Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Độc Giang

Tiểu thuyết gốc · 1951 chữ

Bấy giờ Cô Linh cũng trao cây quạt cho Cô Dung, rồi nắm lấy bàn tay của Tiên Sinh, đoạn cùng hợp sức mà kéo đi.

Tay Diệu Thiện rung lên, rồi lần lần đi dọc từ nơi cổ hầu của Lệ xuống dưới, đoạn dừng lại nơi ngay giữa ngực, Diệu Thiện ấn tay vào đó, Lệ khẽ rùng mình lên một cái.

Từ nãy tới giờ, ngón tay Tiên Sinh di chuyển trên cơ thể cô cô đều cảm nhận được rõ ràng, nó đi tới đâu thì nóng bừng lên tới đó, da gà nổi lên khắp cơ thể của Lệ…

Bấy giờ Cô Linh cũng rời tay ra, nói với các đệ tử:

- Nơi này là nơi Khí Trợ Sinh* đậu, chính là Nhật Huyệt*.

(*Khí Trợ Sinh: loại khí thứ ba trên cơ thể, khí này nằm ở vị trí giữa ngực, nơi giao nhau giữa đường thẳng nối hai đầu ti cắt với xương lồng ngực, khí này có công năng giúp đẩy thức ăn xuống, đẩy hơi thở lên, duy trì cho tim co bóp, phổi làm việc, giúp người khạc nhổ. *Nhật Huyệt: huyệt mặt trời, nằm giữa ngực người, là nơi có phần lõm là giao của mặt cắt dọc cơ thể người với đường nối giữa hai đầu ti người.)

Diệu Thiện ấn mạnh tay xuống rồi niệm chú, đoạn bức nó lại, nói:

- Khí ở đây cũng tan hoang rồi, tôi đã bức lại, càng xuống dưới m Khí càng nặng, yêu ma đã di chuyển xuống dưới nữa, như thế có khả năng nó đã nuốt mất nơi Hỏa Khí, Cô Linh chuẩn bị sẵn sàng đi.

Nói đoạn Tiên Sinh lại đẩy tay xuống, Cô Linh và Kinh Tâm cùng trợ lực cho Tiên Sinh, đoạn ngón tay trườn qua ngực xuống bụng Lệ, rồi xuống dưới rốn, đi qua rốn dừng lại ở nơi Bụng Dưới*.

(*Bụng Dưới: nơi này nằm giữa rốn và xương mu, cách rốn chừng ba phân.)

Cô Linh nói:

- Đây là huyệt Đan Điền Hạ, còn gọi là Đan Điền Tinh, nó ở cùng vị trí dọc với huyệt Khí Hải và huyệt Mệnh Môn, đây là nơi đậu của Hỏa Khí, là cơ quan về khí quan trọng nhất trong cơ thể một người.

(Huyệt Đan Điền Hạ: Đan Điền có ba huyệt, huyệt Thượng nằm ở Ấn Đường, gọi là Đan Điền Thần, chủ về Thần, huyệt Trung nằm ở Nhật Huyệt, chủ về Khí, huyệt Hạ nằm ở Khí Hải, chủ về Tinh.Huyệt Khí Hải: là nơi dưới rốn ba phân, nằm ngoài phần da. *Huyệt Mệnh Môn: trùng vị trí với huyệt Khí Hải nhưng nằm sâu bên trong đốt xương sống. *Hỏa Khí: còn gọi là Mệnh Môn Hỏa, là loại khí thứ tư trong ngũ khí, nơi đây làm ấm cơ thể, giúp cơ thể người có thân nhiệt, được ví như cái bếp lò hâm nóng thức ăn, nếu ai có Hỏa Khí yếu thì ăn đồ lạ dễ bị đi ngoài, dễ bị lạnh bụng, người xuất gia hoặc tu các đạo nói chung dụng về khí công thì kiêng ăn các loại thịt, đặc biệt là thịt chó, để nuôi dưỡng Hỏa Khí cho được hùng mạnh, đối với các bậc có định lực to lớn thì từ Hỏa Khí chuyển hóa thành “Hỏa quan tam muội”, tức là ngọn lửa trong thân, những vị này dù ở trời giá lạnh có mặc ít quần áo cũng không thấy lạnh, tuyết rơi tứ bề nhưng phạm vi cách ba mét từ nơi các vị này tọa thiền thì không đậu được thành tuyết do bị sức nóng từ hỏa quan tam muội của họ lây lan ra, những bậc sư đắc đạo vào thời hành pháp có hỏa quan tam muội đủ lớn mạnh có thể tự đốt cháy thân thể khi nhập diệt, tạo ra cốt của xương, gọi là Xá Lợi. Khí này nằm trùng vị trí với huyệt Mệnh Môn nên còn gọi là Mệnh Môn Hỏa.)

Diệu Thiện niệm chú vào nơi Hỏa Khí rồi nói:

- Khí ở đây cũng đã bị lạnh đi, tan hoang hết cả, căn chủ của Tà Linh không nằm ở đây, nó đã chiếm xong nơi này rồi, nếu hôm nay không tới gặp Cô, thì trong vài ngày tới nó sẽ xuyên qua thần chú mà phá nát cơ chế khí của người bệnh. Nếu vậy thì Tà Linh đã di chuyển xuống vị trí khí cuối cùng, xin Cô lưu ý cho.

Cô Linh gật đầu, đoạn cùng đẩy tay với Tiên Sinh cho ngón tay trườn xuống phía dưới nữa.

Chợt ngón tay vừa rời đi, Tiên Sinh hét lên thất thanh, lấy tay kia bưng lấy mắt, máu từ mắt đổ xuống ròng ròng không kiểm soát được, đỏ lừ cả mặt. Người Tiên Sinh run lên bần bật, mồ hôi túa ra khắp thân, từ nơi mũi Tiên Sinh, máu cam cũng bắt đầu nhỏ ra, Tiên Sinh đang chịu nỗi đau đớn vô bờ, ngỡ như có ai lấy kim mà chọc vào nơi Pháp Nhãn.

Mọi người thấy thế đều không kìm được lòng, Chân Như bỗng bật lên tiếng khóc nấc, Cô Linh phải đe nẹt, em mới lấy tay bưng miệng cho khỏi ra tiếng để Tiên Sinh đỡ bị phân tâm.

Kinh Tâm sốt ruột kêu lên:

- Cơ thể Tiên Sinh đã tới giới hạn rồi, nếu không có tôi vào đây Tiên Sinh đã chết rồi, nay nếu không làm được nữa thì mau dừng lại, nếu cố làm xin làm nhanh hết sức cho.

Diệu Thiện nuốt nước bọt nói:

- Quỷ Tà Linh đã ăn tới Phách Khí cuối cùng nằm ở Khí Chuyển Hạ, nay tôi sắp tác động tới đó nên cảm nhận được Tà Linh rất mạnh mẽ, xin các Cô giúp hết sức cho.

Nói đoạn không chần chừ nữa, nén cơn đau, di nhanh ngón tay xuống. Đoạn ngón tay Tiên Sinh trườn qua huyệt Đan Điền, đi tới mu âm đạo, rồi lướt qua âm đạo của Lệ, sau đó đi xuống dưới nữa, dừng lại tại nơi nằm giữa âm đạo và hậu môn.

Người Lệ run lên bần bật, da gà mồ hôi đều đổ ra, Lệ có thể cảm nhận được ngón tay của Tiên Sinh đang đi qua những nơi kín đáo nhất của mình, đoạn cô vô thức đưa hai tay lên che lấy nơi nhạy cảm nhưng Chân Như và Cô Dung đã cùng giữ lấy, lại nhẹ nhàng đặt về vị trí cũ…

Lệ cảm thấy có một cảm giác kì lạ xốn xang trong lòng, cô cảm nhận được cơ thể của mình đã bị kích thích dù Tiên Sinh chỉ lướt ngón tay qua chứ chưa làm gì, chẳng hiểu sao Lệ có cảm giác đó, có lẽ vì người đó…Là Tiên Sinh chăng?

Lệ cảm thấy ngại ngùng, thẹn thùng như cô thiếu nữ mới lớn, nhưng tay chân đã bị các Cô của phủ Sơn Trang giữ lấy không cựa được, rồi Lệ chợt cảm thấy nóng bừng bên dưới, cô cảm giác được nơi đó đang ướt át.

Chỉ trừ Diệu Thiện Tiên Sinh là không biết, còn lại cả ba cô đều nhận ra ngay, từ nơi âm đạo của Lệ đang nhễu nước ra, đó là dâm thủy, cô ta đang bị kích thích khi Tiên Sinh đụng chạm tới, người con gái không dễ dàng bị kích thích đến như thế, có lẽ cô ta đã thầm yêu Tiên Sinh mất rồi…

Đoạn Tiên Sinh dừng ngón tay lại, Cô Linh nói:

- Đây là nơi khí Chuyển Hạ* của con người đậu lại, cũng là phần chủ về m Khí trong con người. Căn Linh của con Vong Tà đang nằm trên này.

(*Khí Chuyển Hạ: nằm ở vị trí giữa bộ phận sinh dục và hậu môn, nơi này điều hòa sự làm việc của thận, cung cấp tinh lực, điều khiển sự đóng mở, đại tiểu tiện, điều khiển sự chuyển động của hai chân.)

Đoạn Tiên Sinh giữ nguyên ngón tay nơi đó, tay kia đưa lên bắt quyết niệm chú, nói:

- Chính nó nằm ở đây!

Thế rồi chợt Tiên Sinh ho khan lên vài tiếng, người loạng choạng cả đi, Chân Như thấy thế vội vàng đỡ lấy ngay lưng Tiên Sinh, mọi người đều hốt hoảng lo lắng nhưng Tiên Sinh gạt phắt đi nói:

- Cô Linh, xin làm ngay cho, tôi sắp không trụ được…

Đoạn Tiên Sinh ôm lấy mặt đau đớn, ngã vật ra vào lòng Chân Như.

Cô Linh lập tức cầm lên một cây kim trong hộp khí cụ ở dưới chân, chọc vào nơi ngón tay Tiên Sinh vừa kết ấn trên cơ thể Lệ, Lệ kêu lên một tiếng rùng mình, đoạn thấy có làn khói đen quấn lấy bàn tay Tiên Sinh.

Cô Linh ra hiệu, lập tức Cô Dung tách hai chân của Lệ ra, như tư thế của bà bầu khi lâm bồn, đoạn cô nói như ra Lệnh:

- Đái ra!

Lại nói ngay khi Cô Linh cắm cây kim vào nơi chuyển Hạ Khí, Lệ chợt cảm thấy có một cơn buốt chạy dọc từ đốt xương cụt lên tới đỉnh đầu, đoạn thận và bọng đái ngỡ như thắt lại như thể đã nhịn tiểu cả ngày, chợt nhiên thấy buồn tiểu vô cùng.

Nghe Cô Linh nói thế, Lệ biết ngay nói mình, đoạn ấp úng đáp:

- Dạ…Em em…Cho em vào nhà vệ sinh được không ạ? Em …Ngại…

Cô Linh hét lên đầy giận dữ:

- Ngại à? Mở to con mắt mày ra xem Tiên Sinh bị sao rồi kìa? Đái ra nhanh không!

Lệ mở choàng mắt ra thì giật mình kinh sợ, Tiên Sinh đã rũ cả người ra, hai mắt nhắm nghiền, các vệt máu vẫn còn chảy dài, Tiên Sinh gục đầu lên vai Chân Như, hai tay buông thõng như người chết, khuôn mặt nhăn nhó đầy đau đớn…

Lệ vừa sợ vừa thương, chợt bật khóc cả lên, rồi cả Cô Linh và Kinh Tâm cùng hét lên:

- Có nhanh lên không!

Nói đoạn Cô Linh vung tay tát mạnh một phát vào giữa mặt Lệ.

Lệ bật lên òa khóc, rồi không kìm được nữa tiểu luôn ra.

Dòng nước tiểu của cô chảy ra không có màu vàng trắng như bình thường mà đen đặc một màu, lại bốc lên mùi hôi thối, thoáng chốc đã đọng lại một vũng trên mặt đất.

Cô Linh liền bốc dưới hộp khí cụ một nhúm bột trắng, ném thẳng vào đó, đột nhiên có tiếng rên la quằn quại vang lên, rồi từ nơi vũng nước, có một bàn tay thò lên chống xuống đất, sau đó là từ từ phần đầu và phần thân nhô lên khỏi vũng nước, bò lăn ra đất quằn quại, trông như con chuột con mới sinh, cả người ướt nhẹp màu đen. Đó chính là phần Thể Phách của Anh Linh trú trong huyệt Chuyển Hạ của Lệ.

Cô Linh vung lưỡi kiếm lên định chém lấy thì chợt có giọng nói của Tiên Sinh yếu ớt vang lên:

- Đừng Cô Linh, để cho tôi hỏi chuyện đã…

Mọi người nhìn lại, Tiên Sinh đã hồi lại rồi, đôi mắt vẫn nhắm nghiền, khuôn mặt Tiên Sinh đầy những máu, Tiên Sinh gượng dậy, ngồi bên cạnh Quỷ Thần…Phía sau Tiên Sinh, Kinh Tâm trừng mắt nhìn nó, phía trước Tiên Sinh, Cô Linh giữ chặt lưỡi kiếm, sẵn sàng để đâm nó bất kì khi nào…

Bạn đang đọc Tựa Độc Giang sáng tác bởi espgtrong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kanolin
Thời gian
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.