Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mỗi ngày phia dưới cho ngươi ăn (Dịch)

Phiên bản Dịch · 1406 chữ

Đối với câu nói của Diệp Thần, Triệu Tiểu Cốt triệt để mộng.

Ta lại ăn mấy ngụm ngươi ngửi một cái

Đây là cái kiểu gì

Hắn sẽ không phải đang đùa ta đi

Trong lúc Triệu Tiểu Cốt suy nghĩ Diệp Thần có phải hay không đang đùa nàng, chỉ thấy Diệp Thần cúi đầu xuống ăn mấy ngụm mì, sau đó phun hơi về phía Triệu Tiểu Cốt "Thế nào ngửi xem có thơm hay không"

"Đến từ Triệu Tiểu Cốt giá trị tiêu cực, 999"

Triệu Tiểu Cốt triệt để chấn kinh rồi

Ngươi chơi kiểu gì vậy

Hăn vậy mà thật ăn mấy ngụm, sau đó cho ta ngửi mùi thơm

Trên dời này còn có loại đàn ông như vậy sao

Triệu Tiểu Cốt trợn mắt, nhìn Diệp Thần bày ra bộ dạng hưởng thụ, thật lâu không nói lên lời.

Trong lúc Diệp Thần nhấm nháp bát mì, Triệu Tiểu Cốt bắt đầu không ngừng phóng thích giá trị tiêu cực.

"Đến từ Triệu Tiểu Cốt giá trị tiêu cực, 120"

"Đến từ Triệu Tiểu Cốt giá trị tiêu cực, 119"

"Đến từ Triệu Tiểu Cốt giá trị tiêu cực, 110"

"Đến từ ..."

Ăn xong mì, Diệp Thần nhìn thoáng qua bảng tin hệ thống, toàn bộ thông báo đều là từ Triệu Tiểu Cốt giá trị tiêu cực, lập tức nhức răng, cô nàng sẽ tức giận đến mức mất lý đi.

"Được rồi, được rồi," ăn xong rồi, Diệp Thần cũng không đùa nàng nữa, khoát tay áo nói, "Ngươi trước tiên dem quần áo đi phơi, ta nấu mì(phía dưới) cho ngươi ăn"

Trên thực tế, Diệp Thần tự nhiên không hẹp hòi đến một bát mì cũng không nỡ cho Triệu Tiểu Cốt.

Chỉ là hắn không nghĩ Triệu Tiểu Cốt tắm rửa cùng giặt quần áo lại mất nhiều thời gian như vậy, dứt khoát chỉ nấu trước một phần.

Về phần Triệu Tiểu Cốt, đợi nàng làm xong, lại nấu cũng không muộn.

"Aii, kỳ thật ta không" thấy Diệp Thần nói vậy, Triệu Tiểu Cốt có chút sửng sốt, đợi nàng lấy lại tinh thần muốn từ chối, Diệp Thần đã đi vào phòng bếp bắt đầu nấu ăn.

Nhìn Diệp Thần bận rộn nấu nướng, Triệu Tiểu Cốt đột nhiên phát hiện, người đàn ông này có vẻ như cũng không ghê tởm như vậy.

"Còn ngây ngốc ở đó làm gì" đúng lúc này, Diệp Thần quay đâu nhìn thoáng qua, thấy Triệu Tiểu Cốt vẫn đứng tại chỗ, kỳ quái hỏi, "Không đi phơi quấn áo của ngươi đi"

"A a a" Triệu Tiểu Cốt lập tức lấy lại tinh thần, khuôn mặt xinh đẹp không khỏi đỏ lên, liền cầm quần áo chạy như bay ra ngoài ban công phơi khô" sau đó trở lại phòng vệ sinh hong khô tóc

Đợi đến khi hoàn thành, Triệu Tiểu Cốt quay ra phòng khách.

Lúc này, Diệp Thần đã mang bát mì nóng hổi bày trên bàn.

"Ra rồi" nhìn thấy Triệu Tiểu Cốt đi ra, Diệp Thần vẫy tay, nói, "Đến nếm thử tay nghề của ta"

Lần này, Diệp Thần cũng không tiếp tục đùa nghịch hèn mọn.

Dù sao vừ ròi kiếm lời từ đối phương cũng không it, dù sao cũng phải đối với người ta tốt một chút.

Phải biết dòng nước nhỏ chảy mới xa à

"Ân, kỳ thật, ta không được" ngay lúc Triệu Tiểu Cốt chần chờ muốn nói gì, một hồi "Ùng ục ục" từ bụng vang lên.

"Ngươi không được cái gì" nghe được bụng đối phuong vang lên, Diệp Thần không khỏi cười, "Xem ngươi đói thành dạng này, đây là vừa nấu, ta chưa dùng qua, mau ăn đi"

"Ân được" cảm thấy bụng mình truyenf tới cảm giác đói, lại thêm Diệp Thần thịnh tình chiêu đãi, Triệu Tiểu Cốt vốn định từ chối đành phải nhịn xuống.

"Mì thật thơm à" Triệu Tiểu Cốt ngồi xuống bàn, hít một hơi thật sau, trên mặt lộ vẻ say mê.

"Đây là trúng chần nước sôi sao" nhìn bát mì bao phủ lên một lớp màu trắng cùng vàng, Triệu Tiểu Cốt vươn đũa nhẹ nhàng chọc chọc lớp màng trắng.

Màng ngoài bị đâm thủng, lòng đỏ trứng chảy vào nước canh.

Trứng chần nước sôi, nhìn là lòng đõ trứng là phần ngon nhất.

Nhìn xem lòng đỏ trúng chảy xuống, lại ngửi thấy mùi thơm trứng cùng bột mì hoà vào nhau, Triệu Tiểu Cốt trên mặt lộ ra một tia giãy dụa.

Thật đói à

Được rồi, liền ăn một miếng xem sao, sẽ không có việc gì à.

Nghĩ tới đây, Triệu Tiểu Cốt giống như quyết tâm, trên mặt lộ ra một tia kiên nghị, sau đó hé miệng, nhẹ nhàng cắn mọt miếng trứng.

Theo lòng đỏ trừng chàn vào đầu lưỡi, Triệu Tiểu Cốt trên mặt lập tức say mê.

Mòn trứng chần so với trong trí nhớ của nàng còn muốn ngon hơn nhiều.

Triệu Tiểu Cốt nhấm nháp mấy lần, sau đó nhẹ nhàng nuốt xuống.

"Ực" một lúc sau, Triệu Tiểu Cốt bỗng nhiên mở mắt, trên mặt lộ ra vẻ chấn kinh

Thân thể ta vậy mà không có bất kỳ phản ứng gì.

Sau khi hết khiếp sợ, Triệu Tiểu Cốt trong lòng vô cùng vui vẻ

Chẳng lẽ ta đã khỏi

Triệu Tiểu Cốt không tin lại cắn thêm miếng nữa, nuốt xuống.

Vẫn không có phản ứng gì.

Quá tốt rồi

Triệu Tiểu Cốt lập tức kích động, bắt đàu cùi đầu xuống, bắt đầu hút sợi mì.

"Oa" một giây sau, Triệu Tiểu Cốt phát ra tiếng hét thảm, sau đó bỗng nhiêm ngẩng đầu lên, miệng nhỏ của nàng bị nóng đến đỏ bừng.

"Làm sao vậy" nhìn xem Triệu Tiểu Cốt dáng vẻ thống khổ, Diệp Thần không còn gì để nói, vội vàng đưa cho nàng một cốc nước nguội, "Ngươi ăn vội như vậy làm gì, đây là mới nấu à ngươi chậm dãi thổi mấy lần lại ăn, nhìn ngươi người khác còn tưởng rằng cả tháng chưa ăn cơm đấy"

"Ô ô ô" Triệu Tiểu Cốt uống hai ngụm nước nguội làm dịu miệng bị nóng, cũng không phản ứng với Diệp Thần, đùng đũa gắp lên mấy sợi mì, sau đó thôi vài cái, bỏ vào miệng ăn.

"Ực" mì vừa vào miệng, Triệu Tiểu Cốt trên mặt lộ ra một bộ hưởng thụ.

Có một câu nói của Diệp Thần đúng rồi, Triệu Tiểu Cốt xác thực đã gân một tháng chưa ăn cơm.

Trước đây không lâu, Triệu Tiểu Cốt bị chẩn đoàn bị bệnh kén ăn.

Mặc kệ là ngon đến đâu, mặc kệ là đầu bếp đứng đầu làm ra món ăn, nàng đều nuốt không trôi, thậm chí dù có nuốt xuống cũng bị cảm giác buồn nôn.

Vậy nên lúc say rượu nôn mủa còn muốn mãnh liệt hơn

Thậm chí có lần, Triệu Tiểu Cốt bởi vì ăn một miếng trứng luộc nước trà, càng là nôn đến có thắt dạ dày, cuối cùng phải vào bệnh viện.

Từ khi bị bệnh kén ăn, Triệu Tiểu gần một tháng nay ăn ít đến thương cảm, mỗi ngày ăn một quả táo, cùng lắm thì thêm vài hạt cơm.

Nhưng mà bây giờ, Triệu Tiểu Cốt đột nhiên phát hiện, nàng có thể ăn được món mì của Diệp Thần, thậm chí ăn được miếng đầu tiên, Triệu Tiểu Cốt cảm nhận được cảm giác đói bùng truyền đến giống như thúc giục nàng ăn nhanh lên.

Trong lúc nhất thời, Triệu Tiểu Cốt giống như dân chạy nàn, bắt đầu từng ngụm từng ngụm ăn, ăn đến đầu nàng chảy đày mồ hôi, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng nên, lại không thèm để ý chút nào.

Đem trọn bát mì đến cả nước canh cũng không bỏ sót, Triệu Tiểu Cốt đặt bát lên bàn, phát ra một hồi âm thanh thoả mãn.

"Thật sự quá ngon, nếu mỗi ngày người nấu mì(phía dưới) cho ta ăn thì tốt"

"Ừ" nghe được Triệu Tiểu Cốt phat ra câu tán thưởng, Diệp Thần sửng sốt , lập tức cúi đầu nhìn một chút phía dưới của mình, sau đó một mặt khiếp sợ nhìn Triệu Tiểu Cốt.

Không nghĩ Triệu Tiểu Cốt ngươi là người như vậy

Bạn đang đọc Đô Thị Dẫn Chương Trình Tha Mạng (Đang Dịch) của Mưu Nghịch Vô Tội
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi isClone12
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 98

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.