Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khởi đầu cuộc chiến

Tiểu thuyết gốc · 1581 chữ

Tại cổng chính khu nghiên cứu, các trạm gác đã nhận được lệnh phải tăng cường canh gác không cho bất cứ một ai lạ mặt có thể xâm nhập vào nơi đây. Vì vậy mà mỗi chạm gác đều được tăng thêm rất nhiều lính canh phòng.

-Không biết tại sao dạo này viện nghiên cứu của chúng ta lại đẩy cao mức độ canh phòng lên nhỉ.

Một tên lính gác tò mò hỏi tên bên cạnh, Tên bên cạnh vẫn giữ nguyên tư thế miệng lẩm bẩm:

-Lo mà canh gác đi. Nghe nói một trong mười hai chủ thần của chúng ta vừa bị giết chết nên giáo sư mới thắt chặt canh phòng lên mức báo động. Hiện tại mười chủ thần mạnh nhất đã đi thực hiện nhiệm vụ chỉ còn lại hai người vậy mà một người đã bị sát haij cậu thử nghĩ xem có cần thắt chặt canh phòng không chứ.

Tên kia nghe vậy tỏ vẻ kinh hãi:

-Thật sao. Đó là chủ thần đó. Sao có thể dễ dàng bị sát hại như vậy được?

-Cái này rất khó nói dù sao cũng chỉ là một người có sức mạnh tự như thần thui chứ đâu phải là thần thật.

-Nói cũng phải dù sao có thể giết được một chủ thần cũng thật là đáng sợ.

Đang nói thì phía trước xuất hiện ba người đàn ông, người đi đầu hai tay gợi lên những tia sét nhìn khá kì quái.

-Ai đó? Không phận sự thì hãy đi ra khỏi nơi đây.

Người kia không một lời trực tiếp tạo ra một luông điện cực mạnh đánh thẳng vào chốt kiểm soát đầu tiên. Nhưng tên ở đằng sau trông thấy vậy vội vàng bấm còi cảnh báo. Tiếng còi đinh tai nhức óc làm như cảnh tỉnh tất cả mọi người giũa đêm khuya. Trong phòng nghiên cứu, Label đang điều chế huyết thanh từ máu của cô gái kia một nhân viên vội vã chạy vào:

-Thưa giáo sư bên ngoài có ba kẻ đang phá huy các chốt kiểm soát của chúng ta.

-Sao cơ, có kẻ lại dám ngang nhiên đến gây rối ở chỗ chúng ta sao?

-Người đến có vẻ là người dị năng, hắn dùng một loại điện thế cực cao trực tiếp phá hủy chốt kiểm soát của chúng ta.

-Sử dụng điện à, không phải là Lôi Uy của Hoa Hạ sao. Bọn chúng có vẻ chán sống rồi lại dám đến đây gây rối. Báo cho Hephaitos cử ra mấy người đột biến gen của chúng ta cho họ biết được đây không phải chỗ cho bọn họ đùa giỡn.

-Dạ đã rõ.

Lúc này tại cổng lớn viện nghiên cứu, Lôi Uy liên tục sử dụng điện cao thế để phá hủy các chốt chặn, nơi đây đã loạn thành một đống đám binh sĩ đang liên tục xả súng vào đám bọn họ. Chợt một chiếc xe cực đang bay thẳng về phía họ. Ba người vội vàng tránh sang hai bên. Chiếc xe rơi vào khoảng không uỳnh một cái vỡ vụn, trên mặt đất lõm xuống một mảng lớn từ đó có thể thấy được uy lực của cú ném vừa xong.

-Hừm. Các ngươi cũng gan gớm nhỉ?

Một người đàn ông cao to lực lưỡng vừa đi vừa bẻ tay vặn cổ trông thật đáng sợ.

-Hừ, chỉ là một cái viện nghiên cứu chó má thì làm sao mà gan với không gan chứ.

Lôi Uy hiên ngang nhìn chằm chằm kẻ vừa tới.

-Vậy sao, thế ta sẽ cho ngươi biết chữ chết viết như thế nào.

Vừa nói hắn lại nhấc chiếc ô tô bên cạnh lên ném thẳng về phía Lôi Uy. Lúc này Long bên cạnh chạy tới đưa tay lên trực tiếp tạo thanh một màng chắn bao bọc cả ba người bên trong. Chiếc xe bay đến chỗ màng chắn vỡ tan tành. Lôi Uy trực tiếp sử dụng một luồng điện bay thẳng về phía tên kia, tưởng trừng như sắp chạm được vào người hắn thì bất chợt từ đâu một người nhảy tới trực tiếp linh chọn vẹn đòn tấn công của Lôi Uy tạo nên một vụ nổ cực mạnh. Ai cũng nghĩ rằng người kia xong đời rồi thì từ trong màn khói một người gầy còm bước ra. Hắn chính là người vừa chắn đòn đánh của Lôi Uy.

-Điện chỉ có như vậy thôi sao. Không đủ để gãi ngứa cho ta nữa.

-Các ngươi đừng giỡn nữa. Sử lý nhanh đám này đi, đừng làm ngài Hephaitos thất vọng.

Người vừa đến không nói hai lời trực tiếp lao vào đám Lôi Uy tấn công. Hai tên còn lại cũng không đứng nhìn cũng lao về phía bọn họ.

Tên to con trực tiếp nhắm vào Long, liên tục dùng một lực cực mạnh nện vào tấm chắn do Long tạo ra. Người gầy còm thì liên tục sử dụng cơ thể mình liên tiếp đỡ những đòn tấn công của Lôi Uy mà không hề chịu một chút thương tổn nào. Người trật vật nhất có lẽ là Báo. Dị năng thay đổi ngoại hình của anh ta dường như không quá phù hợp để chiến đấu. Hắn phải sử dụng tất cả những kĩ xảo chiến đấu của mình để né tránh và trả đòn lại người kia. Người kia dường như đoán trước được hành động của hắn mà mỗi lần vừa định phản công thì người kia luôn không cho hắn cơ hội. Cuộc chiến diễn ra một cách nảy lửa.

Khi mà cuộc chiến diễn ra thì cũng là lúc có ba người đang tiến vào trong viện nghiên cứu. Phong Thiên đã đưa Dạ Nguyệt và Trương Minh xâm nhập vào khu vực nghiên cứu thành công. Đến một ngã ba trong viện nghiên cứu Trương Minh nói:

-Chúng ta chia nhau ra đi. Phong Thiên nếu cảm thấy tình hình không ổn mau chóng đưa Dạ Nguyệt đi thật nhanh. Hãy bảo vệ tốt cho cô ấy. Tôi tin anh làm được.

-Biết rồi cậu cũng phải cẩn thận. Chúng ta sẽ sớm gặp lại.

Bọn họ chia làm hai hướng mà đi. Trương Minh vừa đi vừa sử dụng khả năng nhìn xuyên vật thể của mình để tìm kiếm. Trong đầu hắn có bản đồ của viện nghiên cứu này nhưng lại không biết tên giáo sư kia sẽ xuất hiện ở đâu. Khi đang cố gắng tìm tòi thì có cảm giác nguy hiểm. Vội vàng né sang một bên, một quả cầu lửa từ phía trước bay qua mặt khiến cho hắn cảm thấy được sức nóng mà nó mang lại.

-Chúng ta gặp nhau có vẻ hơi sớm nhỉ? Mới lúc chiều thôi mà.

Hephaitos xuất hiện trước mặt Trương Minh, sự xuất hiện của hắn đúng là khiến cho Trương Minh hơi bất ngờ.

-Lại là ngươi à, lúc chiều chưa cho ngươi thấy được sức mạnh của ta cũng có hơi đáng tiếc nhưng bây giờ gặp lại thì đơn giản rồi.

Trương Minh thở dài, hắn cũng chưa muốn gặp tên này sớm như vậy.

Hephaitos cười nhạo:

-Ngông cuồng, một thằng nhóc mười bảy tuổi mà thôi. Ngươi nghĩ mình có đủ khả năng giết ta sao? Thật nực cười.

Trương Minh nhìn dáng vẻ cười nhạo của Hephaitos âm thầm hừ một tiếng nghĩ " Để xem khi ta đánh cho ngươi như con chó chạy ngoài đồng xem ngươi còn nói ta ngông cuồng không?" Lúc này xung quanh Trương Minh xuất hiện thêm rất nhiều người đứng chắn trước mặt hắn. Giờ hắn mới chú ý tới căn phòng đằng sau của Hephaitos, bên trong không phải tên giáo sư Label sao. Thật là đi mòn giày chẳng tìm thấy, chẳng tốn công sức lại tới tay.

Hephaitos dơ tay ra hiệu dám người đứng trước mặt Trương Minh lao về phía của hắn. Tên nào tên đấy cũng tràn đầy hung hãn. Chúng sử dụng đủ loại công kích nhắm vào Trương Minh. Trương Minh vội vàng lui ra sau hai bước né tránh những đòn công kích của bọn họ. Đám người này một lần tấn công không thành thì trực tiếp không ngừng nghỉ mà thi triển đợt tấn công thứ hai. Phản xạ của Trương Minh có tốt đến mất đi nữa thì trước sự tấn công mãnh liệt của bọn người này thì cũng phải tránh né một cánh rất trật vật. Cái cảm giác này là cảm giác thật đáng ghét mà Trương Minh không hề muốn cảm nhận một chút nào. Ngày xưa co mình bị người ta chà đạp không ngờ bây giờ trở mình rồi mà chúng còn muốn như vậy đúng là không thể tha thứ mà. Trên tay Trương Minh xuất hiện một con dao quân đội nhỏ lấy của Dạ Nguyệt. Hắn thấy sử dụng nó khá hợp tay nên vẫn giữ lại không trả cho cô. Thân ảnh hắn biến mất trực tiếp xuất hiện trong đám người. Dùng con dao trên tay trực tiếp cắt phăng gân chân của họ. Đám người ngã xuống la liệt máu tươi bắn tứ tung làm hành lang này loang lổ máu.

Hephaitos nhướng mày thốt lên:

-Mày quả là một sản phẩm điên rồ biến thái mà!

Bạn đang đọc Đột Phá Kinh Người sáng tác bởi NghiMinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NghiMinh
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 67

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.