Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhà Họ Thẩm, Thẩm Kiệt

Tiểu thuyết gốc · 1752 chữ

Lúc này ở biệt thự An Vương, Hạ Thiên vừa mới vào nhà đã lãnh đạm hỏi :"Cô có việc gì muốn nói sao? "

Mộc Ngân Nhi hít sâu, chậm rãi nói :" Xin lỗi cậu, trước kia... thật ra việc tôi làm 20 vạn một tháng là gạt cậu thôi. Lúc đấy em gái tôi bị bệnh nặng vì không muốn em gái phải chết nên tôi mới..!? Hôm nay tôi muốn tự mình nói ra để lương tâm không cảm thấy khó chịu nữa, còn tha thứ hay không thì tùy cậu quyết định! "

Mộc Ngân Nhi thở gấp, không biết Hạ Thiên sẽ phản ứng như thế nào. Biết trước mọi thứ khó xử như vậy ban đầu cô đã không lừa dối cậu ta.. aiz! Thấy Hạ Thiên thư sinh yếu ớt vậy thôi chứ thật ra cậu ta rất lạnh lùng và khó đoán. Bề ngoài nhìn gần như vô hại nhưng lại rất nguy hiểm và đáng sợ.....

Nghĩ đến việc gì đó, Mộc Ngân Nhi lại nói :" Ngoài ra, không phải hiện tại tôi được Âu Tổng nâng đỡ mà tôi muốn lợi dụng việc này để trở mặt với cậu. Tôi thật sự không muốn tiếp tục gạt cậu nữa, nếu không có cậu thì đã không có Mộc Ngân Nhi tôi.. tôi không muốn trả ơn với ân nhân của mình bằng cách này!"

Hạ Thiên im lặng một lúc rồi bước tới trước mặt Mộc Ngân Nhi nhàn nhạt nói :" Tôi biết, cô không cần phải nói nữa." Hạ Thiên đút tay vào túi quần nói tiếp :" Cô có biết vì sao tôi lại đồng ý trả cho cô cái giá đó không? "

Mộc Ngân Nhi ngẩn ra, Hạ Thiên đã biết? Cái quái gì đây, cậu ta rốt cuộc còn biết bao nhiêu thứ nữa?

" Tôi.. không biết! " Cô lắc đầu nói.

Hạ Thiên cười, nụ cười không chảy đến tâm :" Số tiền đó đối với tôi không đáng bao nhiêu nhưng mà người có thể khiến Hạ Thiên tôi tin tưởng thì lại khó tìm. "

Hạ Thiên bước tới cửa sổ nhìn lên bầu trời vô tận, những đám mây trắng trôi lượn lờ làm cho tâm hắn càng thêm phiền não. Kí ức kiếp trước chợt hiện về làm hắn không khỏi khó chịu...bạn bè, thuộc hạ tất cả điều vì danh lợi quyền lực mà phản bội hắn hại chết em gái hắn khiến hắn ân hận biết bao nhiêu. Bây giờ hắn sẽ thao túng mọi thứ hắn sẽ không đơn giản để cho bọn người kia như vậy sống an ổn ...!!?

Mộc Ngân Nhi vào bếp mang ra một chai whisky cùng Hạ Thiên uống giải sầu.....

......

Chiều đến Hạ Thiên mơ màng tỉnh dậy, đầu óc mơ hồ không hay biết chuyện gì đang xảy ra. Lúc tỉnh táo lại đã nhìn thấy Mộc Ngân Nhi nằm bên cạnh, quần áo thì rơi lung tung khắp sàn nhà.

Hạ Thiên hoàn toàn ngây người, làm sao.. làm sao Mộc Ngân Nhi lại nằm trên giường của hắn?

Cmn xong hắn rồi.... !

Hạ Thiên vò đầu vội vàng bước xuống giường tắm rửa thay quần áo sau đó liền rời khỏi biệt thự mặc cho Mộc Ngân Nhi còn đang ngủ. Mộc Ngân Nhi vốn đã tỉnh nhưng cô giả vờ ngủ để chờ Hạ Thiên rời đi rồi mới ngồi dậy, cô không muốn khiến Hạ Thiên khó xử mặc khác cô lại sợ Hạ Thiên xem thường mình.. về sau không biết làm sao mà đối diện !?

Cắn cắn môi trong lòng cực kỳ hổ thẹn, hiện tại cô đã là người của Hạ Thiên dù cho cậu ấy có chấp nhận hay không thì cô vẫn sẽ mãi mãi ở bên cạnh cậu ấy. Tuy nói cô làm việc cho Hạ Thiên nhưng chưa một lần nào cô nhìn thẳng vào mặt cậu ta, lần đầu nhìn thấy Hạ Thiên cô cứ nghĩ Hạ Thiên chỉ là một nhị đại thiếu gia ăn chơi tiêu sài tiền không biết tiếc mà thôi nhưng từ khi về làm cho công ty của mẹ cậu ta cô mới biết gia đình Hạ Thiên không hề thuộc quý tộc quyền quý gì cả. Gần một năm qua trong lòng cô vẫn rất khó chịu, khó chịu vì cảm giác tội lỗi cứ đeo bám cô hằng ngày cũng vì cảm giác tội lỗi đó mà cô đã rất cố gắng dành hết thời gian của mình để giúp đỡ cho mẹ cậu ấy xem như chuột lại phần nào tội lỗi....nhưng cô không ngờ chuyện làm cô lo lắng, khổ sở suốt thời gian qua Hạ Thiên đã biết rõ.

Trong thời gian làm việc mẹ Hạ Thiên có nói cậu ta đang học để thi vào trường Đại học Kinh doanh nhưng thành tích của cậu ta thuộc dạng tầm thường thì làm sao có thể ngoi lên được đại học. Năng lực học thì thậm tệ nhưng mọi thứ cậu ta làm cô điều không ngờ tới cũng không đoán được... Hạ Thiên, cậu ta chỉ là đang tạo một lớp bộc nguỵ trang vô cùng hoàn hảo. Mọi thứ dường như luôn theo sự sắp xếp và tính toán tỉ mĩ của cậu ấy!?

Mộc Ngân Nhi thật sự muốn biết đằng sau thân phận của cậu ta khủng bố đến cỡ nào. Nếu có bản lĩnh khiến Âu Thần nhượng bộ thì hẳn là không đơn giản !

-----Tại Trường Học Chấn Trung.

Hạ Vũ Đình vừa định quay về nhà thì bị Thẩm Trác Hy kéo lại :"Tiểu Đình, em đừng lạnh nhạt như vậy với anh có được không ?"

Vũ Đình mặt không biểu tình đi thẳng ra ngoài, hiện tại là giờ ra về mọi người tụ tập rất nhiều cô không muốn làm tâm điểm khiến người ta chú ý.

" Trác Hy, cậu từ bỏ đi. Cậu đã theo đuổi Hạ Vũ Đình rất lâu nhưng cô ta đâu có đáp lại tâm ý của cậu, hà tất tự làm khổ mình như thế! " Một người đi đến bên cạnh Thẩm Trác Hy nói, cậu ta là thiếu gia nhà họ Lý tên là Lý An cậu ta là bạn thân duy nhất của Thẩm Trác Hy.

Thẩm Trác Hy cười chua chát :" Nhưng mà mình yêu cô ấy, mình sẽ không bỏ cuộc đâu! "

" Haiz, tùy cậu thôi. Mình về trước! "

" Ừ, gặp lại sau! "

Thẩm Trác Hy chạy theo Vũ Đình liên tục gào thét bên tai đến khi nào cô chịu nói chuyện thì thôi.

" Thẩm Trác Hy, rốt cuộc cậu muốn đeo bám tôi tới khi nào? " Vũ Đình cau có hỏi.

" Em rốt cuộc cũng nói chuyện rồi. " Dù bị mắng nhưng hắn rất vui vẻ.

" Không phải tôi nói rồi sao? Ở trường đừng bao giờ tỏ ra thân mật gọi tôi Tiểu Đình hay sao? " Vũ Đình tức giận nói, đúng là làm cô tức chết mà.

" Được rồi, sao này anh sẽ không gọi như vậy nữa." Thẩm Trác Hy mím môi buồn rầu nói :" Tối nay em có rảnh không? "

" Để làm gì? "

" Hôm nay là sinh nhật anh, em có thể dành chút thời gian đến chơi không? "

Vũ Đình trầm tư vài phút suy nghĩ thấu đáo rồi mới gật đầu :" Được, nhưng chỉ một chút thôi đó! "

Thẩm Trác Hy vừa nghe liền mừng rỡ, vui vẻ nói :" Không sao, chỉ cần em có mặt là quá đủ rồi.

Đúng là một tên ngốc, là đại ngốc a !

......

Buổi tối, sau khi dùng cơm cùng cả nhà xong Vũ Đình xin phép ra ngoài dự tiệc sinh nhật.

" Người đó là ai? Con đi chỗ nào? "

" Mẹ, chuyện này mẹ không cần biết đâu. Mẹ cho con đi nha? Nha? " Vũ Đình dở giọng làm nũng.

" Thôi được rồi. Nhớ về sớm! " Lâm Thục Mẫn lắc đầu cười.

Đạt được cho phép Vũ Đình tươi cười chạy lên lầu thay quần áo.

Mấy phút sau Vũ Đình bước xuống vừa đến hết cầu thang thì Tiểu Hổ đã nhảy đến bên chân của cô làm nũng các kiểu tỏ vẻ luyến tiếc không muốn rời xa chủ nhân. Vũ Đình ngồi xuống ôm Tiểu Hổ lên vuốt ve mấy cái, cô cũng không nỡ để lại Tiểu Hổ một mình nếu ở nhà anh hai chắc chắn sẽ mang nó ra làm thịt mất. Nghĩ vậy, Vũ Đình ôm Tiểu Hổ bỏ vào túi xách mang theo đến bữa tiệc !!

Lúc này bên ngoài cửa một chiếc xe hơi đang dần di chuyển chậm lại dừng trước cửa nhà họ Hạ. Lâm Thục Mẫn bước ra thì thấy trên xe một nam một nữ bước xuống ăn mặc cực kỳ thanh lịch và sang trọng..... cứ ngỡ đây là bạn của Hạ Thiên nhưng Thẩm Trác Hy đi tới cúi đầu lễ phép nói :" Chào bác gái, con đến để xin phép bác cho con mời Vũ Đình đi dự tiệc! "

" Dạ chào bác, cháu là Thẩm Đường Nhan là chị gái của Trác Hy! "

Lâm Thục Mẫn có hơi sững sốt, nghiêm nghị hỏi :" Cháu họ Thẩm thế Thẩm Kiệt có quan hệ gì với cháu? "

" Dạ Thẩm Kiệt là ba cháu, mà sao... bác biết ba cháu? " Thẩm Đường Nhan mềm giọng hỏi.

" À, cũng không có gì. Chỉ là không ngờ Thẩm gia có được một cô con gái xinh đẹp như vậy..... à mời cháu vào nhà chơi. " Lâm Thục Mẫn lấy lại tinh thần cười tươi nói.

Thẩm Đường Nhan nhíu mày, nhưng vẫn dịu dàng bình tĩnh :"Dạ, không cần đâu ạ. Cháu đến là để rước Vũ Đình đến tham dự tiệc sinh nhật của Trác Hy mong bác cho phép! "

"A, Vũ Đình à... có người đến tìm con này! " Lâm Thục Mẫn gọi to.

Từ trên lầu có một ánh mắt lạnh lẽo nhìn xuống phía dưới trong mắt chất chứa nhiều nỗi buồn, ưu thương khó tả.

( Ai có tlt hãy ủng hộ tác nha, thiếu động lực quá a... like cmt ủng hộ tác nhé các đh)

Bạn đang đọc Nhị Tiếu Tam Tuyệt Cuồng Thần sáng tác bởi lãobàmộngtình
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lãobàmộngtình
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 24

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.