Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Long Mạc

Tiểu thuyết gốc · 1357 chữ

Luyện đan sư là chất nghiệp cao quý nhất, luyên đan sư không nhất thiết phải có tu vi mạng, họ chủ yếu là có hỏa linh căng thì mới có cơ hội bước vào con đường luyện đan, luyện đan sư cho dù không có tu vi ca và chỗ để dựa lưng nhưng không ai lại muốn đắc tội với họ,  thứ nhất  muốn trở thành luyện đan sư không có dễ luyện đan giống như đốt tiền vậy cho nên rất ít người trở thành luyện đan sư, thứ hai việt điều chỉnh hỏa diểm rất khó không mây nổ lô thì tôi....

Long Mạc là một luyện đan sư cũng là chủ của Vân Tinh các ởtrấn Tứ Xuyên, ông ít khi ra ngoài chủ yếu ông ở trong phong nghiên cứu phương pháp luyện đan, không phải nhân vật có tiếng thì hên sui mới được nhận thức ông.

       Cậu chờ ta ở đây một chúc, ta đi đây rồi chở lại liền.

Long Mạc đứng lên nói với Thiên, không đợi hắn đáp ông tiến lên lầu hai, vị trung niên cũng đi theo sau, hắn chỏ lắc đầu cười rồi ngậm bánh bao tiếp.

        Trương công tử, hôm nay ta đải, thây lời cám ơn vì dụ lần trước.

Bước vào trong Tinh Vân các là một gã thiếu niến hơn 20 tuổi, theo sau là 3 người hai nam một nữ trong đó thiếu niên đi đầu 17 tuổi mặc coi như là được, thiếu nữ cũng 17 tuổi khuôn mặc khá thanh tú, thân hình rợi cảm, chỗ cần lôi thì lồi , chỗ cần lỗm thì lỗm và một người trung niên.

          Trương công tử lên lầu 2 ta đã đặc chỗ rồi.

Gã thiếu niên cười nịnh nọt muốn lấy lòng vị trương công tử này, nhưng vị trương công tử này mặc không một chúc biểu tình, không nhìn hắn mà nhìn xung quanh , vị trương công tử nhìn tới chỗ Lăng Thiên thì trực tiếp đi tới.

              Này tiểu tử ta thấy chỗ này vừa ý, thức thời thì ra chỗ khác ngồi không thì đừng trách ta.

Trương Hoàng cười ngạo nghễ mặc ngước lên muốn đụng cái nóc.

Lăng Thiên như điết không nghe thấy vẫn cấm đầu ngậm bánh bao của mình.

          Bộ ngươi điết à trương công tử kê ngươi cút ngươi không nghe thấy sau.

Gã Thiếu niên lập túc quát, hắn muốn nhân cơ hội này lấy lòng Trương Hoang.

          Ta phải ở chỗ này đợi người, ta đợi được người thì ta đi.

Lăng Thiên nhai xong miến bánh bao trong miệng rồi ngước đầu lên nói.

            À thì ra là Lăng' phế vật' à, ngươi thì đợi ai, ta không cần biết ngươi đợi ai khôn hồn thì cút khồng thì một hồi bị nén ra ngoài như cho thì đừng trách ta đọc ác.

Ô ngươi muốn nén ai ra ngoài?

Bổng tiếng nói từ trên lầu hai vọng xuống chỉ thấy Long Mạc và vị trung niên đang đi xuống, Long Mạc miển cười nhìn hắn còn vị trung niên thì mặc tái xanh.

            A thì ra là Long đại sư.

Bổng có người nhận ra Long Mạc kinh hô.

              Sao Long đại sư lại xuất hiện

Chào Long đại sư.

Gập qua Long đại sư.

Mọi người thây phiên nhao nghị luận, chào hỏi Long Mạc, Long Mạc gật đầu coi như chào hỏi.

                Tiểu bối Trương Hoàng gập qua Long đại sư.

Trương Hoàng vội vả chạy tới trước mặc Long Mạc thi lễ, mà không chú ý người sau lưng Long Mạc.

                Chuyện gì sãy ra?

Long Mạc trầm giộng hỏi, vị trung niên phía sau định nói gì đó nhưng chợt khựng lại, mặc dần trở nên ngương trọng, vị trung niên là cha của Trương Hoàng là gia chủ của Trương gia, Trương Hải Đăng. Ông khi nảy định đứng ra thây con trai giải thích nhưng ông bị Long Mạc chuyền âm, ông cũng không làm trái mà là không dám làm trái.

            Long đại sư chớ lo, tiểu bối chỉ là đuổi người không có mắc ra khỏi quý các thôi.

Trương Hoàng kêu ngạo nói, hất cầm về phía Lăng Thiên, trong lòng không khỏi cười lạnh để coi ngươi hôm nay thế nào chết, gia tộc hắn vì có qua lại với Long đại sư bà hắn cũng biết Long đại sư là một vị luyện đan sư nên muốn nhân cơ hội này dạy dỗ Lăng Thiên thậm chí là giết hắn.Cho dù Long Mạc có giết Lăng Thiên có bị Long Mạc giết đi nữa thì Lăng gia cũng không dám lên tiêng, chỉ vì Lăng Thiên mà đắc tội với một vị luyện dược sư mà thân phận khủng bố hơn là chủ của Tinh Vân các là không đang.

Long Mạc không nói gì mà đi tới chỗ Lăng Thiên, Trương Hoàng tưởng Long đại sư sẽ dại dỗ Lăng Thiên một trận thì cười ngạo nghễ, nhưng hăn nụ cười cứng lại vì chỉ thấy Long Mạc ngồi xuống, rồi chính tay Long Mạc rót rượu vào chén Lăng Thiên, rồi cùng Lăng Thiên cạn uống.

Hắn cứ như gập mộng, không thể tin được những gì mình nhìn thấy, hắn biết tính tình của vị Long đại sư này, chớ bao giờ cùng ai uống rượu mà cho dù có thì cũng là người khác rót cho vị Long đai sư này, bổng nhiên hắn nhớ tới lời nói của Lăng Thiên hồi nảy"ta ở chỗ này đợi người , đợi được người thì ta đi", hắn giờ mới biết người mà Lăng Thiên đợi dĩ nhiên là vị Long đại sư này, bất giác tay hắn run run miệng đang muốn mở miệng nói gì đó thì bổng nghe tiếng quát:

        Nghịch tử ngươi có biết mình vừa nói cái gì không?

Gia chủ Trương gia Trương Hải Đăng thở phì phò vì túc giận, hắn không ngờ lại sãy ra chuyện này, hắn biết vị Long đại sư này rất xem trọng Lăng Thiên nhưng xem trọng chỗ nào hắn không biết nhưng có một chuyện rất chắc chắn đó là quang hệ giữa gia tộc mình và vị Long đại sư này sẽ giẩm bớt nên thầm hối hận vì dung túng cho thăng con Trương Hoàng này, phải chi minh nghiêm túc dại dỗ hắn nhiều hơn thì hôm nay không sãy ra chuyện này.

          Cha ....cha con ....con.....

Trương Hoàng cà lâm cả nữa ngày nói không nên lơi hai chữ"cha,con" không.

          Còn không mao qua hướng Long đại sư với Lăng tiểu hữu xin lỗi.

Trương Hải Đăng nghiêm giộng nói, lời nói của hắn làm cho Trương Hoàng không thể tin được, cha hắn nếu nói hướng Long đại sư xin lỗi thì hắn không ý kiến nhưng đằng này lại hướng Lăng Thiên người mà trong mắc hắn không bằng con kiến hôi, mà bây giờ cha hắn kêu hắn hướng kể mình xem là kiến hôi xin lỗi thử hỏi hắn làm sao chấp nhận.

        Còn không mao tiến tới, đứng ngây người ở đó làm gì.

Trương Hải Đăng là người biết làm người, đối nhân sử thế rất công băng, nên hắn biết lúc nên nói thì nói, nghe tiếng quát của cha hắn hoảng hốt chạy tới bàn Lăng Thiên ngồi rồi quỳ xuống nói:

        Long đại sư Lăng Thiên, cho ta xin lỗi ta biết ta sai rồi xin hai người bỏ qua cho ta, sau này ta không dám nữa.

Chữ Lăng Thiên, Trương Hoàng nhỏ giộng nói.

          Ngươi đứng lên đi, ta không để bụng nhưng sau này cẩn thận lời nói, gập ta thì mây nhưng nếu là người khác với tu vi Luyện khí bát giai của ngươi thì có chốt họa vào thân.

yi xin mọi người góp ý ạ yi đang phân vân Thiên có nên rời khỏi gia tộc mà tiến vào đế đô không.

Mọi người không quên để lại một cmt và ta thích.

Thank

iu

Bạn đang đọc Độc Tôn Kiếm Đế sáng tác bởi Yêunghi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Yêunghi
Thời gian
Lượt đọc 53

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.