Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sở Phong Giận Dữ

Tiểu thuyết gốc · 1613 chữ

Buổi tối Sở Phong không có việc gì làm chuẩn bị sang chỗ Phong Sơ Tình ở lại, nhưng xem xét hiện tại đã là 11 giờ khuya nên thôi, từ đây đi qua cũng mất nửa giờ đồng hồ, có lẽ nàng từ lâu đã ngủ.

Nhàm chán lúc đó Sở Phong thử ngồi xếp bằng tu luyện, nhưng chỉ vừa vận chuyển công pháp thì lại bỏ cuộc.

Không chút nào tiến bộ, nói vậy cũng không đúng, là có nhưng phi thường chậm chạp, so với ốc sên bò còn muốn chậm, mực độ linh khí ở đây quá ít ỏi.

Muốn ngủ nhưng không hiểu sao tâm thần bất định không yên, trầm tư suy nghĩ cũng không ra cái nguyên cớ đến.

Chẳng lẽ là do ta tâm cảnh ảnh hưởng? Là bởi vì tu vi liên tục tăng lên cho nên tâm cảnh theo không kịp hay sao?

Sở Phong nhíu khởi lông mày, hắn lắc đầu một cái thay một bộ thường ngày quần áo đi ra khỏi khách sạn, muốn muốn đi bộ một chút giải tỏa tâm tình.

Nếu là do tâm cảnh mà nói, ngồi tại chỗ tu luyện cũng không làm nên trò trống gì, tốt nhất xử lý biện pháp chính là thả lỏng, đi chỗ này một chút, đi chỗ kia một chút, để cho bản thân không quá áp lực.

Sở Phong cũng biết, chính mình vẫn đang luôn luôn áp bức chính mình, nhanh chóng tăng lên tu vi để chữa khỏi lão mụ cơ thể bệnh, thời gian chỉ còn hơn hai tháng, với tốc độ tiến cảnh hiện giờ nói thật, hắn không có nắm chắc chút nào.

Không có mục đích đi dạo, không biết đi bao lâu, điện thoại của hắn chấn động một cái, móc ra xem xét, đó là một cái cầu cứu tin nhắn, Sở Phong sắc mặt chợt biến.

"Đáng chết!"

Hắn ta thân hình chợt lóe, trong nháy mắt liền xuất hiện ở một chiếc xe ô tô đang đậu, bên trong có một người đàn ông đang ngồi.

Sở Phong nói hai lời, trực tiếp mở cửa xông đi vào.

"Ngươi là ai? Muốn làm gì?" Người đàn ông trong xe quát.

"Đừng nói nhảm, lập tức đưa ta đến Hồng Vũ quán bar, ngay lập tức!" Sở Phong chộp lấy cổ áo gã đàn ông gào thét.

Người đàn ông bị Sở Phong động tác cho hù dọa, Sở Phong cái kia muốn giết người ánh mắt khiến cho hắn không có chút lòng phản kháng, chỉ có thể ngoan ngoãn mang theo Sở Phong lái xe chạy hướng Hồng Vũ quán bar.

Cùng lúc đó, Hồng Vũ quán bar trong phòng vệ sinh, Hà Tư Tĩnh toàn thân vô lực, sắc mặt ửng hồng, một đôi mắt vũ mị ngập nước đang cố thủ ở trong phòng vệ sinh.

Trên mặt nàng đều là tuyệt vọng.

Vừa mới đây thôi chuẩn bị tan việc thời điểm, hai cái kia nữ đồng nghiệp cùng nhau đi đến tỏ vẻ xin lỗi, bởi vì các nàng khi nãy không có trợ giúp nàng thoát khỏi Hoa Thiếu ma trảo nguyên nhân, để tỏ lòng thành ý xin lỗi, hai nữ tự mình phạt ba ly rượu trước, rồi lại tìm thêm một cái ly thêm vào rượu, ba người cùng uống xem như trở thành đồng nghiệp tốt, từ nay ai có khó khăn sẽ giúp đỡ lẫn nhau.

Vốn dĩ Hà Tư Tĩnh cho rằng hai người kia hành động chỉ là bình thường, không nghĩ tới là, chỉ hơn mười phút đồng hồ sau, nàng liền cảm thấy toàn thân không thích hợp, cả người phát nhiệt, hạ thân tê dại rất là hưng phấn, một tia ham muốn không ngừng bị phóng đại.

Đến tận bây giờ, Hà Tư Tĩnh đã hiểu vì sao hai nữ nhân kia lại đột nhiên cùng nàng nói chuyện như vậy thân mật, lại là xin lỗi lại là mối rượu, hóa ra là có âm mưu. Bản thân tình huống đá quá rõ ràng, tuy nhiên mới lần đầu bị cho uống xuân dược, nhưng không thể ngăn cản Hà Tư Tĩnh suy đoán ra được.

Vốn nghĩ rằng muốn thừa cơ hội chạy ra ngoài đi bệnh viện, những Hà Tư Tĩnh tại trước cửa nhìn thấy Hoa Thiếu đám người, không còn cách nào khác na giờ chỉ có thể quay trở lại thủ ở trong nhà vệ sinh.

Lúc này cả người nàng đều rất suy yếu vô lực, nàng dùng hết một chút sức lực cầm ra điện thoại gửi một tin nhắn cầu cứu, nhưng lại không hiểu sao lại gửi cho Sở Phong mà không phải cảnh sát, cái này trong tiềm thức Hà Tư Tĩnh nghĩ đến Sở Phong trước tiên, mới mặc kệ Sở Phong có phải hay không ở Thiên Hải thị.

Gửi xong tin nhắn này thì nàng đã hối hận, đúng ra nên gọi cho cảnh sát, nhưng hiện đã chậm, nàng một chút sau cùng khí lực cũng không có, muốn lần hai gọi cứu viện là không được, chỉ có thể ngồi trên bồn cầu chờ bị bắt.

"Tiện nhân, nguyên lai ngươi ở chỗ này, hại bọn ta tìm cả nửa ngày, còn tưởng rằng ngươi đã chạy mất đây."

Bên ngoài cửa truyền đến Hoa Thiếu thanh âm

"Tiện nhân, ngươi cho rằng chạy vào nhà vệ sinh thì có thể như thế nào? Còn có thể chạy được sao?

Lập tức cho lão tử mở cửa! Lăn ra đây hầu hạ bọn ta một phen bọn ta lập tức thả ngươi trở về, bằng không để chúng ta mở được cửa xông đi vào, đến lúc đó ngươi trải qua sẽ càng thảm!"

"Có nghe thấy không, cho lão tử mở cửa, nhanh!"

Phanh phanh phanh!

Ở bên ngoài, một đám người không ngừng tại cửa đập ầm ầm, liên tục mắng mỏ uy hiếp.

"Đừng có gấp, các ngươi quên là nàng uống cái gì hay sao? Ta xem không được bao lâu nàng ta sẽ tự động mở cửa mời chúng ta đi vào! Loại này xuân dược tự mình giải quyết là không được, nhất định phải cần đến nam nhân!" Hoa Thiếu vẻ mặt xấu xa cười nói.

"Không thể nào? Lợi hại như vậy! Làm sao chưa từng nghe Hoa Thiếu ngươi nói qua?"

"Ha hả, hàng mới nhập, đây là lần thứ hai ta sử dụng!" Hoa Thiếu đắc ý cười nói.

"Không được a Hoa Thiếu, đợi nữa một hồi nàng ta liền báo cảnh sát!" Tóc húi cua gấp giọng.

"Há, vậy thì nhanh lên một chút cho ta phá cánh cửa này!"

Phanh phanh phanh!

"Gái điếm thúi, mở cửa cho lão tử!" Hoa Thiếu vừa đạp cửa vừa lớn tiếng quát.

Bốn người thay phiên nhau dùng sức đạp, nhưng mà cánh cửa không hề nhúc nhích chút nào, cái này một phần cũng do bọn họ say rượu, ra chân cũng không có bao nhiêu lực đạo.

"Chết tiệt, làm sao cứng như vậy? Đứa nào làm ra cánh cửa này bước ra, tổ tông mười tám đời của ngươi!" Hoa Thiếu giận dữ hét.

"Không được không được, dạng này không được! Các ngươi mau tìm giấy cùng bật lửa tới! Lão tử muốn hun khói nàng!" Hoa Thiếu nghĩ ra một kế, đối với bên cạnh ba người còn lại nói ra.

"A... Cái này ý kiến không tệ, đem nàng làm ngợp không tin nàng không chạy ra!" Tóc húi cua ba người đối với Hoa Thiếu dơ lên ngón tay cái.

Không qua bao lâu, trước cửa phòng đã chất đầy một đống giấy vụn, bằng phía dưới một xen ti mét khe cửa hun khói vào đã đầy đủ.

"Tiện nhân, lão tử cho ngươi thêm một cơ hội, lập tức mở cửa, bằng không đừng trách ta làm chết ngươi!" Hoa Thiếu lần nữa hét.

Hà Tư Tĩnh đâu còn nghe được bọn ở kêu gào, nàng đã toàn thân phát nhiệt, hai mắt mê ly, sắp mất đi ý thức.

Hà Tư Tĩnh không ngừng vuốt ve chính mình cơ thể, lôi kéo chính mình y phục, trong miệng không tự chủ được phát ra ưm ưm thanh.

Nàng cảm thấy cơ thể mỗi một chỗ đều là như vậy mẩn cảm, chưa bao giờ có khát vọng trước mặt có một người nam nhân, hung hăng chà đạp nàng.

Không! Không được! Ta không nên nghĩ như vậy! Không!

Hà Tư Tĩnh nội tâm kịch liệt đấu tranh, trong đầu nàng luôn luôn có một âm thanh, khuyên bảo nàng hãy buông ra, cùng với bên ngoài những người kia ở cùng một chỗ, thỏa thích phát tiết mình ngứa ngáy khó nhịn dục vọng.

Ầm!

Ngay tại lúc này, một tiếng động vang thật lớn, cánh cửa rốt cuộc bị người đạp ra.

"Ha ha ha, Tiểu Thiến, ngươi làm tốt lắm, lại còn biết đi tìm chìa khóa!" Hoa Thiếu cười lên rất vui vẻ, đối với hai nữ phục vụ viên vừa đến hài lòng khen ngợi.

Tiểu Thiến hai người lập tức bu tới, cả người áp sát Hoa Thiếu trong ngực, giọng điệu ỏn à ỏn ẻn nói. "Vậy Hoa Thiếu xin đừng bạc đãi ta, chỉ cần Hoa Thiếu muốn, tỷ muội chúng ta cái gì đều nguyện ý làm!" Tiểu Thiến đối với Hoa Thiếu thả mị nhãn, nói ra.

"Được rồi, trước tiên đem tiện nhân này mang ra lại nói!" Hoa Thiếu ra lệnh.

Bạn đang đọc Đô Thị Tiên Duyên sáng tác bởi Con_Ba_Ba
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Con_Ba_Ba
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 77

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.