Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 80

Phiên bản Dịch · 2535 chữ

Khóe miệng An vương phi có chút co quắp, nàng phát hiện, Trương thị Thuần sung viện trước mắt này, thật rất không biết điều? Cứ nghe lời này của nàng ta, đây là có ý gì? A, nàng muốn trông thấy con trai nàng ta lại thành người giáo hư con trai nàng ta sao?

"Chẳng lẽ nhị hoàng tử điện hạ mỗi ngày đều học bài? Chưa từng nghỉ ngơi hay sao?" An vương phi kinh ngạc nhìn Trương Vân Nguyệt, ánh mắt mang theo khiển trách, giống như đang nói... con trai của ngươi còn nhỏ như vậy ngươi cứ như thế mà đối với nó, thật không phải mẫu thân tốt.

"An vương phi nói đùa, nghỉ ngơi hay không, tự nhiên là có Lão Sư trông nom, cận thân cũng là không biết rốt cuộc là có nghỉ ngơi hay không." Trương Vân Nguyệt cười nói, nàng liền mở mắt nói lời bịa đặt, đứa bé nghỉ ngơi hay không nàng sao có thể không biết? Chỉ là biết cũng không đại biểu nàng sẽ nói không phải sao?

Dù sao trong mắt người ngoài nàng chính là một người không có kiến thức, một tiểu cung nữ không có kiến thức, không có thủ đoạn nhưng lại có vận khí tốt đến không thể nhịn được.

Vì vậy, nàng không biết thật ra thì không có đi học chính là nghỉ ngơi, điều này cũng không có gì kỳ quái không phải sao?

An vương phi nhìn Trương Vân Nguyệt, đột nhiên cảm thấy tin đồn bên ngoài nói rằng Trương thị này vận số cực kì tốt, là sự thật.

Một cung nữ cái gì cũng không có như vậy, thế nhưng liền đi lên, nếu như không phải là bởi vì vận số nàng ta vô cùng tốt sinh được một nhị hoàng tử khỏe mạnh, chỉ sợ nàng bây giờ đã biến mất ở chốn hậu cung này, sao có thể có được ngày hôm nay?

Nếu đổi lại là một người khác, chỉ cần đầu óc bình thường hơn một chút sẽ không nói ra những lời kia.

Chỉ là An vương phi cũng không có nói tiếp cái gì, chỉ là cũng không để Trương Vân Nguyệt rời đi. Điều này bất luận là Trương Vân Nguyệt hay là hoàng hậu cũng cảm giác được An vương phi hình như không phải thật muốn gặp nhị hoàng tử.

"Vương phi nếu là không còn có lời gì nói, thần thiếp phải lui về trước, ra ngoài cũng được một lúc lâu rồi." Trương Vân Nguyệt thấy An vương phi hoàn toàn không có ý tứ muốn kết thúc buổi gặp mặt này, trong lòng ngược lại càng thêm lo lắng, An vương hắn sẽ không làm ra chuyện gì chứ?

"Thế nào? Thuần sung viện không muốn bồi bổn vương phi chuyện trò rồi sao?" An vương phi trầm mặt nhìn Trương Vân Nguyệt, một khắc trước còn nói cười ríu rít, sau một khắc lại tức giận bộc phát, sắc mặt An vương phi biến hóa quá mức nhanh chóng, làm cho người ta cảm thấy khiếp sợ đồng thời cũng có chút không phản ứng kịp.

Trương Vân Nguyệt coi như phẩm cấp không bì được với An vương phi nàng, nói thế nào thì cũng là phi tử của hoàng thượng, An vương phi chẳng đem Trương Vân Nguyệt để ở trong mắt như thế không phải là cũng coi như không đem hoàng thượng để ở trong mắt sao?

"Vương phi, An vương thời gian gần đây có phải quá mức nhàn nhã hay không? Nghe nói lại muốn được hoàng thượng ban thưởng rồi hả? Ai? Cũng không biết dân chúng trong thiên hạ có biết hay không An vương lại muốn quân lương của hoàng thượng? Ai? Đây chính là mồi hôi và máu của binh lính nơi tiền tuyến nha." Hoàng hậu đột nhiên nhìn An vương phi cảm khái nói.

". . . . . ." Khóe miệng An vương phi cứng đờ, nàng là không ngờ hoàng hậu thế nhưng lại nói ra lời này. Chỉ là lời này của hoàng hậu cũng là quá khoa trương, An vương mặc dù thường thường cùng Hoàng đế đưa tay lấy tiền, nhưng là tuyệt đối không thể nào nghĩ cách lên quân lương.

Nhưng là tiền kia là Hoàng đế cầm, ai cũng không thể nói đó không phải là quân lương?

Nếu như Hoàng đế thật cho người truyền lời này ra ngoài, An vương cũng là trăm miệng không thể bào chữa. Chỉ là cách làm này quá mức mạo hiểm, nếu để cho An vương tìm được chứng cớ xác định quân lương có cách chuẩn bị khác, danh tiếng của Hoàng đế cũng có thể khó giữ được.

"Ha ha, vậy là cửa của hoàng hậu nương nương cực kỳ không hoan nghênh thần thiếp rồi, quả nhiên, thần thiếp và phu quân của thần thiếp đều là người khiến cho người ta chán ghét rồi? Cũng chỉ là muốn xin anh trai và chị dâu một chút tiền tiêu vặt mà thôi, liền bị nói thành là có chủ ý nhắm vào quân lương của tiền tuyến, thật sự là. . . . . ." An vương phi vừa nói đôi mắt đẫm lệ mông lung, đầy vẻ uất ức.

Chợt có tiếng nói của phi tử nào đó thốt lên."Ai yêu? vẻ mặt này của Vương phi thật đúng là vừa thấy đã thương nha? Nhìn nước mắt, muốn giọt liền giọt, cận thân lúc trước từng gặp qua một câu, vào lúc này dùng vừa đúng, gọi lã chã chực khóc. Vốn là trên sách giải thích thần thiếp đọc vẫn không rõ nghĩa, hiện tại vương phi đây là muốn cho cận thân một cái giải thích thực tế sao?"

Chậc chậc, nếu trước mắt không phải hoàng hậu nương nương mà là một người đàn ông, nhất định là đau lòng ôm người vào trong ngực an ủi, ai nha nhưng thật đáng tiếc, hoàng hậu nương nương không phải là đàn ông. Cũng không thể là người an ủi vương phi rồi, vương phi ngài cũng đừng khóc, nơi này không ai có thể an ủi ngài rồi, dĩ nhiên nếu ngài biết có người nào đó có thể an ủi ngài, vậy ngài liền nhanh mời người đó ra mặt đi. Đừng chờ đến lúc khóc quá thê thảm, quá uất ức, quá đáng thương, quá bi thương, quá hấp dẫn, quá câu dẫn người, quá. . . . . . Ai yêu, ta làm sao lại cảm thấy vương phi khóc mà rung động rồi đây? Ai nha nha thật là không nên.

Ai nha, nước mắt nhỏ, ơ nhìn này dáng vẻ hoa lê đẫm mưa, có phải là An vương không có thỏa mãn ngài? Cho nên ngay cả hoàng hậu nương nương một nữ nhân ngài cũng quyến rũ" rồi hả?

Trương Vân Nguyệt và hoàng hậu nương nương cùng nhau ngước mắt nhìn về phía người đang nói chuyện, An vương phi vốn là thật sự khóc hoa lê đẫm mưa, nhưng là bây giờ sắc mặt lại tái xanh nhìn người nói chuyện, khi nhìn rõ người vừa nói, sắc mặt càng khó coi hơn.

Trương Vân Nguyệt nhìn Lệ sung nghi, trong lòng cảm thấy nàng thật sự là mở rộng tầm mắt, những lời vừa rồi của Lệ sung nghi, thật đúng là, còn kém chỉ vào mặt An vương phi nói, ngươi muốn nam nhân thì đi tìm đi, đừng ở chỗ này làm loạn câu dẫn người. Thật ra thì cũng không có bao nhiêu khác biệt.

Trương Vân Nguyệt rất là nghi hoặc, Lệ sung nghi này và An vương phi quan hệ sao lại kém như vậy? Trương Vân Nguyệt rất khẳng định hoàng hậu tuyệt đối sẽ không mời Lệ sung nghi, nếu là muốn mời Lệ sung nghi, chỉ sợ đến cả Quý Phi bọn họ cũng đều mời tới.

Nhưng là hiện tại Lệ sung nghi rõ ràng chính là tự đến, vẫn là không thấy vẻ mặt hoàng hậu nương nương đen đến cỡ nào rồi sao?

"Lệ sung nghi? Ngươi lớn mật?" Hoàng hậu nhìn Lệ sung nghi quát lớn.

"Hoàng hậu nương nương thứ tội, cận thân thật sự là vì thấy có người vu hãm (vu cáo hãm hại) hoàng hậu nương nương, nên mới ăn ngay nói thật."

". . . . . ." Trương Vân Nguyệt rất cố gắng mới nín cười được hay cho một câu nói thật, hay cho một câu vu hãm hoàng hậu.

Còn không phải vu hãm? Ngươi nói hoàng hậu cũng không có làm cái gì, ngươi lại một bộ dạng lã chã chực khóc, vì cái gì?

Trong lúc Lệ sung nghi và hoàng hậu nói chuyện, An vương phi rốt cuộc điều chỉnh tốt tâm tình của mình.

"Nhị tỷ miệng của ngươi vẫn chọc người ghét như vậy." An vương phi lẳng lặng nhìn Lệ sung nghi, trong ánh mắt rõ ràng mang theo ý vị khinh thường, hiển nhiên An vương phi cũng không xem Lệ sung nghi là đối thủ.

"Tam muội, ngươi vẫn thích nam nhân như vậy sao."

Hai người Trương Vân Nguyệt và hoàng hậu cũng tất cả cung nữ hậu hạ trong phòng, tất cả đều không nhịn được khóe miệng co quắp một chút. Tốt, từ đây có thể thấy được Lệ sung nghi thật rất ghét An vương phi.

Trương Vân Nguyệt nghĩ tới, Lệ sung nghi này có phải bị An vương phi đoạt nam nhân hay không? Làm sao lại vẫn nói chuyện An vương phi từng thích nam nhân đây?

Trương Vân Nguyệt cảm thấy chuyện này rất cần thiết đi thăm dò điều tra, Lệ sung nghi lần này nói chuyện rất sắc bén không phải sao, thời điểm trước Lệ sung nghi rõ ràng cũng chỉ là rất bình thường mà thôi? Chẳng lẽ nói là chúng ta cấp quá thấp? (gặp mạnh là mạnh lên sao?)

"Nhị tỷ? Lời này của ngươi là có ý gì? ? Bổn vương phi thân là An vương phi lại có thể để một Sung Nghi nho nhỏ như ngươi có thể tùy ý vũ nhục hay sao?" An vương phi lửa giận phừng phừng, vẻ mặt rất nghiêm túc nhìn Lệ sung nghi.

"Xuy? Ta không phải lấy thân phận Sung Nghi nói chuyện với ngươi, ta là lấy thân phận Nhị tỷ của ngươi nói chuyện với ngươi? Thế nào? Cái người An vương phi này có phải không muốn thừa nhận mình là nữ nhi Từ gia chứ?" Lệ sung nghi Từ Uyển khinh bỉ nhìn An vương phi nói.

An vương phi bị Lệ sung nghi nói sắc mặt đỏ lên, không sai, Lệ sung nghi là tỷ tỷ của nàng, hơn nữa còn là tỷ tỷ ruột, đích thị tỷ muội cùng cha cùng mẹ.

Hoàng hậu không nói gì, nếu Lệ sung nghi nói nàng bây giờ không phải là ở lấy thân phận Sung Nghi của hoàng thượng nói những lời đó, vậy thì cùng vị hoàng hậu là nàng không có quan hệ rồi, có chuyện gì thì cũng là chuyện của Từ gia.

Về phần có cái gì truyền ra, hoàng hậu tin tưởng bên trong Tê Phượng cư sẽ không có người có lá gan đem những chuyện hôm nay truyền ra ngoài.

"Nhị tỷ đối với muội muội thành kiến quá sâu, muội muội cáo từ." An vương phi sắc mặt lúc trắng lúc xanh, cuối cùng tái mặt nói với Lệ sung nghi. Nói xong chuẩn bị cáo từ hoàng hậu, đáng tiếc Lệ sung nghi cũng không nguyện ý để cho nàng cứ như vậy mà rời khỏi.

"Tam muội thế nào gấp như vậy đã đi? Là chột dạ sao? Cũng phải? Đại tỷ ban đầu đối với ngươi tốt như vậy, kết quả cái người này đến cả súc sinh cũng không bằng gì đó thế nhưng bỏ thuốc hại chết tỷ tỷ, sau đó thay thế đại tỷ xuất giá, tâm sao có thể độc ác đến thế đây? Tam muội, Nhị tỷ thật tò mò, trong những năm qua khi đêm đến ngươi không gặp ác mộng sao? Còn nữa, Tam muội, mẫu thân hiện tại nhìn thấy ngươi có phải vẫn còn mắng ngươi là đồ tiện nhân hay không?

Tam muội, không phải Nhị tỷ nói ngươi, ngươi nói ngươi thích nam cũng không có vấn đề gì, nhưng ngươi không thể không biết xấu hổ giết chết thân tỷ tỷ (chị ruột) luôn đối với ngươi tốt như vậy?

Tam muội, Nhị tỷ thật không biết ngươi tại sao còn có mặt mũi sống trên cõi đời này? Làm sao ngươi còn không đi tìm chết đi? Ngươi nói xem, đại tỷ dưới mặt đất có phải hay không rất tịch mịch? Làm sao ngươi không đi xuống đó mà bồi đại tỷ đi? Đại tỷ ban đầu đối với ngươi thật tốt, có đồ ăn thức uống tốt là đều giành cho ngươi, nhưng làm sao ngươi có thể như vậy đây?" Lệ sung nghi nhỏ giọng hỏi vào bên tai An vương phi, chỉ là thanh âm kia mặc dù thấp, nhưng hoàng hậu cùng Trương Vân Nguyệt hai người cũng là nghe rõ ràng.

Trương Vân Nguyệt cùng hoàng hậu hai người giờ mới hiểu được tại sao An vương phi cùng Lệ sung nghi quan hệ lại kém như vậy.

Hoàng hậu trong lòng suy nghĩ, khó trách Lệ sung nghi hận An vương phi như vậy, đã cảm thấy kỳ quái, ban đầu An vương muốn kết hôn với nữ nhi Từ gia, thế nào không phải đại nữ nhi cùng nhị nữ nhi mà lại là tam nữ nhi?

Dù sao trước mặt hai tỷ tỷ cũng không có xuất giá kết quả lại là tam nữ xuất giá trước, điều này ở trong quan điểm vô cung trọng trưởng của vương triều Cảnh Hi là chuyện chưa từng có.

Nếu không phải sau đó An vương chính mình nói hắn thương tam nữ nhi của Từ gia, chuyện này chỉ sợ sẽ khiến danh tiếng Từ gia xuất hiện điểm nhơ. Lại không nghĩ rằng sự thật lại là như thế?

An vương phi sắc mặt tái nhợt gần như không có huyết sắc, thân thể thậm chí không khống chế được phát run, nàng là thật không có nghĩ đến Nhị tỷ mình thế nhưng lại liều mạng đem chuyện lúc trước nói ra trước mặt hoàng hậu, điều này làm cho An vương phi hoàn toàn không biết nên ứng đối như thế nào.

Lệ sung nghi sau khi nói xong liền An vương phi, Trương Vân Nguyệt đều rõ ràng thấy được ánh mắt điên cuồng của Lệ sung nghi. Trong lòng Trương Vân Nguyệt nghi ngờ, nữ nhân Từ gia nếu có thể làm được đến vị trí An vương phi, như vậy cũng là nữ nhân Từ gia như Lệ sung nghi sao chỉ có thể làm Sung nghi đây?

Bạn đang đọc Độc Chiếm Quân Sủng Hoàng Hậu Không Dễ Chọc của Iris Lạc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.