Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quách Lão

Tiểu thuyết gốc · 1687 chữ

Làm xong đây hết thảy, Quách Lão mới đưa ánh mắt hiếu kỳ đánh giá Sở Phong, hắn tự nhiên biết, tìm hắn người chính là Sở Phong.

"Là như thế này Quách Lão, vị này Sở Phong tiên sinh có một gốc Huyết Linh Chi muốn bán cho chúng ta Trường Xuân Quán, hắn nói này gốc có hơn trăm năm tuổi, ta đã nhìn qua, xác thực có hơn trăm tuổi, nhưng cụ thể không biết chính xác, cho nên ta liền nghĩ đến ngài hỗ trợ nhìn xem." Hồ thầy thuốc giới thiệu nói ra.

"Trăm năm Huyết Linh Chi, mau mau, mau lấy ra cho ta nhìn xem!" Quách Lão phản ứng quá mãnh liệt, khiến cho hai người phản ứng không kịp, vừa nói Quách lão đã từ dưới đất đứng lên, bàn tay ở trên người Sở Phong bắt loạn.

"Lão nhân gia, ngài không nên gấp, loạn động làm hư làm sao bây giờ." Sở Phong lùi lại hai bước, bất mãn nói ra.

Quách Lão sững người một chút, sau đó ngửa đầu cười lên ha hả, tiếng cười trung khí mười phần, không hề giống như một lão đầu gần tám mươi tuổi bộ dáng.

"Ha hả, tiểu tử, ngươi có điều không biết, ta đây những năm này hao phí không ít thời gian chính là vì tìm kiếm Huyết Linh Chi, hơn nữa còn phải từ năm mươi năm trở lên, không nghĩ tới bỏ ra nhiều công sức như vậy nhưng tìm không thấy, ngược lại không tìm thời điểm nó lại tự mình đưa tới cửa, duyên phận a!" Quách Lão vuốt râu than thở nói ra.

"Ồ, không biết lão nhân gia ngài tìm kiếm nó để làm gì đâu?" Sở Phong hiếu kỳ hỏi.

"Cái gì mà lão nhân gia, cứ gọi ta là Quách Lão, ta thì gọi ngươi bằng Tiểu Phong Tử đi!" Quách Lão phất tay bá khí nói ra.

Sở Phong cười cười, không biết nói cái gì cho phải.

"Mau lấy ra ta nhìn xem!" Quách Lão thúc giục, hiển nhiên là không muốn trả lời Sở Phong cầu hỏi, hoặc là đã quên trả lời.

Sở Phong nghe vậy, từ trong bọc lấy ra Huyết Linh Chi, đưa cho Quách Lão.

Quách Lão tay run run tiếp nhận Huyết Linh Chi, bàn tay khô gầy tại phía trên sờ soạng, để sát lại gần thật kỹ càng quan sát, không qua nửa phút, Quách Lão động tác liền dừng lại.

"Không sai, là trăm năm Huyết Linh Chi, hơn nữa là một trăm ba mươi sáu năm!"

"Quách Lão, ngài có phải hay không lại lần nữa xem kỹ một chút, ngài đã lão, mắt mờ sẽ phán đoán sai." Ở một bên Hồ thầy thuốc liền gấp, vội vàng tiến lại nói ra, khoé mắt không ngừng nháy.

Sở Phong không phải người thường, cái này tiểu động tác nào có thể tránh khỏi hắn quan sát, hắn không nói gì chỉ lặng lặng mà xem, hắn muốn biết, cái này Quách Lão có phải hay không cũng không muốn mặt.

Quách Lão dạng gì cáo già, làm sao không hiểu ý đồ của đối phương, nhưng hắn lại giả vờ như chưa hiểu rõ, mặc kệ cho Hồ thầy thuốc nháy a nháy, nháy đến méo mặt mới thôi.

"Tiểu Phong Tử, ta đã nhìn rõ ràng, hiếm thấy a, một trăm ba mươi sáu năm, gốc này Huyết Linh Chi tại thị trường đã không còn để so sánh, ta chỉ có thể cho ngươi đại khái một con số, ngươi xem được hay không thì bảo ta một tiếng, như thế nào?" Quách Lão không tiếp tục để ý bên cạnh Hồ thầy thuốc, mà là đối với Sở Phong nói chuyện.

Sở Phong cuối cùng là lộ ra một nụ cười, không cần biết tiếp theo giá cả là bao nhiêu, nhưng ít ra hiện tại cũng gặp phải một người có lương tri, tuy ham hắn đồ vật nhưng hành xử rất chính trực, cái này khiến Sở Phong rất đối với xã hội này còn có lòng tin.

"Mời ngài nói!" Sở Phong khiêm tốn trả lời.

"Một triệu hai, như thế nào?" Quách Lão nói ra.

Hồ thầy thuốc nghe xong triệt để trợn tròn con mắt. Cái này giá cả so với khi nãy hắn báo ra cao gấp mấy lần a, cái này Quách Lão có phải hay không lão nên hồ đồ, vừa đến báo cao như vậy giá còn làm sao làm ăn a!

Sở Phong cũng bị con số này cho giật mình ở, tuy rằng có chút tin tưởng lão đầu này sẽ không là cái gian thương loại hình, nhưng hắn không ngờ đối phương vậy mà cho như vậy giá cao. Cái này giá đã vượt qua mức dự kiến của hắn, nguyên bản hắn chỉ ước chừng giá từ một triệu đổ lại, không hơn.

Ngoài ra điều khiến Sở Phong sợ hãi than chính là đối phương thần sầu bản lĩnh, chỉ như thế một lát liền kiểm trắc ra chính xác niên đại của Huyết Linh Chi, điều này càng làm cho Sở Phong khâm phục.

"Được, ta đồng ý cái giá này!" Sở Phong không chút hàm hồ, vậy mà trực tiếp đồng ý.

Ta thao!

Hồ thầy thuốc cả người đều mộng, chuyện gì đang xảy ra, một vụ mua bán như vậy hai ba câu liền định ra tới, còn nói mua bán cần cái gì cò kè mặc cả đâu, còn nói cái gì trả giá đến mặt đỏ tía tai đâu, tại sao như vậy liền kết thúc.

Hồ thầy thuốc trái tim bịch bịch nhảy.

Hơn một triệu sinh ý a, các ngươi không thể cùng nhau ngồi xuống thật tốt tốt đàm luận, uống chén trà suy nghĩ thật kỹ cái gì.

Hồ thầy thuốc vẻ mặt nhìn Sở Phong tràn đầy ước ao ghen tị. Nhưng không có cách nào, Quách Lão là cái này Trường Xuân Quán chủ nhân, tại đây người ta muốn làm gì thì làm, đối với hắn Hồ Sơn không quan hệ.

"Vậy liền cái giá này đi! Ngươi có hay không thẻ ngân hàng, để ta chuyển khoản cho ngươi." Quách Lão móc ra một chiếc điện thoại nói ra.

Sở Phong sững sờ một chút, sau đó lắc đầu cười khổ.

"Cái này, ta không có thẻ a!" Sở Phong nhún nhún vai.

Quách Lão ồ một tiếng kinh ngạc, nhưng sau đó đánh giá Sở Phong cách ăn mặc một phen, rất nhanh liền hiểu ra.

"Các ngươi ở đây đợi ta một hồi, cái này Huyết Linh Chi Tiểu Phong giúp ta cất giữ, ta đi ra ngoài một chuyến, rất nhanh liền trở lại!" Dứt lời, còn chưa đợi cho hai người kịp phản ứng, Quách Lão đã quay người đi ra ngoài, không biết muốn đi nơi nào.

Sở Phong cũng không vội, hắn tại chỗ ngồi uống trà nửa tiếng, nửa tiếng đồng hồ sau Quách Lão mới quay trở lại, mà tại trên tay hắn đang xách theo một chiếc túi, chiếc túi làm bằng da nhìn không thấy bên trong.

Sở Phong rất thức thời trả lại cho Quách Lão Huyết Linh Chi, sau đó là nhận tiền, hắn mở ra nhìn một chút, phát hiện bên trong nằm gọn một triệu hai trăm ngàn, không nhiều không ít.

"Cảm ơn Quách Lão!" Sở Phong vui vẻ nói ra.

Đây là lần đầu tiên trong đời hắn cầm như vậy một số tiền khủng lồ, có được số tiền này, gia đình của hắn cuộc sống sẽ được cải thiện triệt để, cho dù không đi làm, nằm bất động ở nhà tiêu pha cũng duy trì được hai đến ba năm.

"Không có gì phải khách khí, nói đến lão đầu tử ta còn phải cảm tạ ngươi đây, nhiều năm tìm kiếm cuối cùng nhờ ngươi cho tìm được, đây là cái đại lễ a!" Quách Lão cảm thán không thôi.

"Ha ha, không có gì! Quách Lão, ta còn có chút sự tình, ta đi trước, lần sau có sinh ý ta lại đến tìm ngài!" Sở Phong mỉm cười nói ra.

"Ha hả, tiểu tử ngươi không sai, đồ tốt đừng bán ra ngoài, cứ đưa hết cho lão già này!" Quách Lão sang sảng cười vang.

Sau cùng, Sở Phong được Hồ thầy thuốc đưa ra Trường Xuân Quán, hắn bắt một chiếc taxi đi dạo Thiên Hải thị, suốt quãng đường di chuyển từ Thanh Vân trấn cho đến nơi này, Sở Phong một điểm đồ ăn cũng chưa ăn, hơn mười tiếng đồng hồ đi lại, hắn cũng bắt đầu cảm thấy đói.

Trước hết tìm một chỗ lề đường ăn một bữa no nê về sau, Sở Phong không vội trở về, hắn còn có khác dự định.

Tu luyện quan trọng nhất là cái gì, thứ nhất chính là công pháp, thứ hai chính là tài nguyên, thứ hai chính là ngộ tính.

Công pháp Sở Phong đã có, hơn nữa còn là siêu cấp công pháp loại kia, ngộ tính hắn cũng có, chỉ thiếu mỗi tài nguyên, vậy thì sẵn tiện đang ở Thiên Hải thị thời điểm, hắn phải tìm cách làm ra tài nguyên trở về.

Linh dược cái này ném qua một bên, địa cầu hiện nay nơi nào còn linh dược, thiên địa linh khí mỏng manh đến mức không cách nào sinh trưởng ra linh dược, linh thạch càng thêm khó tìm.

Nghĩ đi nghĩ lại, vậy mà thực sự để cho hắn nghĩ ra một cái biện pháp tới.

Trận pháp.

Đúng vậy, trong đầu hắn xuất hiện một loại trận phát rất phù hợp với yêu cầu của hắn.

Một loại mang theo tam trọng biến hóa trận pháp. Vừa có thể tụ tập linh khí trời đất, vừa có thể phòng ngự, lại còn có tác dụng mê hoặc, nói cách khác chính là huyễn trận.

Bạn đang đọc Đô Thị Tiên Duyên sáng tác bởi Con_Ba_Ba
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Con_Ba_Ba
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 8
Lượt đọc 117

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.