Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thử thách thứ nhất

Tiểu thuyết gốc · 1941 chữ

[ Rank (???) là rank đã vượt qua sự đánh giá của hệ thống, nên không thể hiện trên hệ thống được. Còn trạng thái (khóa) của vũ khí hay skill là trạng thái vũ khí hay kỹ năng đó đang bị phong ấn sức mạnh, cần phải đạt một số điều kiện mớicó thể mở khóa, tuy vậy chủ nhân vẫn có thể sử dụng vũ khí đó một cách bình thường ]

Khi nhận được kết quả của hệ thống thì Bách không thể dấu nói xúc động mà hét lên giữa chốn thiên nhiên.

-VẬY LÀ BỐ MÀY TRÚNG ĐẬM RỒI À !

Cậu để một bàn tay ôm mặt mà cười, cậu không ngờ là có ngày vị thần may mắn mỉm cười với cậu nhưng cậu cũng thể loại bỏ được giả thuyết là tên dịch chuyển Bách tới đây cho cậu sức mạnh này. Cậu gạt phăng đi cái suy nghĩ vớ vẩn ra đầu mình mà bắt đầu bấm vào nút học skill <Điều khiển hoàn hảo>.

Ngay lập tức cậu bị dịch chuyển tới một không gian đen, cậu bất ngờ về điều này, vì cái điều này chưa từng có tiền lệ xảy ra khi cậu tiếp nhận hai skill <Reset> và <Hồi phục>. Lúc Bách vẫn chưa hiểu gì thì hệ thống lại hiện lên.

[ Tiêu diệt toàn bộ kẻ địch trong này ]

Bách đang tự hỏi phần thưởng gì mà lạ thế ‘Tiêu diệt toàn bộ kẻ địch là sao ?’ Bách tự hỏi. Nhưng khi chưa tìm ra câu trả lời thì nó đã đến với cậu.

Từ xa xa trong không gian đen đấy, Bách thấy có một cơn sóng thần đang ập tới, nhưng nó không phải là nước hay chất lỏng mà là một đống hỗn hợp quái vật. Một trong số chúng còn có một số hình dạng quái dị cực kỳ đến mức không thể tả nỗi, nhưng đa phần là những con quen thuộc với Bách như con người, chó, ác quỷ, thiên thần, elf, người khổng lồ và còn rất nhiều nữa. Chúng nó ập tới Bách nhưng một cơn sóng thần đúng nghĩa.

Bách đứng từ xa quan sát mà cảm thấy có chuyện không lành. Và khi chúng ập tới chỗ Bách thì cái đầu của cậu đã bị một cái lưỡi hái cắt phăng đi. Trong một khoảnh khắc, Bách được chứng kiến thân hình của mình sau khi giảm cân không có đầu, máu chảy từ cổ Bách ra thành một dòng sông. Và cậu lập tức trở về trạng thái ban đầu, chưa kịp hiểu chuyện gì xảy thì cậu đã bị giẫm nát bởi bàn chân của một người khổng lồ.

Mọi chuyện cứ lập lại như tới vô tận, nhưng là một người có ý chí vươn lên nên Bách không thể chấp nhận chuyện mình bị giết như vậy được nữa. Sau hơn 500 tỷ lần chết như vậy, Bách bắt đầu né các đòn tấn công từ những sinh vật đó, mọi chuyện không hề dễ dàng cho bách vì khi tránh được một đòn chém đến từ lưỡi hái của một bộ xương thì cậu sẽ bị đâm bởi một thanh kiếm của một tên hiệp sĩ.

Nhưng thứ cậu cần để phát triển khả năng vươn lên của mình đó chính là thời gian, và trong đây thì khái niệm thời gian không tồn tại đối với Bách, nên cậu có thể phát huy hết tác dụng của món quà mà ông trời đã ban cho cậu. Nhưng món quà đó cũng là con dao hai lưỡi, có thể trực tiếp bóp nát nhân tính của cậu.

Cứ né hết được đòn thứ nhất, rồi đòn thứ hai. Cho đến khi Bách không cần dùng mắt mà có thể né mọi đòn tất công thì cậu mới bắt đầu tấn công. Những đòn tấn công của cậu cực kỳ yếu ớt lúc đầu, và nó còn khiến cậu chết thêm vài tỷ lần nữa.

Tới một thời điểm nào đó rất lâu khi bị dịch chuyển tới không gian đen này, Bách không còn cảm thấy cái chết hay sự sống quan trọng nữa, đối với cậu nó bây giờ chỉ là một khái niệm mơ hồ không rõ ràng, mà giờ thứ định nghĩa quan trọng nhất đối với Bách đó là Giết, giết tất cả những thứ sinh vật trong cái không gian này. Mọi chuyện xảy ra khi lần đầu cậu giết được một con chó trong cái bầy quái vật, điều đó đã tác động sâu sắc tới phần nhân tính của Bách, từ đó cậu dần dần hình thành trong mình một khái niệm tàn sát. Những sinh vật mà cậu giết chúng không hề được hồi sinh sau khi Bách giết nhưng chúng sẽ hồi sinh khi Bách chết. Thế là cuộc luyện tập chiến đấu của Bách bắt đầu.

Lúc đầu cậu chỉ có thể tiêu diệt những con chó rồi bị giết, nhưng nhờ món quà mà ông trời đã ban cho cậu mà dần những con to lớn như rồng, người khổng lồ đều dễ dàng bị Bách giết. Cậu tới thời điểm này tự hỏi ‘Sao mình có thể có sức mạnh vậy ?’ sau nhiều lần chết rồi sống dậy và đi giết những thứ khác thì sức mạnh của cậu có sự chuyển biến rất lớn, từ dùng hết sức để đấm mà chẳng xi nhê gì đến một người đàn ông đến dễ dàng dàng dùng tay mà xé rách cánh của một con rồng. Bách cũng không hiểu tại sao cậu càng giết và tiêu diệt kẻ thù thì lại càng mạnh, nhưng cậu vẫn bị giết dù sở hữu sức mạnh to lớn, mà sau mỗi lần bị giết thì sức mạnh của cậu biến mất.

Thế là Bách phải tự hình thành những khả năng không thể bị biến mất như khả năng quan sát điểm yếu của kẻ địch, kinh nghiệm chiến đấu, khả năng quan sát vị trí kẻ địch và còn nhiều khả năng khác nữa. Tuy chiến đấu nhiều như vậy, nhưng lúc chết đi rồi sống lại ngay lập tức thì với Bách, nó giống như một cơn ác mộng không bao giờ chấm dứt vậy.

Tất cả cho đến khi Bách không thể chịu được nữa, mà quyết tâm phải rời khỏi cái nơi quỷ quái này. Cậu dùng khả năng cảm nhận của mình mà tìm một bộ xương mang lưỡi hái. Vì Bách tuy dùng tay khá nhiều nhưng vũ khí yêu thích của cậu vẫn là chiếc lưỡi hái của bộ đó, cái bộ xương lần đầu giết cậu.

Khi tìm được bộ xương, cậu ra tay đấm nát nó thành bột rồi trực tiếp lấy cái lưỡi hái của nó. Sau khi tước được cây lưỡi hái thì có một đàn quỷ lao lên Bách, cậu chỉ nhẹ nhàng đi qua bọn chúng cùng với cây lưỡi hái trên vai, khi mới vừa bước qua bọn chúng, thì ngay lập tức lũ quỷ bị biến thành những mảnh thịt vụn.

Lũ rồng trên cao khi nhìn thấy Bách giết nguyên cả một quân đoàn quỷ hơn 10 nghìn con một cách dễ dàng như vậy, không những chúng không sợ hãi mà còn trông có vẻ điên cuồng lao xuống Bách. Cậu mỉm cười không nói gì chỉ khuỵu chân xuống, rồi phóng về phía lũ rồng. Cầm chắc cây lưỡi hái, Bách chém thẳng xuống lũ rồng, lũ đó khi đón nhận đòn đó của Bách thì ngay lập tức bị chẻ ra làm hai.

Khung cảnh trên bầu trời trong không gian lúc này bị nhuộm đỏ bởi lũ rồng và những con khủng long bay, thì bị khuyết một đường thẳng trên không, từ mảnh xác của những con rồng, chim. Khủng long và những thứ khác lần lượt rơi xuống. Bách đạp vào không khí mà phóng cao hơn nữa. Nhưng lần này, cậu lại bám lên một con rồng và lấy tay của mình đặt lên sừng của nó, và lái như một phi công thực thụ.

Con rồng được lái bởi Bách, nó lao tới lũ rồng còn lại và đâm sầm vào chúng. Chớp lấy thời cơ, Bách cũng cây lưỡi hái một lần nữa. Nhát chém mà Bách giáng xuống, nó đã xoá sổ sạch sẽ lũ rồng đường dài 100km tính từ cây lưỡi hái. Mọi thứ lại một lần nữa bị nhuộm bởi máu và thịt.

Bách đạp lên không khí mà phóng về phía con chim đại bàng, khi tới gần nó cậu buôn cây lưỡi hái ra, rồi dùng chính đôi tay của mình mà xe còn đại bàng đó ra làm hai. Nói qua về con đại bàng, sải cánh của nó dài ít nhất là 300km, thân của nó như là một cái thảo nguyên vậy, mà Bách chỉ nhẹ nhàng dùng tay của mình rồi xé như tờ giấy vậy.

Từ từ còn quái trong không gian ấy bị Bách giết một cách tàn bạo. Còn thì bị chặt đầu, con thì bị bẻ hết xương cốt, con thì bị lóc hết da thịt, mỗi lần như thế thì Bách lại tăng tính tàn bạo khát máu hơn nữa.

Tầng tầng lớp lớp, những đống xác chất cao hơn cả núi, mùi máu tanh nồng đậm tới mức có luồn sương màu đỏ trong không gian đen.

Không biết đã bao nhiêu năm đã trôi qua, kể từ khi Bách tàn sát lũ quái vật này. Cây lưỡi hái của cậu đã gãy chỉ còn lại phần cán, nhưng chuyện đó đã xảy ra lâu lắm rồi, lâu tới mức cậu không còn nhớ rõ nữa. Bách kể từ khi cây vũ khí yêu thích của mình bị gãy cũng thử chuyển qua dùng những loại vũ khí khác như kiếm, súng, gậy, rìu nhưng không có cái nào là làm cho cậu hài lòng. Đối với Bách cây lưỡi hái đó, cũng đủ để cậu tàn sát ba phần tư lũ quái vật trong này rồi.

Bách hoá kiếp hết chỉ bọn này cho tới khi chỉ còn đúng một tên chiến binh Samurai vẫn còn đứng vững trên chiến trường, chiến trường lúc này đây chỉ còn một người đàn ông và một con ác quỷ đã tiêu diệt hơn hàng tỷ sinh mạng. Với bản tính tàn bạo đã ăn sâu vào máu khiến Bách hành động một cách khát máu. Cuộn ngón tay mình lại thành hình một cái móng vuốt của con rồng, phóng nó về người Samurai kia. Đòn tấn công đó, đã thổi bay đầu của chiến binh xấu số, não ông ta bắn tung tóe khắp nơi tạo nên một khung cảnh kinh dị.

Bất ngờ bản hệ thống hiện lên.

[ Chủ nhân đã trải qua huấn luyện về chiến đấu, xin chúc mừng. Đây là thống kê cơ bản của chủ nhân.

Kẻ địch đã tiêu diệt: 916 tỷ tỷ

Thời gian: 108 triệu tỷ năm ]

Bách đáp lại hệ thống, chỉ bằng tiếng cười lớn. Tiếng cười đó vàng vọng trong không gian, mang đầy sự mỉa mai. Cậu nói.

-Mỉa mai làm sao ! Đây là cái phần thưởng mà mày nói đó à...Để tao xem mày còn bao nhiêu trò nữa. Nhưng ta có một câu hỏi cho ngươi đấy hệ thống à...Tại sao như vậy ?

Trước câu hỏi của Bách, một cánh cửa bằng gỗ hiện lên trước mặt Bách, kèm với bảng thông báo của hệ thống.

Bạn đang đọc Du Hành Sang Các Thế Giới sáng tác bởi [email protected]
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi [email protected]
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 8
Lượt đọc 193

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.