Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Căn nhà này là của tôi.

Tiểu thuyết gốc · 877 chữ

Tô Lẫm chầm chậm ngước mắt lên, đáy mắt thoáng qua tia khó hiểu, sau đó dần bình tĩnh lại.

“Tôi với em hình như không có liên quan gì nhau.”

“Đâu cần có liên quan mới làm bạn được, quan trọng em thấy anh là người tốt.”

“Dựa vào đâu em nghĩ như vậy?”

“Dựa vào anh giúp em làm bài tập.”

“Xin lỗi! tôi không thích kết bạn”

Nói xong, Tô Lẫm đứng dậy xách ba lô bỏ đi, Lâm Du hốt hoảng đuổi theo sau.

“Anh Tô...anh Tô, em thực sự muốn làm bạn với anh mà, em không có ý gì khác đâu, chỉ là muốn học hỏi nhiều thêm ở anh thôi, anh Tô…”

Mặc cho Lâm Du gào lên phía sau lưng, Tô Lẫm cũng không quan tâm, anh cao hơn Lâm Du, sải chân cũng nhanh hơn, chẳng mấy chốc Lâm Du không đuổi kịp nữa.

Lâm Du đuổi theo một lúc cũng thấm mệt, cúi người thở hồng hộc, chỉ còn biết đứng nhìn Tô Lẫm đi càng lúc càng xa, thôi vậy...tìm cơ hội khác!

....

Khách sạn Vince

Mới 7h sáng Lâm Du đã thức dậy, do bị chệnh lệch múi giờ nên cô khó có thể ngủ ngon, hôm nay là ngày đầu tiên không phải bận rộn kể từ lúc về nước.

Lâm Du uể oải xuống giường, phải đi xem nhà thôi! Nếu quyết định ở lại trong nước lâu dài thì không thể cứ mãi ở khách sạn được, cho dù cô có tiền, cũng không muốn đốt tiền một cách không biết suy nghĩ như thế.

Lâm Du đánh răng rửa mặt, thay một bộ quần áo đơn giản, áo phông trắng và quần bò, lúc đang trang điểm thì điện thoại reo lên.

“Tiểu Du, dậy chưa?”

Là Cố Y Lan gọi tới.

“Tớ dậy từ sớm rồi, khi nào cậu đến thế?”

“Xin lỗi tiểu Du, hôm nay không cùng cậu đi xem nhà được rồi, mẫu thân đại nhân nhà tớ triệu kiến gấp, chắc là lại càu nhàu chuyện xem mắt đây mà.”

“Haha, đúng là nên càu nhàu, cậu cũng nên lấy chồng đi thôi.”

Lâm Du không nhịn được trêu ghẹo một câu.

“Cái đồ vô lương tâm, cậu còn chưa có bạn trai, sao tớ có thể lấy chồng được.”

“Thôi được rồi, cậu bận thì cứ làm đi, tớ gọi Mễ Ái đi cùng cũng được”

“Ok, vậy để tớ nhắn địa chỉ công ty môi giới qua cho cậu, cậu đến đó gặp quản lý Vương là được, tớ đã đánh tiếng trước với ông ta rồi, đến đó cậu cứ nói ra yêu cầu của mình, ông ta sẽ đáp ứng.”

“Được, tạm biệt cậu”

Cố Y Lan liền gửi ngay địa chỉ công ty môi giới đến, 8 giờ rưỡi Lâm Du bắt đầu xuất phát, dưới sảnh khách sạn Mễ Ái đã chờ sẵn, họ lái xe đến thẳng công ty, lễ tân công ty môi giới nhìn thấy chiếc Mercedes-AMG dừng lại trước cửa thì hai mắt đã sáng lấp lánh, vội vàng chạy ra tiếp đón.

“Chào cô, có phải cô muốn xem nhà không ạ?”

“Tôi có hẹn trước với ông Vương, nhờ cô báo lại ông ấy.”

“Vậy xin hỏi quý danh của cô ạ?”

“Alice”

“Vâng, tôi gọi cho quản lý Vương ngay.”

Cô lễ tân vội vàng chạy đi gọi điện thoại, khoảng 5 phút sau trong thang máy có một người đàn ông mập mạp bước ra, còn chưa ra khỏi thang máy, ông ta đã vội vàng tay bắt mặt mừng.

“Cô Lâm đúng không? Sáng nay cô Cố đã cố ý dặn dò tôi tìm một căn nhà vừa ý cho cô Lâm đây, xin hỏi cô muốn căn nhà như thế nào?”

“Thoáng mát, có ban công đón gió, nội thất đơn giản không quá cầu kỳ, gam màu lạnh.”

“Được.. chúng tôi hiện đang có một căn nhà như vậy, để tôi dẫn cô đi xem, ở ngay khu Uyển Đình bên cạnh thôi.”

Khu Uyển Đình cách đó khoảng 500m, là một khu biệt thự độc lập, thiết kế kết hợp hài hòa giữa phong cách Pháp và Á Đông, lối vào mỗi căn biệt thự đều có hoa viên 2 bên, có thể trồng hoa và cây xanh tùy thích, mỗi căn biệt thự đều có thể trang trí sửa chữa theo ý thích của mỗi khách hàng.

Lâm Du cũng cảm thấy khá hài lòng, đột nhiên cô dừng bước trước một căn biệt thự có gam màu xám trắng, mặt chính của căn này hướng về phía ngọn đồi phía trước, ban công bằng kính cường lực, đặc biệt trong khuôn viên có trồng một cây ngân hạnh lớn.

“Tôi muốn xem căn nhà này”

Lâm Du quay sang nói với quản lý Vương.

“Thưa cô, căn này đúng là rất hợp với yêu cầu của cô, nhưng mà…nhưng mà..”

Quản lý Vương ấp úng mãi không trả lời được, Lâm Du nhíu mày.

“Sao thế?”

Trong lúc quản lý Vương còn đang suy nghĩ phải trả lời làm sao thì có một giọng đàn ông vang lên.

“Bởi vì căn nhà này là của tôi”

Bạn đang đọc Dốc Một Đời Dịu Dàng, Ấm Một Lần Gặp Gỡ sáng tác bởi ThanhHam42
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThanhHam42
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.