Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bà Của Con Không Còn Là Bà Của Con

Phiên bản Dịch · 1610 chữ

Là con gái duy nhất của Nhậm bà bà, từ lúc sinh ra Lữ Dao Dao vẫn luôn được bố mẹ cưng chiều, gần như là muốn gì cho đó.

Bất quá, cưng chiều thái quá lại tạo thành hậu quả, thời điểm hai vợ chồng Nhậm bà bà không còn thỏa mãn được những đòi hỏi quá trớn của cô, Lữ Dao Dao bạo phát.

Người ngoài không cách nào tưởng tượng được, loại cảm giác không thỏa mãn kia lại từ từ tích lũy thành oán hận, Lữ Dao Dao thế mà lại hận thấu xương vợ chồng Nhậm bà bà.

Cứ như không phải thân nhân, mà trời sinh đã là cừu nhân.

Con trai lớn Lữ Cường cùng con thứ Lữ Quân từ trước đến nay vẫn luôn sinh lòng đố kị khi thấy bố mẹ mình cưng chiều Lữ Dao Dao, ngày thường phạm sai, lúc nào hai người bọn họ cũng phải gánh tiếng xấu thay người khác, chịu đòn nhiều hơn.

Trong trí nhớ của Lữ Quân, Lữ Dao Dao chưa từng bị bố mẹ đánh, thậm chí mắng cũng không mắng.

Các người yêu quý con gái như vậy, thì để cô ta đi chăm sóc các người đi, trông nom các người cho đến ngày cuối đời. Sau khi hai anh em thành gia lập thất, cộng thêm một số chuyện nhỏ nhặt phát sinh, gần như là cắt đứt quan hệ với bố mẹ, ngày thường không lui tới.

Đương nhiên, Lữ Dao Dao cũng hận bố mẹ mình.

Đều nói người đáng thương tất có chỗ đáng hận, mất đi thân nhân, cuộc sống bi thảm tuổi xế chiều của Lữ lão cùng Nhậm bà bà cứ vậy trôi qua.

- Bà ấy đã không còn là mẹ cô, cũng không phải là bà ngoại của tiểu Sướng nữa. – Hoàng Sâm thận trọng nói, thậm chí ngữ khí có chút ảm đạm, gằn từng chữ. – Chúng tôi đã xin chỉ thỉ từ tổng bộ, nhanh thôi, tam tinh Trừ Linh nhân, thậm chí tứ tinh Trừ Linh nhân sẽ đến. Hiện tại mọi người cứ ở yên đây, ai cũng không được ra ngoài.

Trong phòng khách nhà Lữ Dao Dao, Hoàng Sâm, Lữ Gia Nghiên, Lữ Dao Dao, chồng cô Vu Đào tựa như chúng tinh phủng nguyệt vây quanh Vu Tiểu Sướng.

Vu Tiểu Sướng có hơi mờ mịt, không biết bắt đầu từ lúc nào, tất cả mọi người, bất kể là làm gì cũng đều muốn ở cạnh nó.

Trong một đêm, nó như biến thành đại minh tinh, không có Vu Tiểu Sướng bên cạnh, mấy người này đi ị cũng không được thoải mái.

Đương nhiên, loại chuyện như đi toilet chỉ cần nó đứng trước cửa là được, như vậy, người bên trong sẽ vô cùng an toàn.

- Xin hỏi bao lâu thì Trừ Linh nhân từ tổng bộ đến? – Vu Đào nhíu chặt mày, không ngừng rít thuốc.

Cái gạt tàn trên bàn đã cắm đầy đầu lọc thuốc, cả căn phòng sương mù lượn lờ, hắn căn bản cũng chẳng có tâm trí đâu để ý đến hai đứa nhỏ.

- Không lâu đâu, toàn Hoa Ứng Đại Đô, số lượng Trừ Linh nhân từ tam tinh trở lên không nhiều lắm, bọn họ sẽ mau chóng đuổi tới. – Hoàng Sâm lau mồ hôi trên trán.

Cho tới bây giờ, hắn chưa từng nghĩ có một ngày, một gã Trừ Linh nhân như mình lại luân lạc tới mức sớm tối nhờ vào một đứa nhỏ người thường bảo hộ.

Hiện tại xem ra, Nhậm bà bà cưng chiều nhất là đứa cháu trai Vu Tiểu Sướng này. Chỉ cần có thằng bé ở đây, có thể đảm bảo được an toàn.

Còn có một vấn đề mà Hoàng Sâm nghĩ mãi không thông, đó chính là vì sao Nhậm bà bà lại diễn hóa nhanh như vậy, mạnh như vậy.

Cấp Tố Linh, đừng nói chế tạo sự kiện linh dị cấp độ D, ngay cả cấp C cũng có thể đấy.

Đương nhiên, trước mắt, linh dị Nhậm bà bà cũng không phải cấp Tố Linh chính thức. Theo như Lam Băng đã hi sinh từng nói, rất có khả năng bà là linh dị thể nửa cấp Tố Linh.

- Hi vọng sớm có hành động! – Lữ Dao Dao chắp tay trước ngực, sau đó ôm chặt Vu Tiểu Sướng. – Tối nay ngủ cùng mẹ với ba trên giường.

Lại quay sang nói với những người khác:

- Các người chịu đựng một chút, ngủ dưới sàn đi.

Hoàng Sâm nhìn Lữ Gia Nghiên.

Lữ Gia Nghiên mặt ủ mày chau, thỉnh thoảng lén lút gạt lệ.

Cô bé khẽ gật đầu, nói:

- Con không sao cả.

Không bao lâu, từ trong phòng vệ sinh có hai người đàn ông đi ra, đều là đồng sự của Hoàng Sâm. Một vị là nhị tinh Trừ Linh nhân, gọi Dương Đức Bồi, vị còn lại gọi là Triệu Soái, giống với Hoàng Sâm, cũng đều là nhất tinh Trừ Linh nhân.

Vốn bọn họ thủ hộ ở chỗ này, nhưng phía gia viên Nhạc Hoa Thiên Địa xảy ra chuyện, cho nên hiện tại tất cả mọi người tụ tập ở đây.

Đi nhà vệ sinh, mấy người Trừ Linh nhân không yêu cầu Vu Tiểu Sướng đi cùng, mà là hai người kết thành một tổ, cùng đi.

Nhưng buổi tối, lúc ngủ thì tất cả cùng chen trong một căn phòng. Cũng may mà phòng ngủ của Lữ Dao Dao khá lớn, ngã ra đất nghỉ cũng tương đối thoải mái.

Hiện tại mối quan hệ song phương bảo hộ và được bảo hộ rất vi diệu, nói tóm lại Trừ Linh nhân bảo hộ một nhà Lữ Dao Dao, nhưng đổi lại, nếu phát sinh dị huống, tất cả đều ỷ lại Vu Tiểu Sướng.

- Đúng rồi, vì sao không thấy Lữ Hâm? – Lúc này, Vu Đào mới sực nhớ ra.

Lời vừa ra khỏi miệng, điện thoại của Lữ Dao Dao đột nhiên vang lên.

Cầm lên xem, cô xoay màn hình về phía Vu Đào, nói:

- Là Lữ Hâm gọi đến.

- Mau tiếp!

Lữ Dao Dao ấn nút nghe, sau đó ấn mở loa.

- Cô! – Giọng Lữ Hâm vang lên, xem ra hắn cũng không có việc gì, ngữ khí rất bình thường.

- Bây giờ con đang ở đâu? Bên ngoài rất nguy hiểm! – Lữ Dao Dao mở miệng.

Tuy nhìn như đang quan tâm hắn, nhưng trên thực tế, cô không hề chủ động gọi Lữ Hâm đến nhà mình.

- Con không sao. – Đầu dây bên kia, dường như Lữ Hâm đang ở một nơi rất yên tĩnh, không hề có một chút âm thanh nào. – Con phát hiện trong phòng của bà có một vài thứ, hẳn là có trợ giúp rất lớn trong chuyện này, tốt nhất là mọi người nên sắp xếp đến đây một chuyến.

- Con nói là… Con hiện tại đang ở Phong Hoa cư xá? – Lữ Dao Dao hỏi.

- Ừm, con vẫn luôn ở nhà bà nội, chỗ này rất an toàn, bà nội căn bản không trở lại. – Lữ Hâm nói. – Hơn nữa, con nghĩ là con đã biết… Bà bị ai hãm hại rồi! Mọi người mau đến đây đi!

Cúp điện thoại, Lữ Dao Dao ngẩng đầu nhìn mọi người.

- Thật… Thật đi qua đó?

- Không được. – Trừ Linh nhân Dương Đức Bồi lắc đầu. – Nếu như đã biết hung thủ là ai… Cứ trực tiếp thông tri cho cảnh sát là được, chúng ta có đi cũng vô dụng.

- Nhưng lỡ như có thể giảm bớt oán niệm của Nhậm bà bà thì sao? – Triệu Soái chợt hỏi. – Tôi vẫn cảm thấy nên đi xem thử, nhưng không phải tất cả cùng đi.

Hoàng Sâm gật đầu:

- Ngày mai tôi sẽ đi, những người khác ở đây chờ tin tức của tôi. Còn nữa, Triệu Soái, cậu cho tôi mấy viên tàng khấu đi, lần trước đã tiêu hao hết rồi.

Dương Đức Bồi lấy ra một viên “Cao Năng Hội Động”, đưa cho Hoàng Sâm, nói:

- Viên này cho cậu, không phải vạn bất đắc dĩ thì đừng dùng. Là một nhất tinh Trừ Linh nhân, sức chống cự của cậu còn yếu, sau khi sử dụng thì cố sức rời khỏi khu vực bao phủ, đừng để bản thân bị lôi vào đó.

Sự thật chứng minh, người của nền tảng “Mở Mắt” có hiệu suất làm việc rất cao.

Sau khi quyết định chấp hành nhiệm vụ “Nhìn mặt cô ta”, Nhan Tuấn Trạch lập tức thông báo cho Đường Chính Nghĩa kế hoạch của mình, không nghĩ là đến ngày thứ ba, nhân viên của nền tảng đã mang theo đủ loại camera đến hiện trường.

Phải biết, tổng bộ của nền tảng không nằm tại Thuận Thiên thị, cũng không ở Thiên Minh khu, mà ở Thiên Nghĩa khu.

Mang thiết bị vượt khu đuổi đến nhanh như vậy, có thể thấy được bọn họ rất coi trọng Nhan Tuấn Trạch, hơn nữa, không biết dùng thủ đoạn gì, phía nền tảng đã sớm bàn bạc xong xuôi với quản lý khu cứ xá, có thể lắp đặt camera trong tòa nhà số 7 và khu vực xung quanh tòa nhà.

Nhưng trong một tuần lễ nhất định phải tháo gỡ.

Đúng vậy, Nhan Tuấn Trạch chuẩn bị hoàn thành nhiệm vụ của bối thân nữ ngay tại Phong Hoa cư xá.

Bạn đang đọc Đụng Quỷ Ta Liền Trở Về (Dịch) của Dạ Hành Cẩu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mịii
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.