Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Học Viện Đại Tái Bắt Đầu.

2639 chữ

Thời gian thắm thoắt trôi qua, mới đây đã trôi qua ba ngày kể từ lúc Trần Lâm trở về Thiên Hồn học viện, ngày hôm nay chính là lúc Thiên Hồn học viện tổ chức học viện đại tái dành cho học sinh.

Ba ngày này, Trần Lâm chuyên tâm tu luyện, sắp xếp thời gian tập luyện kĩ càng lại một hồi thương pháp cùng thân pháp của mình, ngoài ra Trần Lâm còn đi tìm hiểu một chút thông tin về các học sinh năm hai có thực lực mạnh mẽ, như vậy sẽ hiểu rõ một chút đối thủ của mình trong thời gian tới, biết địch biết ta trăm trận trăm thắng, lo xa chưa bao giờ là thừa thải.

Qua quá trình điều tra, Trần Lâm thu thập được kha khá thông tin quan trọng, được biết là năm hai học sinh nổi tiếng nhất là năm người lần lượt là Lý Trọng, Nhậm Manh Manh, Lại Hào, Uông Xích và Kiến Hoa.

Đây là năm người được xưng là mạnh nhất trong tất cả học sinh năm hai, tuy chính bọn họ không ai công nhận nhưng là học viện đại tái năm trước năm người bọn họ là những người chiến thắng sau cùng, vì vậy mà mọi người tự đặt cho họ là ngũ cường của Thiên Hồn học viện.

Quan trọng là năm người này đều đạt tới võ linh cấp bậc, nghe đâu kẻ tên Lý Trọng là Vương cấp võ hồn và đã đạt đến nhị tinh võ linh đỉnh phong rồi, đây quả là đáng gờm một kẻ địch đối với Trần Lâm.

Còn tên Kiến Hoa đại ca của Kiến Hạ là thủ lĩnh của Thiên Mệnh hội gì đó, cũng không lạ khi hắn làm thủ lĩnh được, chắc chắn phải có thực lực đủ cường thì mới chiêu binh được thành viên gia nhập a.

Về phần học sinh năm nhất, Trần Lâm tin chắc sẽ không thua một ai, cái cốt yếu là đối với năm hai học sinh mà thôi, e là muốn đạt top ba Trần Lâm phải dày công mới được.

Sáng hôm nay, toàn bộ học sinh năm nhất và năm hai đều tụ tập ở sân lớn học viện, nghe đến Hoàng triều Thần Long bảng, bất cứ ai cũng một mảnh kích động dữ dội, toàn bộ học sinh đều mơ ước một lần được đến thủ đô của Đại Lạc đế quốc, mà cơ hội này bọn họ phải tự tay giành lấy, bởi vì năm nay chính là Hoàng Triều Thần Long bảng năm năm một lần mở ra.

Dự rằng học viện đại tái năm nay sẽ khốc liệt và đặc sắc hơn những năm trước rất nhiều a.

Rời khỏi phòng mình, lúc này Trần Lâm cũng đã ở ngay sân lớn, bên cạnh là bốn người Hạ Quân, Nhiếp Lăng, Mộc Chi và Yến Linh, từ lúc Trần Lâm đem Ngọc Linh quả tặng cho, bốn người tập trung luyện hóa đột phá cửu tinh võ sư, hôm nay gặp lại, bốn người quả nhiên đều đã đột phá cửu tinh võ sư, khí huyết hồng nhuận tinh thần thanh lãng bàng bạc, đây chính là trạng thái sau khi đột phá thành công.

Xung quanh là một mảnh ồn ào náo nhiệt chưa bao giờ có, phảng phất như một bầy kiến cả vạn con chi chít trên sân vậy, mặt mày ai nấy đều phấn khích không thôi, nghị luận bàn tán xôn xao, bầu không khí trông khá nghẹt thở.

"Trật tự!"

Lúc này đây, tiếng nói của Quách Lương viện trưởng vang lên, âm thanh tràn ngập uy nghiêm ngay lập tức làm mọi người triệt để im lặng.

Phía trên khán đài, Quách Lương viện trưởng chắp tay sau lưng, phong thái oai nghiêm lẫm lẫm đứng nhìn dạo quanh một vòng tất cả học sinh, sau đó tiếp tục nói ra:

"Hôm nay là Học viện đại tái mỗi năm một lần, hình thức thi đấu đó là bốc thăm ngẫu nhiên, năm nhất học sinh sẽ đấu với năm nhất, năm hai sẽ đấu với năm hai, một khi cả hai khối học sinh còn mười người cuối cùng sẽ tiến hành thi đấu tổng kết chọn ra mười người mạnh nhất."

Đám đông bên dưới nghe xong lập tức ai nấy một mảng khẩn trương chi sắc, nhưng là nghe năm nhất thi đấu với năm nhất trước thì nhẹ nhõm hẳn, miễn sao không gặp năm hai học sinh thì không lo sợ bị loại sớm.

"Toàn bộ học sinh năm nhất tiến hành bốc thăm."

Quách Lương viện trưởng trực tiếp chủ trì quá trình bốc thăm.

"Lên nào Trần Lâm, chỉ mong không gặp ngươi quá sớm ah...haha..."

Nhiếp Lăng nhanh chóng cất bước tiến lên phía trên, trước còn quay lại cười đùa nói với Trần Lâm.

"Ta cũng vậy..."

Hạ Quân bản mặt lạnh như tiền nhàn nhạt nói, sau đó tiến lên theo Nhiếp Lăng rút thăm.

"Hihi... chún ta cũng khôn muốn gặp phải ngươi đâu ah..."

Hai người Yến Linh và Mộc Chi cũng cười rộ nói, sau đó không chờ Trần Lâm mà theo lên bốc thăm.

"Ta có gì ghê gớm hay sao mà sợ gặp phải ta?"

Trần Lâm ngẩn ra lắc lắc đầu khó hiểu, hắn thấy mình cũng rất đẹp trai đấy ah. Nghĩ rồi Trần Lâm cũng tiến lên bốc lấy một lá thăm cho mình.

"Hai mươi bốn?"

Trong tay Trần Lâm là lá thăm có ghi số hai mươi bốn, tức là Trần Lâm sẽ đấu trận thứ mười hai với học sinh số thứ hai mươi ba, không biết sẽ là kẻ nào xấu số gặp phải Trần Lâm ngay trận đầu tiên đây.

"Các ngươi số bao nhiêu?"

Trần Lâm quay sang hỏi bốn người Nhiếp Lăng, Hạ Quân, Yến Linh cùng Mộc Chi.

"Ta số hai..."

Hạ Quân bình thản đáp.

Số hai có nghĩa là Hạ Quân sẽ đánh trận đầu tiên rồi, thật mong chờ Hạ Quân sẽ thể hiện ra sao ah.

"Ta số bảy mươi ba..."

Nhiếp Lăng nói.

"Ta bốn mươi sáu..."

Mộc Chi cười mỉm đáp.

"Còn ta năm mươi lăm..."

Yến Linh thản nhiên trả lời.

"Còn ngươi số mấy?"

Cả bọn hướng qua Trần Lâm hỏi lại.

"Ta số hai mươi ba...đánh trận thứ mười hai..."

Trần Lâm thoải mái trả lời, nét mặt không một chút áp lực, ngược lại còn thoáng thấy một sự phấn khích lạ thường.

"May quá, chúng ta không ai gặp ai cả...Nói vậy Hạ Quân là người đánh đầu tiên?"

"Phải...sẽ rất nhanh mà thôi..."

Hạ Quân khuôn mặt không lo lắng gì sâu kín nói.

Dường như đối với Hạ Quân, đối chiến với năm nhất học sinh giống như không có một chút tính khiêu chiến nào, cái Hạ Quân muốn còn cao hơn nữa, chính là năm hai học sinh thiên tài.

Nói rồi Hạ Quân ngay lập tức lên sàn đấu, trên võ đài một thiếu niên khác đã đứng chờ sẵn ở đó, thiếu niên này tên Uy Nhiên, tu vi bát tinh sơ kỳ võ sư, võ hồn là thập cấp bên trong Thiết Thương Ngạc, nhìn chung Hạ Quân cách biệt cậu thiếu niên này tới một đại cảnh giới, tin chắc trận đấu rất nhanh liền kết thúc mà thôi.

"Trận chiến đầu tiên, Hạ Quân với Uy Nhiên..."

Âm thanh đầy rõ ràng của Quách Lương vang lên, trận đấu này là do Kiếm Thông phó viện trưởng làm trọng tài, Quách Lương chỉ đứng ngoài xem mà thôi.

"Nên nhớ không được ra tay độc ác với đồng học, nếu không sẽ bị phạt nặng, ngoài ra học sinh có thể dùng bất cứ thủ đoạn gì để chiến thắng miễn không gây chết người, hoặc nếu ai rơi khỏi võ đài sẽ bị phán thua...cũng có thể nhận thua nếu muốn...đều nghe rõ rồi?"

Kiếm Thông phó viện trưởng khuôn mặt nghiêm nghị giải bày một chút quy tắc.

"Rõ!!!"

Cả hai đồng thanh đáp.

"Được rồi, trận chiến bắt đầu..."

Kiếm Thông ra hiệu bắt đầu trận chiến, sau đó lui ra nhường sân cho Hạ Quân cùng Uy Nhiên, tư thái sẵn sàng cứu trợ bất cứ lúc nào học sinh bị nguy hiểm tới tính mạng.

"Cho ngươi cơ hội gọi võ hồn ra đấy...nếu không không còn kịp đâu..."

Hạ Quân không ra tay mà lạnh nhạt nói với thiếu niên trước mặt, ánh mắt không có ý khinh thường nhưng là sự thật, Hạ Quân là có ý tốt không muốn để thiếu niên bị mất mặt vì thua quá sớm, vì vậy mới có ý tốt muốn nhắc nhở.

Cái gì?

Toàn bộ học sinh bên dưới nghe Hạ Quân nói mà hai mặt trợn ngược, Hạ Quân đây là nói giỡn hay sao? Ý Hạ Quân đây là nếu Uy Nhiên không gọi võ hồn ra thì lập tức miểu sát?

Quá ngông cuồng rồi!!!

Tất cả đều có chung một suy nghĩ, ánh mắt phức tạp mộng bức nhìn chằm chằm Hạ Quân, Hạ Quân lời nói quá kiêu ngạo quá ngông cuồng, nếu thật như vậy thì học sinh năm nhất chẳng phải đều bị mất mặt hay sao?

Thiếu niên Uy Nhiên bên trên võ đài nghe lời nói Hạ Quân liền tức giận muốn điên lên, hắn là hiểu nhầm Hạ Quân thành ra hạ nhục hắn trước mặt mọi người, nỗi nhục này làm sao hắn chịu được chứ, khuôn mặt thiếu niên biến đổi khó coi vô cùng, sau đó phẫn nỗ hét lớn:

"Không cho ngươi xem thường ta...tiếp chiêu..."

Thiếu niên Uy Nhiên tức giận sôi máu ngay lập tức xuất quyền hướng ngực Hạ Quân oanh tới, vẫn không có ý định xuất ra võ hồn.

Hạ Quân thấy vậy cũng đành cười khổ bất đắc dĩ, ý tốt của hắn lại bị xem thành nhục mạ người khác, đã vậy thì cũng không trách được hắn rồi.

Bên ngoài Quách Lương viện trưởng cùng bốn vị phó viện trưởng cũng không bất ngờ mấy khi Hạ Quân nói câu này, hiển nhiên không xem Hạ Quân là cuồng vọng, ai cũng biết Hạ Quân bảy tháng này tiến bộ thần tốc ra sao, quả thực có thể xem thường hầu hết học sinh năm nhất rồi.

"Chỉ đành vậy..."

Hạ Quân thở nhẹ một hơi, sau đó chiến khí dũng động luân chuyển, Hạ Quân hai chân di chuyển, nắm tay hóa quyền đối thẳng quyền đầu của Uy Nhiên, Hạ Quân không có rút kiếm, bởi vì đối thủ trước mặt này không đủ tư cách làm Hạ Quân rút kiếm ra sử dụng.

"Vèo!!!"

Tốc độ Hạ Quân cực nhanh, như một cơn gió, Hạ Quân phắt cái liền đối diện Uy Nhiên thiếu niên.

"Ngươi thua rồi..."

Trong tích tắc, Hạ Quân nói ra một câu, thiếu niên tên Uy Nhiên khuôn mặt lóe lên một tia dị trạng, hai mắt hãi hùng trừng lớn, trong phút chốc cậu ta liền nhận ra được sự chênh lệch của mình và Hạ Quân.

"Võ hồn..."

Ngay lập tức, Uy Nhiên bỏ qua dị nghị bàn tán bên dưới, võ hồn ấn ký vừa lóe, rõ ràng là muốn sử dụng võ hồn rồi.

Có điều Hạ Quân lúc này đã ở trước mặt Uy Nhiên rồi, lúc ban đầu Hạ Quân cũng đã cho Uy Nhiên cơ hội, cũng là cậu ta không biết tận dụng mà thôi, bây giờ mới lấy ra thì đã quá muộn rồi.

"Bành!!!"

Uy Nhiên chưa kịp hợp thể thì đã bị một quyền mạnh mẽ của Hạ Quân oanh kích lên ngực, kình lực xung động phảng phất tạo nên một luồng khí đãng cuộn vòng.

Một quyền oanh kích trên ngực, Uy Nhiên giống như diều đứt dây văng ra ngoài võ đài, bởi vì Hạ Quân nương tay nên chỉ dùng lực đẩy Uy Nhiên ra khỏi võ đài mà thôi, nếu không thì một quyền đó có Hạ Quân có thể đánh gục Uy Nhiên tại chỗ.

"Hạ Quân...thắng..."

Kiếm Thông phó viện trưởng công bố kết quả ngay lập tức.

"Ta..."

Bên dưới thiếu niên Uy Nhiên vừa bị đánh bay mở miệng định nói gì đó, nhưng là nghĩ gì lại thôi, ăn một quyền này Uy Nhiên đã biết Hạ Quân đã nương tay rồi, hắn còn gì để nói nữa đây.

Một quyền?

Bên dưới học sinh hô hấp lập tức đình trệ, hai mắt đổ dồn chú ý về người Hạ Quân đang đứng phía trên võ đài, một quyền liền bại bát tinh võ sư, cái này cũng có chút khoa trương đi?

Cái này là dạng gì thực lực mới làm được? Vậy là câu nói lúc đầu của Hạ Quân quả thực không phải cuồng vọng?

Bất giác toàn bộ học sinh bên dưới liền câm nín không biết nói gì, ngược lại còn nhìn Hạ Quân với ánh mắt khiếp sợ, thầm nghĩ nếu là chính mình ở trên đó liệu có ngăn đỡ một quyền đó hay không?

"Hạ Quân....Hạ Quân...."

Ở bên dưới đa số học sinh nữ tự nhiên hét to tên của Hạ Quân lên, bộ mặt phấn khích hai mắt sùng bái nhìn lấy Hạ Quân.

Tư thái của Hạ Quân lúc này quá ngưu bức, quá tuấn dật kiêu phong, mang theo một vẻ lạnh lùng mà hấp dẫn khó hiểu, một số học sinh nữ không chịu được mà hò hét tranh nhau giành lấy Hạ Quân.

Hạ Quân mặt không biểu tình, đối với hắn thì đây chỉ là chuyện nhỏ không đáng nhắc tới, cái hắn muốn hơn hết chính là đánh bại năm hai học sinh, và hơn hết đó là...Trần Lâm...Trần Lâm mới là mục tiêu lớn nhất của Hạ Quân.

"Này Hạ Quân...ngươi mới đây liền có nữ sinh cuồng rồi kìa, chậc chậc...không biết Lăng gia ta có được như vậy không nhỉ?"

Hạ Quân vừa xuống tới thì đã nghe thấy tiếng Nhiếp Lăng tấm tắc khen ngợi, xong rồi bộ mặt mơ tưởng tự hỏi.

"Ngươi muốn có nhiều nữ sinh cuồng ngươi?"

Yến Linh một bên lườm lấy Nhiếp Lăng gằn giọng hỏi, bộ mặt giống như ác độc lên mấy phần, sắp sửa phát hỏa bộ dạng.

"Đâu có...đâu có...ta chỉ là..."

"Bốp!!!"

"Chát!!!"

Chưa kịp nói hết câu thì Nhiếp Lăng đã bị Yến Linh đánh tới tấp, bất đắc dĩ phải bỏ chạy la làng la xóm.

"Ngươi thắng có vẻ dễ dàng nhỉ?"

Trần Lâm cười cười hỏi.

"Ta nghĩ ngươi cũng chẳng khác gì ta đâu..."

Hạ Quân nhún vai bình thản trả lời.

"Khịt...khịt..."

Trần Lâm xoa xoa mũi không trả lời, miệng chỉ cười mỉm đầy thần bí.

"Người thứ hai là Trần Lâm nhỉ...không biết có gì đặc sắc đáng xem không đây..."

Mộc Chi gương mặt đẹp cao hứng nói, miệng nhỏ nở nụ cười câu hồn đoạt phách bất giác làm chung quanh học sinh nam đều bị chảy nước miếng cả rồi, không biết một khi Mộc Chi lên võ đài sẽ có bao nhiêu nam sinh hâm mộ đây.

"Cứ chờ xem..."

Trần Lâm bộ dáng thoải mái ngắn gọn nói, sau đó nhìn lên võ đài quan sát trận đấu tiếp theo chuẩn bị diễn ra.

Cầu vote, like fb hoặc ủng hộ nguyệt phiếu. Các bạn cũng có thể ủng hộ kim nguyên đậu nếu có thể, đó sẽ là động lực giúp mình viết truyện tốt hơn. Cảm ơn mọi người. Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.^^

Truyencv.com

Bạn đang đọc Độc Bá Thiên Địa của ๖ۣۜNam ๖ۣۜThần
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.