Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xem tao có cười được không??

Tiểu thuyết gốc · 1592 chữ

-Thanh ca sao hôm nay nhìn anh tàn tạ vậy?

-Lý công tử à, lại đây chúng ta uống một ly. Đụng phải một tên khó nhằn ý mà, nhưng không sao ba tôi đã kêu người ngày mai sẽ sử lý hắn rồi.

Lý Nam nhấp một ngụm rượu, ánh mắt hắn nhìn xuống đám người đang điên cuồng ở dưới:

-Không ngờ đấy ở đất Nam Phong này mà vẫn còn có người dám động vào Thanh ca sao? Không phải con trai lớn nhà Tô gia chứ?

Thanh ca lắc đầu:

-Sao có thể chứ. Nếu là thằng Tô kia thì không biết là nó đã đóng nắp lâu rồi sao tôi có thể để yên cho nó được. Tên đánh tôi là một tên mới chuyển đến, không có bối cảnh gì quá đặc biệt chỉ là biết chút công phu thôi.

Lý Nam đưa ly rượu lên, cụng ly với Thanh ca:

-Thanh ca, tôi nghe nói ba anh có mối quan hệ tới một đường dây sát thủ ở nước ngoài hả? Đang có chút chuyện muốn nhờ ba của anh làm trung gian giúp tôi anh thấy sao?

Thanh ca kinh ngạc:

-Lý công tử có việc nhờ đương nhiên Thanh bang sẽ không từ chối. Quả thật ba tôi có biết một đường dây sát thủ. Nghe nói nơi đó nhận nhiệm vụ thì sẽ hoàn thành, không biết ai mà lại khiến Lý công tử phải động tới những người này vậy.

Lý Nam cười:

-Không có gì đâu, thông tin về hắn tôi sẽ gửi cho anh sau. Chúng ta uống nào.

Lúc này tại cửa ra vào xuất hiện bốn người bốn nữ một nam. Bốn cô gái ăn mặc khá thu hút ánh nhìn của mọi người còn người con trai đi bên cạnh lại ăn mặc một cách rất tùy tiện. Mọi ánh nhìn đều được đổ dồn vào các cô gái. Họ không ai khác chính là nhóm Trương Minh. Quán bar Hắc Dạ này là quán bar nổi tiếng nhất ở đây lên rất dễ hiểu khi mà mấy cô đều chọn nơi này để quậy. Ba năm ở nước ngoài hắn rất ít khi tới những nơi như này, đơn giản vì Bích Hàm rất ghét ồn ào vì vậy cô cũng không cho hắn tới. Hôm nay nếu không phải mấy cô gái muốn ra ngoài thư giãn hắn cũng sẽ không đưa họ tới đây. Sau khi tìm một bàn trống để ngồi vào, Tô Thiến trực tiếp gọi một chai Chivas giá hơn mười vạn. Trương Minh đương nhiên sẽ không để ý chút tiền nhỏ này. Phục vụ nhanh chóng mang rượu tới, bốn cô gái liên tục cười nói các loại chuyện trên trời dưới biển đủ các thể loại. Trương Minh thì im lặng không tham gia vào cuộc nói chuyện của các cô. Hắn yên lặng thưởng thức ly rượu của mình. Một lúc sau Chỉ Tình kéo theo Tô Thiến và A Lệ đi tới sàn nhảy, Tâm Nhi không đi. Cô ngượng ngùng ngồi đó ngắm nhìn Trương Minh. Trông thấy biểu cảm của cô Trương Minh cười nhẹ đưa tay chỉ vào chỗ bên cạnh mình. Tâm Nhi đương nhiên hiểu ý của hắn, cô cúi đầu nhẹ nhàng bước tới ngồi bên cạnh hắn.

-Sao cứ nhìn anh mãi thế?

Tâm Nhi lúng túng:

-Em...em đâu có?

Trương Minh cười nhấp một ngụm rượu, không để cho cô gái nhỏ này kịp phản ứng hắn trực tiếp hôn lên môi cô. Tâm Nhi kinh ngạc mắt mở lớn, mất mấy giây sau cô mới định hình được chuyện gì sảy ra. Cô nhẹ nhàng mở hàm răng trắng xinh đẹp của mình ra để cho chiếc lưỡi của hắn có thể dễ dàng tiến vào bên trong. Một chất lỏng từ từ chảy vào trong miệng của cô, vị đắng của rượu hòa cùng vị ngọt của nụ hôn này khiến cô ngây ngất. Đôi tay không tự chủ ôm lấy hắn, cả cơ thể dần dần sát lại như muốn trực tiếp hòa làm một với cơ thể của hắn.

-Thoải mái không?

Trương Minh buông môi cô ra nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt của cô hỏi. Tâm Nhi dường như vẫn còn chìm đắm trong nụ hôn đó không nghe được bất cứ điều gì cả, cô chỉ ôm hắn ngày một chặt hơn như sợ rằng hắn sẽ đi mất vậy. Thấy cô không trả lời Trương Minh cũng không hỏi nữa. Ánh mắt hắn quét qua một vòng trong quán bar sau đó dừng lại ở một bàn trên tầng cách hắn cũng khá xa. Bàn này đương nhiên là bàn của Lý Nam và Thanh ca. Hắn cười nhạt rời anh mắt đi một lần nữa nâng đưa ly rượu của mình lên tiếp tục uống.

Đúng lúc này giọng nói của Chỉ Tình vang lên từ trên sàn nhảy:

-Mấy người làm gì vậy, muốn gây sự sao?

-Cô em à, cô đụng vào anh Ba đây không xin lỗi mà còn to mồm à?

Lúc này bên cạnh mấy cô gái có bốn người đàn ông. Người nào cũng ăn mặc theo kiêu giang hồ, trên tay săm trổ đủ loại hình. Tô Thiến đương nhiên không lạ gì việc này cả:

-Các người tránh ra, ta là con gái của Tô Thiên Hải của Thiên bang. Không muốn gặp rắc rối thì mau tránh ra.

Bốn người đưa mắt nhìn nhau sau đó cười lớn, một tên trong đó nhịn cười nói:

-Tô Thiên Hải sao? Haha chết cười ta mất. Cô nghĩ rằng Tô Thiên Hải ở Hắc Dạ này là to sao? Ta cho cô biết mau chóng xin lỗi lão Tam rồi cùng chúng ta đi uống rượu không thì không xong với chúng ta đâu.

Chỉ Tình bên cạnh không nhịn được nữa trực tiếp giáng một bạt tai lên mặt của tên vừa nói:

-Khốn nạn!

Tên đó không ngờ cô lại ra tay như vậy nên là lĩnh chọn cái tát của Chỉ Tình. Ba tên còn lại thấy vậy trực tiếp lao về phía mấy cô gái. Tên lão Tam vừa đưa tay lên muôn đánh Chỉ Tình thì một vật từ đằng xa bay tới xuyên qua tất cả mọi người trực tiếp đập vào đầu của hắn. Một tiếng choang vang lên khiên mọi người đều ngỡ ngàng thì ra đó là một chiếc cốc thủy tinh. Tên lão Tam nằm vật xuống ôm đầu, máu đang từ từ chảy ra dưới tay của hắn. Ba tên con lại vừa định lao lên vội dừng lại đưa mắt hướng về phía chiếc cốc được ném ra. Không chỉ có ba tên đó mà mọi người trong quán đều hướng mắt về phía đó. Chỉ trông thấy lúc này một cánh tay đang đưa lên. Mà chủ nhân cánh tay ấy lại không hề nhìn về bên này. Tên đi đầu lớn tiếng nói:

-Tên kia, mày là người vừa ném lão Tam của bọn tao phải...

Chưa dứt lời một lần nữa cánh tay kia lại vung lên, một chiếc cốc nữa lại đáp chuẩn xác vào đầu của tên kia khiến hắn trực tiếp lăn ra bất tỉnh nhân sự máu chảy ròng ròng. Hai tên còn lại xác thực là được kẻ gây chuyện là ai, cả hai cùng lao tới nhưng chưa kịp nhìn rõ mặt người này là ai thì đã ăn hai đấm khiến cho ngất sỉu. Mọi người đưa con mắt kinh ngạc nhìn về phía đó. Ba cô gái thấy mấy tên kia bất tỉnh thì đi trở về bên cạnh Trương Minh. Người ra tay khi nãy chính là hắn. Động tới phụ nữ của hắn chưa chết là đã may mắn lắm rồi. Hắn cũng không quan tâm tới sự việc này sẽ gay ra động tĩnh lớn như thế nào.

-Chơi đủ chưa? Chúng ta đi về thôi.

Chỉ Tình lo lắng nhìn bốn người nằm đất:

-Nhưng bọn hắn...

Trương Minh đưa tay ôm lấy cô an ủi:

-Không sao đâu, sẽ có người đi tới sử lý thôi.

Trong đầu hắn chợt hiện lên một suy nghĩ. Hắn kêu Tô Thiến đưa mấy cô gái ra xe trước, còn hắn thì rót một ly rượu trực tiếp đi lên lầu. Khi đi đến bàn của Lý Nam hắn đưa ly rượu lên chào hỏi:

-Chào, lâu rồi không gặp. Chắc mày vẫn nhớ tao nhỉ?

Lý Nam đưa ly rượu lên:

-Đương nhiên là tao sẽ nhớ mày? Trương Minh hôm nay có phải mày hơi quá tay rồi không? Bốn người đó đều là người của Thanh bang. Mày không sợ người Thanh bang tìm mày gây rắc rối sao?

Trương Minh đưa chén rượu lên môi uống cạn cười lớn:

-Mày có thể hỏi đứa bên cạnh mày xem liệu tao có sợ không?

Thanh ca ngồi bên cạnh la lên:

-Mày đừng có mà lên mặt, để xem rồi mày còn cười được không?

Trương Minh đặt chiếc cốc xuống quay người bước đi cười một tràng lớn:

-Rồi mày sẽ được biết xem tao có cười được không?

Nụ cười của hắn khiến cho ai nghe thấy cũng cảm thấy đây giống như một kẻ điên vậy. Khi mà Trương Minh rời đi Lý Nam quay sang nhìn Thanh ca:

-Không phải anh bị như này cũng là do hắn chứ?

Bạn đang đọc Đột Phá Kinh Người sáng tác bởi NghiMinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NghiMinh
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 63

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.