Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kindness Bull

Phiên bản Dịch · 1986 chữ

"Chèo tới đây!" Đầu lĩnh có vóc người cao ráo kia nhả điếu xì gà trong miệng ra, chỉ vào mấy người Trương Dương nói: "Từ từ thôi, trước tiên đem tất cả đồ ném lên đây".

Ba người nhất thời mừng rỡ, trên mặt giả bộ vô cùng vui vẻ liền ném qua chút lương khô và nước uống trên xuồng, để bọn hỏ thả dây thừng xuống.

Ba người nhanh chóng trèo lên theo thang dây.

"Đây là lương khô gì".

Trên thuyền thoáng nghe được câu nói, Trong đầu Trương Dương bỗng "Oành!" lên một tiếng, tim giật thon thót, nhanh chóng nhớ tới tất cả đồ dùng trên xuồng đều là đồ quân dụng, người bình thường căn bản không thể có; một chút thức ăn này cũng là lương khô được nén lại, đóng gói, trên đó đã có tiêu kí của quân đội.

Ngay từ đầu bọn họ quên mất điểm mấu chốt này!

Không ổn!

Không kịp suy nghĩ nhiều, thừa dịp bọn người bên trên còn đang nghi hoặc thì thân thể Trương Dương bất ngờ nhảy lên, một đạo ánh sáng màu bạc cơ hồ cũng từ trong túi trước của Trương Dương bắn ra, tại không trung vẽ thành một đường màu bạc rất rõ.

Quá nhanh!

Động tác thật sự quá nhanh!

Ngay lúc Trương Dương nhảy lên mũi thuyền thì trên mặt thuyền lúc này đã trở thành địa ngục nhân gian. Mười hải tặc thì đã có bốn người nằm trong vũng máu, tại yết hầu của người nào cũng có một vết cắn. Có thể nhin thấy những thân thể đó còn đang co giật không ngừng.

Yết hầu chính là chỗ yếu nhất trên người bọn họ, căn bản không chịu nổi một kích của Ngân Mị

Mới suy nghĩ đến đó, Ngân Mị đã trở lại trên vai Trương Dương.

Tất cả mọi chuyện đều diễn ra quá nhanh, nhóm hải tặc không hề có một phải ứng gì, thuyền đánh cá đã bị nhóm người Trương Dương khống chế. Mọi người đếu lăm lăm khí giới nhìn vào đám thủ hạ dang giãy dụa trong vũng máu, thủ lĩnh đám da đen tay cầm xì gà cũng ngần người, tựa hồ không thể tin vào mắt mình.

A Trạch cùng Lưu Bưu mỗi người một khẩu AK47, ngay lúc Trương Dương nhảy lên thì hai người Lưu Bưu cũng đồng thời hành động, nhanh chóng khống chế mấy tên hải tặc còn lại đang ngay người ra không chuẩn bị tâm lý chiến đấu, không người nào nghĩ tới việc nhóm người Trương Dương ra tay.

"Bây giờ thuyền này do ta chỉ huy!" Ánh mắt Trương Dương sắc bén như đao, đảo qua bảy tên hải tặc còn lại. Đám hải tặc này trong lòng cảm thấy có một cỗ hàn khí đang dâng lên, như đao nhọn đâm vào da thịt vậy.

"Là nó…là nó…"

Người lên tiếng chính là một tên hải tặc có vóc người nhỏ nhất đang phẫn nộ quay sang nói cùng tên đầu lĩnh da đen kia. Đáng tiếc, hắn chưa kịp nói xong thì tay Trương Dương khẽ vung lên, một đạo hàn quang xẹt tới đã lấy đi tính mạng hắn. Máu tươi bắn lên không trung, người nhỏ lùn kia ngã xuống mặt đất, mắt mở trợn trừng, bộ dạng không cam lòng.

Đạo hàn quang kia chính là một thanh chủy thủ mà Huấn luyện viên đã đưa cho hắn, rất sắc bén mà vô cùng tinh tế.

Đám hải tặc vốn vẫn không yên kia nhìn thấy canh này lập tức câm như hến. Nhìn thấy ánh mắt của Trương Dương tựa như nhìn ma quỷ, ngay cả A Trạch và Lưu Bưu cũng phải liếc mắt nhìn nhau một cái, lúc này Trương Dương ra tay giết người không hề có dấu hiệu báo trước.

Đương nhiên, đám hải tặc sợ hãi Trương Dương vì nguyên do chủ yếu là Ngân Mị, mấy tên hải tặc sót lại ánh mắt đều rụt rè nhìn Ngân Mị, vẻ mặt sợ hãi vô cùng. Mới rồi, biểu hiện của Ngân Mị khiến cho bọn họ khiếp sợ, chưa ai nhân ra đây là con gì

Còn lại sáu người

" Năm người này, mày muốn ai chết?" Ánh mắt Trương Dương toát ra một tia yêu dị,nó giống như có thể xuyên qua linh hồn con người ta.

"Ta …"Tên hải tặc đầu lĩnh này theo tiềm thức liền quay sang nhìn những tên còn lại. Lúc mới bắt đầu đây cũng là tên cãi nhau với tên lùn nhỏ vừa mới chết kia, hiển nhiên quan hệ giữa chúng không tệ.

"A…"

Trương Dương khẽ động, thanh chủy thủ sắc bén kìa lại một lần nữa vẽ lên một đường hư ảo trên không trung, một tiếng kêu thảm thiết lại vang lên. Đây vốn là của tên hải tặc đang quỳ dưới mặt đất, hai tay che lại yết hầu của mình, hai tròng mắt vẫn còn mở trừng trừng nhìn tên hải tặc đầu lĩnh, ánh mắt vô cùng phẫn hận, không cam lòng; rồi nó bắt đầu trở lên mờ mịt. Bịch một tiếng tên hải tặc này ngã xuống boong tầu.

"Bốn người này, mày muốn ai chết?" Vẻ mặt Trương Dương không chút biểu tình, hắn không hề đảo mắt về phía thi thể, thủy chung vẫn nhìn tên đầu lĩnh da đen này. Nhưng vẻ mặt không chút biểu cảm của hắn lại để trong lòng tên này một áp lực vô cùng lớn.

"Không, không, bọn họ là anh em tốt của ta, anh em tốt…."Tên da đen này sợ hãi nhìn thanh chủy thủ trong tay. Trương Dương; mấy người kia nghe hắn nói vậy thì thở ra một hơi.

"Ừm tốt lắm, đây là thuyền hàng, có thuyền nào nhẹ sắp đi ra ngoài không?"

"Có ba chiếc" Một thuyền hải tặc, vì để có thể nhanh chóng cung cấp nhiên liệu cũng như để chỉ huy nên đều có điện thoại vệ tinh, trên biển đều có hệ thống tình báo của mình, bọn họ biết được lúc này có những thuyền nào đi qua phiến hải vực này. Bây giưof có đến ba chiếc sắp đi, cơ hội đã tới.

Trên thực tế, Trương Dương đã bắt đầu nhìn thấy một chiếc trong ba chiếc thuyền đó.

Đồng thời Trương Dương cũng rất rõ, trong đám hải tặc thì đây chỉ là một tên chỉ huy nhỏ, chuyên phụ trách việc bắt cóc thuyền hàng, còn về phần giao tiền chuộc thì do cấp trên của bọn họ phụ trách. Mỗi một thuyền đều được cung cấp một bộ điện thoại vệ tinh, một mặt đàm phán, sau khi nhận được tiền chuộc sẽ thông báo để nhóm hải tặc bên này thả người thả thuyền.

Suy nghĩ một chút, Trương Dương quyết định để cho ba chiếc thuyền kìa mau chóng trở về. Bây giờ, hắn đang muốn thực hiện một kế hoạch và nó được bắt đầu từ bây giờ.

Bây giờ, mấy tên hải tặc còn lại bị hành động thiết huyết của Trương Dương chế phục, đừng nhìn vẻ bề ngoài liều mạng của bọn họ, mà họ lại càng là những kẻ sợ chết nhất, đặc biệt là giây phút trơ mắt nhìn đồng bọn của mình chết, tâm lý của bọn họ bị áp lực vô cùng lớn.

"Gần đây làm ăn thế nào?" Trương Dương đảo mắt nhìn tên hải tặc kia Bạn đang đọc chuyện tại Truyện FULL

"Làm ăn?" Đầu lĩnh hải tặc sửng sốt một chút, lập tức có phải ứng nói: "Bây giờ làm ăn rất khó, chúng tôi ở đây chờ đã ba ngày, mặt dù hàng ngày đều có tàu chở dầu chạy qua, nhưng quận hạm đi theo bảo vệ ngày càng nhiều, khiến cho rất khó ra tay, hơn nữa càng lúc càng nguy hiểm".

"Bình thường khi bắt có thuyền hàng thì khó khăn nào lớn nhất?".

"Thứ nhất, là không dễ dàng tới gần, bây giờ có quân hạm đi theo bảo vệ hàng, bọn họ lại có thiết bị giám sát tiên tiến. Khi chúng tôi còn ở xa bọn họ đã phát hiện. Thứ hai là hải thuyền rất lớn, mạn thuyền cao, nên cho dù có tới được gần cũng rất khó lên thuyền, nếu như gặp chống cự thì cơ hội thành công cũng rất thấp".

"Nên gọi ngươi như thế nao?".

"Kindness Bull".

"Ngươi chính là Kindness Bull?" Vẻ mặt Trương Dương không khỏi kinh ngạc nhìn gã da đen này, đây chính là kẻ nổi danh trên các trang đầu của báo chí quốc tế sao?

Hy Lạp có một giáo sư là Galloway Matissse, ông ta vô cùng quen thuộc mọi nơi ở Somali trong đó kẻ cầm đầu hải tặc nhu Kindness Bull cũng nguyện ý nói chuyện cùng ông ta, hoặc thông qua ông ta tiến lên các phương tiện truyền thông của phương Tây. Năm ngoái, từ ngày 22 đến ngày 25 tháng 12 Kindness Bull được kênh truyền hình American Newsweek của Hoa Kì và Galloway Matisse"s phỏng vấn, nói một ít về bản thân hắn cũng như hải tặc Somali, cùng cái nhìn về hải quân viễn chinh của Trung Quốc.

Lúc ấy Trương Dương còn cho rằng người này là một đại thủ lĩnh, không thể ngờ rằng người này chỉ là một tên côn đồ nhỏ mà thôi. Rất rõ ràng, hải tặc Somali đã đem người này đẩy lên trên giới truyền thông.

"Ừm" Vẻ mặt hắn có chút cầu xin

"Chúng ta làm một cuộc giao dịch được không?" Tâm tư Trương Dương thay đổi thật nhanh, lập tức đưa ra quyết định, gã da đen này sẽ là đống bọn hợp tác tốt nhất của hắn. Bởi vì, tại thế giới bên ngoài gã này cũng có tiếng tăm, còn tại Somali thì chỉ là một tên hải tặc nhỏ mà thôi. Nhưng dù thế nào thì tại bên ngoài hắn cũng tượng trưng cho hải tặc ở đây, truyền thông ở bên ngoài nhắc tới hải tặc Somali là nhắc tới hắn.

"Giao dịch gì?" Kindness Bull không nghĩ ra một tù binh như hắn thì có gì để giao dịch đây. Ngay từ đầu hắn đã cho rằng Trương Dương là quân nhân của quốc gia nào đó được phái tới chống hải tặc, nhưng bây giờ quan sát lại thì không thấy giống. Bởi trong lực lượng quân đội quốc gia chuyên đi chống hải tặc rất ít khi có kiểu ra tay lạm sát người liên tục như thế. Lại càng không có chuyện muốn giao dịch gì đó, nếu có chăng nữa cùng là chuyện trao đổi con tin đang bị bắt cóc.

"Ta sẽ giúp các ngươi bắt cóc một tàu chở dầu, ta hi vọng ngươi có thể giới thiệu ta tới đầu lĩnh của ngươi. Trên thực tế, ta là người của công ti dầu mỏ Russia Sibiri phái tới đàm phán. Bởi chúng ta hiện dang có bốn tàu chở dầu bị bắt có tại hải vực Somali, đã được nửa năm nay. Nhiều năm nay, bởi vì việc người trung gian phụ trách tiền chuộc có vấn đề nên chúng ta nhấ định phải tìm được".

"Không có khả năng!" Trương Dương còn chưa nói xong, Kindness Bull đã quả quyết cự tuyệt.

"Ngươi không tin ta?" Trương Dương lạnh lùng nhìn khuôn mặt của Kindness Bull.

"Ngươi đã giết đồng bọn của chúng ta, ngươi là kẻ địch của chúng ta, ta sẽ không dẫn ngươi đến tổng bộ". Tên đa đen này cũng thật là cứng đầu, hắn căn bản không vì thái độ của Trương Dương mà lay

Bạn đang đọc Đồ Thần Chi Lộ của La Phách
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 45

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.