Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kéo Ra Màn Đả Kích Nặng Nhất

Phiên bản Dịch · 3233 chữ

Phong cảnh Hitaito rất khác so với Ai Cập, đầy rẫy đá tảng và bình nguyên mênh mông vô bờ, gió đông lạnh thấu xương, làn da bị thổi quật đau vô cùng. Cảnh sắc trước mặt làm ta nhớ đến cao nguyên đất vàng, nhớ tới điệu hát thê lương vọng trời. Sông Hồng mênh mông vô bờ quanh co khúc khuỷu dọc theo đường chân trời chạy hướng về phương xa. Cưỡi ngựa, đứng ở chỗ cao, mặc gió thổi bay ống tay áo làn váy phất phới. Trước mắt phong cảnh, rất ít thứ làm trở ngại tầm mắt, khiến cho tầm mắt cùng tâm đều thoải mái yên tĩnh vô cùng. Dõi mắt nhìn lại, một tâm tình muốn nắm thiên địa trong tay bỗng nhiên dâng lên. Kiếp trước, ta luôn luôn ở vùng sông nước Giang Nam. Quen thuộc nhất đó là mưa nhỏ giọt giọt tí tách, cùng cảnh nhỏ nông thôn đơn sơ mà mê người. Đâu có chỗ nào gặp qua bình nguyên thung lũng tung hoành, đồi núi trập trùng, vô biên vô hạn bao la hùng vĩ. Dần dần, cảm giác cũng bình lặng, làm tâm tình cũng đi theo bình tĩnh vô ba.

Quay đầu nhìn Izumin luôn bồi ở bên cạnh, cho hắn một cái mỉm cười điềm điềm. Ánh mắt hắn cong cong, Izumin hiểu, hắn hiểu ta cảm động. Nơi này phong cảnh phong tình nồng đậm địa vực khiến ta rung động, hắn cảm nhận được từ ngôn ngữ tứ chi của ta. Có đôi khi, sự trao đổi giữa người với người đôi khi cũng kỳ quái như vậy. Không cần nói thêm gì, chỉ cần một ánh mắt, một cái mỉm cười, đối phương đã có thể hiểu được.

“Thật đẹp!” Ta lắng nghe tiếng gió gào thét, mặc gió to cuồng dã đem tóc đen của ta thổi ra sau, lộ ra cái trán trắng noãn.

“Ừh, thật đẹp!” Izumin hùa theo. Cảm giác được ý cười trong lời nói của hắn, ta quay đầu nhìn hắn một cái. Ta nhịn không được mặt đỏ lên. Hắn nhìn chằm chằm vào ta, đâu giống như đang ca ngợi phong cảnh. Lời ngon tiếng ngọt quả nhiên là nỉ non êm tai nhất giữa tình lữ.

“Izumin, xem ra mẫu hậu ngươi thật sự không thích ta!” Ta vuốt vuốt tóc, trên mặt mang nụ cười, lời nói lại bén nhọn.

“Mẫu hậu chỉ là rất thích Mira. Về sau, nàng nhất định sẽ thay đổi.” Izumin nói qua loa. Trên mặt ta ý cười càng sâu. Đúng vậy, nàng nhất định sẽ thích ta. Một con gái đại thần cùng nữ hoàng Ai Cập, nàng sẽ hi vọng người nào trở thành con dâu đây? Kỳ thực, so với quốc vương, ta thật ra lại thích vương hậu hơn. Tại quốc gia mà vương hậu có được quyền thế nhất định, nàng lại có thể nặng tình trọng nghĩa như vậy, không lấy ích lợi làm trọng, khiến ta cảm giác nàng không giống người vương thất. Người như vậy, ở chung hẳn là có thể không cần phí nhiều tâm tư đối phó, có thể thoải mái chút mà hưởng thụ cuộc sống.

Nghĩ đến quan hệ phức tạp, suy nghĩ của ta lại phiêu xa. Ai Cập a! Quốc gia của ta. Con gái ngài luôn luôn phiêu bạt ở bên ngoài, ngài biết không? Trên mặt tươi cười dần dần hiện lên một tia ưu thương. Nếu có thể, ta nguyện ý chỉ thật tình kính yêu Ai Cập, vì nó mà ngày đêm cầu nguyện. Nghĩ đến bản thân có một ngày, cũng thay đổi như chong chóng như Menfuisu, trở tay làm mưa khiến Ai Cập rung chuyển không ngớt. Trong lòng thực có chút khó chịu.

Khiến ta khó chịu chính là, Imhotep bị vạch ra chuyện xấu lớn như thế, nhưng lại luôn bảo trì trầm mặc. Nhìn các đại thần sốt ruột như đang nhảy nhót, ta càng cảm thấy tâm tư Imhotep thâm trầm. Hừ! Chỉ vì lão bà xấu xa mà làm ngươi không thể giơ chân sao? Vậy nếu hai con trai của ngươi xảy ra chuyện, không biết ngươi còn có thể tiếp tục bảo trì trầm mặc hay không? Trong lòng ta lạnh lùng cười cười.

Đem việc này tạm thời ném ra sau đầu, quay đầu nhìn phía Izumin, “Đi thôi! Chúng ta vào trong thành chơi đi.”

Lần trước bị bắt đến đây, ta đã đi qua một cái chợ nhỏ, ta đã bắt đầu cảm nhận được dân tộc Hitaito độc đáo. Bọn họ dùng đại mạch và nước làm bánh bột ngô, đó là đồ ăn thường xuyên ăn nhất. Loại bánh bột ngô này không thể để lâu, chỉ có thể hôm nào làm hôm đó ăn, tư vị giống như bánh kem mật. Điều này làm cho ta nghĩ đến bánh bao. Một loại bánh có thể làm món chính, vị đạm, hơi có vị ngọt, vô luận đồ ăn gì cũng đều có thể ăn cùng, người nào cũng có thể ăn. Cho nên loại bánh mạch này có thể trở thành món chính, cũng không kỳ quái chút nào.

Nhưng ta vốn ăn quen Trung Hoa mỹ thực, vẫn đang không thể nào quen được bánh này. Betty và Emi thường thường vì ta khẩu vị không tốt, đến hoàng bếp hoàng cung tự thân làm. Mọi người Hitaito cho rằng các nàng làm ra chính là đặc sản Ai Cập tản ra mùi hương mĩ vị. Emi miệng nhỏ nhắn phủi nói.”Đây là bí phương của nữ hoàng Asisu, thông qua thần dụ mà có được. Trừ bỏ hoàng cung ra, Ai Cập rất ít người biết làm.”

Nhất thời tâm huyết dâng trào, ta bảo Emi lấy bánh mạch chưng chín sau, rồi lấy dầu thực vật xào một phen. Sau khi làm xong được đưa lên bàn, mùi hương mang vị món xào, Izumin tuy cực lực bảo trì tư thế ăn tao nhã, nhưng đồ ăn trên bàn tốc độ vơi dần rất nhanh vẫn khiến Emi cười trộm không thôi.

Sau đó, trong Hitaito vương cung, mọi người dần có hứng thú. Emi và Betty cũng thành người được mọi người hoan nghênh nhất. Vô luận đi đến đâu, đều có người dùng ánh mắt sùng bái nhìn các nàng. Ngay cả Mura cũng không bày ra bộ mặt thối kia.Ta từng hỏi qua Izumin, Mura sao lại thay đổi. Hắn không trực tiếp trả lời, chỉ nói Mura từng là tì nữ bên người mẫu thân. Được, biết điều này ta liền hiểu vì sao nàng lạnh lùng nhàn nhạt với ta.

Sau tiệc tối, ta bảo Betty làm nóng món ăn hầm nước nấu mạch điều cùng rau trộn. Tâm của một nửa đại thần Hitaito cùng phu nhân bị chúng ta thu mua. Biết là có hiệu quả, chỉ là ta không nghĩ tới hiệu quả tốt đến như vậy. Ai bảo muốn bắt lấy nam nhân, trước tiên phải nắm lấy dạ dày hắn chứ? Nữ nhân cũng giống thế cả. Vô số người tiến đến bái phỏng, thỉnh giáo chúng ta. Ta không chịu nổi phiền nhiễu, trực tiếp suy nghĩ vài loại cách làm đồ ăn, trực tiếp để Izumin phát đi ra ngoài. Nhưng vẫn không ít người muốn vấn an ta, thật mệt.

Ta nghĩ kĩ, dù sao ảnh hưởng đã lớn, không bằng lại làm lớn hơn nữa đi. Vì thế bảo Emi cùng Betty đem vải thêu khi chúng ta làm khi nhàm chán ở Ai Cập ra. Đây là một gợi ý khi cho một người xuyên không tiểu thuyết. Nơi này trừ bỏ vải Á Ma Ai Cập vốn có ra, thì còn có vải làm từ thực vật có thể làm thành những trang phục như kiểu tạp dề ngắn nhỏ bó sát người. Đương nhiên, bông vải cũng là một trong những nguyên liệu.

Ta cố ý dùng vải Á Ma thô làm vải thêu chữ thập ô vuông, trên mặt thêu đồ án xinh đẹp. Phương pháp làm cũng đơn giản, có thể hưởng thụ thêu hoa tao nhã. Ở Ai Cập, ta chỉ ở phạm vi quý tộc mà truyền bá. Bởi vậy, quốc gia khác cũng rất ít biết kiểu thêu này. Về phần người nghèo, ta không phải là coi thường họ, chỉ là bọn họ phần lớn vải không che đủ, suốt ngày phải làm lụng vất vả, làm sao có thời gian hưởng thụ mấy chuyện phong hoa tuyết nguyệt mỹ thuật đó.

Sau khi đưa ra khăn thêu chữ thập, thì ngay cả vương hậu cũng động dung. Từ trước đến giờ, loại thủ công dùng để kiếm sống này, chỉ có tú nương chuyên môn đi làm. Hiện tại, có thể bản thân tự tay thêu, có nghĩa là có thể giết thời gian, cơ hồ không có nữ nhân nào không thích. Phải biết rằng, nữ nhân thời đại này rất ít có họat động giải trí. Làm gì có nơi nào giống niên đại kia của chúng ta, ca hát, khiêu vũ, xem tivi, chơi máy tính. Các nàng luôn cao ngạo tao nhã ngồi, luôn duy trì phong thái, sợ bị mấy chuyện thô tục phá hủy sự xinh đẹp của mình.

Bảo Betty và Emi đẩy nhanh tốc độ vài ngày làm nhiều khăn tay thêu xinh đẹp, ta rộng rãi đưa cho vương hậu và Mitamun. Không chút ngoài ý muốn nhìn thấy các nàng vui sướng. Về phần Mira, nhìn bóng dáng luôn sợ hãi rụt rè kia. Ta thật sự vô pháp quật khởi ý nghĩ đả kích nàng. môt tiểu cừu đáng thương như vậy, nếu muốn nhằm vào nàng, thì có vẻ như ta quá đáng không chịu buông tha người. Dù sao, Izumin nếu muốn cưới nàng, thì đã sớm làm. Đâu cần chờ tới bây giờ? Nếu nói ta mềm lòng cũng được, nói ta khống chế dục không mạnh cũng thế, ta thật sự thuộc kiểu người có tính công kích không mạnh. Chỉ cần người khác không công nhiên xâm phạm đến ta, ta căn bản không dậy nổi ý muốn đả kích.

Theo tin tức của đội đặc chủng, con của Imhotep thu hối lộ bán ghế quan đã mấy ngày nay. Tại tình huống giới nghiêm này, ta có nên hay không để Saturan và Hacan hành động? Một đội đặc chủng, không phải là những người ta có thể để mất. Trừ bỏ đội hộ vệ thần điện ra, thì những người của đội đặc chủng chính là những người cuối cùng dưới trướng đáng tin cậy nhất của ta. Nhưng lúc này là cơ hội tốt nhất để lật đổ Imhotep, khó thấy được hắn bị đánh, từ đỉnh cao bị lật xuống, nếu ta không nắm chắc thời cơ thì lần sau nếu muốn gây phiền toái cho hắn chắc sẽ khó khăn hơn.

Suy xét thật lâu sau, ta vẫn bảo Cindy đem mệnh lệnh tuyên bố ra ngoài. Ta mất nhiều tâm tư như vậy mới tạo được cục diện trước mắt. Không thể để thất bại trong gang tấc được.

——— ——————— Phân cách tuyến “Trò hay sắp bắt đầu” ——— ———————

Bộ dáng thanh thuần Saturan ở trong khoảng thời gian này, rất được con lớn nhất của Imhotep-Adatud thích. Cô nương này lúc trước làm việc ở trong quán rượu. Thấy nàng bộ dạng xinh đẹp lại biết tình thú, Adatud liền mua nàng về. Phụ thân nàng là một lão tửu quỷ, không mất bao nhiêu tiền liền có thể mua được mĩ nữ nhân như vậy, Adatud rất vui vẻ.

Kỳ thực, trong nhà đã có một mĩ nữ tuyệt trần hầu hạ. Nhưng cô ta đi đến đâu, luôn khiến một đám thiếp thị phát khóc phải chạy về nhà, khi biết tư vị vinh hoa phú quý rồi, lại quản hắn quá chặt chẽ. Adatud chơi cô ta đã chán ngấy, nên cứ một đoạn thời gian lại đi ra ngoài tìm nàng khác. Phụ thân Imhotep đã từng nói với hắn, muốn hưởng thụ nữ nhân, thì nhất định không thể dùng bạo lực để cướp. Adatud đắc ý nghĩ, trực tiếp mua các nàng về, như vậy sẽ không tính là bắt buộc.

Sau khi gặp được Satura, Adatud thật sự cảm thấy trước mắt sáng ngời. Trước đó vài ngày, hắn thấy thằng em trai Mutra có nữ nhân xinh đẹp, tên là Hacan. Dáng người kia, vẻ mặt kia, hắn hâm mộ nước miếng rào rào chảy. Cô nương kia xuất sắc nhất đó là thân mình mềm mại đáng yêu như rắn nước, nhảy vũ, ánh mắt mị hoặc có thể nhỏ xuống nước. Hắn nói với em trai, muốn nàng rất nhiều lần, nhưng nó chết sống không nhường. Nghe nói, cô nương kia là hắn phát hiện trong vũ đoàn. Vừa mới mua trở về không bao lâu, đúng lúc đang có hứng thú nồng hậu. Adatud nghĩ, chờ nó chơi ngấy, đương nhiên sẽ cho hắn.

Nào biết, không quá bao lâu sau, hắn may mắn phát hiện ra nữ nhân tuyệt sắc Saturan này. Adatud thật sự cảm thấy thích nàng. Cô nương này không kiêu không nóng nảy, cũng không tham tiền. Hắn cứu nàng khỏi mấy đòn đánh của lão ba tửu quỷ, nàng còn hiểu được ân báo đáp. Adatud híp mắt, mê đắm nghĩ, đáng tiếc, nàng chết sống không để hắn chạm. Cho dù hắn nói sẽ cho nàng một thân phận là thiếp, nàng cũng không do dự ra sức khước từ. Phỏng chừng đây là nữ nhân quen dùng kỹ xảo đi. Nếu không, trước đó vài ngày còn có chút kháng cự hắn, nhưng mấy ngày sau, Saturan càng ôn nhu.

“Lão gia, thời tiết quá nóng, ăn chút hoa quả đi.” Đang nghĩ tới Saturan, nàng liền xuất hiện. Adatud mừng rỡ, cười chỉ thấy răng không thấy mắt, chà xát tay, nhịn xuống ý muốn kéo nàng ngồi trên đùi.

“Nàng thật cẩn thận. Nàng cũng theo giúp ta ăn một ít đi.” Adatud ra vẻ ôn nhu nói. Nữ nhân như động vật, chỉ cần cho các nàng một chút sắc mặt hoà nhã. Các nàng sẽ bị mê hoặc ngay.

Trên khuôn mặt thanh tú của Saturan hiện lên một tia đỏ ửng, nàng thẹn thùng cúi đầu: “Lão gia, như vậy không tốt. Chờ ngươi ăn xong rồi, còn thừa lại thưởng cho ta vậy.”

Adatud nhìn thấy Saturan nhu thuận như thế, thật sự nhịn không được. Kéo nàng qua, hôn mặt nàng một cái, nhìn nàng ngượng ngùng lao ra cửa, vui vẻ cười ha ha. Rất thú vị, người ta luôn nói công nhiên không bằng trộm. Quả thế. Loại cảm giác trộm tình này quả nhiên làm cho người ta hưng phấn a.

Trái phải nhìn thấy không có người, hung hăng quệt lau nước miếng ghê tởm trên má, Saturan nhịn xuống ý muốn mãnh liệt muốn đánh một đấm vào Adatud. Sắc lang này, chờ nữ vương trừng phạt ngươi đi. Nàng đang cầm một cái bình không, chào hỏi quản sự đại nhân xong, lợi dụng danh nghĩa mua rượu để đi ra ngoài.

Đi vào trong thành, nàng đem bình đưa cho lão bản quán rượu, rồi trốn vào trong phòng ám. Hacan đã sớm chờ nàng ở đó. Nhìn sắc mặt Hacan cũng không tốt chút nào, trong lòng Saturan nhất thời cân bằng hơn.

“Ha ha, có phải không lại bị ăn bớt?” Saturan vỗ vỗ bờ vai Hacan.

Hacan văng bàn tay Saturan trên vai mình ra, giận trừng nàng: “Đừng hy vọng trêu chọc ta để rũ tức giận, xem mặt của ngươi đỏ như mông khỉ là biết, ngươi cũng bị chiếm tiện nghi.”

Saturan ý cười nhất thời ngưng kết trên mặt. Hai người liếc nhau, đều nhịn không được thở dài. Nam nhân háo sắc dễ tiếp cận, nhưng cự tuyệt bọn chúng thân thiết, lại là chuyện rất đau đầu. Nhìn Hacan, Saturan ngượng ngùng vui đùa. Hacan giỏi nhảy, giả trang thành vũ nữ, mị ý mọc lan tràn. Mutra từ trước đến nay là quỷ háo sắc, sao có thể buông tha nàng. Sau khi thất thân, Hacan tìm nàng khóc rống một hồi. Tuy mọi người không cho rằng, mất đi trinh tiết là có nghĩa không còn sạch sẽ. Nhưng ủy thân cho nam nhân ghê tởm như vậy, nàng vẫn không cam lòng.

Sau khi khóc đã, Hacan lau khô nước mắt. Nhiệm vụ này, là các nàng tự nguyện gia nhập. Bệ hạ cũng đã hỏi rõ ý kiến của nàng. Sớm biết sẽ gặp khó khăn, hai người bọn họ đã sớm chuẩn bị tâm lý

“Tình huống của ngươi bên kia thế nào?” Sau khi Hacan trở thành phụ nữ, trên người ngây ngô còn sót lại đã tiêu thất. Nhất cử nhất động của nàng đều tràn đầy mỵ ý câu nhân. Saturan thầm nghĩ, nếu bản thân không phải nữ nhân, tám phần cũng sẽ bị nàng mê hoặc. Khó trách Adatud luôn nhớ mãi không quên, hắn luôn muốn mua Hacan từ chỗ Mutra.

“Ngày kia, yến hội như thường sẽ bắt đầu. Chắc chắn Mutra đã nhận được thông tri.” Saturan trả lời. Loại yến hội nhỏ này hai tên sắc lang thường xuyên đến dự, trừ bỏ hưởng thụ mĩ nhân mà người khác đưa lên, còn có thể thu được đại lượng tiền tài. Nhưng số lần bọn chúng tổ chức yến hội không nhiều lắm, thời gian cũng cách xa. Hacan ở bên người Mutra ẩn núp lâu như vậy, cũng chỉ gặp một lần. Mà lần đó Adatud lại không tham gia.

Lần này, nghe nói chức quan lần này tương đối lớn, có rất nhiều kẻ muốn. Kẻ đã làm quan lại muốn thăng lên. Hai tên kia thay phiên chào mời khách, khách cũng đã giằng co nhau một thời gian. Tiệc tối ngày kia là quan trọng nhất, nghe nói, tiền giao dịch sẽ bắt đầu sau khi tiệc tối kết thúc.

Đã nhận được mệnh lệnh, Saturan và Hacan sớm đã có sở chuẩn bị. Vài ngày nay, mọi người luôn sự dụng những là thư để khuấy động dư luận, phương pháp của bệ hạ thật hiệu quả. Trước khi tiệc tối bắt đầu, những thành viên khác của đội đặc chủng sẽ đem những lá thư ghi rõ những tên có quyền có tiền sẽ giao dịch trong đêm nay phát khắp nơi. Trong khoảng thời gian này, tuy thành Tebe nghiêm cẩn cấm tụ tập, nhưng chắc chắc vẫn sẽ có người nhịn không được vụng trộm đến xem.

Đến lúc đó, nhiệm vụ của hai người bọn họ chính là nội ứng ngoại hợp, đem hai tên sắc lang xấu xa trực tiếp bại lộ cho mọi người xem. Nếu pháp luật trừng phạt không xong hai tên trùng kí sinh này, thì hãy để cho các nàng đến làm đi. Hi vọng nữ hoàng Asisu phù hộ đêm nay hành động sẽ thuận lợi tiến hành.

Bạn đang đọc [Đồng Nhân Nữ Hoàng Ai Cập] Ta Là Asisư của Nguyệt Phương Phỉ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.