Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sao lại là cô

Tiểu thuyết gốc · 1713 chữ

Tỉnh dậy khi mặt trời đã sớm lên cao, Trương Minh theo thói quen đưa đôi mắt của mình nhìn xung quanh. Bích Hàm đã sớm không còn trong phòng, nhìn đồng hồ cũng đã hơn 10 giờ. Lúc này các cô gái có lẽ đã sớm đi học hết rồi. Trương Minh để mình trần bước vào trong phòng tắm của Bích Hàm, mọi thứ cho hắn đều đã được cô chuẩn bị đầy đủ, từ kem đánh răng cho đến khăn mặt đều có một cặp. Trương Minh nhìn nhưng thứ đồ dùng cá nhân cô chuẩn bị cho hắn trong lòng không khỏi rấy lên một tia ngọt ngào. Từ trên lầu đi xuống phòng bếp muốn tìm cho mình một thứ gì đó để lấp đầy cái bụng của mình, hắn vừa bước vừa suy nghĩ cho kế hoạch của mình. Khi đi ngang qua phòng khách, bên trong lão Trương đang ngồi nói chuyện gì đó với thím Tư. Thấy Trương Minh bước tới ông vội nói:

-Dậy rồi sao?

Trương Minh lễ phép cúi đầu chào thím Tư, sau đó quay sang đáp:

-Dạ, đêm qua về muộn không có dịp hỏi thăm hai người. Hai người không sảy ra chuyện gì chứ?

Lão Trương chỉ vào một chiếc ghế ra hiệu cho hắn ngồi xuống. Trương Minh gật nhẹ đầu ngồi xuống.

-Chúng ta hôm qua không sao? Ta lo cho con hơn đấy, không phải bị một phát bắn vào bụng sao? Không có vẫn đề gì đấy chứ?

Trương Minh cười:

-Cha không nói con còn quên mất rồi đấy, quả thật con có bị bắn nhưng Bích Hàm đã sớm giúp con chữa lành nó rồi. Vết thương đó với con chỉ là chuyện nhỏ thôi?

Lão Trương nghe vậy cũng có chút yên tâm hơn. Trương Minh quay sang thím Tư nửa đùa nửa thật hỏi:

-Cô là bạn của ba con sao? Vì sao hai người lại cùng bị bọn chúng bắt vậy? Không phải là cô là mẹ kế của của con đấy chứ?

Lão Trương vừa uống một ngụm nước nghe con mình nói xong chút nữa là ông đã phun toàn bộ số nước ấy vào mặt hắn. Thím Tư bên cạnh ngượng ngùng, khuôn mặt đỏ hồng lên:

-Không...không như con nghĩ đâu. Ta và cha con là hàng xóm, hôm qua chỉ là vô tình ta gặp cha của con đi chợ về cho nên chúng ta đi chung. Sau đó bọn chúng sợ ta báo cảnh sát nên bắt ta theo cùng luôn.

Trương Minh tin lão Trương không phải là người như vậy. Mười mấy năm nay một mình ông nuôi Trương Minh lớn, dù cuộc sống khó khăn như nào ông vẫn luôn một mình chịu đụng. Trương Minh cũng muốn ông có thể có một người bầu bạn với mình khi về già. Hắn cố tình đùa:

-Không phải chứ? Con nhớ là hôm qua lúc con tới không phải Cha vẫn luôn ôm chặt cô sao? Nói hai người không có gì con thấy khó tin quá!!

Lão Trương da mặt mỏng lập tức đuổi hắn đi. Thím Tư bên cạnh cúi đầu khuôn mặt đỏ hồng lên. Nói cô không có cảm giác gì đó là nói dối. Dù sao ông ấy đã che chở cho cô lúc cô gặp nguy hiểm. Chỉ là nó khó thể nói thành lời mà thôi. Dù sao chồng cô đã mất đã lâu, cô cũng muốn bên cạnh mình có một người có thể bầu bạn với mình trong quãng đời còn lại. Chỉ là dù sao cô cũng là phụ nữ, đâu thể mặt dầy chứ.

-Cô đừng nghe nó nói linh tinh, thằng bé này sau ba năm không gặp lời gì nó cũng dám nói.

Ông còn cố tình lừ mắt muốn đuổi Trương Minh đi. Hắn cười lớn đứng dậy để lại không gian cho hai người. Trước khi đi hắn còn không quên quay lại dặn:

-Tạm thời hai người cứ ở tạm biệt thự của bọn con một vài hôm đi. Đợi con thu xếp mọi chuyện ổn thỏa hai người có thể trở lại như bình thường.

Nói xong hắn tiến vào phòng bếp muốn tìn chút đồ ăn. Các cô gái đối với hắn cực kì tốt. Bữa sáng của hắn đều đã được chuẩn bị đầy đủ. Trương Minh cầm bữa sáng lên vừa mới cắn được một miếng thì hắn nghe thấy " Tùm" một tiếng. Trương Minh nhanh chóng xác nhận được âm thanh phát ra từ bể bơi sau nhà. Không phải các cô ấy đều đi học hết rồi ư sao lại có âm thanh ở hồ bơi nhỉ? Mang theo một bụng tò mò bước về phía bể bơi, chỉ thấy qua làn nước trong vắt một mĩ nhân ngư mặc đồ lót đang tung tăng bơi dưới bể. Dựa theo quần áo và dáng người Trương Minh đại khái đoán cô ấy có chỉ có thể là Tâm Nhi. Cô gái trong nước hoàn toàn không biết đến sự xuất hiện của Trương Minh, cô hoàn toàn nhập tâm vào việc bơi lội của mình mà không biết bên cạnh mình đã xuất hiện một con sắc lang đang dình dập. Sự đói bụng của Trương Minh bay biến, đặt bữa sáng đang ăn dở xuống. Hắn đã tìm được cho mình thứ còn ngon hơn rất nhiều. Lặng lẽ cởi bỏ quần áo trên người, cơ thể hắn lúc này còn lại duy nhất một chiếc quần lót che đậy đi một tiểu Trương Minh đang hừng hực khí thế. Ngắm chuẩn thời gian khi cô gái vừa ngoi lên, Trương Minh lao tới ôm eo lấy cô chìm xuống. Đôi môi của hắn chuẩn xác ép chặt vào đôi môi căng mọng của cô gái. Dù có chút hơi khó khăn nhưng hắn vẫn có thể dễ dàng kiểm soát được nhịp thở của cả hai người khi ở trong nước. Cô gái vẫn chưa hiểu chuyện gì sảy ra đã thấy bản thân mình bị một người ôm chặt. Môi của hắn còn đang gắt gao dán chặt lên bờ môi mọng của cô. Mất một giây để cô có thể từ từ tỉnh táo lại. Cô vội vàng lé tránh nụ hôn của hắn, cơ thể không ngừng giãy rụa nhưng ở dưới nước thì giãy rụa thật sự quá khó. Chiếc lưỡi của Trương Minh liên tục, cạy mở hàm răng của cô gái ra để có thể len vào trong quấn lấy chiếc lưỡi ngọt ngào của cô. Trong đầu hắn lúc này vẫn luôn coi đây là Tâm Nhi. Vì thế hắn nghĩ cô vẫn còn ngượng ngùng không dám đối mặt với hắn nên nụ hôn của hắn càng sâu hơn. Chỉ sau một chút lơ là hàm răng của cô gái đã phải đầu hàng trước nụ hôn của Trương Minh. Hai người áp sát vào thành bể,một tay Trương Minh cố định chặt cô của cô gái để cho cô ấy không có khả năng né tránh. Chiếc lưỡi của hắn len lỏi vào trong miệng cô khiêu khích chiếc lưỡi thơm tho ngọt ngào của cô gái. Một bàn tay khác của hắn đã chui tọt xuống bên dưới trực tiếp len lỏi qua chiếc quần lót mà đặt lên khu rừng bí ẩn xanh ngát của cô gái. Ngón tay không ngưng vuốt ve nhẹ nhàng trên hạt đậu nhỏ khiến cho cô gái rùng mình liên tục. Trương Minh hoàn toàn chìn đắn vào khoái cảm mà không hề nhìn rõ khuôn mặt của cô gái. Sau khi thỏa mãn với nụ hôn dài của mình, Trương Minh làm ra một hành động không tưởng. Hắn trực tiếp chìm vào trong làn nước, đôi tay linh hoạt nhanh chóng kéo chiếc quần lót của cô gái xuống tới chân để lọ ra khu vực thần bí với cánh rừng xanh mướt được cắt tỉa gọn gàng. Không chậm trễ một giây nào, hắn gác hai chân của cô gái lên vai mình, căn chỉnh cho khu vực thiêng liêng kia đối diện trực tiếp với khuôn mặt hắn dưới nước, miệng của hắn trực tiếp áp sát vào khu vực thần bí đó. Cô gái còn chưa kịp kêu lên thì đã cảm thấy một sự khoái cảm chưa bao giờ có xuất hiện. Một bàn tay cô không tự chủ được tóm chặt lấy đầu hắn, tay kia vội vàng đưa lên che kín miệng tránh mình phát ra những âm thanh dâm đãng. Dưới đáy bể, Trương Minh đưa hai tay giữ chặt lấy cơ thể của cô gái. Chiếc lưỡi tinh quái của hắn đưa ra liếm nhẹ nên cái rãnh mê người ấy, khiến cho hai chân của cô gái dần cong lại cặp chặt lấy cổ của Trương Minh. Khoái cảm mãnh liệt khiến cô không khỏi rên to một tiếng. Trương Minh hoàn toàn không để ý tới giọng cô gái, hắn đang dồn toàn lực vào công việc hiện tại của mình. Lưỡi hắn nhẹ nhàng xoáy thật sâu vào bên trong khiền cho khoái cảm mãnh liệt kích thích cô gái không ngừng, tiếng rên của cô ngày một mãnh liệt hơn. Khoảng vài phút sau cơ thể cô gái khẽ rùng mình, một chất lỏng từ bên trong vô thứ phun ra trong miệng Trương Minh một cách mạnh mẽ. Cơ thể cô gái dần dần vô lực. Trương Minh trồi ra khỏi mặt nước, không biết là do vô tình hay cố tình chiếc quần lót của hắn không biết từ lúc nào đã rồi khỏi cơ thể. Hắn ôm chặt cô gái đầu cúi xuống căn chỉnh một cách nhẹ nhàng để tiểu Trương Minh từ từ len lỏi qua khe rãnh mà đi vào cơ thể của cô gái, dừng lại trước một tấm màng mỏng. Lúc này khuôn mặt hắn mới ngửng lên nhìn người con gái trước mặt. Không nhìn còn đỡ, vừa nhìn hắn đã giật mình tiểu Trương Minh không cần đà đã trực tiếp xuyên qua tấm màng kia đi vào tận trong cùng:

-Sao lại là cô?

Bạn đang đọc Đột Phá Kinh Người sáng tác bởi NghiMinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NghiMinh
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 69

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.