Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngày Thứ Hai

Phiên bản Dịch · 1756 chữ

Đợi hai người cơm nước xong xuôi, thu dọn xong, hộ thuê nhà trên lầu đã trở về.

Đó là một đôi tình nhân trẻ, hai người đều công tác tại thành phố Thuận Thiên, sau khi tan làm thì quay về phòng trọ ở khu ngoại ô.

Trông hai người có vẻ rất tiết kiệm, quần áo đơn giản, cách ăn mặc bình thường, nhìn vẻ mặt mệt mỏi cùng cứng nhắc, hẳn là người trẻ vừa tốt nghiệp đại học ra xã hội liều mạng dốc sức.

Gặp hàng xóm mới dọn đến ở lầu dưới, hai người đều mỉm cười chào Nhan Tuấn Trạch cùng Trương Tiểu Mạt đang ngồi ở gian ngoài, đôi bên đều không nói chuyện.

Trời tối, Trương Tiểu Mạt liền đóng cửa lại.

Tuy không khí ở vùng ngoại thành vô cùng tốt, nhưng mấy chuyện như ăn tối xong tản bộ, trước mắt dứt khoát… cấm tiệt.

Ngồi trong phòng ngủ, Nhan Tuấn Trạch giả vờ ôn bài, nhưng thật ra hắn không cách nào bình tĩnh nổi.

Còn Trương Tiểu Mạt thì đang trải ga giường, thay hai cái chăn mới.

Tháo ga giường cũ đi, thay một bộ mới, sau đó đặt bộ ga cũ ở giữa giường, chất thành đống, xem như đường phân cách giữa hai người.

Nhan Tuấn Trạch biết, đêm qua Trương Tiểu Mạt đã nói, bắt đầu từ tối hôm nay, hai người bọn họ sẽ phải ngủ cùng nhau.

Cô cần tận dụng hết thảy khả năng bảo hộ Nhan Tuấn Trạch.

Thật ra, Nhan Tuấn Trạch có thể ngả ra đất ngủ cũng được, nhưng sàn nhà ở tầng này vô cùng ẩm ướt, không cách nào trải đệm được.

Cho nên hai người đạt thành nhận thức chung, không ai nói gì.

Trương Tiểu Mạt đúng là một người khiết phích, cô phun một ít nước hoa lên chăn đệm và nhiều góc trong phòng, khiến Nhan Tuấn Trạch hắt xì mấy cái.

Bởi vì đêm qua ngủ muộn, cho nên hôm nay Nhan Tuấn Trạch sớm lên giường.

Hắn ngủ phía bên phải, còn Trương Tiểu Mạt thì ngồi ở phía bên trái, đang dựa vào đầu giường xem điện thoại.

Nếu là lúc khác, Nhan Tuấn Trạch rất có thể sẽ bị bầu không khí tràn đầy mờ ám này ảnh hưởng, cùng với một chị gái xinh đẹp mới quen ngủ chung một giường, đổi lại là bất kỳ thanh niên nào trong thời kỳ trường thành, dư thừa hormone đều cảm thấy hưng phấn không ngủ nổi.

Nhưng hắn lại không có tâm tư nghĩ đến mấy chuyện này.

Trong lòng cảm thấy rất bất an, hai người đều không nói chuyện, bảo trì ăn ý.

Trong lúc đó, có thể nghe thấy tiếng bước chân bận rộn của đôi tình nhân trẻ trên lầu. Bất tri bất giác, Nhan Tuấn Trạch thiếp đi.

Tỉnh lại đã là hừng đông.

Ngày đầu tiên không có chuyện gì phát sinh.

Đôi tình nhân trên lầu đã sớm đi vào thành phố làm việc.

Trương Tiểu Mạt đang ở gian ngoài nấu mì, mùi mì thơm nức mũi bay vào quấy nhiễu Nhan Tuấn Trạch. Hắn ngồi dậy, điều chỉnh tâm trạng, cố xua đi những bất an, thấp thỏm trong lòng, suy nghĩ tích cực hơn, chuẩn bị thật tốt để đối mặt với những ngày kế tiếp.

Bất quá, hôm nay vẫn như hôm qua, không có gì bất thường.

Trong phòng trọ rất yên tĩnh.

Nhiệm vụ chủ yếu của Nhan Tuấn Trạch là ôn tập và xem bài giảng video mà Chu Đại Lực gửi đến, Trương Tiểu Mạt có việc của cô, rất ít khi quấy rầy hắn.

Nhan Tuấn Trạch cảm thấy rất khó tin, tuổi Trương Tiểu Mạt không lớn, nhưng cô làm việc nhà rất thành thạo, không có chút nào qua loa.

Theo như mấy gã mắc bệnh ung thư trực nam (1) mà nói, đó chính là xào đồ ăn đều nghe ra hương vị của mẹ.

(1) Trực nam nham hoạn giả (Bệnh ung thư nam thẳng): là một cụm từ xuất hiện trên weibo vào khoảng cuối tháng 6/2014. Dùng để chỉ những người đàn ông sống trong quan điểm thẩm mỹ và thế giới quan của riêng họ, những người này thường rất tự đại, thờ ơ trước các giá trị của phụ nữ, họ luôn có một hình mẫu phụ nữ hoàn hảo cho mình, và luôn yêu cầu phụ nữ phải như vậy. Nói ở Việt Nam thì có thể dùng cụm “gia trưởng nặng nề” để hình dung.

Đương nhiên, nếu như Trương Tiểu Mạt biết rõ Nhan Tuấn Trạch nghĩ về mình như vậy, đảm bảo cô sẽ xinh đẹp trở tay một đao đánh chết hắn.

Buổi trưa, chủ thuê nhà Lâm Đông đến một chuyến, chủ yếu là xem hai người vừa đến có khó khăn gì cần giúp đỡ không, mục đích là để thể hiện sự nhiệt tình của dân bản xứ đối với khách phương xa.

Qua loa hỏi vài câu, sau đó ông liền chạy đến đầu đường tìm lão Lý đánh cờ.

Giống với ngày hôm qua, dùng bữa tối xong xuôi, không bao lâu sau, đôi tình nhân trẻ kia trở về.

Lúc này đây, bọn họ dường như thân quen hơn với hai người Nhan Tuấn Trạch một chút. Chàng trai có khuôn mặt chữ quốc kia mở miệng chào hỏi:

- Ăn cơm sớm vậy? Chúng tôi vừa mới về!

Trương Tiểu Mạt không đáp.

Nhan Tuấn Trạch nói:

- Hai người thật vất vả, mỗi ngày chạy tới chạy lui bôn ba.

- Không có biện pháp. – Chàng trai kia cười nói. – Vì muốn tiết kiệm tiền.

Cô bạn gái có dáng người nhỏ nhắn, xinh xắn bên cạnh cũng cười tủm tỉm, nói:

- Chúng tôi lên trước nấu cơm.

Tiếng bước chân đi lên lầu, cửa mở, đóng cửa, sau đó là tiếng đổi giày. Hiệu quả cách âm ở chỗ này thật tệ.

Nhan Tuấn Trạch hoài nghi nếu hai người này làm chút chuyện gì không thể cho trẻ nhỏ biết, chỉ sợ động một tí, dưới này sẽ nghe được rõ mồn một.

Nghĩ thôi cũng đã thấy xấu hổ rồi.

Không biết tối hôm qua có làm không, may mà hắn ngủ từ sớm, nên không nghe thấy gì hết.

Nhìn Trương Tiểu Mạt, cô gái này cứ rãnh tay là lại cầm điện thoại lướt không ngừng, đúng là điển hình của điện thoại khống mà.

Con gái nhà người ta thì mỗi lúc rãnh rỗi thì yên lặng ngồi lật xem sách đầy tính văn nghệ, nào có ai như cô.

Hiện tại Nhan Tuấn Trạch tự hỏi, có khi nào có tam tinh Trừ Linh nhân ở bên cạnh, nên Tăng Thân Bà bị dọa không dám xuất hiện?

Nhưng nếu như vậy thì cũng không phải là chuyện tốt! Trương Tiểu Mạt đã nói rất rõ, cô chỉ bảo vệ hắn có bảy ngày, nếu như bảy ngày trôi qua, Tăng Thân Bà mới xuất hiện, vậy chẳng phải mục đích của hắn không cách nào thực hiện được rồi sao?

Tốt nhất là trong khoảng thời gian này dựa vào Trương Tiểu Mạt tiêu diệt Tăng Thân Bà, đó mới là kết quả mà Nhan Tuấn Trạch muốn thấy nhất.

Nằm trên giường, bởi vì ở giữa có đệm chăn ngăn cách, cho nên trừ phi Trương Tiểu Mạt ngồi dậy, nếu không, không cách nào Nhan Tuấn Trạch nhìn thấy đối phương.

Đương nhiên, hiện tại hắn thấy, bởi vì cô đang ngồi tựa đầu giường, không ngừng lướt điện thoại.

- Cô giết bao nhiêu ác linh rồi? – Nhan Tuấn Trạch lên tiếng.

Trương Tiểu Mạt đang cúi đầu xem điện thoại, mái tóc ngang vai rũ xuống, che khuất nửa khuôn mặt, để lộ gò má trắng nõn, nhìn từ một bên rất thanh tú.

Cô vẫn nhìn vào điện thoại, trả lời:

- Đại khái mười tám hay mười chín gì đó, không nhớ rõ nữa.

- Có gặp phải nguy hiểm gì hay không? – Nhan Tuấn Trạch lại hỏi.

Trương Tiểu Mạt chợt tắt điện thoại, quay mặt sang, nhìn thẳng vào Nhan Tuấn Trạch, nghiêm túc nói:

- Thật ra… Tôi căn bản không biết cái gì là an toàn.

- Đã hiểu. – Nhan Tuấn Trạch gật đầu, nhắm mắt lại.

Theo như Hoàng Sâm đã nói, đạo sư của hắn, một nhị tinh Trừ Linh nhân đã chết trong tay Tăng Thân Bà, từ đó có thể thấy nghề Trừ Linh nhân có hệ số nguy hiểm cực cao, gần như lúc nào cũng cận kề cái chết.

Đêm đã khuya.

Lâm Đông từ Lý gia trở về, bước đi trên con đường nhỏ trống trải, miệng ngâm nga một bài hát, bước thấp bước cao, lung la lung lay.

Đánh cờ xong, ông cùng lão Lý dọn chút thức ăn, uống mấy chén, hiện tại rượu vẫn chưa tan, còn đang cao hứng.

Tuy nhiên, đường ở đây, ông có nhắm mắt cũng đi được, dù đầu óc có hơi mơ hồ, nhưng vẫn có thể nhanh chóng đi đến trước cửa nhà mình, lấy ra chìa khóa, mở cửa.

Lần mò tìm đến công tác điện, ấn xuống, phát hiện đèn không sáng.

Lâm Đông chửi ầm lên, lại ấn vài cái, vẫn không có phản ứng.

Vì vậy, ông lấy điện thoại từ trong túi áo ra, loay hoay mãi vẫn không mở được đèn pin, cho nên đành dựa vào ánh sáng màn hình yếu ớt, đi vào nhà.

Cửa phía sau từ từ đóng lại.

Lò dò đi xuyên qua phòng khách, đến trước tủ TV, ông nấc một cái, sau đó ngồi xổm xuống, kéo ngăn kéo ra, tìm nến.

Lâm Đông đã quen rồi, bởi vì Nham Cước (1) thỉnh thoảng sẽ cúp điện, cho nên mỗi nhà đều có sẵn nến để dùng khi cần thiết.

(1) Chỗ này là khu Nham Cước nha mấy bạn, chương trước lộn là Nam Chân, mắt bị bù lệch ăn =)))

Ông tin chắc mình nhớ không sai, nến để trong ngăn kéo, nhưng tìm mãi vẫn không thấy.

Lâm Đông đứng lên, mượn ánh đèn từ màn hình điện thoại, đột nhiên trong thấy một cái bóng màu đen thấp bé đứng trong góc cạnh tủ TV, đưa lưng về phía mình, bả vai khẽ run lên.

Bạn đang đọc Đụng Quỷ Ta Liền Trở Về (Dịch) của Dạ Hành Cẩu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mịii
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 22

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.