Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đây Là Món Gì

Tiểu thuyết gốc · 1608 chữ

Phong Sơ Tình thở phào đồng thời, nội tâm còn có lo lắng.

"Vậy ta sẽ không sao chứ?" Nàng một đôi mắt đẹp theo dõi Sở Phong, thấy đối phương thần sắc thản nhiên, nàng cũng không có khẩn trương như vậy.

Quả nhiên, không để cho nàng thất vọng, Sở Phong thanh âm truyền tới.

"Không có việc gì! Độc từ lâu đã bị ngươi cơ thể bài trừ sạch sẽ, chỉ là lưu lại cơ tim tính tổn thương mà thôi, vừa mới ta đã cho ngươi trị liệu một lần, tạm thời thì không sao!"

Sở Phong nói chuyện khiến Phong Sơ Tình yên tâm, chỉ là câu nói sau cùng là ý gì nàng không rõ.

Thấy nữ nhân nghi hoặc, Sở Phong mỉm cười, tiếp tục giải thích.

"Ta nói là tạm thời, có nghĩa là, trái tim của ngươi còn chưa có khỏi hẳn, muốn hồi phục như cũ cần có thời gian điều trị!" Nói đến đây, Sở Phong rất không có ý tứ khụ khụ hai tiếng.

Phong Sơ Tình là cái nữ nhân thông minh, làm sao không rõ Sở Phong như thế biểu hiện là chuyện gì xảy ra, nàng lập tức bắt lấy nhược điểm, sừng sộ lên nói.

"Tốt lắm, có phải hay không chuẩn bị trường kỳ ăn ta đậu hũ, lá gan của ngươi không nhỏ a!"

"Nào có a Tình Tình tỷ, ta là cái thầy thuốc, thầy thuốc không phân nam nữ hiểu không?"

"Ngụy biện, thế khi nãy là của ai cái nào địa phương có phản ứng, ngươi lừa gạt quỷ đi thôi!"

"Được rồi ta sai, Tình Tình tỷ, ngươi đừng có bóp ta bên hông thịt!"

Trong phòng ngủ, không ngừng truyền ra Sở Phong gào gào thảm thiết, cùng với nữ nhân giận dữ thanh.

Bất tri bất giác, đêm đã khuya.

Hai người là đang trò chuyện đến rạng sáng mới chìm vào trong giấc ngủ.

Một đêm không có chuyện gì xảy ra.

Vào lúc sáng, Sở Phong mung lung mở ra hai mắt, đập vào mắt là sạch sẽ trần nhà, bên tai truyền đến nhỏ nhẹ tiếng ngáy, một mùi thơm của nữ nhân xông vào mũi, cả người bị một cơ thể mềm mại quấn lấy, vô cùng dễ chịu.

Thế nhưng, Sở Phong không cảm giác được của mình cánh tay phải tồn tại.

Nghi hoặc trong lúc đó, hắn ta quay đầu nhìn lại.

Chỉ gặp bả vai hắn bị một cái nữ nhân đầu đè lên, thử thao túng một chút, hắn ta hoàn toàn không có cảm giác được tay của mình.

Sở Phong im lặng.

Cả một đêm gì chặt hắn không tha, có thể thấy được nữ nhân này quyết tâm a.

Không còn cách nào khác, Sở Phong chỉ có thể trong lòng âm thầm vận chuyển công pháp, đem tay hắn cho cứu lại.

Hai người tối hôm qua không có phát sinh ngoài ý muốn quan hệ, không phải Sở Phong là trong truyền thuyết Liễu Hạ Huệ, mà là hắn trong lòng có khúc mắc.

Nói đúng ra mà nói, Phong Sơ Tình là nữ nhân đầu tiên hắn tiếp xúc thân mật, cảm thấy nàng cũng không tệ, Phong Sơ Tình đối với hắn không giữ lại chút nào hắn làm sao không nhận ra. Nàng không sao cả cùng hắn ngủ chung một cái giường, một tia phòng bị cũng không có.

Một cái nữ nhân làm đến tình trạng này đã cho thấy hết thảy.

Thế nhưng, Hà Tư Tĩnh đây?

Hà Tư Tĩnh mới thật sự là của hắn xác định quan hệ bạn gái, bảo hắn làm chuyện có lỗi với nàng... Đạo khảm này hắn không qua được.

Cuối cùng, Sở Phong mới chỉ là một cái 18 tuổi trẻ tuổi thiếu niên mà thôi, trong chuyện tình cảm phức tạp hắn không biết như thế nào xử lý. Cho nên hắn ta lựa chọn như không biết gì, thuận theo tự nhiên đi.

Không biết qua bao lâu, Phong Sơ Tình mới khoan thai tỉnh ngủ, nàng nhíu nhíu cái mũi thanh tú, lông mi rung động động, sau đó, từ từ mở hai mắt ra.

Nàng hơi giật mình một chút, nhưng sau đó lập tức bình ổn lại.

Vừa mới đó mở mắt thời khắc, Phong Sơ Tình sợ hết hồn, đầu óc chưa thanh tỉnh nàng bị trước mặt đột nhiên xuất hiện nam nhân cho hù đến, sau mới tỉnh táo lại, nhớ ra hôm qua phát sinh sự tình.

Sở Phong quay đầu, nhìn nàng cười cười.

"Tình Tình tỷ, ngươi so với ta muộn dậy nửa giờ nha!" Sở Phong trêu chọc.

"Đương nhiên, ai bảo ngươi cánh tay dễ chịu như vậy đâu!" Phong Sơ Tình nhoẻn miệng cười.

Sở Phong im lặng.

Ngươi đương nhiên là dễ chịu, tốt gặp phải ta có bản lĩnh, bằng không cái này cánh tay coi như phế.

Sở Phong trong lòng thầm nghĩ.

Hai người nhìn nhau cười, sau đó cùng nhau rời giường.

Sở Phong rất nhanh chuồn mất ra khỏi phòng, hắn không muốn vừa sáng ra đã bị nữ nhân này cho khiêu khích, ở lại bên trong mà nói, hắn có thể khẳng định Phong Sơ Tình sẽ không hề cố kỵ hắn tại chỗ thay quần áo, đến lúc đó tiểu đệ đệ lại kháng nghị thì không tốt.

Có thể nhìn nhưng không thể ăn, Sở Phong không có cái này đặc thù cảm thụ đam mê.

Nhưng ngoài Sở Phong dự liệu, Phong Sơ Tình ra khỏi phòng lúc, nàng trong ngực ôm theo một bộ quần áo, ẩn ẩn ở giữa, hắn còn có thể nhìn thấy một chiếc quần lót màu đen.

Nàng đi thẳng đến chỗ phòng tắm, nhẹ nhàng khép cửa lại.

Sở Phong thiu thiu mi.

Thầm nghĩ, Tình Tình tỷ còn có dạng này tám buổi sáng thói quen.

Mà lúc này tại trong phòng tắm, Phong Sơ Tình đứng trước bồn rửa tay, mỗi tay nàng cầm một cái bót đánh răng rất là xoắn xuýt, bên trong một cái vẫn là nguyên tem chưa được bóc ra, hiển nhiên là cái mới.

Do dự hồi lâu, nàng quyết định đem cái mới cất đi, bắt đầu rửa mặt.

Không qua bao lâu, ngồi tại ngoài phòng khách Sở Phong bị kêu vào.

Lúc này Phong Sơ Tình đã tắm rửa xong, nàng thay đổi một bộ màu trắng áo liền váy, da thịt mới được sữa tắm tẩy rửa qua hết sức mịn màng, nàng xuất hiện ở Sở Phong trước mặt.

"Nhanh lên một chút!" Nói rồi, Phong Sơ Tình đưa cho Sở Phong một cái bót, chính là của nàng vừa súc miệng cái kia, sau đó nàng liền quay người rời đi.

Sở Phong nhìn nhìn trong tay đồ vật, cảm thụ được bên trên còn lưu lại vết nước, hắn ta trừng to mắt.

Đây là biến tướng hôn môi sao?

Nghĩ là nghĩ như vậy, nhưng Sở Phong cũng không có dừng lại, trực tiếp đi vào trong rửa mặt đi.

Buổi sáng hàng chợ rất đông, phần lớn đều là ăn sáng người, tại một quán ăn nhỏ chỗ, Sở Phong hai người đang ngồi thưởng thức bữa sáng, bọn họ ăn là một loại bột sợi thức ăn, nhìn như canh lại không phải canh, như súp lại không giống súp, Sở Phong không biết tên gọi là gì, mà cái kia chủ quán cũng rất xinh đẹp, nàng tiếng bản thổ không được tốt cho lắm.

"Ngon không?" Ăn hết một nửa, Phong Sơ Tình đột nhiên hỏi.

Sở Phong gật gù.

"Rất ngon, đây là món ăn gì? Tại sao ta chưa nghe nói qua?" Vừa ăn, Sở Phong vừa hỏi lại.

Hắn đây là thật lòng khen.

"Ngươi không biết rất bình thường nha!" Phong Sơ Tình bán cái nút.

"Ồ, ngươi nói xem!" Sở Phong dừng đũa, ngẩng đầu lên hỏi.

"Món này gọi là Phở, được làm từ bột gạo, là đặc sản của V quốc, còn kia chủ quán cũng là V quốc người.

"Nói như vậy, thứ này ăn ngon như vậy, mà chỉ có ở đây mới có?" Sở Phong kinh ngạc hỏi.

"Ừm, có lẽ đi!" Phong Sơ Tình cũng không rõ lắm.

"Đáng tiếc a!" Sở Phong thở dài, trực tiếp bưng lên cái tô đem toàn bộ nước húp sạch.

Mà trong quán ăn cũng thiếu không ít người làm y hệt như vậy, ăn no vẫn còn muốn ăn, chỉ là bụng không chứa nổi a.

Phong Sơ Tình phốc phốc bật cười, nàng không nghĩ tới Sở Phong còn có một mặt như vậy đáng yêu.

"Được rồi, Tình Tình tỷ, hiện tại ngươi có thể nói cho ta biết cặn kẽ hơn một chút tình huống sao?" Sở Phong mò mò cái bụng, ngẩng đầu hỏi.

Phong Sơ Tình thu hồi nụ cười, tuyệt mỹ trên dung nhan mang theo một ít ưu nhã cùng nghiêm túc.

"Sở Phong, ngươi nói thật cho ta biết, của ngươi y thuật, rốt cuộc có bao nhiêu lợi hại?"

Sở Phong cũng là ngồi thẳng người, chăm chú suy nghĩ một chút, sau đó không xác định mở miệng.

"Ta cũng không rõ ràng cho lắm, nhưng ta có thể xác định, ở trên thế giới này hẳn là không có mấy người y thuật vượt qua ta!"

Đây là Sở Phong đã rất bảo thủ nguyên nhân. Nói nói chuyện cũng phải trừ hao a.

Bạn đang đọc Đô Thị Tiên Duyên sáng tác bởi Con_Ba_Ba
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Con_Ba_Ba
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 7
Lượt đọc 87

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.