Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ăn Hôi

Tiểu thuyết gốc · 1478 chữ

Thời gian như thoi đưa thấm thoát trôi qua.

Thời gian trôi đã qua ba tháng. Long Bất Phàm không đánh quái cày kinh nghiệm cũng là tìm đường rời khỏi khu rừng già rộng lớn như mê cung này.

Điều mà hắn cảm thấy kì lạ là từ lúc hắn đặt chân đến thế giới này, hắn chưa gặp phải một ai vô khu rừng này săn bắt yêu thú vậy.

Trong thời gian này tu vi của hắn từ Kim Đan sơ kì đã tăng lên Kim Đan viên mãn, một tốc độ có thể gọi là không nhanh cũng không chậm. Hệ thống trong khoảng thời gian này cũng cho hắn rút thưởng hai lần nhưng tựa như vận khí lần trước của hắn khi rút được bốn vật phẩm trong một lần thì đã hao hết khí vận rồi, hai lần quay một lần được được 1 cọng nịt 1 lần được 1 que tăm xỉa răng.

Bỗng nhiên một hôm hắn đang đi trong rừng đột nhiên nghe thấy một tiếng yêu thú rống giận từ xa vọng lại.

– Có con lợn nào gây chuyện vậy?

– Sợ quá, sợ quá phải qua xem thôi, sợ quá.

Sự tò mò của hắn đã kích thích hắn qua đó tìm kiếm.

Khi hắn tới nơi chỉ thấy một thanh niên mặc bộ đồ màu trắng với khuôn mặt thanh tú trên tay cầm một thanh kiếm toả ra kiếm khí bức người có tu vi Kim Đan trung kì đang cực khổ trèo chống một con hắc Hùng to cao gấp hai lần người trưởng thành có tu vi Kim Đan viên mãn.

– Tên Gấu Chó nhà ngươi sao cứ đu theo ta không buông vậy, bộ ngươi là chó sao??

Thanh niên trẻ tuổi hét lên trong câu nói ẩn chứa sự ai oán và phẫn nộ cực kì.

Đáp lấy thanh niên kia chỉ thấy con Hắc Hùng có tu vi Kim Đan viên mãn kia dùng cách tay to khoẻ của mình dồn lực đánh mạnh vào mạn sườn khiến thanh niên kia bay ra xa gãy vài cây cổ thụ to lớn. Cú đánh kia khiến cho thanh niên áo trắng kia gãy mất 3 cây xương sườn khiến hắn nhe răng trợn mắt vì đau.

Con gấu đen kia nhìn thấy cú đánh của mình làm tên thanh niên trước mặt nó đau đớn thì lộ ra vẻ mặt đắc ý, sau đó nó tiến lại gần muốn cho thanh niên trẻ kia một khích trí mạng.

Trong tình huống ngàn cân treo sợi tóc kia thanh niên áo trắng lộn nhào nguy hiểm né tránh được đòn công kích đòi mạng kia.

Làm một loạt thao tác sau hắn cầm kiếm đâm vào mắt của con gấu đen làm nó gầm lên đau đớn. Nhưng điều đó lại khiến nó càng điên hơn tấn công đối phương như vũ bão.

Thanh niên áo trắng đỡ được vài đòn rồi cũng bị con gấu trước mặt đánh bay ra ngoài đụng phải một gốc cây khiến hắn thụ thương nặng.

– Ta Vương Hải phải chết ở đây sao??

– Ta là một thiên tài có thiên phú cao nhất của Bắc Vũ Thành sao có thể chết ở đây được.

– Ta..Ta không cam tâm.

Trong cơ thể hắn toát ta một loại bản năng sống còn giúp hắn tránh né công kích của con Hắc Hùng kia sau đó dùng hết sức còn lại vào điểm yếu của con Hắc Hùng kia khiến nó hấp hối nhưng cũng kiến cho cơ thể hắn kiệt sức.

Đang định dùng hết sức mạnh còn lại lê lết thân thể tiến tới kết liễu con Hắc Hùng kia thì có một giọng nói vang lên khiến hắn bất ngờ.

– Đạo hữu xin đừng bước.

– Diệt Thế nhất thức: Diệt Nhân.

Âm thanh vang lên sau đó là một tia sáng loé lên trảm vào cơ thể con Hắc Hùng kia khiến nó đi trầu ông bà.

Thình thấy cảnh tượng trước mắt trong lòng run rẩy. Run lên không phải bị cảnh tượng trước mắt làm kinh sợ mà run lên vì tức. Trong lòng hắn như có một đàn ngựa chạy qua.

– Ta thao, bị cướp quái??? Phụttt, hự.

Nói xong hắn liền ngã xuống bất cmn tỉnh nhân sự. Ngất không phải là thương thế quá nặng mà là tức giận vì bị cướp quái máu huyết công tâm mà ngất xỉu.

– A không phải chứ, sức chịu đựng yếu vậy sao???

Ting, chúc mừng kí chủ đánh giết Hắc Hùng quái tu vi Kim Đan viên mãn nhận được 21.065 exp.

– Ting, exp đã đầy kí chủ phải chăng thăng cấp.

– Không vội, đợi ta xem tên trước mặt này tèo chưa đã.

Long Bất Phàm nhìn vào tên thanh niên trước mặt nói.

Nói xong hắn liền bước tới gần thanh niên huyết y kia, nói huyết y bởi vì khắp cả cơ thể đều tràn ngập máu.

Nhìn người trước mặt mà Long Bất Phàm có chút không muốn nhìn thẳng bởi vì cơ thể hắn tràn ngập các loại vết thương lớn nhỏ khác nhau trên cơ thể, có vết thương mới có vết cũ cũng có vết thương cũ chưa lành lại phải chịu một vết thương mới đè lên.

– Thấy cũng tội. Mà thôi kệ mịa đi chết sống gì liên quan tới bổn đại gia ta.

Hắn quay lại đi được vài bước rồi quay đầu lại cảm thán:

– phải đại gia ta coi như ngươi phúc lớn mạng lớn, thôi thì cứu ngươi một mạng nhân tiện hỏi một chút đây là đâu để còn rời khỏi khu rừng quái quỷ này vậy.

Một niềm đồng cảm dâng trào lên trong người Long Bất Phàm thế là hắn dùng thủ thuật điểm huyệt cầm máu kiếp trước hắn hay dùng khi bị thương chảy máu khi làm nhiệm vụ để tạm thời cầm máu cho thanh niên trước mặt.

Tạm thời cầm máu xong Long Bất Phàm cõng thanh niên kia tìm một hang động dưới gốc cây cổ thụ gần đó đặt thanh niên kia nằm xuống.

Trong lúc chờ thanh niên kia tỉnh lại hắn đi ra ngoài nói với hệ thống:

– Hệ Thống ta muốn thăng cấp.

Vừa dứt lời hắn cảm thấy trong cơ thể có thứ gì đó vừa nới lỏng ra. Trong cơ thể linh lực ở khắp cơ thể của hắn không ngừng tụ tập xuống vùng bụng dưới để khai mở đan điền khiến hắn có cảm giác đau đớn nhưng hắn phải chịu đựng ngồi xếp bằng vận chuyển Thôn Thiên Thái Hoàng Kinh để dẫn dắt vận chuyển và hấp thu linh khí trong không khí dồn xuống vào phần bụng giúp khai mở đan điền.

Cơ thể của Long Bất Phàm như Giao Long hấp thủy hút lấy linh khí trong không khí tạo thành những vòi rồng lớn nhỏ trực tiếp bị hắn hấp thụ.

Động tĩnh do Long Bất Phàm gây ra khá lớn nên gây ra những con linh thú có tu vi cao chú ý tới, bọn chúng đang tập hợp tới nơi phát ra linh lực tụ tập đó.

Do đang bận đột phá nên Long Bất Phàm vẫn không biết nguy hiểm đang chuẩn bị ập tới bất cứ lúc nào. Mà cho dù Long Bất Phàm có biết thì hắn cũng không có quan tâm là mấy bởi vì đối với hắn những con quái kia cũng chỉ là exp mà thôi.

Quay lại với Long Bất Phàm, hắn đã tạo dựng được đan điền nhưng vẫn chưa dừng lại linh khí tiến vào cơ thể hắn như một dòng lũ tụ tập lại ngưng tụ thành một hạt châu màu tử sắc đang không ngừng to lên. Bỗng nhiên hạt châu vang lên một tiếng "G-Rắc".

Hạt châu vỡ ra bên trong đó có một thân ảnh rất giống con người đang ngồi xếp bằng nếu nhìn kĩ hơn sẽ thấy thân ảnh đó giống y như Long Bất Phàm. Bỗng nhiên thân ảnh đó đột nhiên mở to mắt, một luồng sức mạnh to lớn toả ra tứ phía chấn động đến thanh niên kia khiến hắn mơ màng tỉnh dậy.

– Đây là đâu, là ai đã cứu ta ??

Thanh niên mơ màng nói

– A, ngươi tỉnh dậy rồi a!

Long Bất Phàm đả toạ khôi phục ổn định cảnh giới quay sang cười nói.

– Ngươi là tên cướp quái của ta sao ?

...

Ps/ một sự thật là ta đến giờ vẫn méo hỉu ta viết cái loèn gì nữa trong đầu thì hết cmn súc cảm để viết haizz chắc phải dropp thôi!!!

Bạn đang đọc Động Lực Công Phá sáng tác bởi Hịp_zíp_bro

Truyện Động Lực Công Phá tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Hịp_zíp_bro
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.