Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cá viên tan chảy

Phiên bản Dịch · 2086 chữ

"Sư phụ ta đang nấu món mới, các người không có ngửi được mùi thơm sao?"

Đoạn Giai: "... Trong tiệm vẫn luôn rất thơm a."

Trứng trà vẫn luôn nấu ở phía sân sau, trong bếp thì không ngừng tỏa ra mùi thơm khác nhau, vì vậy khi bước vào quán thực khách sẽ ngửi thấy rất thơm , cũng rất thèm ăn.

Lưu Toàn Phúc: "……"

Lúc này, Trình Nguyên Hoa bưng một cái đĩa nhỏ ra.

Lưu Toàn Phúc nóng lòng vội vàng đứng lên, mấy người Đoạn Giai còn đang mải nhớ thương tới thịt heo xé phay, đầu cá kho tiêu, canh cá, mì trộn tương.

Bọn họ nhìn Lưu Toàn Phúc nghĩ – có cần phải khoa trương vậy không?

Món ăn mới này nhất định là ăn ngon sao?

Hay là Lưu Toàn Phúc đã ăn chán những món ăn trước đây rồi?

Cả ba người Đoạn Giai thực hoang mang.

Dù sao thì họ vẫn còn mong chờ được ăn những món ăn trước đây hơn so với món đồ ăn mới chưa thấy được hình dáng hay mùi vị này.

Gian phát sóng trực tiếp lục tục có người vào xem——

"Sao vậy? Chủ bô sắp bắt đầu ăn à?"

"Tôi hoài nghi mình đang xem một buổi phát sóng ẩm thực a!"

"Có chuyện gì vậy?"

"Phổ cập cho những bác vừa mới vào: chủ bô tới cửa tiệm ăn cơm, vừa đúng lúc chủ tiệm đang làm một món ăn mới."

"Món gì vậy?"

……

“Ta đến, ta đến !!!” Lưu Toàn Phúc nóng lòng đưa tay cầm lấy cái đĩa trên tay Trình Nguyên Hoa, cái đĩa không lớn, là cái mà Trình Nguyên Hoa mới mua ngày hôm qua.

Một chiếc đĩa giống như lá sen, màu xanh ngọc rất độc đáo, giữa đĩa có sáu viên tròn màu trắng như tuyết, hiển nhiên mới vừa được lấy ra khỏi nồi, trên những viên tròn này còn có những bong bóng nhỏ.

Mũi Lưu Toàn Phúc giật giật, hai mắt sáng lên: "Cá viên?"

Trình Nguyên Hoa gật đầu, dẫn đầu gắp một viên lên ăn, theo sau là Lưu Toàn Phúc, sau đó là Dương Lâm cùng Từ Tú Uyển đi đến mỗi người ăn một viên.

Tổng cộng có tám viên, ba người Đoạn Giai vô thức nhìn về phía Trình Nguyên Hoa, nhìn thấy nàng gật đầu, liền mỗi người một viên gắp lên.

Cá viên có hơi trơn nhưng ăn vào lại rất mềm, khi kẹp mạnh đũa sẽ để lại hai vết hơi lõm xuống, có thể kẹp lấy ăn dễ dàng.

Đoạn Giai liếm liếm đầu lưỡi, thổi thổi rồi sau đó bỏ vào miệng.

Trong nháy mắt, vẻ mặt của nàng đột nhiên thay đổi--

nóng hổi!

thơm!

Dù trong miệng rất nóng nhưng lại không dám há miệng vì sợ hương thơm tràn ra ngoài.

Cảm giác sảng khoái cùng kích thích này khiến nàng bật dậy ngay tại chỗ, che miệng hít hà sợ hương thơm của cá viên bay mất.

Trơn, mềm và thơm!

Sự mềm mịn của thịt cá rất rõ ràng, chỉ cần nhai nhẹ, miếng cá mềm như chạy ra khỏi kẽ răng rồi tràn vào đầu lưỡi ngay lập tức, hương thơm đặc biệt của cá thấm đẫm như một bữa tiệc đầy sôi động trong khoang miệng, thịt cá cũng không cần nhai mà nhiều trực tiếp tan ra.

Hương thơm trong miệng rất lâu cũng không tiêu tan.

Sau khi nuốt viên cá, cảm giác nóng hổi đã biến mất, trong miệng chỉ còn lại dư vị thơm phức của cá viên.

Đoạn Giai chép chép miệng, hồi tưởng lại mùi vị vừa rồi.

Thật sự là siêu cấp ngon!

Nhưng giống như Trư Bát Giới ăn quả nhân sâm, giống như là đem thứ mỹ vị này trực tiếp nuốt xuống, không có kịp thưởng thức được mùi vị, vì vậy nàng không thể kiềm chế được muốn ăn tiếp, tinh tế nhấm nháp.

Đoạn Giai cúi đầu, trên đĩa chỉ còn có một viên, tất cả mọi người đều cùng nhìn chằm chằm vào nó.

Ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta.

Trình Nguyên Hoa: "Mọi người ăn đi."

Sau khi nàng nói xong, Đoạn Giai cùng mọi người vô thức duỗi đũa ra, nhưng khi chiếc đũa dừng ở trên đĩa, nàng mới lúng túng cười: "Chủ bô, anh ăn đi..."

Lưu Toàn Phúc hừ lạnh một tiếng, sau đó nuốt nước bọt, cũng không động đậy đũa, ngược lại đẩy đĩa đến trước mặt Dương Lâm và Từ Tú Uyển, trên mặt mang theo ý cười: "Hai người ăn đi."

Dương Lâm không có từ chối, ngược lại đẩy về phía Từ Tú Uyển : "Bà ăn..."

Từ Tú Uyển cũng không từ chối, đưa đũa ra gắp lên miệng ăn trước ánh mắt khát vọng cùng chăm chú của mọi người.

Nhất thời, mọi người đều tỏ ra thất vọng, thu hồi tầm mắt.

Hết rồi, thực sự hết rồi ...

Thực sự muốn liếm đĩa quá ...

Có quá thô lỗ không nhỉ?

Đoạn Giai oán thầm.

Lưu Toàn Phúc bắt đầu đánh giá: "Sư phụ, món cá viên này của ngài, hương vị hoàn toàn khác so với các loại cá viên làm thủ công khác trên thị trường. Cá rất mềm hơn nữa trong viên cá còn có nước dùng nồng đậm. Sau khi cắn miếng cá vào miệng nước dùng liền tan ra từ trong viên cá, tiếp đến là thịt cá tan ra ... Sư phụ, người đã làm như thế nào vậy?! "

Trình Nguyên Hoa mỉm cười cũng không hề giấu giếm bí mật của mình, trên thực tế, chỉ cần không đề cập đến nguyên liệu cùng lượng dùng để ướp, viên cá làm ra có sự khác biệt rất lớn, càng khó có thể làm ra được hương vị của hệ thống.

"Món [Cá viên tan chảy] này được làm từ thịt cá nguyên chất. Làm sạch cá sau đó đem đi ướp, tiếp đến lấy phần thịt cá phía sau đầu khoảng 2 inch rồi đem băm nhỏ, ướp gia vị. Sau khi ướp thì viên thành hình tròn, ngâm trong nước dùng đặc đã chuẩn bị sẵn, không được ngâm lâu nếu không thì thịt cá sẽ bị chảy ra mất. Tiếp đến bỏ vào trong chảo dầu, khi đã đạt tới hình dạng yêu cầu thì ngay lập tức vớt ra, từ “tan chảy” có nghĩa là thịt cá tan chảy cùng với nước dùng đậm đặc ”.

Nghe nàng nói xong, vài âm thanh nuốt nước bọt càng trở nên rõ ràng hơn.

Không ai để ý tới, bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp liên tục nhảy lên——

"Chết tiệt! Tôi cũng muốn ăn a !!"

"Ahhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhahhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhahhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhahhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh ta cũng mất hết hình tượng chảy cả nước miếng rồi!

"Tuyệt vời, tôi đã mua vé rồi."

"Lầu trên thật là bá đạo, quả thật muốn mạng mà, nghe cũng thấy được ăn rất ngon!"

"Nước miếng của ta đang bay ~"

"Ah, cá viên tan chảy, nghe có vẻ thật tươi ngon!"

……

Thanh âm nuốt nước miếng của Lưu Toàn Phúc là rõ ràng nhất, không khỏi cầu xin: "Sư phụ, người làm thêm nữa đi! Ta còn muốn ăn!"

Đối với "người đồ đệ" – đã giúp đỡ rất nhiều này, Trình Nguyên Hoa luôn rất rộng lượng, nàng gật đầu: "Chuẩn bị bữa trưa trước, đợi ăn trưa xong, ta sẽ làm cho ngươi."

Lưu Toàn Phúc nhảy dựng lên, vẻ mặt hưng phấn: "Sư phụ! Người thật tốt!"

Trình Nguyên Hoa nhìn mà bất lực.

Lưu Toàn Phúc thực sự đã giúp đỡ rất nhiều. Một số nguồn cung cấp nguyên liệu cũng do hắn cung cấp, đây đều là những nguồn cung quan trọng cho nhà hàng.

Hắn đã nguyện ý chia sẻ với Trình Nguyên Hoa, thì nàng cũng sẽ đáp lại, nếu hắn muốn ăn gì thì nàng sẽ làm a.

“Trưa nay chúng ta có thể gọi một phần được không?” Đoạn Giai ngập ngừng hỏi.

Tôn Vũ Hâm cùng Trịnh Lan Kỳ bên cạnh cũng đồng thời gật đầu, ánh mắt mang theo chờ mong

"129 tệ một phần."

"……"

Đoạn Giai ho khan một tiếng: "Vậy lấy một phần đi ... Ta mời mọi người ăn."

Nàng kiếm tiền cũng không tồi, món ngon này thực sự hơn xa 129 tệ, chính là nàng lo lắng Trịnh Lan Kỳ và Tôn Vũ Hâm có áp lực.

Trịnh Lan Kỳ lắc đầu: "Không sao, chúng ta cứ chia đều đi. Chúng ta cũng rất muốn ăn món này, chỉ là vừa nếm thử liền hết rồi."

Tôn Vũ Hâm cũng thấy mỹ thực Trình ký khá là đắt đỏ, nhưng khi nghĩ đến sau khi trở về nhà mình sẽ không thể ăn được nó nữa, hắn liền hận không thể ở luôn trong của tiệm ăn đồ ăn mỹ vị này cho đến khi chán mới thôi.

Suy cho cùng, sau khi về nhà, dù có cầm 129 tệ cũng chưa chắc đã mua được.

Trình Nguyên Hoa thấy thời gian cũng không sai biệt lắm, bên ngoài đã có tiếng đỗ xe, nên liền quay người bước vào bếp: "Nấu mấy món khác trước, cá viên tan chảy sẽ dọn ra sau cùng. Vì hôm nay là buổi đầu tiên mở bán nên sẽ giảm giá liền bán 99 tệ đi! ”

Nói xong, người đã biến mất tăm tích.

"Món này tên là thịt heo xé phay, tất cả mọi người đều đã từng ăn rồi. Tôi cũng đã từng ăn rồi. Những món đã ăn trước kia đều tự xưng là thịt heo xé phay , nhưng là bởi vì tôi còn chưa được đến mỹ thực Trình ký thôi!" Đoạn Giai vẻ mặt hưởng thụ, vừa thưởng thức, ăn uống vừa miêu tả cho cư dân mạng đang xem trực tiếp.

Thấy bọn họ kêu la cũng không hề để ý, Đoạn Giai chĩa máy ảnh vào đầu cá kho tiêu: "Tôi cực kỳ thích món này. Nó thật cay, nhưng không phải là vị cay cay khô khan, thơm thơm cay cay, ăn vào là chỉ muốn ăn mãi thôi." Trước đây, tôi rất sợ ăn đồ cay. Nhưng ăn xong món này, tôi lai phá lệ cảm thấy rất thoải mái. Hận không thể lại ăn thêm một đĩa nữa! Đặc biệt ăn kèm với cơm, đúng rồi, cơm ở mỹ thực Trình ký cũng rất ngon. "

Trịnh Lan kỳ tương đối trầm lặng, cũng gật đầu: "Tôi cũng đồng ý với điểm này. Tôi đến từ tỉnh S. Ở bên ngoài ăn cơm, tôi luôn cảm thấy kém ngon hơn so với cơm của chúng tôi. Nhưng cơm ở mỹ thực Trình ký lại rất ngon giống như cơm ở chỗ chúng tôi vậy! "

Tôn Vũ Hâm: "Nhà hàng này tuy rằng giá hơi đắt, nhưng thực sự rất ngon. Ta hận không thể sống luôn trong nhà hàng này."

Đoạn Giai thấy khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp điên cuồng, bình luận nhảy liên tục ——

"Mẹ kiếp! thật sự là tự ngược, ta biết là không nên xem, chỉ là không nhịn được!"

"Đồng ý, tôi cũng vậy, cũng đã thoát ra rồi, nhưng lại chảy nước miếng mà vào lại!"

"Chủ bô quá thiếu đạo đức, rõ ràng không phải phát sóng ăn uống, vậy mà cứ vậy ăn!"

"Woo, nước miếng của tôi, tôi không thể kìm được!"

……

Đoạn Giai liền thấy vui vẻ, lúc này Lưu Toàn Phúc đang cầm một phần cá viên tan chảy chạy tới: "Mau ăn nhân lúc còn nóng đi! Ta tặng thêm các ngươi một viên nữa. Chín cái vừa khéo chia."

Nói xong, hắn nhanh chóng rời đi.

Ba người Đoạn Giai cũng không thèm để ý tới những người khác, lập tức cầm đũa gắp cá viên lên.

Khoảnh khắc cho vào miệng, loại hưởng thụ mỹ vị này thật sự không nói nên lời, còn có cảm giác thật “không uổng phí”.

Bình luận lại tiếp tục trong phòng phát sóng trực tiếp——

"... Tại sao không nói?"

"Rõ ràng là chủ bô cũng không nói nữa, nhưng sao tôi lại càng muốn ăn a."

"Mẹ ơi, ta không nhịn được nữa, ta phải đi theo vị đại ca phía trên đi mua vé máy bay đây!"

Bạn đang đọc Dựa Vào Mỹ Thực Trở Thành Quốc Bảo của Thập Vĩ Thố
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TiểuNgưăncỏ
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 116

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.