Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đòi Nợ

Tiểu thuyết gốc · 1837 chữ

Đây chính là trăm năm Huyết Linh Chi, tại Tử Cực Chân Nhân truyền thừa ký ức bên trong, Huyết Linh Chi có tác dụng điều trị suy bại cơ năng, tái tạo huyết dịch, ngoài ra tác dụng lớn nhất chính là phối dược luyện đan, tác dụng kia càng lớn hơn nữa. Nhưng mà đáng tiếc, hiện tại gia cảnh khó khăn không có biện pháp, chỉ có thể nhẫn nhịn thịt đau bán đi, trước mắt nên giải quyết vấn đề nợ nần, sinh hoạt chi tiêu.

Còn lão mụ bệnh.

Nghĩ đến đây Sở Phong thật sâu nhíu mày.

Vừa nãy trong lúc ăn cơm hắn có tỉ mỉ quan sát tình huống lão mụ một phen, phát hiện trong cơ thể nàng rất là bất thường.

Nhìn bề ngoài chỉ cảm thấy nàng bị bệnh, dẫn đến suy nhược mà thôi, nhưng thật chất bên trong cơ thể đã tàn tạ không chịu nổi, bắp thịt, xương cốt, thậm chí là nội tạng đều có dấu hiệu suy kiệt, mà nguyên nhân gây ra đây hết thảy là bị trúng độc sâu, độc phát đã rất nhiều năm, đến nỗi chất độc bởi vì lâu dần hết hiệu lực tự động biến mất, nhưng bỏ lại một cỗ thân thể hư hao.

Sở Phong cứ tưởng rằng bản thân đạt được truyền thừa về sau sẽ rất dễ dàng trị hết lão mụ bệnh, hiện tại xem ra cần tốn không ít thời gian, tu vi của hắn chưa đủ, muốn chữa khỏi hẳn lão mụ bệnh cần thiết một loại đan dược, Hồi Nguyên Đan. Trong đó Hồi Nguyên Đan luyện chế chủ dược một trong chính là Huyết Linh Chi, nhưng phải là năm trăm năm trở lên mới có tác dụng, vì lẽ đó hắn sẽ không chút do dự bán đi trong tay cái này Huyết Linh Chi.

Cầm theo Huyết Linh Chi, Sở Phong đi ra khỏi phòng, tại ngoài sân dưới gốc cây tìm tới cha mẹ cùng tiểu muội.

"Cha, mẹ, ngày mai ta muốn đi tỉnh thành một chuyến!" Sở Phong tiến lại nói.

"Đi tỉnh thành làm gì?" Ba người đều kinh ngạc, đồng thời quay đầu hỏi.

Sở Phong cười cười, dơ lên trong tay Huyết Linh Chi.

"Ồ! Cái này...!" Hai lão liếc nhau một cái, sau đó vội vàng đi tới quan sát kỹ càng Huyết Linh Chi.

"Là Huyết Linh Chi, xem chừng có hơn trăm năm tuổi, tiểu Phong, ngươi ở đâu nhặt được?" Sở Thành vui mừng đến nói năng lộn xộn.

"Cha ngài ở đâu dễ dàng nhặt được như vậy thứ tốt, là ta trên núi hái về, ngài cùng mẹ xem cái này có thể bán được bao nhiêu?" Sở Phong đưa Huyết Linh Chi cho hai người, để thuận tiện hai ông bà đánh giá.

"Ca ca, cái này thật là Huyết Linh Chi?" Sở Ly cũng vây lại, nàng một đôi mắt đẹp hiếu kỳ, vô cùng tò mò.

Nàng chỉ nghe nói qua Huyết Linh Chi nhưng chưa từng gặp qua, loại đồ vật này nghèo như bọn họ làm sao thấy qua, lời đồn thứ này rất đắt, nhưng ca ca lại đem thứ này bắt đến.

"Thật, là nó không sai! Chính là Huyết Linh Chi! Tiểu Phong, chúng ta nhặt được bảo!" Sở Thành mỉm cười, vỗ vỗ Sở Phong bả vai.

Ninh Tuệ cũng một mặt vui mừng hiện rõ, nước mắt ngăn không được lăn xuống.

"Mẹ, cha... Các ngươi làm sao vậy? Làm sao như thế kích động đâu?" Sở Phong có chút mộng. Không phải chỉ là một cái Huyết Linh Chi hay sao.

"Tiểu tử ngươi biết cái gì! Ngươi biết lần trước Huyết Linh Chi là ai tìm được sao?" Sở Thành chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói.

Sở Phong gãi gãi đầu, hắn làm sao mà biết, trước giờ hắn không hề quan tâm những này phá sự.

"Ta không biết!"

"Chính là chúng ta thôn trưởng, Tiêu lão, lần kia Tiêu lão ở trong núi hái được một cây Huyết Linh Chi, so với cái này Huyết Linh Chi còn muốn nhỏ gấp đôi, năm mươi năm tuổi thọ, về sau nghe nói có người tìm đến ra giá ba trăm ngàn mua lại, Tiêu lão không đồng ý, hai người trả giá một phen, cuối cùng người kia xuất ra bốn trăm ngàn để mua!" Sở Thành nói ra.

"A...!" Sở Phong há hốc miệng.

Hắn làm sao có thể nghĩ tới Huyết Linh Chi là như vậy đáng tiền, bốn trăm ngàn, số tiền kia cả nhà hắn không ăn không uống dành dụm nửa năm mới có thể đạt tới, vậy mà một gốc Huyết Linh Chi liền như vậy đắt, nói như vậy, trong tay bọn họ Huyết Linh Chi chẳng phải càng thêm đáng tiền.

Không chỉ là Sở Phong bì hù đến, ngay cả ở một bên Sở Ly cũng che cái miệng nhỏ, không dám phát ra âm thanh.

"Ô ô ô!" Ninh Tuệ nhịn không được nữa phát ra nghẹn ngào tiếng khóc. Có ai biết những năm này gia đình bọn họ chịu đựng bao nhiêu cực khổ, nợ nần áp thân, bệnh tật hành hạ, chi tiêu cũng là từng li từng tí suy nghĩ thật tốt mới dám sử dụng, trong nhà chỉ có một người đàn ông khỏe mạnh đi làm kiếm tiền, về sau trụ không nổi nữa con trai cũng tự giác nghỉ học đi làm kiếm thêm thu nhập, ngay cả con gái cũng bắt đầu hiểu chuyện, đề nghị thôi học phụ giúp gia đình, nếu như không phải cả nhà kiên quyết không đồng ý, thì hiện tại Sở Ly cũng đã nghỉ học từ lâu.

"Mẹ." Sở Phong đắng chát, từ trong tay hai người nhận lấy Huyết Linh Chi, trong lòng càng thêm quyết tâm.

Đã trời cao ban cho ta lớn lao cơ duyên, vậy ta liền cố gắng tu luyện, bằng cách nhanh nhất có năng lực cải thiện gia đình cuộc sống, chữa tốt lão mụ bệnh, giúp cha mẹ cùng tiểu muội bước vào con đường tu luyện, thọ cùng trời đất.

Hắn có lòng tin như vậy, tuy nhiên hai ông bà tuổi tác so sánh lớn tuổi, không thích hợp tu luyện, thậm chí là không cách nào tu luyện, nhưng hắn có trên đời này siêu cấp nhất tiên nhân truyền thừa, có vô số bí phương luyện đan, cải tạo căn cốt đan dược, vấn đề này sẽ không còn là vấn đề.

Phanh!

Đột nhiên, ngoài cổng phát ra trầm đục âm thanh, đã thấy hơn mười người đàn ông cánh tay trần trụi, tay cầm gậy gộc đem cánh cổng đá vang, khí thế hung hung mà tới.

"Các ngươi là ai? Muốn làm gì?" Sở Thành vội vàng đứng ra cản ở vợ con trước mặt, sắc mặt nghiêm nghị đối với đám người hỏi.

"Ha hả, bọn ta là ai? Muốn làm gì? Còn đối với chúng ta trợn mắt, lá gan không nhỏ a! Chậc chậc chậc!" Cầm đầu một tên đầu trọc nụ cười hí ngược, nói chuyện trong lúc đã đưa ánh mắt ở trên thân Sở Ly dò xét.

Sở Phong nhíu mày, nhưng không vội, hắn đem tiểu muội che ở đằng sau, cái kia trần trụi ánh mắt khiến hắn rất khó chịu.

"Các ngươi là Vương lão bản phải tới?" Sở Thanh đột nhiên hỏi.

"Không tệ, đầu óc còn dùng được! Phụng lệnh Vương lão bản, bọn ta hôm nay đến thu tiền lãi, tổng cộng ba ngàn khối!" Đầu trọc đại hán nói ra.

"Cái gì? Các ngươi tại sao không đi cướp, không phải mỗi tháng chỉ lãi một ngàn thôi sao, vì sao lại tăng thêm, hơn nữa kỳ hạn vẫn chưa có tới, nhà chúng ta sẽ không đáp ứng?" Sở Thành cả người đều giận, không nhịn được kêu lên kinh hãi.

Đây là muốn bức tử người tiết tấu, trước kia nói tốt, vay nặng lãi hai ngàn khối, lãi xuất mỗi tháng cao dọa người lên đến một nửa số tiền đã vay, bây giờ đám người này không biết đủ, sư tử há mồm đòi ba ngàn khối, so với tiền cho vay còn muốn nhiều, quả thật là vô pháp vô thiên.

"Không đáp ứng, cái kia không phải do các ngươi, nợ tiền phải trả là thiên kinh địa nghĩa, như vậy đi, ta xem hiện tại các ngươi cũng không có tiền, lão bản chúng ta có lòng thương người, có thể vì các ngươi mở một mặt lưới, ngươi đem nữ nhi của ngươi cho chúng ta, chỉ cần nàng theo Vương lão bản một tháng, a không không không, mười ngày là đủ, như vậy số tiền kia coi như xong, thức thời theo bọn ta lời nói đến làm, nếu không... Hắc hắc."

Vừa dứt lời đám người này liền cười lên bỉ ổi, ánh mắt không kiêng nể gì tìm tới Sở Ly thân ảnh, chỉ là hiện tại nàng đang được Sở Phong che lấp rất chặt chẽ.

Sở Thành cả người đều phát run, không phải vì bị dọa sợ mà tại đang kiềm nén phẫn nộ, hắn không dám làm ra cái gì quá khích hành động, ở sau lưng hắn còn có vợ con cần được bảo vệ.

"Lão già, có nghe hay không? Còn không mau mau đem nữ nhi của ngươi dâng ra, đừng cho mặt mũi mà không cần." Một tên tiểu đệ lớn tiếng quát.

Sở Phong cảm giác cánh tay truyền đến siết chặt, vừa nhìn đã thấy tiểu muội một mặt sợ hãi ôm lấy cánh tay của hắn. Sở Phong quay đầu cho nàng một ánh mắt yên tâm, thuận tiện truyền một ít chân khí vào trong cơ thể của nàng, giúp nàng bình ổn tâm tình.

"Các ngươi nghĩ cũng đừng nghĩ, muốn ta đem nữ nhi gán nợ, nằm mơ!" Sở Thành tức giận mắng.

Đầu trọc đại hán thu hồi nụ cười đắc ý, một khuôn mặt trở nên âm trầm đáng sợ.

"Rượu mừng không uống chỉ thích uống rượu phạt, thật không biết điều, cho ta đánh, nhớ kỹ, đừng làm tiểu nữu kia bị thương!"

Lời vừa ra, sắc mặt Sở Thành đại biến, vội vàng quay đầu hô.

"Tiểu Phong, ngươi mang theo mẹ ngươi cùng Tiểu Ly chạy mau, không nên quay lại!"

"Hừ, chạy, các ngươi chạy trốn đến đâu cũng vô dụng, đánh cho ta, đánh tàn nhẫn điểm, xảy ra chuyện ta chống đỡ!" Đầu trọc hô.

Đám tiểu đệ đã xông lên, tất cả trong tay đều mang gậy gộc, cao cao dơ lên nhắm ngay đầu đập tới.

"Không muốn!" Ninh Tuệ kêu lên sợ hãi, không hề suy nghĩ liền muốn nhào lên thay trưởng phu đỡ đòn.

Bạn đang đọc Đô Thị Tiên Duyên sáng tác bởi Con_Ba_Ba
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Con_Ba_Ba
Thời gian
Lượt thích 7
Lượt đọc 141

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.