Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 53

Phiên bản Dịch · 1080 chữ

Ngày hôm nay thời tiết rất đẹp, kể từ đầu mùa đông tới nay, hôm nay coi như là một ngày thời tiết tốt khó có được.

Buổi sáng sau khi đứng lên Trương Vân Nguyệt đã cảm thấy bụng có các cơn co thắt tăng dần, loại cảm giác này so với thời gian mang thai lúc tước không giống nhau, mà theo thái y dự tính thì ngày sinh đang càng ngày càng gần rồi, hiểu mình là sắp sinh.

"Người đâu!"

Cúc Hoa vốn đang đứng ở ngoài cửa, nghe Trương Vân Nguyệt gọi thì đẩy cửa đi vào. Cúc Hoa sau khi đi vào thấy được sắc mặt chủ nhân nhà mình tái nhợt tay đỡ cái bàn, ‘ chẳng lẽ chủ nhân có chuyện? ’ ngay lập tức liền hiện ra ý nghĩ như vậy.

"Ta sắp sinh, mau đỡ ta tới phòng sanh." Trương Vân Nguyệt nhỏ giọng nói, cũng không có tâm tư đâu mà lo lắng sắc mặt của Cúc Hoa ở ngoài cửa.

"A, sắp sinh? !" Cúc Hoa sững sờ kêu lên một tiếng, thanh âm rất lớn, bởi vậy ba vị ma ma cách đây không xa tự nhiên cũng nghe được.

"Cúc Hoa, đừng lo lắng, cho người đi chuẩn bị nước nóng." Lý Ma Ma lạnh lùng nói, Cúc Hoa nghe lời nói của Lý Ma Ma thì rất nhanh hồi hồn xoay người đi chuẩn bị.

Mà vào lúc bên Dao Hoa cung khẩn trương chuẩn bị chuyện sinh nở, thì gần đấy trong Lăng Nguyệt cung của Huệ phi nơi đã rất yên tình trong một thời gian dài cũng nhận được tin tức.

"Chủ nhân ngài tính làm sao?" Trương ma ma hỏi vị chủ nhân ngồi trên ghế mặt âm trầm.

"Oa oa, oa oa oa ~" không đợi Huệ phi nói chuyện, tiếng khóc trẻ nít đã vang lên trước, nhưng tiếng khóc này lại là một tiếng rất nhỏ, so với một con mèo con mới vừa ra đời cũng không lớn hơn là bao nhiêu.

"Bà vú! Bà vú !"

"Nương nương, có nô tỳ." Bà vú chăm sóc tiểu công chúa rất nhanh chóng xuất hiện trước mặt Huệ phi, gương mặt sợ hãi.

"Ngươi chăm sóc đứa bé như thế đó hả? ! Tại sao lại để cho nó khóc ầm ĩ như vậy? ! Đi, nghĩ biện pháp để cho nó câm miệng!" Huệ phi không nhịn được nói, trong lòng đối với người nữ nhi gầy yếu này thật sự cảm thấy không vừa mắt.

Trương ma ma đứng ở một bên cố gắng khuyên đôi câu, nhưng vì vẻ mặt ác độc của Huệ phi mà ngậm miệng lại, bà cảm thấy nếu như ở chổ này mà trông nom quá nhiều chuyện, nói không chừng sẽ bị Huệ phi chán ghét mà vứt bỏ.

"Nương nương, đối với Trương thị bên kia, nếu như không nhanh chóng nghĩ xem nên làm gì, chỉ sợ cơ hội này sẽ vụt qua mất." Trương ma ma mặc dù không dám khuyên nhưng lại có thể nói sang chuyện khác, tiếng khóc của đứa bé mặc dù sẽ khiến Huệ phi cảm thấy phiền não, nhưng mà hiển nhiên là không thể so với Trương Vân Nguyệt cái đinh trong mắt chuyện này sẽ làm cho sự chú tâm của nàng ta thay đổi.

"Đi tìm Lý cô cô đến đây." Huệ phi suy nghĩ một chút, chỉ có Lý cô cô là hữu dụng nhất, lần trước thuốc kia nếu như không phải bởi vì Trương Vân Nguyệt may mắn tránh khỏi, hiện tại nàng cũng không cần phải hao tâm tổn trí như vậy.

"Bái kiến Huệ phi nương nương."

"Lý cô cô đứng lên, ắc hẳn Lý cô cô cũng đã biết Bản cung tìm ngươi tới đây vì chuyện gì rồi."

"Dạ, nương nương chỉ cần sử dụng loại dược ở trong bình này. Loại dược này hiệu quả vô cùng, chỉ cần ở ngay tại cửa sổ đem miệng bình mở ra, làm cho thai phụ trong phòng sinh có thể nghe thấy mùi thuốc trong lọ thuốc này là được rồi." Lý cô cô trực tiếp lấy từ trong lòng ngực ra một bình sứ trắng đưa cho Trương ma ma người đứng bên cạnh Huệ phi.

Trương ma ma trầm mặc nhận lấy cái bình, nhưng cũng không cất vào trong ngực của mình, chuyện hôm nay, bà không muốn chính mình tự đi.

Chờ sau khi Lý cô cô rời đi, Trương ma ma có chút thấp thỏm nói với Huệ phi: "Nương nương, chuyện này ngài muốn ai đi làm?"

Huệ phi ngẩng đầu tỏ ý khó hiểu nhìn Trương ma ma một cái, làm trong lòng Trương ma ma run sợ.

"Đi gọi Tây Lâm vào đây." Huệ phi thản nhiên nói, vừa cầm bình sứ trong tay mà đùa giởn, thật ra thì nàng cũng không biết dược hiệu của thuốc trong bình sứ này, nhưng cũng không trở ngại nàng tin tưởng thủ đoạn Lý cô cô.

Dù sao ngay từ lúc đầu mình cũng đã dùng không ít thuốc trong tay Lý cô cô, dược hiệu đều không tệ.

"Bái kiến nương nương." ", Ngươi cầm cái này làm như vậy. . . . . ."

Tây Lâm vừa nghe lời nói của Huệ phi xong liền trầm mặc, chuyện này nếu không bị bắt thì quá may mắn, nhưng nếu bị bắt thì chỉ có một con đường đó chính là chết a!

Hơn nữa nếu như chính nàng ta hành động thì lại càng dễ bị phát hiện hơn so với việc trực tiếp an bài một bà mụ làm chuyện này không phải sao, Huệ phi nương nương tại sao lại làm như vậy? Trong lòng Tây Lâm vô cùng không muốn, ngẩng đầu muốn nói chuyện nhưng lại bị Huệ phi tùy ý nói một câu: "Nghe nói đệ đệ của ngươi năm nay tám tuổi rồi, vừa đúng tuổi vào cung."

"Không! Nương nương, nô tỳ làm! Nô tỳ làm! Ngài không thể để cho đệ đệ nô tỳ vào cung! Đệ đệ là mục tiêu sống của cha mẹ nô tỳ, không thể vào cung làm thái giám!" Tây Lâm vừa nghe lời nói của Huệ phi liền kích động ngẩng đầu lên kinh hô.

"Nhỏ giọng một chút, ngươi muốn cho tất cả mọi người đều biết chuyện lần này sao?"

Bạn đang đọc Độc Chiếm Quân Sủng Hoàng Hậu Không Dễ Chọc của Iris Lạc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 27

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.