn

6396 chữ

Phiêu Miểu đạo tôn vẫn như trước kiếm chỉ thiên, nhàn nhạt nói:

“Bây giờ người mới nhận ra đây là Thần Tiêu Thiên Lôi à? Tam nhãn yêu, ngươi làm ác quá nhiều, hôm nay không thể dung tha được.”

Tam nhãn yêu hoảng sợ quỳ rạp xuống tà vân hắc sắc của mình, đau khổ van xin:

“Tiên cô, thỉnh cầu ngài tha cho cái mạng quèn này, ta nguyện ý đem tất cả pháp bảo giao ra.”

Phiêu Miêu đạo tôn không phản ứng gì, lạnh nhạt nói:

“Trừ ác chính là làm việc thiện, chịu chết đi. Thiên Địa sấm dậy, Thần Tiêu thiên uy. Hiện.”

Trường kiếm trong tay chỉ xuống, mang theo một đạo sấm sét hồng sắc nhất thời vang rền thật lớn. Tam nhãn yêu liền giơ Vạn tà Thái Âm phiên của mình ra định ngăn cản, nhưng lôi oai thật sự uy lực quá khủng khiếp, trong tiếng nổ ầm ầm, vạn tà Thái Âm phiên cùng với thân thể của hắn đều bị tan thành tro bụi, ngay cả đám tà vân kia của hắn cũng bị thiên lôi bắn vào liền tan rã hoàn toàn. Một ánh sáng màu đen nhấp nhoáng từ chỗ tam nhãn yêu nhanh chóng vọt ra. Phiêu Miểu đạo tôn hừ lạnh một tiếng, nói:

“Nguyên thần muốn chạy sao? Không dễ dàng như vậy đâu. Thiên uy tái hiện.”

Lại là một đạo lôi kích giáng xuống, đối với năng lượng chứa đựng uy lực khủng khiếp đó, căn bản là nguyên thần tam nhãn yêu không thể kháng cự, nhất thời ô quang bị hồng quang nuốt chửng, không còn vết tích. Phiêu Miểu đạo tôn hừ lên một tiếng, nói:

“Thần Tiêu Thiên Lôi, tà vật đã chết, quay về trời, ẩn.”

Trường kiếm trong tay múa may vài cái vào hư không, hồng quang trên bầu trời nhất thời mờ dần, hết thảy đều khôi phục lại trạng thái bình thường, giống như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Chỉ Thủy đạo tôn mỉm cười nói:

“Sư tỷ, Thần Tiêu Thiên Lôi của tỷ vận dụng ngày càng thuần thục, muội thấy đến ngay cả đại hư huynh cũng chưa chắc đối phó nổi à!”

Phiêu Miểu đạo tôn phất nhẹ trường kiếm trong tay, lạnh nhạt nói:

“Nếu không có Thần Tiêu kiếm tiếp cận tiên khí, thì ta cũng không thể thoải mái mà sử dụng đạo pháp như thế. Ý, cửu muội, Hải Long bị làm sao vậy?”.

Chỉ Thủy đạo tôn đáp:

“Muội cũng không biết chuyện gì xảy ra với hắn nữa, vừa rồi khi tam nhãn yêu phát ra vạn tà Thái Âm phiên cũng là lúc hắn bị nhiễu tà âm, muội vừa định giúp hắn một tay thì đã thấy hắn ngã ngồi xuống Thanh Lam chi Vân, tinh thần tự nhiên ổn định lại, không còn bị cái gì quấy nhiễu nữa. Tiểu tử này thật đúng là có nhiều điều ký quái, có lẽ đó cũng là cơ duyên do lục nhĩ tiền bối giúp hắn a.”

Phiêu Miểu đạo tôn đột nhiên đổi sắc mặt, nói:

“Có đồng đạo đang tiến đến, nhất định bọn họ đã phát hiện ta dùng Thiên Lôi, chúng ta đi mau, không thể để cho bọn họ biết được thực lực thật sự của chúng ta.”

Nói xong, nhị nữ cùng thi triển pháp lực, tăng tốc cho Thanh Lam chi Vân lên đến cực hạn, vụt cái đã biến mất.

Lúc sau, có hai thân ảnh cao cao bay đến chỗ mà bọn Phiêu Miểu đạo tôn vừa biến mất. Hai người một nam một nữ, đều ăn mặc hoa lệ, cước dẫm phi kiếm hào quang bắn ra bốn phía. Nam thì tuấn tú phong trần, mũi cao thẳng tắp, nhìn ước chừng ba mươi tuổi, dáng vẻ đường hoàng, toàn thân toát ra vẻ uy nghi nhàn nhạt, nữ thì rục vào bên cạnh nam nử kia, da thịt trắng nõn như là muốn trong suốt, nụ cười trên mặt lộ ra mấy phần ôn nhu, váy dài màu tím càng phụ trợ thêm cho dáng người lả lướt của nàng, vô cùng say đắm lòng người.

“Rõ ràng chính là nơi này, ủa, sao không có ai hết vậy?” Nam tử trung niên nghi hoặc hỏi.

Nữ tử mỉm cười, nói:

“Đại ca, chắc huynh nhìn lầm rồi, có lẽ vừa rồi chẳng phải là cái gì thiên lôi đâu, chỉ là một mảnh ráng màu mà thôi!”

Trung niêm nam tử lắc lắc đầu, nói:

“Phượng muội, huynh dám khẳng định, quang mang hồng sắc vừa rồi tuyệt đối là Thiên Lôi, hơn nữa lại là cấp bậc cao nhất của Thần Tiêu Thiên Lôi. Tất nhiên là có đồng đạo nào đang trừ ma diệt yêu trong này, hơn nữa vị đồng đạo này tu vi rất cao, chỉ sợ ngay cả tông chủ chúng ta cũng khó mà sánh. Đạo pháp cao thâm như vậy, e là cũng chỉ có vài vị tông chủ của Ngũ Chiếu Tiên mới có thể đạt tới.”

Cặp nam nữ này theo như lời Chỉ Thủy đạo tôn kể thì đúng là người trong Vấn Thiên Lưu và Viên Nguyệt Lưu rồi, bọn họ đều có năm trăm năm đạo hạnh, là cao thủ trong hai phái, nam tên Lãnh Tâm, nữ gọi là Tuyết Phượng, đã kết hợp thành đạo lữ nhiều năm, tu vi đều đạt ở trình độ Vô Song cảnh giới. Vừa rồi bọn họ đang ở vùng phụ cận, Lãnh Tâm đột nhiên phát hiện chân trời xa xa có hồng quang ánh lên, còn nghe được tiếng sấm vang rền tràn đầy uy lực, nên lập tức dẫn theo thê tử chạy đến đây. Tuy rằng trước nay hắn rất kiêu ngạo, nhưng đối với cao thủ tu vi cao thâm hơn mình thì rất kính phục.

Tuyết Phượng mỉm cười nói:

“Thần Tiêu Thiên Lôi kia có thật sự lợi hại như huynh nói không? Chẳng lẽ chúng ta liên thủ cũng không thể địch lại. Trong lục tông, có thể thắng chúng ta ngoại trừ các tông chủ và các trưởng lão, thì đúng là rất hiếm. Lần này đi Thất Tông tụ chi kỳ, sư phụ dặn dò là nhất định phải đi. Thật không biết Phạm Tâm Tông Ngộ Vân tông chủ nghĩ thế nào mà lại mời cái tiểu phái ở tây thùy Liên Vân Tông kia. Chưa từng thấy qua có tên nào trong đó ra tay trừ ma diệt yêu”

Lãnh Tâm nghĩ:

“Đúng vậy! Bất quá Ngộ Vân tông chủ là người có cảnh giới cao nhất, chuyện của hắn làm nhất định phải có lý do riêng. Phượng muội, muội cũng đừng xem thường Thần Tiêu Thiên Lôi này, đây chính là một trong các loại pháp quyết cao nhất trong tu chân đạo pháp của chúng ta, khả năng của nó quỷ thần khó lường. Ngàn năm trước năm vị tông chủ của Ngũ Chiếu Tiên đã từng liên thủ sử dụng qua chiêu này, tiêu diệt hơn phân nữa cao thủ trong Ma Tông, ngay cả Ma Tông tông chủ Lệ Thiên cũng suýt chết dưới dưới uy lực của Thiên Lôi thần. Đáng tiếc là chúng ta chậm một bước, bằng không nhất định phải bái kiến ngũ vị tiền bối thỉnh giáo chút ít.”

Tuyết Phượng mỉm cười nói:

“Tuy rằng hiện tại Thần Châu đại địa nơi nơi đều tiềm tàng nguy cơ, Ma Tông đã im lặng ngàn năm nay, yêu tông, tà tông thì đang rục rịch, nhưng chỉ cần chính đạo chúng ta liên hợp lại thì bọn chúng có thể làm được gì. Chỉ cần Vấn Thiên Lưu và Viên Nguyệt Lưu chúng ta thôi cũng đủ để tiêu diệt đám tà ác tam tông này rồi. Chúng ta đi nhanh lên, nếu đến muộn, sư tôn sẽ trách phạt.”

Một hồng một trắng, hai đạo hào quang đồng thời sáng lên, hai thân ảnh trong khoảng khắc đã biến mất về phương xa.

Hải Long thở sâu, cỗ thanh lưu trong cơ thể đã hoàn toàn tan biến, sau một giờ ngắn ngủi, pháp lực của hắn đã khôi phục lại, lúc nãy thấy Phiêu Miểu đạo tôn thi triển đạo pháp cường đại kia đã làm rúng động thật sâu trong lòng hắn, đối với vị tổ sư kiều diễm này thì hắn càng thêm tôn kính bội phần.

Bởi vì lúc nãy khi sử dụng Thần Tiêu Thiên Lôi Phiêu Miểu đạo tôn đã tiêu hao không ít pháp lực, lúc này Thanh Lam chi Vân do Chỉ Thủy đạo tôn điều khiển, Phiêu Miểu đạo tôn thấy Hải Long đã tỉnh táo tinh thần lại, mỉm cười nói:

“Hải Long, ngươi làm ta ngạc nhiên ngày càng nhiều nha! Cốt nhiên có thể dựa vào tu vi của mình chống lại sự xâm nhập của vạn tà Thái Âm phiên, định lực của ngươi là rất tốt.”

Hải Long cười khổ nói:

“Chẳng qua âm thanh kia còn chưa đủ làm đệ tử tê liệt toàn thân, nếu thật sự phải đối mặt với công kích tà ác đó, e là đệ tử đã sớm tiêu đời”.

Phiêu Miểu đạo tôn ôn nhu nói:

“Ngươi cũng không nên nổi giận quá mức, dù gì thì ngươi cũng mới tu chân có vỏn vẹn bốn năm mà thôi, rất là bé nhỏ so với tam nhãn yêu ngàn năm đạo hạnh kia. Bằng vào cảnh giới hiện tại của ngươi mà có thể tự bảo vệ mình trước vạn tà Thái Âm phiên, thì cũng nên xem xét lại. Phải biết là vạn tà Thái Âm phiên là một pháp bảo cực kỳ tà ác. Tuy tam nhãn yêu vẫn chưa phát huy hết uy lực nó lên cực hạn, nhưng đã rất cường đại dị thường rồi. Ngươi có biết tà ác pháp khí kia được tu luyện như thế nào không? Sở dĩ xưng là vạn tà là bởi vì muốn luyện thành thì tối thiểu phải hấp thu đủ một vạn linh hồn mới luyện được. Sau khi hấp thu mỗi một linh hồn thì vạn tà Thái Âm phiên này sẽ gia tăng thêm uy lực, nếu cho hắn hấp thu đến nguyên thần của vài người tu chân cường đại, thì nguy hại thật sự không tả nổi, cho nên ta mới hạ sát thủ, dùng Thần Tiêu Thiên Lôi đánh gục, đồng thời làm cho hồn phi phách tán. Thật cũng tội lỗi a! Ta đã chừng ngàn năm nay chưa đại khai sát giới, không thể ngờ bây giờ đã phá giới.”

Chỉ Thủy đạo tôn một bên điều khiển Thanh Lam Vân, một bên quay đầu nói:

“Sư tỷ, tỷ đừng có chuyện bé xé ra to được không. Tam nhãn yêu kia chẳng qua mới có ngàn năm đạo hạnh, tỷ lại dùng đến cả Thần Tiêu Thiên Lôi đánh cho hồn phi phách tán, âu cũng là vinh hạnh của hắn. Thần Tiêu Thiên Lôi dù sao cũng có uy lực sánh ngang với sơ cấp thiên kiếp à!”

Phiêu Miểu đạo tôn khẽ thở dài:

“Vốn ta cũng không nghĩ sẽ sử ra đạo pháp cường đại như thế, nhưng vì vạn tà Thái Âm phiên kia lực công kích rất mạnh, không may mà để cho tam nhãn yêu chạy thoát thì khó mà tìm lại. Chúng ta còn chưa tới Phạm Tâm Tông đã gặp ngay tà vật ngàn năm bậc này, xem ra Thần Châu đại địa đúng là không yên ổn.”

Hải Long hỏi:

“Tổ sư, Thần Tiêu Thiên Lôi mà người sử dụng rốt cuộc là đạo pháp gì? Cần tu luyện tới cảnh giới nào thì mới thi triển được?”

Phiêu Miểu đạo tôn đáp:

“Thần tiêu thiên lôi là đạo pháp tối thượng tại Tu Chân Giới, yêu cầu rất cao đối với người thi triển, ít nhất cần phải đạt tới Đại Đạo cảnh giới thì mới có khả năng phát ra hết uy lực. Ta dựa vào Thần Tiêu kiếm tiếp cận tiên khí mới có thể phát huy ra năm thành uy lực. Thần Tiêu Thiên Lôi còn được gọi là Lôi Đình kiếp, Lôi là dương, Đình là Âm, âm dương hợp thành Lôi Đình. Lôi Đình là cung Thái Dương, mà uy lực là nguyệt phủ Thái Âm, Thần là Bắc Đẩu cửu hoàng, hợp lại mà thành. Khí nằm trong thiên địa, là Lôi Đình. Chính thiên địa cũng là Lôi Đình. Tai ương họa phúc, là Lôi Đình. Thống ngự âm dương, cũng do Lôi Đình. Người dụng Lôi Đình chính là thay trời hành đạo. Trở thành pháp giả, có thể thu lôi dịch điện, hô phong hoán vũ, hàng ma phục yêu, nhương hoàng đãng lịch, siêu độ u hồn, là một trong đạo pháp cường đại đích thực ở Tu Chân Giới. Sau khi tu vi đạt tới Thai Thành cảnh giới, luyện thành Kim Đan, thì có thể bắt đầu tu hành Lôi pháp, cái gọi là chư pháp chi trong, uy lực lớn nhất chính là Lôi pháp. Lôi Đình giả, có chức vụ quan trọng trong thiên địa. Có Lôi Đình thiên chi hiệu lệnh, là người nắm quyền lớn nhất, tam giới cửu địa hết thảy phải nghe theo Lôi giả. Chờ sau này ngươi đạt tới cảnh giới này, thì ta sẽ truyền cho ngươi lôi pháp chi học, chỉ cần có chút thành tựu, cũng có thể làm cho cả Tu Chân Giới nể trọng ngươi. Lúc nãy ta sử dụng Thần Tiêu Thiên Lôi uy lực cực mạnh, nếu là từ tiên nhân sử ra, có thể sẽ có hàng vạn Lôi Đình phát ra khắp trời đất, uy lực của nó quả thật to lớn khó lường. Bất quá, tiên giới có hình dạng ra sao thì ta cũng không biết, chuyện này chỉ là phỏng đoán mà thôi.”

Hải Long chìm đắm tâm trạng vào lời giải thích về lôi pháp của Phiêu Miểu đạo tôn, khẽ hỏi:

“Muốn tu luyện thành cường đại lôi pháp thì thật sự phải đạt tới Thanh Thài cảnh giới hả?”.

Phiêu Miểu đạo tôn gật đầu nói:

“Đúng vậy. Ta không phải đã nói với ngươi, tu luyện đạo pháp cần phải có chất lượng, tuyệt đối không thể vội vàng tiến vào. Tu luyện Lôi pháp đặc biệt chú trọng tới tu luyện nội đan, bất thành Kim Đan Đại Đạo thì căn bản là không thể chân chính mà lĩnh hội Lôi pháp huyền bí được. Tu luyện Lôi pháp là nhu, tức tu thành nội đan cùng với đạo hợp làm căn cơ, khi phát xuất ra ngoài, tất sẽ hình thành đủ loại thần thông biến hóa, pháp kỹ huyền diệu. Nội Đan thành công, tiên thiên khí sung mãn, tiên thiên khí này gọi là tiên thiên tổ khí, hỗn nguyên nhất khí. Theo như lời của Thiên Tâm Quyết nói “Nhất khí hóa tam thanh” thì khí này chính là hỗn nguyên nhất khí. Cái gọi là thiên địa đắc thành nhất khí, thiên biến vạn hóa, bởi vì vạn vật đều có tánh linh, nắm được khí này, có thể đứng đầu thiên địa, sai khiến quỷ thần, hô phong hoán vũ, không gì là không được. Ngươi hiểu chưa?”

Hải Long tuy thông minh tuyệt đỉnh, nhưng chợt nghe đến đạo pháp cao thâm như thế cũng vô phương lĩnh hội, bất đắc dĩ lắc đầu, nói:

“Những điều tổ sư nói đệ tử đều nhớ kỹ, về sau sẽ từ từ mà tìm hiểu. Đợi sau khi tu vi kết thành Kim Đan thành công, nhất định sẽ đi lãnh giáo lôi pháp chi học này của người.”

Chỉ Thủy đạo tôn mỉm cười nói:

“Vậy ngươi tìm đúng người rồi đó. Tam sư tỷ chúng ta đây là một trong chín vị Nhị đại đệ tử am hiểu Lôi pháp nhất. Thần Tiêu Thiên Lôi của nàng mà thi triển đến cực hạn, thì cho dù là tông chủ sư huynh cũng không dám xem nhẹ. Có điều, Lôi pháp uy lực tuy mạnh, nhưng cũng có chút nhược điểm. Bởi vì phải lấy kim đan hỗn nguyên khí của mình làm đường dẫn, cho nên hao tỗn pháp lực cực lớn. Nghĩ tới chuyện muốn phát huy hết uy lực chân chính của Lôi pháp, thì không phải chỉ cần đến Thai Thành cảnh giới thôi đâu. Khi nào ngươi có thể làm Đan khí được tràn đầy, chỉ cần nhất khí vừa động, thì không chỉ khiển được phong lôi vân vũ, mà ngay cả sinh tồn của cầm thú sơn mộc đều nắm trong tay. Đó mới gọi là chính thức tiến nhập đại môn Lôi pháp.”

Phiêu Miểu đạo tôn gật gật đầu, nói:

“Sư muội nói rất đúng, tu hành Lôi pháp này cực kỳ gian nan, cho dù là ta, hiện tại cũng chỉ có thể tiến vào Nhân Đan cảnh giới mà thôi.”

Hải Long kinh ngạc hỏi:

“Tổ sư, cái gì mà Nhân Đan cảnh giới?”. Phiêu Miểu đạo tôn đáp:

“Kim Đan hình thành chia làm năm cảnh giới. Nếu muốn tăng thêm một cảnh giới thật sự là quá khó. Hiện tu vi của ngươi đã đột phá Thoát Thai chi hậu cảnh giới, sẽ tiến vào Linh Đan chi cảnh. Chờ sau khi đạt tới Vô Ngã luân hồi, nếu vượt qua được ngũ hành nguyên thọ. Đạt đến cảnh giới này cũng có thể xem như bán tiên thể. Ta tu chân tới nay, nghe nói qua có một người đã đột phá Nhân Đan cảnh giới đạt đến Địa Đan tu vi, đó chính là Liên Vân Tông Liên Vân tổ sư của chúng ta. Ngươi biết Địa Đan chi cảnh đại biểu cho cái gì không? Đó là mọc cánh đăng tiên.”

Hải Long hít một hơi dài, nói:

“Chỉ mới là đệ tam Kim Đan cảnh giới cũng đã thành tiên, vậy hai cái cảnh giới sau là gì? Sẽ có bao nhiêu tu vi.”

Phiêu Miểu đạo tôn thở dài, nói:

“Hai cảnh giới sau đều là truyền thuyết. Điển tích đạo gia từng kể rằng, từ Địa Đan thăng nhập Thiên Đan chi cảnh, sẽ hóa thành thần tiên. Tiếp theo Thiên Đan sẽ là Thần Đan, trở thành Đại La chân tiên. Về phần Đại La chân tiên này có dạng tu vi gì, thì không phải người tu chân bọn ta có thể hiểu được. Thôi!, hôm nay chúng ta kể ngươi nghe đủ nhiều rồi. Chỉ bấy nhiêu thôi cũng làm cho ngươi phải thể ngộ một thời gian rất dài. Nghỉ ngơi chốc lát đã, chúng ta hẳn là còn cách Phạm Tâm Tông không xa.”

Hải Long gật gật đầu, tư tưởng thủy chung bị xoay trong Lôi pháp và Kim Đan cảnh giới. Tuy hắn mới chỉ có tu vi Phục Hổ. Nhưng đối với đạo pháp cao thâm thì trong lòng vô cùng hướng tới.

Thanh lam chi vân cấp tốc phi hành , Phiêu Miễu đạo tôn chậm rãi khép hai mắt lại, dựa vào tu vi của nàng, ngoại ma căn bản không thể quấy nhiễu, trong khoảnh khắc đã tiến vào trạng thái nhập định. Hải Long ngồi yên ở bên cạnh Phiêu Miễu đạo tôn, không ngừng suy tư về lời nói của hai vị đạo tôn nãy giờ. Trong thời gian ngắn ngủi, đối với Tu Chân Giới hắn đã tăng thêm hiểu biết, rất nhiều đến nỗi ngay cả các vị sư phó của hắn cũng chưa từng nghe thấy.

Thời gian trôi qua từng phút từng giây, dưới sự điều khiển của Chỉ Thủy đạo tôn, Thần Châu đại địa giống như hư ảnh không ngừng bay vút qua dưới chân bọn họ. Bảy giờ sau, chỉ thủy đạo tôn trong mắt sáng ngời, nói:

"Trí nhớ của ta cũng không tệ lắm, rốt cục đã đến phạm tâm tông. Sư tỷ, tỉnh lại thôi."

Phiêu Miễu đạo tôn con ngươi chậm rãi mở ra, mỉm cười nói:

"Sư muội, tu vi của ngươi tựa hồ lại tiến bộ, thời gian ngắn ngủi như vậy đã đi ra khỏi cấm địa."

Hải Long kinh ngạc nhìn Phiêu Miễu đạo tôn, nghĩ thầm,rằng, vì cái gì mà nàng nhập định lại không sợ bị quấy nhiễu? Lục sư phó không phải đã nói nhập định một khi bị ngoại giới quấy nhiễu, sẽ dễ dàng tẩu hỏa nhập ma sao?

Phiêu Miễu đạo tôn nhìn thấu nghi hoặc trong lòng Hải Long, mỉm cười nói:

"Qua Vô Ngã cảnh giới, chúng ta cơ hồ không thể tẩu hỏa nhập ma, cho dù là ngồi ở tử quan, linh giác cũng vô cùng minh mẫn ."

Hải Long gãi gãi đầu, thấp giọng nói:

" Cảnh giới của đệ tử so với hai vị tổ sư thật sự kém quá xa, có rất nhiều việc rất khó hiểu được."

Phiêu Miễu đạo tôn nhìn Hải Long mất đi tính khí nghịch ngợm, trong lòng cảm giác được hơi có chút mất mác, vỗ vỗ bờ vai của hắn, nói:

"Không nên gấp gáp, về sau ngươi tu hành tiến bộ sẽ rõ."

Chỉ thủy đạo tôn liếc Hải Long liếc mắt một cái, nói:

"Sư tỷ, pháp lực của tỷ đã khôi phục hoàn toàn sao?"

Phiêu Miễu đạo tôn gật gật đầu, nói:

"Dù sao ta chỉ dùng Thiên Lôi công kích hai lần, pháp lực sớm đã khôi phục. Chúng ta chuẩn bị một chút, sẵn sàng đi xuống thôi."

Chỉ thủy đạo tôn đáp ứng một tiếng, quay đầu hướng Hải Long nói:

"Cứ thế này mà theo chúng ta cùng đi xuống, ngàn vạn lần không cần làm lộ tu vi của chúng ta ra, càng không thể nhắc tới việc sư tỷ từng dùng qua Thần Tiêu thiên lôi. Bất luận tông phái đệ tử khác khinh thường người như thế nào, ngươi đều phải nhẫn nại, đã minh bạch chưa? Dù sao Liên Vân Tông chúng ta còn không nghĩ là muốn đến tham dự hành động của Trung Nguyên lục tông, lần này đến chính là nể mặt Ngộ Vân tông chủ mà thôi."

Hải Long nhìn mặt hai vị đạo tôn, cúi đầu nói: "Đệ tử hiểu rồi. Lời tổ sư nói đệ tử nhất định sẽ tận tâm ghi nhớ ."

Chỉ thủy đạo tôn vừa lòng gật đầu nói:

"Ngươi thực thông minh, thôi, sư tỷ, chúng ta bắt đầu đi."

Hải Long kinh ngạc chăm chú nhìn xuống, chỉ thủy đạo tôn cùng với Phiêu Miễu đạo tôn đồng thời kháp động pháp quyết, lưỡng đạo thanh quang sáng lên, Hải Long cảm giác mình bị một cỗ lực mạnh mẽ dâng lên, Thanh Lam chi Vân nhanh chóng thu nạp, trong khoảnh khắc đã biến mất trên không trung. Hai đạo thanh quang kia nhìn qua cũng không khác biệt gì so với phi kiếm của bọn Linh Thông Tử, có điều vừa lúc nâng thân thể của Phiêu Miễu đạo tôn cùng với Chỉ Thủy đạo tôn lên, thì chính mình như là đang lơ lửng giữa không trung. Hai vị đạo tôn trở nên giống như thường nhân , đừng nói hai thanh lam quang sau lưng lúc đầu nhìn thấy, mà ngay cả nhiễu thể hào quang nhàn nhạt kia cũng đã tiêu thất.

Phiêu Miễu đạo tôn mỉm cười nói:

"Hiện tại chúng ta tựa như người tu chân bình thường nhất. Sư muội, Hải Long, chúng ta đi xuống."

Chợt không trung truyền đến cảm giác làm cho Hải Long có chút không thích ứng, cảnh vật bay trước mắt trôi qua nhanh chóng, thế nhưng trong nháy mắt, hắn cảm giác dưới chân thật cứng rắn, đã hạ xuống mặt đất từ lúc nào. Hào quang của Phi kiếm thu lại, đeo ở sau lưng Phiêu Miễu, Chỉ Thủy hai vị đạo tôn không biết khi nào đã được bọc trong vỏ kiếm. Tâm niệm Hải Long thay đổi thật nhanh, lập tức hiểu được hai vị đạo tôn muốn dựa vào vẻ bề ngoài để che dấu thực lực của chính mình. Phiêu Miễu đạo tôn nói:

"Hải Long, chúng ta hiện tại sử dụng chính là ẩn tích thuật, đạo pháp này tuy rằng cũng không cao thâm nhưng vô cùng hữu dụng, nhưng cần phải lấy cảnh giới Hà Cử làm cơ sở. Hiện tại, cho dù dùng thuật truy tung cũng vô pháp cảm nhận được tu vi chân chính của chúng ta. Ngươi xem, đây là địa bàn của Phạm Tâm Tông ."

Hải Long lại nhìn chăm chú về phía trước, chỉ thấy một ngọn núi lớn nguy nga vắt ngang trước mặt, tuy rằng so với Liên Vân Sơn mạch cũng không khôi vĩ bằng, nhưng khí thế vô cùng, các loại thảm thực vật màu xanh biếc chiếm diện tích cực kì lớn bao trùm thành núi, sừng sững tựa như một pho tượng phật thật lớn, tràn ngập chính khí, khiến người ta vừa nhìn liền sinh ra tâm trạng sùng kính. Đỉnh ngọn núi hoàn toàn bị mây mù bao phủ, nên người thường không thể nhìn thấy hình dáng.

Chỉ thủy đạo tôn nói:

"Nơi này chính là một trong hai đại thánh địa của phật môn Phạm Tâm thánh cảnh, bởi vì Phạm Tâm Tông tu phật giả hàng năm ở trong này tụng kinh tu hành, cho nên khắp tòa núi lớn đều tràn ngập phật khí, chúng ta còn chưa có tiến vào trong núi, đã có thể cảm giác rõ ràng được tâm tình đã bình thản đi rất nhiều. Đỉnh núi này độ cao chỉ có hơn ba nghìn thước, nhìn từ xa thì không thể so sánh với Tiếp Thiên Phong của chúng ta, nhưng chiếm diện tích rộng, lại là Thần Châu có một không hai. Ngàn năm không thấy, không biết bọn họ nơi này có thay đổi gì hay không. Đi, chúng ta lên núi."

Hải Long nói:

"Tổ sư, sao chúng ta không trực tiếp bay lên ? Độ cao ba nghìn thưóc này, e là không phải chỉ đi trong chốc lát."

Phiêu Miễu đạo tôn mỉm cười, nói:

"Sở dĩ lựa chọn trèo lên theo chân núi, từ Phạm Tâm Tông cửa chính mà vào, nguyên nhân chính là xuất phát từ sự tôn kính với bọn họ. Lễ nghĩa bậc này là thập phần trọng yếu . Thêm vào đó, Phạm Tâm Tông thánh địa ngoại trừ con đường chính có vẻ bình

thản ra, những tòa núi lớn đều cùng Liên Vân Sơn mạch chúng ta giống nhau có cấm chế

rất lợi hại, tuyệt không thể coi nhẹ mà xông vào."

Vừa nói, ba người đã bước lên lên con đường chính, thềm đá rộng chừng mấy chục thước được sửa chữa cực kỳ chỉnh tề, trên bè mặt ngay cả một tia bụi đất cũng không thấy, làm cho người ta có cảm giác. Thánh khiết.

Chỉ thủy đạo tôn mỉm cười nói:

"Xem ra quy củ của Phạm Tâm Tông không có sửa đổi gì a! Hải Long, ngươi phải cảm thấy mình may mắn a, nếu lúc trước ngươi đầu nhập vào chính là Phạm Tâm Tông, yêu cầu nhập môn thứ nhất, chính là phải quét thềm đá. Thềm đá có tổng cộng một

vạn năm nghìn ba trăm cấp cần phải tốn một phen công phu . Sau khi nhập môn Phạn tâm tông , ít nhất phải quét mười năm thềm đá, mới có thể xem như chính thức nhập môn. Bọn họ làm như vậy, chủ yếu là để môn nhân bình thường tâm linh tu dưỡng đạt tới cảnh giới trầm tĩnh tương đương, đối với tu phật giả mà nói, tu tâm là trọng yếu nhất ."

"Đạo hữu nói rất đúng. , nếu như luận về tu tâm thì tu chân tông phái chúng ta quả thật so ra kém hơn Phạm Tâm Tông ."

Một âm thanh trong trẻo ngân vang, thân ảnh chợt lóe lên, Hải Long ba người quay lại thấy được một gã trung niên nhân. Người này mặc trường bào màu trắng, đầu vai lộ ra chuôi kiếm bạch ngọc, nhìn qua đã hơn bốn mươi tuổi, tướng mạo thoát tục, tràn ngập dương khí. Trung niên nhân xuất hiện cũng không làm cho chỉ thủy cùng với Phiêu Miễu hai vị đạo tôn kinh ngạc, hiển nhiên các nàng sớm đã phát hiện ra đối phương. Phiêu Miễu đạo tôn hơi hơi hành lễ nói:

"Cung thỉnh đạo huynh ."

Trung niên nhân vội vàng hoàn lễ, nói:

"Tại hạ Bạch Nham của Thiên Huệ Cốc hữu lễ . Xin hỏi ba vị đạo hữu thuộc tông phái nào?"

Phiêu Miễu đạo tôn nói:

"Tại hạ chính là Liên Vân Tông Phiêu Miễu, vị này chính là ta sư muội Chỉ Thủy, đây là tiểu đồ Hải Long."

Bạch nham cả kinh, nói: "

Liên Vân Tông? Nguyên lai ba vị là Liên vân tông đạo hữu, thật sự là hiếm thấy a! Không nghĩ tới lần này Ngộ Vân Tông chủ triệu tập tụ thế, quý tông cũng góp mặt."

Tuy rằng Phiêu Miễu đạo tôn cùng với chỉ thủy đạo tôn tu vi cao thâm, nhưng bởi vì rất ít rời núi, nên Trung Nguyên lục tông tiên ko biết đạo hiệu các nàng. Hải Long cau mày nói:

"Tiền bối, vì cái gì chính phái quy tụ lại không có Liên Vân Tông chúng ta ?"

Bạch Nham ánh mắt đảo qua đảo lại trên người Hải Long, mỉm cười nói:

"Đạo hữu không cần xưng với ta là tiền bối, cái gọi là sở học vô chi cảnh, đạt giả vi tôn. Tại hạ cũng không có ý khinh thường Liên Vân Tông . Chính là Liên Vân Tông có chỗ xa lạ, lại còn từ trước đến nay không có tham gia lục tông khởi xướng tụ hội, cho nên mới có điều kinh ngạc mà thôi. thỉnh xin đạo hữu đừng hiểu lầm."

Nhìn đối phương khách khí như thế, hảo cảm trong lòng Hải Long nhất thời gia tăng, có chút khẩn trương nhìn thoáng qua bên cạnh Chỉ Thủy đạo tôn, cúi đầu nói:

"Tại hạ lỡ lời , mong tiền bối tha thứ."

Chỉ thủy đạo tôn nói:

"Đạo hữu tới đây là đại biểu cho Thiên Huệ Cốc sao?"

Bạch Nham lắc lắc đầu, nói:

"Ta chỉ là một gã đệ tử bình thường của Thiên Huệ Cốc, làm sao có thể đại biểu

cho cả sư môn được? Lần này tới đây là hai vị sư thúc của ta, Đồng Hạc chân nhân và Tử

Hạc chân nhân. Mấy ngày hôm trước ta nhận được linh trát của sư thúc, dặn bảo ta đi đến tạ lễ, cho nên liền chạy đến. Ba vị đạo hữu, chúng ta vừa đi vừa nói chuyện a."

Nói xong, hướng về phía ba người làm thủ thế mời. bên tai Hải Long vang lên thanh âm nhẹ nhàng của Phiêu Miễu đạo tôn,

"Đừng để lộ thanh sắc, ta dùng phương pháp truyền âm nói chuyện cùng với ngươi.

Ngàn vạn lần không dc xem thường Bạch Nham chân nhân. Nếu ta nhìn không sai, hắn ít nhất đã đạt tới Đạo Long cảnh giới .Sau khi Lên núi, ngươi tận lực bớt nói chuyện, nghe nhìn nhiều để nâng cao hiểu biết với lịch duyệt. Còn nữa, từ giờ trở đi, ngươi phải xưng hô gọi ta là sư phụ, gọi Chỉ Thủy là sư thúc."

Hải Long trong lòng thầm than, Tu Chân Giới này tùy tiện đưa tới một người người tu vi đều cao hơn so với chính mình, xem ra, chờ về sau trở về, bản thân phải thật sự hảo hảo tu luyện mới được. Bốn người đều đang đi lên , bọn họ đều không có sử dụng pháp lực của chính mình, chỉ chậm rãi đi bộ . Vừa đi, bạch nham vừa mỉm cười nói:

"Ta trước kia từng nghe Đồng Hạc, Tử Hạc hai vị sư thúc nói đến việc của quý tông. Lúc ấy, bọn họ từng cùng với nhất đại tiền bối quý tông luận bàn, kết quả lấy pháp lực hai người liên thủ vẫn bị vị tiền bối của quý tông đả bại, nên hai vị sư thúc của ta rất là kính phục, không biết vị tiền bối của quý tông kia hiện tại vẫn mạnh khỏe chứ? Có cơ hội, ta thật muốn được lĩnh giáo vị tiền bối kia."

Chỉ Thủy đạo tôn trong lòng vừa động, thầm nghĩ, nguyên lai lần này đại biểu cho Thiên Huệ cốc mà đến chính là hai người kia, xem ra chính mình nghĩ muốn giữ bí mật tu vi, chỉ sợ thật không dễ dàng a! Bất động thanh sắc nói:

"Như đạo hữu nói thì đó là sư phụ của chúng ta, lão nhân gia nàng vẫn hoàn hảo, đa tạ đạo hữu đã nhớ đến, nếu như đạo hữu có ý, về sau có thể ghé qua Liên Vân Tông chúng tôi du ngoạn. Tệ tông nhất định sẽ thành tâm hoan nghênh."

Bạch Nham ha ha cười, nói:

"Tốt! Dù sao ta cũng có nhu cầu xuống núi du lịch nhiều năm, chờ khi rảnh rỗi nhất định lên bái kiến. Trong Liên Vân Sơn mạch có Tiếp Thiên Phong tiếp cận tiên giới Tiếp Thiên thánh cảnh nghe danh đã lâu, lần này rốt cục có thể vào được kỳ môn rồi."

Hải Long nói:

" Thiên Huệ Cốc các người không phải cũng rất thần bí sao? Đạo hữu về sau cũng nên dẫn chúng ta đi thăm ."

Bạch nham sắc mặt hơi đổi, khẽ thở dài:

" Chỉ sợ là không được. Chủ yếu là sư môn nhiều quy củ lắm, ta cũng không có biện pháp. Sau này nếu có cơ hội, ta nhất định sẽ dẫn đạo hữu đi liền."

Chỉ thủy đạo tôn trừng mắt nhìn Hải Long một cái, nói:

"Đạo hữu không nên nghe hắn nói lung tung. Chúng ta cũng không có ý điều tra bí mật quý tông."

Thanh âm của Phiêu Miễu đạo tôn lại vang lên ở trong tai Hải Long,

"Không phải nói cho ngươi biết là không nên nói lung tung sao? Tùy tiện hỏi thăm bí mật

tông phái nhà người ta là phạm huý ."

Bạch nham trong mắt toát ra một tia cô đơn, lắc đầu nói:

"Ta không trách đạo hữu, Thiên Huệ Cốc bọn ta trong mắt tông phái khác quả thật rất thần bí . Vị đạo hữu này tựa hồ mới vừa gia nhập Tu Chân Giới không lâu a?"

Hải Long ngẩn người, gật gật đầu, nói:

"Đúng vậy, ta hiện tại vừa mới đạt tới cảnh giới Phục Hổ không lâu, làm cho ngài chê cười."

Bạch nham mỉm cười nói:

"Tiểu huynh đệ không cần khiêm tốn, ngươi là người có căn cơ tốt nhất mà ta đã chứng

kiến. Thành tựu tương lai nhất định không hạn lượng."

Hải Long cười khổ nói:

"Căn cơ gì chứ? Sư phó của ta nói cốt cách của ta thực kém a!"

Nói xong câu đó hắn mới nhớ tới, sư phó hiện tại của chính mình là bên cạnh Phiêu Miễu đạo tôn. Bạch nham nhìn Phiêu Miễu đạo tôn liếc mắt một cái, nói:

"Đạo hữu, đồ đệ này của ngài căn cốt phi thường tốt không sai, theo làn da oánh nhuận đến xem trình độ, tựa hồ theo như lời đạo gia chúng ta nói thì đạo hợp oánh cơ chi thể a!"

Hải Long nhíu mày thầm nghĩ trong lòng: ‘Đúng là mặt dày, mới vừa gặp liền

nhìn chằm chằm làn da ta, nhất định không phải là thứ gì tốt, hay là về sau cách hắn xa

một chút’.

Không biết vì cái gì, hắn đối với đệ tử Thiên Huệ Cốc tục tằng này một chút hảo cảm đều không có.

Phiêu Miễu đạo tôn mỉm cười nói:

"Có lẽ là mắt ta vụng về a. Bất quá tiểu đồ này của ta tu luyện tới đây cũng khắc khổ, lần này dẫn hắn đi, chủ yếu là vì cấp cho hắn sự nếm trải ở đời. Làm đạo huynh chê cười."

Bạch Nham nói:

"Khó được đạo hữu có thể chiếu cố đệ tử như thế, năm đó khi ta ở thời điểm Phục Hổ cảnh giới, ngay cả bước ra cửa sư phụ cũng không cho ta ra. So sánh cùng với ta, vị tiểu hữu này phải may mắn hơn ."

Bốn người một bên trò chuyện, một bên chậm rãi mà đi, cho dù là tu vi Hải Long, leo núi cũng không việc gì mệt, hơn một giờ công phu, bọn họ đã đi tới chỗ giữa của sườn núi. Hải Long chứng kiến phía trước trên sơn đạo rộng lớn có một cổng cầu vòm, mặt trên viết bốn chữ to “Phật Hải Vô Nhai”. Ở cổng vòm phía dưới hơn mười tiểu sa di đứng điểm danh nhìn qua tuổi không lớn lắm, bọn họ ước chừng hai mươi tuổi tả hữu niên kỉ, một đám đứng thẳng tắp, tựa như điêu khắc . Bạch nham mỉm cười nói:

"Chúng ta đã đi đến một nửa đường, nơi này chính là Phạm Tâm Tông sơn môn ."

Không đợi bọn bốn người tiến lên, hai gã tiểu sa di liền ra đón chào, bọn họ tạo thành chữ thập thi lễ:

"Các vị tiền bối phiền đưa ra linh trát mời của tệ tông một chút."

Phiêu Miễu đạo tôn lấy ra linh trác do Tiếp Thiên đạo tôn giao đưa tới cho hắn, nói:

"Tại hạ đệ tử Liên Vân Tông Phiêu Miễu, sư muội Chỉ Thủy, tiểu đồ Hải Long hân hạnh được đến đây."

Bạn đang đọc Duy Ngã Độc Tiên của Đường Gia Tam Thiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi minhmap1088
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 162

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.