Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Luyện Thể Cảnh Tầng Một

Tiểu thuyết gốc · 1614 chữ

Sở Phong trong lòng liên tục mắng to, bất quá rất nhanh hắn liền bình tĩnh trở lại, vào lúc này phải đầu óc bình tĩnh.

Sở Phong từ trong túi quần móc ra một chiếc cũ kỹ điện thoại, bấm gọi máy lần nhưng toàn bộ đều không thông, biết rõ trong rừng sâu sẽ không có tín hiệu, nhưng mà hắn vẫn muốn thử, tuyệt vọng thời điểm cái gì đều nguyện ý thử một phen.

Sở Phong không hề từ bỏ, hắn đi tới vách đá quan sát một phen, nếu như cái hố này có hình dạng phễu, biết đâu còn có thể chậm rãi bò lên. Nghĩ đến đây hắn lập tức liền thử, cho dù là một tia hy vọng.

Sở Phong tìm được một vị trí coi như là sần sùi nhất, có nhiều điểm lồi lõm nhất mà bò đi lên.

Phanh!

Không qua một lát, một âm thanh ngã xấp vang lên, Sở Phong cả người đầy bùn đất theo mặt đất đứng lên, trên trán còn xuất hiện vết xước, sau lưng giỏ trúc cũng biến dạng.

Ta không tin!

Sở Phong không phục, lần nữa xông tới, lần này, hắn thẳng leo lên hơn mười mét mới trượt chân lăn xuống, toàn thân bầm tím không chịu nổi, cái giỏ trúc đã không thấy đâu.

Ba lần.

Bốn lần.

Năm lần.

Mười lần.

Sở Phong bất lực nằm ngửa trên mặt đất, ánh mắt không ánh sáng nhìn chằm chằm trên không. Một lần lại một lần cố gắng, nhưng lại một lần lại một lần tuyệt vọng.

Đã hai tiếng đồng hồ trôi qua, tính cả lúc hắn bắt đầu xâm nhập khu rừng đã hơn bốn tiếng đồng hồ, không có một giọt nước, không có thức ăn, hắn bắt đầu cảm thấy toàn thân vô lực, khắp người đều đau nhức vì té ngã.

Lão già chết tiệt! Ta hận ngươi!

Sở Phong mắng to, âm thanh khàn khàn.

Không biết hắn đã đem sư phụ của hắn mắng chửi bao nhiêu lần, có ai lại như bất cẩn, đi đầu thai cũng không như vậy vội vàng a.

Vô ý thức Sở Phong dơ tay xem chiếc nhẫn.

A, chiếc nhẫn, ta làm không nghĩ ra, thật sự là đần độn!

Sở Phong vỗ đầu một cái thầm mắng.

Đói bụng, không phải bên trong nhẫn không gian có động vật nhỏ sao!

Khát nước, bên trong có cả hồ nước, chỉ sợ cả đời cũng uống không hết.

Không kịp chờ đợi, Sở Phong trực tiếp dùng ý niệm tiến vào bên trong chiếc nhẫn, lấy ra một ít nước uống vào, sau đó là gà rừng.

Hắn ngay tại chỗ làm sạch, phát hiện trong không gian giới chỉ còn có vài thanh không biết cái gì kiếm, hắn lấy ra mổ bụng làm gà, dùng nước rửa sạch sẽ sau đó học đòi người cổ đại thổi lửa, ở đây nhánh cây khô rất nhiều, đều là ở phía trên rơi xuống, thuận tiện cho Sở Phong làm gà nướng.

Rất nhanh, trong không khi bốc lên mùi vị thơm phức, tay hắn cầm gà nướng chuyển a chuyển, gà dần dần trở nên vàng óng, nước cốt nhỏ giọt xuống bốc lên khói xanh, kèm theo đó là hương thơm nức mũi.

Đáng tiếc a! Không có gia vị thêm vào, nếu không càng thêm tuyệt vời.

Sở Phong thở dài, chỉ có thể như vậy, hắn tìm một chỗ ngồi dễ chịu bắt đầu gặm ăn.

Ăn no căng về sau, hắn tâm tình bình tĩnh trở lại.

Hiện tại ta không thể nào chết được, đồ ăn nước uống ta đều không lo, cho dù sống ở đây cả đời cũng không việc gì, nhưng ta phải nhanh lên trở về, nhà chắc hẳn đã rất lo lắng ta.

Đột nhiên, Sở Phong ngồi bật dậy.

Xém chút nữa thì quên mất, ta còn có thể tu luyện không phải sao, đúng vậy a! Tu luyện tiến nhập Luyện Thể Cảnh tầng một là có thể thi triển một ít tiểu pháp thuật, truyền thừa là như vậy. Đến lúc đó thân thể ta sẽ trở nên khác biệt, không chừng có thể leo đi lên.

Không kịp chờ đợi, hắn trực tiếp ngồi xếp bằng ở đó, bắt đầu dựa theo công pháp cảm ngộ.

Đầu tiên là phải cảm ngộ được thiên địa linh khí, đây là điều tất nhiên, nếu như không cách nào phát giác thiên địa linh khí tồn tại, thì làm sao có thể tu luyện bước tiếp theo.

Trong đầu hiện ra một bộ công pháp, Hoàng Cực Đế Kinh, đây là Tử Cực Chân Nhân sáng tạo ra công pháp. Sở Phong dựa theo công pháp vận chuyển lộ tuyến, kích thích trong cơ thể các đại huyệt vị, cùng lúc đó hắn tập trung cảm nhận bên ngoài không khí từng tia biến động.

Một phút đồng hồ trôi qua.

Năm phút đồng hồ.

Mười phút đồng hồ.

Bỗng nhiên, khoé miệng hắn nhếch lên một nụ cười vui vẻ. Cảm giác được, hắn cảm giác được thiên địa linh khí tồn tại, những này thiên địa linh khí bị Sở Phong dẫn dắt tiến nhập thân thể, bị hắn thao túng đi theo hướng công pháp vận chuyển, cùng với lúc đó trong cơ thể của hắn tạp chất bị từng điểm từng điểm bài xuất ra ngoài cơ thể thông qua lỗ chân lông.

Đây chính là luyện thể phương thức, bắp thịt, kinh mạch, xương cốt đều bị tẩy qua một lần. Cả người hắn dường như thoát thai hoán cốt, toàn thân tinh thần sảng khoái, vô cùng nhẹ nhõm, khi Hoàng Cực Đế Kinh hoàn tất vận chuyển một chu thiên lúc, trong cơ thể hắn phát ra một cỗ lực lượng mạnh mẽ, cảm giác toàn thân đều là lực lượng, giống như một quyền có thể đánh chết một con trâu.

Đây là Luyện Thể Cảnh sao?

Sở Phong không thể tin được, nhưng trong người cỗ kia lực lượng là không phải giả, kinh mạch đang lưu động chân khí cũng không phải giả, Sở Phong ha ha phá lên cười.

Thành công! Ha ha, ta lập tức liền có thể đi ra cái này chết tiệt địa phương.

Sở Phong vô cùng đắc ý, nếu như để cho Tử Cực Chân Nhân biết được đồ đệ mà hắn vừa mới thu ngộ tính cao như vậy nhất định sẽ giật nảy cả mình. Phải biết, năm đó lão ta thu ba cái ngàn dặm mới tìm được tuyệt thế thiên tài làm đệ tử, bọn họ tư chất nghịch thiên, thiên tài trong số ngàn vạn thiên tài đi ra, thế mà ba người bọn họ phải mất một tuần mới có thể lĩnh ngộ ra cái này công pháp, vậy mà Sở Phong chỉ hời hợt tùy tiện dựa theo công pháp lộ tuyến mà tu luyện, còn dễ dàng đưa thiên địa linh khí nhập vào trong, cái này là cỡ nào quái thai mới có thể làm ra đến.

Không phải nói đạt được công pháp cần bỏ thời gian ra cảm ngộ, sau đó mới cận thận từng li từng tí đi tu luyện sao? Cái này vừa đến là chuyện gì xảy ra, một mạch liền thành, nếu dễ dàng như vậy sẽ không có người bị tẩu hỏa nhập ma.

Sở Phong không biết hành động của mình có bao nhiêu biến thái, hắn lúc này đang vui vẻ đầm đìa từ trong không gian giới chỉ chuyển tới nước tắm rửa một phen, hiện tại cả người hắn từ trên xuống dưới đều đen kịt một màu, vô cùng tanh hôi, đây là tạp chất từ trong cơ thể của hắn bài tiết mà ra, đây chỉ là lần thứ nhất, về sau mỗi lần tiến một cấp nhỏ sẽ lại bài ra một ít, mà lực lượng của hắn cũng tăng lên một phần, da thịt cũng càng thêm cứng rắn, vì lẽ đó mới gọi là Luyện Thể Cảnh.

Lần nữa nhìn lại cái kia cao chót vót vách đá, Sở Phong vô cùng tự tin.

Sau một tiếng đồng hồ, nơi vách núi địa phương nhô lên một cánh tay, tiếp theo lại thêm một cánh tay, sau đó là đầu, thân dưới, cuối cùng là chân.

Phù phù!

Sở Phong ngã nhào ra mặt đất, miệng lớn mở hấp khí, bộ ngực phập phồng liên tục, nhưng trên nét mặt nụ cười là như vậy rực rỡ.

Cuối cùng là ra tới!

Sở Phong tại chỗ khôi phục thể lực, thuận tiện ăn uống no nê tắm rửa một phen mới đứng dậy rời đi.

Lúc này thái dương đã ngã về tây, khoảng cách hoàn toàn biến mất đã không còn xa, trên bầu trời thỉnh thoảng có đàn cò bay ngang trở về, chuẩn bị kết thúc một ngày kiếm ăn bận rộn. Sở Phong chưa bao giờ cảm thấy chúng nó là như vậy thân thiết quá, sống sót sau tại nạn khiến cho hắn trưởng thành hơn, càng thêm yêu quý cái này nhất sinh.

"Cứu mạng! Cứu mạng a!" Vừa lúc đó, Sở Phong bên tai truyền đến cực kỳ yếu ớt âm thanh cầu cứu, thanh âm phát ra kỳ thật khoảng cách rất xa, chỉ là Sở Phong hiện tại không phải người thường, ánh mắt, thính giác đều rất là nhạy bén, vì lẽ đó tuy rằng rất nhỏ bé nhưng mà hắn vẫn nghe được.

Bạn đang đọc Đô Thị Tiên Duyên sáng tác bởi Con_Ba_Ba
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Con_Ba_Ba
Thời gian
Lượt thích 8
Lượt đọc 182

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.