Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tặng quà sinh nhật cho cậu.

Phiên bản Dịch · 1323 chữ

Chương 124: Tặng quà sinh nhật cho cậu.

Lộ Học là vẫn cảm thấy mình xem như dáng dấp đẹp mắt, thế nhưng là cùng Lâm Thần so sánh, trong nháy mắt liền bị đả kích.

Duy nhất để Lộ Học là may mắn chính là, Lâm Thần tựa hồ chỉ là một người bình thường.

Không phải, Lộ Học thật không có có lòng tin, cùng Lâm Thần tranh giai nhân.

"Lâm huynh đệ nhìn rất tuổi trẻ, còn đang học đại học a?" Lộ Học hỏi.

Lâm Thần ừ một tiếng, không có nhiều lời.

Lộ Học là lại một lần nữa khẳng định phán đoán trước đó.

Sau đó, Lộ Học là nhìn thoáng qua cổ tay An Chi Thủy, nhìn như tùy ý nói ra "An tiểu thư da tay trắng, mang vòng Phỉ Thúy nhất định sẽ rất đẹp. Tôi vừa mới tặng cho An tiểu thư quà sinh nhật là một vòng tay chuỗi đế vương lục Phỉ Thúy, tôi cảm thấy An tiểu thư có thể đeo lên thử một chút, nhất định rất xinh đẹp."

Lộ Học là sở dĩ nói như vậy, thứ nhất là bởi vì An Chi Thủy trước đó không ở trước mặt mọi người mở ra hộp quà của hắn, để hắn có chút tiếc nuối, hắn muốn dùng loại phương thức này, gián tiếp nói với mọi người mình tặng là lễ vật gì.

Thứ hai, câu nói này cũng là nói cho Lâm Thần nghe.

Người hơi có chút hiểu biết, đều biết vòng đế vương lục Phỉ Thúy có giá trị không nhỏ.

Lộ Học là muốn nói cho Lâm Thần nghe, sự chênh lệch giữa bọn họ.

Nghe Lộ Học nói Lâm Thần cùng An Chi Thủy liếc nhau một cái.

Bọn họ đều là người thông minh, đương nhiên có thể nghe ra Lộ Học là nói như vậy dụng ý gì.

Chỉ bất quá, Lâm Thần cùng An Chi Thủy xem ra loại phương thức này thật sự là ấu trĩ.

An Chi Thủy cùng Lâm Thần sau khi nghe xong, cũng không nói gì.

Tràng diện trong nháy mắt im ắng, Lộ Học là đứng ở nơi đó rất xấu hổ.

"Chúng ta ra ngoài dạo chơi đi." An Chi Thủy nói với Lâm Thần.

"Được." Lâm Thần gật đầu.

Nói xong, An Chi Thủy cùng Lâm Thần cùng nhau hướng bên ngoài biệt thự đi đến.

Lộ Học lúng túng đứng tại chỗ, đưa mắt nhìn Lâm Thần cùng An Chi Thủy rời đi.

Ra khỏi biệt thự, An Chi Thủy cùng Lâm Thần đi dạo tại hậu hoa viên biệt thự.

Buổi tối nhiệt độ sau hạ xuống, tối nay có gió, chung quanh cũng đều là hoa hoa và lá, cho nên phi thường nhẹ nhàng khoan khoái.

Lâm Thần nghiêng đầu nhìn bên cạnh An Chi Thủy, An Chi Thủy trên mặt không có một chút tì vết, da thịt trắng noãn sáng loáng, lộ ra nhàn nhạt phấn sắc. Sóng mũi cao, môi giống như đỏ hồng, lông mi cong vút.

Trên mặt của nàng, mang theo nụ cười nhàn nhạt như trước đây.

Thời điểm Lâm Thần mỗi lần nhìn thấy An Chi Thủy, kiểu gì cũng sẽ nhớ tới một cái thành ngữ Tâm tĩnh như thủy.

Phát giác được ánh mắt Lâm Thần, An Chi Thủy nhịp tim hơi có chút dập nhanh. Nàng đưa tay vuốt ve tóc bên tai, che giấu một chút cảm xúc của mình.

"Cậu đang nhìn cái gì?" An Chi Thủy ôn nhu hỏi

"Nhìn cậu." Lâm Thần cười nói.

An Chi Thủy dừng một chút, nhỏ giọng hỏi "Đẹp không?"

"Đẹp." Lâm Thần ăn ngay nói thật.

An Chi Thủy nhoẻn miệng cười, một cỗ nhàn nhạt vui sướng

"Vừa rồi a di nói, cậu thi đại học nguyện vọng thứ nhất chính là Đại Học Giang Hải, vì cái gì về sau sửa lại?" Lâm Thần hỏi.

An Chi Thủy quay đầu, nhìn trừng trừng lấy Lâm Thần "Cậu nói đi?"

Lâm Thần mắt nhìn vào An Chi Thủy trong đầu suy nghĩ tán loạn.

Thời kỳ cao trung, Lâm Thần là một kẻ tại phương diện tình cảm phi thường trì độn.

Lúc đó, cơ hồ toàn bộ đồng học trong lớp, đều có thể nhìn ra An Chi Thủy thích Lâm Thần. Lâm Thần làm người trong cuộc, lại không phát hiện được tâm tư An Chi Thủy.

Bất quá, hiện tại Lâm Thần, đã không phải là Lâm Thần thời cao trung.

Nhất là hai ngày trước tại Lãm Nguyệt đảo, lúc Lâm Thần bị chĩa súng, An Chi Thủy không chút do chắn ở trước mặt của hắn, Lâm Thần liền triệt để minh bạch tâm ý An Chi Thủy.

"Là bởi vì tớ đi." Lâm Thần nói ra.

An Chi Thủy hé miệng, nhẹ nhàng "Ừ" một tiếng.

"Lúc kia tớ cảm thấy, dù cho tớ đi theo cậu đi Đại học Giang Hải, cũng đoạt được cậu khỏi Tiểu Mộc... Vì để tránh cho về sau thống khổ hơn, tớ mới lựa chọn đi Đế Đô xa xôi."

An Chi Thủy thanh âm không lớn, lại mỗi chữ mỗi câu đâm vào trong lòng Lâm Thần.

Không đợi Lâm Thần mở miệng, An Chi Thủy lại tiếp tục nói

"Thế nhưng tớ về sau mới phát hiện, chọn rời đi bất quá là lừa mình dối chính mình mà thôi, thời điểm ở Đế Đô, tớ vẫn thường nhớ tới ncậu. Mẹ tớ nói tớ thời cao trung thường thường nhìn chằm chằm hình của cậu bên trong điện thoại di động, kỳ thật không chỉ là cao trung, đại học tớ cũng là vẫn vậy. Tớ muốn chủ động liên hệ cậu, nhưng không có dũng khí..."

An Chi Thủy hít sâu một hơi, ánh mắt sáng rực nhìn lấy Lâm Thần, "Nhưng mà hiện tại, tớ đã quyết định nhìn thẳng vào nội tâm của mình. Tớ muốn lại bắt đầu lại từ đầu truy cầu cậu, lần này, tớ sẽ không từ bỏ!"

Lâm Thần kinh ngạc nhìn An Chi Thủy, trong lòng cảm động không thôi.

Rất khó tin tưởng, An Chi Thủy hai năm này tại Đế Đô là thế nào vượt qua.

"Chi thủy, tớ..."

Lâm Thần lời còn chưa nói hết, sau lưng đột nhiên truyền đến thanh âm mụ mụ An Chi Thủy

"Chi thủy, bánh sinh nhật đến rồi, mau vào ăn bánh!"

Hai người vô ý thức quay đầu nhìn lại, Liễu Mục đang cách đó không xa hướng bọn hắn vẫy.

"Mẹ, biết rồi." An Chi Thủy trả lời một câu.

Bị Liễu Mục cắt ngang, Lâm Thần cùng An Chi Thủy không có cách nào tiếp tục nói nữa.

Sau đó, hai người cùng đi tiến vào biệt thự.

Phòng khách biệt thự, bày biện một cái bánh gatô sáu tầng, bên cạnh vây quanh một vòng khách nhân.

Nhìn thấy An Chi Thủy tiến đến, mọi người nhao nhao vỗ tay lên.

"Chủ nhân đến rồi!"

"Chi Thủy, trước đi qua cầu nguyện đi." Liễu Mục nắm tay của nữ nhi.

An Chi Thủy chậm rãi đi đến trước bánh gatô, quay đầu nhìn Lâm Thần một chút, chắp tay trước ngực, chuẩn bị cầu nguyện.

"Chờ một chút, chi thủy." Lâm Thần đột nhiên mở miệng nói ra.

Đám người kinh ngạc, toàn bộ nhìn về phía Lâm Thần.

"Tớ hôm nay tới vội vàng, không mang quà sinh nhật cho cậu..."

Lâm Thần vừa nói, vừa đi về phía Đàn dương cầm bày biện trong phòng khách.

Lâm Thần ngồi tại trước dương cầm, mỉm cười nhìn chăm chú lên An Chi Thủy.

"Chi Thủy, bài hát này, là quà sinh nhật của tớ tặng cho cậu."

Sau một khắc, Lâm Thần đầu ngón tay tại trên phím đàn gẩy lên, tiếng dương cầm vang lên.

Bạn đang đọc Đô Thị Lặp Lại Ức Lần (Dịch) của phiên việt cao sơn nhất mã bình xuyên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi quy_da_hanh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 49

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.