Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chọn Người

Phiên bản Dịch · 1908 chữ

” Cậu luôn luôn có thể làm cho tớ càng thêm ngạc nhiên.” Sirius suy yếu mỉm cười.

Sirius ở dưới sự trợ giúp của Moody cùng Tonks giúp bò lên cái vị trí phía sau kia của hỏa tiễn.

Moody đứng ở một bên, đối với hai người còn có cái hỏa tiễn thần kỳ này, phóng ra một cái thần chú xem nhẹ.

“Tốt, hiện tại Muggle không có biện pháp thấy các cậu.” Moody buông xuống đũa phép nói.

“Ta cũng theo các cậu đồng thời trở về,” Tonks nóng lòng muốn thử hỏi.

Ngu Đạt nhìn nhìn vị trí phía sau mình, chỗ ngồi chỉ có hai cái, nhưng là nếu chen chúc nhau thì có thể thêm hai người nữa.

“Ta không thử qua…” Ngu Đạt do dự nói, “Có lẽ chị ngồi vào phía sau đỡ Sirius phòng ngừa hắn ngã xuống sẽ tương đối tốt, ”

Tonks kinh hỉ nhìn cậu, không chút do dự liền một cái cất bước ngồi xuống phía sau Sirius, đỡ lấy hắn.

Liền dư lại Moody, Ngu Đạt không tình nguyện đối hắn nói, “Ngài có thể ngồi phía sau ta, chúng ta đồng thời trở về.”

“Không cần, ” Moody phất tay, “Ta còn muốn đi đại sảnh nhìn xem xảy ra chuyện gì, các cậu đi về trước.”

Ngu Đạt rõ ràng gật gật đầu, khống chế hỏa tiễn bay lên.

Trên thực tế khống chế hỏa tiễn ở hiện thực cũng giống như là dùng bàn phím, phi thường đơn giản. Ngu Đạt chỉ cần nhích về phía trước là có thể điều chỉnh phương hướng, cảm giác như là mình đang chơi trò chơi đua xe ở trung tâm trò chơi vậy, mới lạ mà thú vị.

Tonks tri kỷ cấp Sirius tăng thêm một cái thần chú giữ ấm. Nàng còn nhiệt tình cấp Ngu Đạt chỉ phương hướng.

Tốc độ của công cụ phi hành bên trong trò chơi đều phi thường nhanh, suy nghĩ một chút dựa theo trò chơi đặt ra, tọa kỵ phi hành có tốc độ gấp ba lần tọa kỵ thường. Mà làm tiêu chuẩn cơ bản của tọa kỵ di chuyển chính là ngựa. Tốc độ nhanh nhất của ngựa là 60 km trên giờ, tốc độ của hỏa tiễn liền thành 186 km trên giờ. Đương nhiên tốc độ này cùng máy bay thì quả thật tra một tí, nhưng là cũng có thể coi là chạy như bay.

Tonks hưng phấn thét chói tai, mà ngay cả Sirius tuy rằng suy yếu không chịu được, chính là vẫn thúc giục Ngu Đạt có thể mau một chút.

Chính là đây đã là tốc độ nhanh nhất, Ngu Đạt cười khổ.

Dưới tốc độ nhanh như vậy, không đầy một lúc liền đến quảng trường Grimmauld.

Ngu Đạt trực tiếp thu hồi hỏa tiễn, ba người đứng trên mặt đất.

Sirius tiếc nuối: “Lần sau có cơ hội, nhất định phải mang tớ đi nha.”

Ngu Đạt dở khóc dở cười.

Nhìn đến bộ dáng kia của cậu, Sirius nói: “Hoặc là cậu cho tớ mượn.”

“Thật đáng tiếc.” Ngu Đạt lôi kéo cánh tay của hắn, cùng Tonks mỗi người một bên đỡ hắn hướng về phía nhà cũ Black đi đến.”Cái này giống như là căn đũa phép mà ta mang đến vậy, là đồ vật buộc định linh hồn, người khác không thể thao túng.”

Sirius thất vọng cúi đầu, sắc mặt của hắn khó coi cứ như vừa bị thầy thuốc phán hắn đã mắc bệnh nan y.

Tonks đẩy cửa ra, ba người song song đi vào.

Vừa vào cửa là một đoạn đường khá hẹp, ba người không thể không nép vào cùng nhau.

Nghe được thanh âm, Kreacher ló đầu ra, phát giác là bọn hắn trở lại, lùi đầu trốn trong huyệt động của chính mình.

Ngu Đạt cùng Sirius đều không có để ý, Sirius bị đưa vào gian phòng của mình.

“A!” Ngu Đạt vẫy vẫy cánh tay của mình, oán giận nói: “Sirius cậu cũng thật nặng.”

“Tớ chính là một chút khí lực cũng không có, cậu bé, này cũng không nên trách tớ.” Sirius nằm ở trên giường của hắn, vô tội nói.

“Cậu lại rụng máu.” Ngu Đạt nhíu mày, giúp hắn xoát một cái thuật khôi phục.

“Tớ không xuất huyết a.” Sirius khó hiểu nhìn cậu.

“Tớ nói sinh mệnh lực của cậu đang không ngừng trôi đi.” Ngu Đạt hình tượng so sánh: “Tại Aberforth, năng lượng để khôi phục sinh mệnh lực, là sinh mệnh hệ, tự nhiên hệ còn có thần thánh hệ có thể làm được.”

Ngu Đạt buông xuống tay, lo lắng nhìn Sirius: “Chính là cậu hiện tại đang không ngừng giảm bớt sinh mệnh lực, cũng chính là tớ nói ‘Huyết’.”

Sirius nhìn nhìn hai tay của mình, vết thương bị nứt ra đã thực phai nhạt, tin tưởng dưới sự trị liệu của Ngu Đạt, sẽ chậm rãi biến mất.

“Dùng phương pháp quan sát của thế giới của tớ, cậu trúng độc, hơn nữa trên người của cậu còn có một cái trạng thái suy yếu cố định, thực không xong.”

“Hắn trúng độc?” Tonks nói rằng.

“Ta nghĩ là đã bị nhiễm độc tố khi ở trong hư vô.” Ngu Đạt ngưng trọng nói.

“Ba!” Một tiếng, cửa phòng Sirius bị đẩy ra, Remus tiến vào.

Hắn kinh hỉ nhìn Sirius đang ngồi ở trên giường: “Cậu còn sống!”

“Chào!” Sirius lạc quan hướng hắn ngoắc, “Ngu Đạt đã cứu tớ.”

“Cám ơn cậu!” Remus ánh mắt đã ươn ướt, “Ta đã mất đi James, nếu Sirius cũng mất…”

Thanh âm của hắn run rẩy.

“Không cần cảm tạ ta.” Ngu Đạt chân thành nói: “Sirius cũng là bằng hữu của ta.”

“Y Đạt.” Đầu của Tonks quay sang hướng cậu, nàng tò mò hỏi: “Cậu làm như thế nào?”

“Ta chỉ là sử dụng một cái kỹ năng của thế giới của chúng ta cũng có thể nói là ma pháp.” Ngu Đạt nói: “Chẳng qua ma pháp này muốn có tác dụng, phải có một cái điều kiện.”

“Điều kiện gì?” Tonks hỏi.

“Chúng ta phải ở trong một cái đoàn đội.” Ngu Đạt nghiêm túc giải thích, cậu quyết định muốn đem tầm quan trọng của chuyện này cường điệu một chút, để cho bọn họ ở lần hoạt động tiếp theo nhớ rõ chủ động cùng cậu kết thành đoàn đội, “Loại này như là một loại khế ước ma pháp. Lúc ấy tại bên trong Bộ Pháp Thuật, Moody trùng hợp thực hiện cái mấu chốt này, chúng ta ở trong Bộ Pháp Thuật trở thành một cái đoàn đội lâm thời. Ở trong khế ước đoàn đội này, có một loại ma pháp đoàn đội tên là ‘tổ chức thành đoàn thể xuất phát’, ta có thể sử dụng ma pháp này gọi người ở trong đội ngũ đến chỗ của ta.”

Remus giật mình nói: “Cái thanh âm kia! Cái thanh âm gọi về kia chính là ma pháp đó?”

Ngu Đạt kinh ngạc nhìn nói rằng: “Cậu cũng nghe thấy?”

Thời điểm kéo người lúc ấy không suy nghĩ nhiều, kết quả sau đó chỉ có Sirius xuất hiện, hắn thập phần suy yếu, cậu cũng không đi hỏi những chuyện nhỏ không đáng kể như thế.

“Đúng vậy. Có một thanh âm xuất hiện, nói…” Remus chần chờ nói: “Một cái tên bốn âm tiết, cái gì cái gì ‘DA’ nói muốn gọi về ta ở bên cạnh hắn, ta còn tưởng rằng đó là kẻ thần bí, không để ý đến, cho nên…”

Ngu Đạt lúc này mới hiểu được, cái gì DA?! Vậy nhất định là tên trên mạng của cậu “Có dung nãi đại”, đi vào thế gian này bị ma pháp xác nhận thực danh đúng là cái tên 囧 này.

Đã quên chuyện này Ngu Đạt một đầu hắc tuyến: “… Cậu nghe được cái tên kia, là thực danh ta đi vào thế giới này bị ma pháp phán định. Những lần ký tên có hiệu quả ma pháp cần phải sử dụng tên này mới có thể có hiệu lực.”

Remus lý giải gật gật đầu.

Tonks mở to hai mắt nhìn: “Như thế nào Y Đạt không phải là người của thế giới này?”

“Không là.” Ngu Đạt lắc đầu, “Ta là bởi vì một hồi ma pháp sự cố từ một địa phương tên là Aberforth đến.”

Tonks ngạc nhiên nhìn cậu, đồng tình nói: “Cho dù là ma lực bạo động, từ Luân Đôn tạc đến Đức quốc, đã là sự cố ma pháp xa nhất từng phát sinh. Không nghĩ tới cậu trải qua lợi hại hơn, cư nhiên đi thẳng tới một cái thế giới khác.”

“Cũng không phải.” Ngu Đạt chân tình thực lòng cười khổ: “Ta đây hoàn toàn chính là bị động, đảo môi xuyên qua.”

“Đây là vì cái gì?” Tonks hỏi ý kiến.

“Bởi vì kỳ thật Ngu Đạt là một mục sư, càng thêm thiên hướng cấp người trị liệu tật bệnh, tạo thành sự cố chính là một gia hỏa tên là pháp sư ở thế giới của cậu ấy.” Sirius nói.

“Pháp sư là một loại chức nghiệp.” Ngu Đạt hắc tuyến, “Không là tên.”

“A.” Tonks lý giải.

“Như vậy.” Ngu Đạt quay đầu đối Tonks nói: “Chị cũng nghe đến cái thanh âm kia sao? Tonks?”

“Đúng vậy. Ta lúc ấy còn tưởng rằng đó là từ màn che bên kia truyền tới, bởi vì bên kia sẽ có một ít lời nói mê hoặc hấp dẫn mọi người đi vào nó.” Tonks nói.

“A. Nguyên lai là như vậy.” Ngu Đạt hiểu rõ vì cái gì trừ bỏ Sirius ra người khác đều không đáp lại gọi về của cậu.

Bởi vì Sirius đã không có hy vọng, hắn chỉ có thể trông cậy vào một đường sinh cơ này.

Sirius ho khan một tiếng, Remus lo lắng nhìn bạn tốt duy nhất trên đời này của hắn: “Cậu cảm giác thế nào?”

“Bây giờ còn không tồi.” Sirius miễn cưỡng nói.

“Nếu hắn không giải được độc, như vậy trạng thái suy yếu của hắn sẽ không chấm dứt.” Ngu Đạt nói.

“Đừng lo lắng.” Remus đối bọn họ nói: “Moody đã đem chuyện này nói cho Dumbledore, hắn thực nhanh liền sẽ tìm người đến trợ giúp Sirius.”

“Người nào?” Ngu Đạt quay đầu nhìn hắn: “Không phải nói tìm người ở St Mungo sẽ có phiêu lưu sao? Chẳng lẽ là Poppy nữ sĩ?”

Cậu đoán.

“Không, là một thành viên của Hội Phượng Hoàng.” Remus cười khổ.

Sirius có một loại dự cảm xấu, Ngu Đạt mẫn cảm nhìn về phía cửa phòng, cửa bị gõ vài cái, cậu đi qua mở cửa ra.

Một thân tối như mực Snape liền đứng ở trước cửa.

Ngu Đạt kinh hỉ nhìn Snape: “Là ngài!”

Snape chậm rãi nói: “Ta nghe nói, mỗ cái ngu xuẩn người đã trải qua một cuộc mạo hiểm trước nay chưa từng có, thành công đem mình biến thành một cái bệnh cẩu.”

Nghe được thanh âm của hắn, còn có lời nói tràn ngập không khách khí này, huyết áp của Sirius bốc lên cao, tự cho là lớn tiếng gào thét: “Snivellus!!”

REVIEW 57

Bạn đang đọc [Đồng Nhân Harry Potter] Hy Vọng Thánh Ca của Nam Qua Lão Yêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.