Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Còn có thể để cho người ta sống hay không?

1133 chữ

Trung đầu tuần tháng 6, đại học giang hải bắt đầu tiến hành khảo thí

Khảo thí trong đại học không giống như ở thcs và cao trung tập trung khảo thí mà khải thí ở đại học là phân tán

Bình thường là khóa học kết thúc sau 1-2 tuần sẽ tiến hành khảo thí

Đồng học trong lớp báo cho lâm thần thời gian để lâm thần đúng hạn tham gia

‘’ Lâm thần, cậu ôn tập thế nào?’’

Trước khi khảo thí, nữ lớp trưởng ngồi bên cạnh lâm thần hỏi

‘’ Tạm được’’ lâm thần nói

Nào là vẫn được, có hệ thống giúp đỡ lâm thần ôn bài tập, toàn bộ sinh viên không có thể có tên nào so với hắn tốt hơn

Nữ lớp trưởng không biết gì về những thứ này, dưới cái nhìn của nàng lâm thần không chịu đến trường , ôn tập được mới là lạ

Thế là lặng lẽ nói với lâm thần’’ Một hồi tớ làm bài xong, cố gắng tới gần mà nhìn...’’

‘’Ách.....’’

Lâm thần cười cười, từ chối cho ý kiến

Kết quả sau khảo thí môt giờ, lâm thần làm bài xong, là người thứ nhất nộp bài thi

Nữ lớp trưởng ngồi bên cạnh nhìn lâm thần ra khỏi phòng khẽ thở dài một hơi

Sau đó mỗi lần khảo thí, lâm thần là người thứ nhất nộp bài lên

Đồng học trong lớp suy đoán lâm thần không màng thánh tích , tùy tiện viết liền nộp bài

Dù sao lâm thần nây giờ là ông chủ lớn, thành tích cuối kỳ cũng không quan trọng cái gì/

Kết quả, thông báo kết quả khảo thí khiến mọi người trợn tròn mắt

Lâm thần tất cả các môn khảo thí cơ hồ đều đạt max điểm

‘’ Giả đi..cái này sao có thể là được’’

‘’ Ta nhớ được lâm thần từ tháng 5 liền không đi học, đạt chuẩn khảo thí cũng không tệ rồi mà giờ là max điểm...’’

‘’ Mà lâm thần bên ngoài vội vàng mở công ty, làm sao có thời ian ôn tập sách vở kia chứ..’’

‘’ Chẳng lẽ lâm thần hối lộ giáo sư, sớm biết đề thi...’’

Ban cán sự cùng chủ nhiệm lớp lâm thần đều mặt mộng bức, liên tục kiểm tra xác nhận cũng không thấy gian luận gì, đây hết thảy là chân thực học lực

Lân fnayf, tất cả bạn học của lâm thần đều khong bình tinh

‘’ Điều này chẳng lẽ là thiên tài trong truyền thuyết sao?’’

‘’ Lâm thần một bên ở ngoài mở công ty kiếm tiền, một mặt khảo thí đạt max điểm, đây không phải quá ưu tú..’’

‘’ Cái này đều là thiên tài trong truyền thuyết thật sao? Cùng lâm thần so sánh mình cảm giác như cặn bã...’’

Tại tất cả mọi người không ngững bàn luận, năm hai đại học của lâm thần kết thúc hoàn mỹ

Cuối hàng 6, Lâm thần lái xe tới trước cử trường học Y khoa giang hải viêm

Tô tiểu mộc bê này thì cuối kỳ, so với lâm thần chậm mấy ngày

Lâm thần ở cử trường học đợi một hồi liền thấy hai bóng dáng nữ sinh thanh xuân tịnh thế kéo tay hướng hắn đi tới

Là tô tiểu mộc cùng như hữu dung....

Lúc cách lâm thần 10m, tô tiểu mộc bỏ tay khỏi tô hữu dung chạy nhào về phía lâm thần

Lâm thần một ty ôm lấy tô tiểu mộc, tô tiểu mộc liền vui vẻ hôn một cái

‘’ Mộc mộc, chờ lâu lắm rồi à?’’ Tô tiểu mộc cười nói

Lâm thần cười lắc đầu’’ Vừa tới một hồi’’

Tô tiểu mộc hai tay ôm lấy cổ lâm thần, cứ như vậy bám lên người hắn

‘’ Hắc, quá mức nha, các ngươi phải suy tính có người độc thân đang ở đây đâu, cái này không cố kỵ trước mặt người ta mà buồn nôn’’ Một bên như hữu dung quệt miệng nói

Tô tiểu mộc cười hì hì một tiếng, lcs này mới từ trên người lâm thần xuống

‘’ Các người đều đã thi xong rồi à?’’ lâm thần hỏi

‘’ Ừ, đã thi xong, bắt đầu được nghỉ hè’’ tô tiểu mộc cười nói

Như hữu dung đi lên, phía sau ôm lấy tô tiểu mộc, lắc tới lắc lui ‘’ Nghỉ hè 2 tháng không gặp được cậu, tớ bắt đầu nhớ cậu rồi đấy’’

‘’ Lúc nghỉ cậu có thể tới thanh vân trấn tìm tớ hoặc tớ có thể tới nhà cậu chơi mà’’Tô tiểu mộc nói

Như hữu dung nhãn tình sáng lên ‘’ Ô KÊ’’

‘’ Lâm đại suất ca, chiế có tốt tiểu mộc qua một thời gian tôi tìm các cậu chơi’’ Như hữu dung ói ra

Lâm thần gật đầu’’ tùy thời hoan nghênh’’

Cáo biệt nhưu hữu dung, lâm thần chỏ tô tiểu mộc trở lại biệt thự

Hai người thu thập một sô hành lý, chuẩn bị hôm nay tới thanh vân trấn’’

`Trước khi đi, lâm thần gọi cho tần mộc lan cuộc điện thoại

Điện thoại kết nối về sau, thanh âm lười biếng của tần mộng lan qua điện thoại truyền đến

Tần mộng lan hôm qua biết lâm thần muốn về nhà, như vậy, hai người sẽ tách ra một đoạn thời gian, tần mộc lan phi thường không muốn

Cho nên hôm qua hai người một mực giày vò đến nửa đêm, tần mộng lan bây giờ còn ngủ bù đây

‘’ Mộng lan, anh một hồi liền về thanh vân trân’’ lâm thần nói

‘’ Ưm, lão công, em sẽ nhớ anh, anh về sớm một tý’’ tần mộng lan có chút không nữ

‘’ Tốt, em ngủ tiếp đi, đêm qua mệt muốn chết rồi’’ lâm thần vừ cười vừa nói

‘’ lão công gặp lại’’

Cúp điện thoại, lâm thần thấy tô tiểu mộc đang nhìn lấy hắn gần đó......

‘’ Mới vừa ròi là cùng tần mộng lan gị điện thoại a’’ tô tiểu mộc nói

‘’ Ừm’’ lâm thần có chút lúng túng gật đầu

Tô tiểu mộc nghiêng cái đầu đi sang chỗ khác’’ mộc mộc , chờ sau khi trở về giang hải anh cho em với nàng gặp một lần đi’’

‘’ A..’’ lâm thần bất ngờ, hắn không nghĩ tới tô tiểu mộc sẽ chủ động cùng tần mộng lan gặp mặt

‘’ Em cùng với nàng gặp mặt không được sao?’’ Tô tiểu mộc nói ra

Trong lòng tô tiểu mộc nàng mới là lớn, dù sao nàng mới là người ở chung vứi lâm thàn 20 năm

Tần mộng lan chỉ là kẻ đến sau.....

Bạn đang đọc Đô Thị: Lại Đến Ức Lần! của phiên việt cao sơn nhất mã bình xuyên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 𝕿𝖍á𝖎.𝕯𝖔ã𝖓.𝕳𝖎ệ𝖕
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 7
Lượt đọc 492

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.